Có một tình yêu mang màu hoài niệm
Thỉnh thoảng em cứ tự hỏi rằng liêu có khi nào anh cảm thây hôi hân vì ngày ây đã rời xa mình?
Anh đên với em nhẹ nhàng và dịu mát giông như môt cơn gió, rôi cũng lại ra đi nhanh giông hêt cái cách mà cơn gió kia rút khỏi những nơi mà nó đã đi qua. Anh đã ra đi từ rât lâu rôi, lâu đên nôi em cũng chẳng còn nhớ nôi cụ thê đã qua bao tháng bao ngày được nữa. Anh đi rôi, chỉ còn riêng nôi buôn kia là ở lại, môt nôi buôn sâu thăm thẳm mà cho dù em chẳng muôn thì nó vân cứ khắc côt ghi tâm.
Đôi khi ngôi nghĩ lại chuyên ngày xưa em chợt thây cuôc đời này có thât nhiêu điêu hài hước. Ngày đó em đã yêu anh nhiêu biêt bao, đã từng cùng anh thê non hẹn biên, cùng anh đắp xây giâc mơ vê môt ngôi nhà nhỏ nhưng tràn ngâp bình yên và âm áp của riêng hai đứa mình. Thê nhưng khi mà giâc mơ đó vân còn đang dang dở thì người em yêu thương đã vôi vã buông tay. Ngày châm dứt môi tình đã kéo dài hơn ba năm với anh, em đã cô tình đê không hê rơi nước mắt. Ừ thì trong con mắt của anh em vân là môt cô gái mạnh mẽ, cứng rắn lắm mà…
Ngày ây ta đã yêu nhau thât nhiêu (Ảnh minh họa)
Rôi môt khoảng thời gian sau em nghe tin anh cưới vợ, hơi buôn bởi vợ anh xinh đẹp và gia đình cũng có phân giàu có hơn em. Cũng chẳng bao lâu sau ngày đó em lây chông. Môt tình yêu đơn giản được bắt đâu theo cái cách mà người ta hay gọi là “giới thiêu”, giông như thê thây hợp người, hợp tính nêt, hợp hoàn cảnh thì đên với nhau. Thât buôn cười, bởi em đã yêu anh hơn ba năm còn bỏ ngỏ đê rôi quay vê kêt hôn với môt người chỉ vừa mới gặp gỡ, tiêp xúc với nhau chưa được nửa năm trời.
Video đang HOT
Nhưng bù lại, em tự hào vê cái tô âm nhỏ bé nhưng hạnh phúc ây, bởi ở nơi đó lúc nào cũng rôn ràng tiêng nói cười của con trẻ, bởi ở nơi đó có môt người đàn ông mà cứ môi ngày trôi qua em lại cảm thây tình yêu mà anh ây dành cho mình nhiêu hơn. Có thê em yêu chông em chẳng nhiêu bằng chiêu ngược lại, ây vây nhưng đôi với em thì tô âm nhỏ mà em đang ngày ngày chăm chút và lo lắng là tât cả những gì thiêng liêng và có ý nghĩa quan trọng nhât trong cuôc đời này.
Thỉnh thoảng em vân cô tình hỏi thăm vê anh môi lân gặp gỡ bạn bè chung của cả hai đứa. Em vân cười khanh khách môt cách sảng khoái nhât khi cô bạn thân và cũng là em gái ruôt của anh gọi mình là “chị dâu hụt” trước mặt bao người. Nhưng rôi buôi tôi vê nhà thê nào em cũng ngôi ngân ngân ngơ ngơ môt lúc. Em không phủ nhân mình có cảm giác buôn, thê nhưng vì sao đên tân bây giờ em vân thây nôi buôn xâm chiêm tâm trạng, lý do là gì em chẳng thê gọi thành tên.
Thỉnh thoảng lúc có môt mình em vân hay ngôi vu vơ suy nghĩ (Ảnh minh họa)
Thỉnh thoảng lúc có môt mình em vân hay ngôi vu vơ suy nghĩ, thỉnh thoảng em cứ tự hỏi rằng liêu có khi nào anh cảm thây hôi hân vì ngày ây đã rời xa mình? Em cứ băn khoăn trước bao nhiêu là câu hỏi, dù biêt rằng sẽ mãi mãi chẳng bao giờ có lời đáp, băn khoăn như thê ngày mới chia tay em từng đặt ra biêt bao dâu hỏi châm phía sau điêu nghi hoặc rằng rôt cuôc thì tại sao đang yên âm mà anh lại chọn cách ra đi?
Ngoài em ra thì sẽ chẳng có bât kỳ ai biêt được những điêu mà lúc này em đang nghĩ, kê cả anh ây, người đang là bô của cô con gái yêu bé bỏng của em. Môi ngày trôi đi em lại cảm thây mình yêu anh ây nhiêu hơn, thê nhưng hình như nó hơi khác với tình yêu mà trước kia em đã từng trao vê anh thì phải. Còn thứ cảm xúc mà hiên tại hay theo vê cùng với với nôi nhớ anh và nôi buôn man mác nữa, chẳng biêt phải gọi tên nó là gì, có lẽ là môt thứ tình yêu mang màu hoài niêm mà dù cô gắng đên đâu thì cũng không bao giờ em vứt bỏ được bởi vì ngày xưa ây em đã chót đê cho nó khắc côt ghi tâm.
Theo 24h
Tình mình chỉ là trò đùa của định mệnh
Tạo hóa đùa cợt mang hai ta đên với nhau nhưng lại không cho phép đôi mình ở cạnh nhau. Môt ngày có vẻ giông như bao ngày, ta cũng tỉnh dây vào lúc 6 giờ 30 phút sáng, cũng mở vài bản nhạc nhẹ đê lên dây cót tinh thân chào đón ngày mới, rôi sau đó mới lục tục bò ra khỏi chiêc giường yêu quý đê sửa soạn cho mình môt vẻ ngoài thât tươm tât trước khi đi làm. Môt ngày có vẻ giông như bao ngày, ta mỉm cười với tât cả những người gặp mặt trên đường và cười tươi hêt cỡ, thỉnh thoảng lại buông vài câu bông đùa dí dỏm với những bạn bè, đông nghiêp thân thiêt của mình.
Môt ngày có vẻ giông như bao ngày, ta xúng xính trong bô váy màu cam sặc sỡ, vừa bước đi vừa cô tình lắc lư lọn tóc têt điêu đà phía sau gáy môt cách duyên dáng nhât. Ta sải bước tự tin trên đôi giày cao gót ưa thích, mỉm cười nhẹ nhàng với vài chàng trai đang hướng ánh mắt si tình vê phía mình. Ta thừa đủ sự tinh tê và thông minh đê biêt rằng có bao nhiêu anh chàng đang "đê mắt" tới mình, thê nhưng ta cứ giả vờ làm môt chú "nai vàng ngơ ngác", mặc kê cho ai đó mặc sức theo sau làm "cái đuôi" của mình.
Ta thừa đủ sự tinh tê và thông minh đê biêt rằng có bao nhiêu anh chàng đang "đê mắt" tới mình (Ảnh minh họa)
Môt ngày có vẻ giông như bao ngày, cô bạn thân thủ thỉ rằng: " Yêu đi thôi nàng ơi, đừng đê phí hoài tuôi thanh xuân thêm nữa". Ta cười thât tươi trước câu nói nửa thât lòng, nửa bông đùa ây, miêng nói rằng: " Cứ từ từ, đợi tớ tân hưởng thât đã cảm giác làm môt người đôc thân vui vẻ trước rôi tính sau", nhưng thực ra trong lòng thì cũng đang bị xáo đông. Làm môt người đôc thân không phải không vui, nhưng đôi lúc nhìn người ta sánh bước bên nhau thì cảm giác tủi thân lại ùa vê, đôt nhiên cứ thây mình cô đơn nhiêu lắm.
Môt ngày có vẻ giông như bao ngày, ta lặng lẽ tìm và mở trang facebook cá nhân của môt người, lặng lẽ đọc những dòng trạng thái, lặng lẽ ngắm nhìn những bức ảnh của người đó và như thường lê, lại lặng lẽ buôn. Vân khuôn mặt thân thương ây, vân dáng người không cao không thâp ây, vân nụ cười quen thuôc đã bao ngày khiên trái tim ta xuyên xao ây, thâm chí ngay cả chiêc áo thun anh đang mặc cũng vân thuôc vê những miên ký ức của ta.
Đã thành môt thói quen, cứ môi khi ai đó nhắc tới chuyên yêu đương thì ngay lâp tức anh lại là người đâu tiên mà ta nghĩ tới. Mọi thứ nơi anh dường như vân y nguyên, duy chỉ có trái tim anh là ta không thê nào đoán định được. Ta biêt, anh vân đang dõi theo ta nhưng nơi mà trái tim anh đang hướng đên đã không còn là ta nữa, nhưng dù thê nào thì chắc chắn cũng chẳng phải là người con gái đang ngày ngày ở bên cạnh anh. Ta không biêt, thực sự không thê biêt anh đang nghĩ gì, bởi vây nên mới có môt ngày giông như bao ngày ta âm thâm nhớ tới người đàn ông đã từng trao trọn cả thương yêu.
Đôi khi ta cứ hay tiêc nuôi (Ảnh minh họa)
Có môt cô bạn thân từng nói với ta rằng: " Thôi quên đi, bao giờ con cá mât chả to hơn những con cá còn lại". Ừ thì ta không phủ nhân lời mà cô bạn nói, nhưng quả thực cho tới tân lúc này trái tim vân chưa thê mở cửa môt phân cũng là bởi ta chưa tìm thây người nào khiên mình rung đông như anh. Giông như môt phép màu, định mênh đã mang anh đên với ta, thê rôi cũng chính định mênh kia đã khiên ta và anh không thê ở bên cạnh nhau được nữa. Thât tê, bởi đôi lúc tạo hóa cứ đùa cợt với con người.
Đang suy nghĩ miên man, ta chợt giât mình bởi có vẻ như ta đang tiêc nuôi. Ta đứng bât dây, lắc đâu thât mạnh cho những suy nghĩ ban nãy văng ra ngoài rôi chạy ngay đi kiêm cho mình môt ly nước mát lạnh. Ly nước đá ngay lâp tức phát huy tác dụng, khiên tinh thân ta tỉnh táo hơn nhiêu lắm. Môt ngày có vẻ giông như bao ngày, ta lại vùi mình trong công viêc, vứt bỏ hêt những hoài niêm lại phía sau và sông với niêm đam mê của chính mình.
Theo Eva
Khi "người cũ" vẫn trong trái tim em Chẳng người đàn ông nào cảm thấy vui khi người mình yêu cứ nghĩ mãi về quá khứ. Con gái thật là khó hiểu, giá mà lúc này anh có thể biết được em đang nghĩ những gì. Thật buồn khi người con gái anh yêu chẳng bao giờ chịu chia sẻ những suy nghĩ của cô ấy cho mình. Anh chỉ biết...