Cô nàng bật ‘đèn xanh’ cho anh ta ‘lên giường’
Giang và Thịnh vốn là bạn cùng trường cấp 3. Có cảm tình với nhau nên dù không ai nói ra, họ vẫn nghiễm nhiên coi người kia là “một nửa” của mình. Tốt nghiệp THPT, Giang đỗ vào đại học sư phạm, còn Thịnh được người quen bảo lãnh sang Hàn Quốc làm việc. Ngày chia tay, hai người vụng về trao cho nhau nụ hôn đầu đời, thay cho lời hứa hẹn.
4 năm học đại học, tất cả mọi chi phí của Giang đều do Thịnh gửi về. Tốt nghiệp ra trường, không xin được việc làm, Giang quyết định học lên cao học. Nói ý định này với Thịnh, cô được anh ủng hộ hoàn toàn. Thịnh nói: “Anh định chờ em tốt nghiệp thì anh về nước, chúng ta sẽ tính chuyện lâu dài. Giờ em tiếp tục đi học vậy anh sẽ ở lại thêm vài năm nữa, kiếm thêm ít vốn về làm ăn”. Sau khi vào cao học, thấy người yêu của bạn bè xung quanh ai ai cũng có học vị cao…, Giang ghen tị. Nghĩ mình không thua kém ai về nhan sắc, trình độ tại sao người yêu lại chỉ tốt nghiệp cấp 3, Giang bắt đầu cảm thấy xấu hổ mỗi khi có ai hỏi về Thịnh. Sau đó, cô nói dối bạn bè là đã chia tay người yêu và không còn từ chối những người theo đuổi mình như trước đây nữa. Giang bắt đầu toan tính tìm chàng hoàng tử bạch mã cho mình.
Rồi Giang gặp Trung trong sinh nhật của một người bạn. Xinh xắn, khéo léo, lại hát hay, Giang đã để lại ấn tượng mạnh mẽ cho Trung ngay lần đầu gặp mặt. Biết được Trung có ý với mình, lại tốt nghiệp đại học Ngoại giao, gia đình có công ty riêng, Giang nhanh chóng bật “đèn xanh” cho anh. Chỉ sau 2 tuần quen biết, Giang và Trung chính thức yêu đương. Muốn chia tay với Thịnh nhưng lại không biết mở lời thế nào. Giang biết mình ích kỷ và có lỗi với anh rất nhiều, nhưng là con gái ai chẳng suy tính thiệt hơn, cô không muốn mang tiếng có bằng thạc sĩ mà chỉ lấy được một người chồng kém về học thức; hơn nữa Trung hơn Thịnh không chỉ về học thức mà gia cảnh nhà anh cũng khá hơn rất nhiều.
Biết được Trung có ý với mình, lại tốt nghiệp đại học Ngoại giao, gia đình có công ty riêng, Giang nhanh chóng bật “đèn xanh” cho anh.(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Lần lữa mãi, đến khi Trung cầu hôn, Giang mới quyết định chia tay Thịnh. Gọi điện cho Thịnh, Giang chỉ biết nói lời xin lỗi. Cô nói: Xin lỗi vì em đã phụ bạc anh, nhưng giờ em đã tìm được tình yêu đích thực, em mong anh chúc phúc cho em. Số tiền em lấy của anh bấy lâu nay, em nhất định sẽ tìm cơ hội để trả lại. Nói xong, không quan tâm đến lời van xin, thỉnh cầu của Thịnh, cô thay số liên lạc. Cô nghĩ, sau một tháng nữa mình lấy chồng rồi ở luôn trên Hà Nội, thỉnh thoảng mới về quê, Thịnh có về nước thì cơ hội gặp gỡ cũng sẽ ít. Hơn nữa, cô và anh không cùng xã, khi cô về quê, chắc gì anh đã biết. Trong cuộc sống, ai chẳng đặt lợi ích của mình lên hàng đầu. Nghĩ thế, Giang yên tâm chuẩn bị làm cô dâu.
Nhưng điều Giang không ngờ nhất là, sau khi cô cưới được hai tuần thì Thịnh tìm đến cửa. Anh nói với nhà chồng cô là bạn học cũ, vừa đi nước ngoài về ra Hà Nội du lịch, muốn nhờ cô làm hướng dẫn viên. Lo lắng, bất an, Giang biết Thịnh là mối đe dọa lớn đối với hạnh phúc mà cô đang có. Đưa Giang vào một quán cà phê, Thịnh mỉa mai: “Hóa ra, cái tình yêu đích thực mà cô đã tìm được là một ông chồng giàu có, giỏi giang. Cô lợi dụng tôi, đến khi tìm được người tốt hơn thì lại đá tôi như đá một con chó. Cô tưởng chờ cô lấy được tiền từ chồng trả lại số tiền gần 6 năm qua tôi chu cấp cho cô ăn học là trả hết được ân tình sao. Cô đừng mơ. Chỉ cần tôi nói rõ với gia đình chồng cô việc cô lợi dung tôi rồi “tham vàng bỏ ngãi”, tôi tin, họ sẽ nhìn cô con dâu ngoan hiền này với anh mắt khác”.
Dù Giang có van xin thế nào thì Thịnh cũng không tha thứ cho cô. Anh đề nghị: “Hay là thế này, cô phản bội tôi, giờ đền đáp bằng cách làm nhân tình của tôi cho đến khi tôi tìm được người yêu mới. Tôi không lên Hà Nội thường xuyên, nhưng khi tôi lên, gọi điện là cô phải đến. Hoặc đồng ý, hoặc chúng ta cùng quay về báo cáo vụ việc với nhà chồng cô”. Rất sợ nhà chồng biết mình vốn là một kẻ bội bạc, tham lam, Giang đành thỏa hiệp với Thịnh. Ngay chiều hôm đó, Thịnh đã đưa cô vào khách sạn để đòi quyền lợi của mình. Cứ tưởng sẽ được hạnh phúc, Giang không ngờ, sau khi kết hôn, cô lại phải sống trong nỗi hoang mang lo sợ. Khi chồng hỏi vì sao dạo này em hay thất thần, có vẻ mệt mỏi, cô chỉ biết nói dối là do đang làm khóa luận tốt nghiệp cho nên hơi nhiều áp lực. Giờ đây, mỗi lần nhận điện thoại của Thịnh, Giang lại phải nói dối gia đình chồng để đi gặp anh. Giang không biết sự lén lút, vụng trộm của cô đến bao giờ mới chấm dứt.
Theo Phunutoday
Tôi đã yêu một người như sinh mạng...
Tuổi thanh xuân khờ dại thật thà, tôi đã từng yêu cuồng nhiệt bằng cả tuổi trẻ. Tôi yêu và chưa từng toan tính, yêu anh bằng cả sinh mạng.
Tuổi thanh xuân khờ dại thật thà, tôi đã từng yêu cuồng nhiệt bằng cả tuổi trẻ. (Ảnh minh họa)
Tuổi thanh xuân khờ dại thật thà, tôi đã từng yêu cuồng nhiệt bằng cả tuổi trẻ. Tôi yêu và chưa từng toan tính, yêu anh bằng cả sinh mạng. Những năm tháng bên anh, tôi chưa từng nói yêu anh vì tôi thấy chữ yêu thật tầm thường, nó chẳng thể nói hết tình yêu bằng cả tâm của tôi với anh. Tôi cũng chẳng khi nào nói với anh những lời đường mật, bởi vì tôi muốn anh cảm nhận tình yêu của tôi không phải lời nói suông mà để anh cảm nhận qua ánh mắt chỉ luôn dõi theo bóng hình anh.
Tôi xem đó như là một chắp niệm, chưa một ai lọt vào mắt tôi ngoài anh. Vì anh mãi là hoàng tử của lòng tôi, vì anh luôn chiếm hữu tất cả mọi tế bào trong cơ thể tôi, ngay cả hơi thở cũng chỉ của riêng anh. Ai đã nói yêu là si, yêu là điên? Những năm tháng trẻ tuổi bên anh, tôi như một con kí sinh trùng bám vào anh để sống, không có anh trái đất có tôi cũng là dư thừa. Tôi nhớ từng đêm mệt đến mấy, trời mưa đến mấy chỉ cần anh cần tôi liền đến bên anh, chỉ cần anh giận tôi liền phát điên lên.
Tôi rất sợ anh sẽ áp lực với tình yêu của tôi. Bầu trời của anh quá rộng lớn, mà tôi lại quá nhỏ bé, tôi sợ anh đi mất. Khi tôi buồn cũng chẳng giám nói với anh, vì tôi sợ anh chê tôi kém cỏi. Khi tôi khóc, tôi chẳng giám khóc lớn vì tôi sợ anh chê tôi yếu đuối. Tôi vẫn biết lệ thuộc vào anh rất đáng sợ, nhưng không có anh còn đáng sợ hơn. Những lúc anh dấu tôi ở bên cô gái khác, trái tim tôi như hàng ngàn mảnh thuỷ tin vỡ vụn đâm vào, tôi không thể tưởng tượng đến nụ cười của anh từng chỉ dành cho tôi bây giờ đang cùng một người khác. Cũng không dám nghĩ đến anh sẽ thay lòng đổi dạ, tôi sẽ làm gì? Tôi sợ sự điên cuồng sẽ lấy đi tất cả lý trí trong tôi, tôi sợ tôi sẽ chạy đến đánh người phụ nữ đó.
Tôi rất sợ anh sẽ áp lực với tình yêu của tôi. Bầu trời của anh quá rộng lớn, mà tôi lại quá nhỏ bé, tôi sợ anh đi mất. (Ảnh minh họa)
Nhưng sự thực chẳng có gì xảy ra, vì anh đã không còn là của tôi. Anh cứ như thế bước ra khỏi cuộc đời tôi, tôi cứ tưởng tôi sẽ không thở nổi nhưng thực sự chỉ cảm thấy như trút đi ghánh nặng. Có lẽ bởi vì anh đã phản bội tình cảm đẹp đẽ đó của tôi, bởi vì anh khônh xứng với tình yêu của tôi, cũng có thể tôi đã cảm thấy buồn cười cho thứ tình yêu cuồng nhiệt bồng bột tuổi trẻ.
Nhưng nếu nghĩ về những tháng ngày bên anh, tôi chưa từng một lần hối hận. Bởi vì năm tháng đó tôi đã yêu, tình yêu như đoá hoa nở rộ đẹp đẽ tình khôi. Tôi có thể cho phép bản thân cười nhạo chính mình nhưng sẽ không cho phép bản thân mình hối hận. Vì tôi yêu và chẳng tiếc nuối, ai cũng có quyền yêu và có quyền điên cuồng thế nên đừng hối hận cho mối tình đã qua. Hãy xem nó như một phần đẹp đẽ của tuổi thanh xuân, để nó mãi là những trang kỉ niệm mà mãi về sau khi hai người đã có hai cuộc sống mới, gặp lại nhau vẫn cười như ngọn gió xuân, kể lại những chuyện vụng về khi yêu, hỏi thăm nhau như những người bạn cũ. Hãy yêu và đừng hận!
Theo blogtamsu
Kinh nghiệm tỏ tình cho những nàng 'cọc đi tìm trâu' Hãy kích thích tâm trạng của chàng bằng một vài câu chuyện cười hay bóng gió gợi mở bằng việc kể về chuyện yêu đương của bạn bè. Nếu bạn là cô nàng chủ động, thích đi chinh phục, một số bí quyết bỏ túi dưới đây sẽ giúp công cuộc 'cọc đi tìm trâu' của bạn thành công mỹ mãn. 1. Lựa...