Có một thứ hạnh phúc đặc biệt, và chúng ta gọi đó là chia tay
Ai cũng biết rằng: yêu là để hạnh phúc. Vậy mà có những khi tình yêu đem đến sự khổ đau, dằn vặt nhưng người trong cuộc vẫn cố chấp không buông. Đã đã bao giờ tự hỏi lòng mình đang cố chấp vì điều gì?
Em đã từng nghĩ sẽ có một ngày chúng ta chia tay. Xin lỗi anh, nhưng niềm tin trong em không còn đủ. Em càng cố vun đắp bao nhiêu, thì anh càng đào ra bới lại. Em đã chán, đã nản từ rất lâu.
Em đã từng nghĩ, chúng ta sẽ lặng lẽ buông tay. Để tình yêu trong cả hai đều bỏ đi cùng lúc. Sẽ không ai phải khóc, không ai phải tiếc. Vì những thứ cũ rồi, đành bỏ lại đó, chứ chẳng thể đánh bóng mà mang theo.
Nghĩa là, em sẽ không đau. Còn anh, chẳng phải vì em mà bận tâm day dứt. Mọi thứ nguội dần, rồi lui vào quá vãng. Chúng ta thanh thản, trả nhau về cho những ngày xưa…
Là những ngày môi chẳng đắng ngắt, mắt chẳng nhòe đi. Những ngày không dỗi hờn, không ưu tư, mỏi mệt. Những ngày không phải lầm lũi ngóng đợi biết mấy vô tâm giữa cuộc đời xuôi ngược. Những ngày không cần tự mình lừa dối trái tim.
Là những ngày thôi trống rỗng dù vẫn có một người cạnh bên. Những ngày không phải gắng gồng để cố yêu một người không còn cảm giác. Những ngày an nhiên, lòng thôi gợn sóng. Để đối mặt nhau, không còn nữa những huyễn hoặc vô thường. Cố chấp yêu sai, chẳng thà hai người biết dừng đúng lúc. Quá khứ lỗi lầm không sửa được nữa, chi bằng chúng ta kết thúc, để mai sau không đau đáu những nỗi dày vò.
Có lẽ, chẳng có người con gái nào như em. Ngay lúc mới bắt đầu yêu, đã nghĩ tới ngày chia cắt. Nhưng sau tất cả những gì anh và em đã có, thì cũng đến lúc rồi, mình buông tay đi… Em đã trải qua đủ nhớ đủ thương, để biết lúc nào phải giữ, lúc nào cần buông. Vội quá đúng không? Những lời yêu, những cái nắm tay còn chưa kịp ấm. Nhưng đánh đổi cái rời tay để không lần nào nữa trong cuộc đời phải ôm những mảng lòng trống hoác.
Video đang HOT
Chia tay là để hạnh phúc, anh đồng ý không? Chúng ta, rồi vẫn sẽ là những người quen. Giữa ngã tư gặp nhau vẫn đưa tay vẫy chào, miệng mỉm cười mà lòng không hề trách giận. Chỉ là, những – người – quen này đã từng bước chung một quãng đường thương nhớ. Dù có lạc nhau, có buông tay hai người đi về khác lối, ta vẫn sẽ trân quý một thuở ngày xưa.
Buông tay chỉ là không còn được nắm, không còn được bên cạnh nhau, không thể trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào cũng chẳng thể quan tâm một cách công khai nhưng buông tay đâu có nghĩa là buông bỏ. Chỉ là cố quên đi thể xác của một người nhưng tình yêu đó thì vẫn còn mãi, vẫn có thể âm thầm dõi theo hay quan tâm lặng lẽ tới họ. Nhưng cũng chỉ là thầm lặng mà thôi.
Buông tay đâu phải là kết thúc buồn, buông tay để học cách yêu một người bằng cả sự bao dung, cao thượng. Là học cách đương đầu với những thử thách, đau đớn tận cùng của tình yêu. Và cũng là cách giúp ta biết chấp nhận những tổn thương, những vụn vỡ sau một mối tình.
Đôi khi trong cuộc đời cũng nên trải nghiệm tất cả những cung bậc cảm xúc, dẫu biết rằng có những thứ sẽ khiến ta trở nên chai sạn, đau khổ nhưng cũng hãy cố gắng bước đi chứ đừng buông xuôi và ruồng bỏ. Đi tiếp để bạn thấy rằng phía sau những cơn mưa là những ngày nắng hạ, phía sau nụ cười là những giọt nước mắt và phía sau sự hiện diện của một người vẫn có những kẻ lặng thầm ra đi.
Buông tay là một lúc nào đó nhìn thấy người đã từng là của mình đang sánh bước bên một bàn tay khác, trên môi là nụ cười hạnh phúc, ánh mắt là yêu thương và đôi môi là sự ngọt ngào. Khi đó ta có thể thở phào nhẹ nhõm, ta nhận ra rằng bản thân đã có thể học cách kìm nén mọi nỗi đau, không còn để những cảm xúc điên rồ chi phối để tất cả mọi thứ được bình an, để một tình yêu vẫn còn sống mãi trong hoài niệm xưa.
Nhắm mắt lại và cảm nhận những yêu thương, nắn nót viết vào trang nhật kí dòng chữ:”Buông tay cũng được gọi là một thứ hạnh phúc”
Theo Phunutoday
Hậu quả từ 6 cái tội của đàn bà ngoan
Với "Sáu cái tội của đàn bà ngoan", đàn bà thường phải gánh chịu rất nhiều hậu quả.
Hậu quả đầu tiên là sự cô đơn. Từ khi lấy chồng, phụ nữ lúc nào cũng dành hết tâm trí, sức lực và thời gian cho công việc, cho chồng con, nên không thể quan tâm, chăm sóc người thân ruột thịt, không còn thời gian vui chơi, thăm hỏi bạn bè, nên ngày càng ít bạn, ít người để chia sẻ tâm sự. Khi con cái trưởng thành, đi xa, rồi chồng mải mê làm việc, hết giờ làm lại bù khú bạn bè, đàn bà còn lại một mình với nỗi cô đơn.
Hậu quả thứ hai, đàn bà hay phải mang tiếng xấu. Vì làm nhiều sai nhiều, lo toan nhiều thì dễ đụng chạm tới người khác, nên đàn bà hay bị chê, mang tiếng ki-bo, lắm lời, thiếu cảm thông và ti tỉ điều tiếng khác. Trong khi ông chồng không làm gì cả nên chả bao giờ sai. Vì nhiều thời gian rảnh, lại nhàn thân, chồng ngày càng phơi phới, càng có nhiều mối quan tâm và niềm vui bên ngoài trong khi đàn bà vẫn cứ tin yêu, dẫn đến việc mất cảnh giác với bạn bè, với chồng và các mối quan hệ của chồng. Hậu quả là đàn bà rất dễ bị phản bội, lừa dối.
Do được chiều chuộng, đàn ông dễ sinh ỷ lại và lười biếng, không chia sẻ việc nhà, ngày càng ít quan tâm chăm lo cho gia đình. Chồng sẽ không hiểu, không biết, không cảm thông về những nhọc nhằn, vất vả của vợ. Ông ta sẽ khó chịu khi phải mó tay vào việc nhà, thậm chí còn bực bội nếu bị cằn nhằn vì bừa bãi, cẩu thả.
Hậu quả là sức lực đàn bà dần kiệt quệ, hình dáng xập xệ, nếp nhăn xếp tầng. Thay cho cô gái trẻ trung, cuốn hút ngày nào là một... mama tổng quản vừa xấu vừa già, vừa lắm lời; ăn mặc, trang điểm ngày càng lỗi thời; suốt ngày bệnh nọ tật kia. Có ông chồng tâm sự: "Vợ là thứ đồ hết date - quá hạn sử dụng mà không vứt đi được". Sự già nua ập đến dù đàn bà không để ý, nhưng người khác và nhất là ông chồng thì thấy rất rõ. Chỉ tiếc rằng, khi đàn bà nhận ra thì đã quá muộn.
Hậu quả thứ tư là thần thái tươi trẻ của đàn bà dần biến mất. Áp lực từ nhiều phía khiến họ bị stress, hoặc trở nên lầm lì, ít nói, hoặc thành kẻ lắm lời, khó tính, hay cáu bẳn, than vãn. Cả hai đều giết chết cảm xúc của người khác khi tiếp xúc, nhất là ông chồng. Thay vì xót xa cho người đã vì mình, vì gia đình mà ra nông nỗi ấy, ông chồng bắt đầu chán vợ - từ suy nghĩ, đến hành động: khi có cơ hội là ông ta nói xấu, chê bai vợ đủ điều.
Ảnh minh họa
Đa số đàn ông, nếu thấy vợ bạn trẻ trung, tươi tắn thì kiểu gì cũng nuốt nước bọt và kết luận: "chả như con mẹ mướp nhà mình". Đàn bà hãy chấp nhận hậu quả thực tế này đi: ông ta chỉ so sánh vợ mình với vợ bạn mà không bao giờ so mình với bạn. Chẳng ông nào nghĩ vợ người thon thả, rạng ngời là vì chồng người ta biết yêu thương, chăm sóc vợ, để vợ được sống lạc quan, vui vẻ. Còn mình, nhất là đàn bà ngoan, đi bên chồng thì kiểu gì cũng già và xấu hơn chồng.
Do mệt mỏi vì áp lực cuộc sống, do chung sống với nhau quá lâu, chuyện chăn gối hằng ngày cũng dần nhàm chán. Đã thiếu hứng khởi, thiếu lãng mạn thì làm gì còn sáng tạo để mà tươi mới. Trong khi đó, ở ngoài kia, biết bao nhiêu là món ngon đang chào đón. Bản tính đàn ông là trăng hoa, lại thảnh thơi nhàn rỗi, có tiền, nên ông ta không tìm của ngon mới lạ. Nếu một ngày, đàn bà nghe chồng tuyên bố sẽ bỏ "cơm" để sống với "phở" thì đấy là hậu quả mà đàn bà phải chịu do tội của mình.
Hậu quả cuối cùng phụ nữ có thể phải chịu là mất tất cả. Đó là phép cộng của tất cả những hậu quả nêu trên. Sau tất cả những nhọc nhằn, vun đắp, hy sinh, đàn bà sung sướng và tự hào nhìn ngắm thành quả mình tạo dựng trong cả cuộc đời: gia đình trong ấm ngoài êm, con cái trưởng thành, kinh tế vững vàng, thậm chí vợ chồng đã khẳng định được địa vị trong xã hội. Nào ngờ đó lại là lúc mình phát hiện ra chồng đang có quả tình lãng mạn với em nào đó hoặc đã quá xa cách đến chẳng còn có thể hiểu nhau hay trò chuyện được với nhau.
Ảnh minh họa
Nhiều ông thẳng thừng, đến nay mới biết thế nào là yêu, là hạnh phúc; mới biết sống với vợ không hợp tí nào, chỉ là sự gắng gượng chịu đựng, khổ đau. Rằng thì là nếu cô còn tí tình thì hãy buông tha tôi, để tôi được sống cho mình trong quãng đời còn lại.
Lúc này đàn bà mới nhớ lại những ngày xưa, những thề non hẹn biển, nhớ lại từng ngày dịu êm, tháng năm ngọt ngào và cả những khổ cực đã qua để chợt nhận ra rằng, bao nhiêu cố gắng của mình vì chồng hóa ra lại trở thành gánh nặng, sự chịu đựng và vô nghĩa. Giờ có chia tay để làm lại cuộc đời thì mình cũng chẳng còn thời gian nữa, bởi mình đã như quả chanh bị vắt kiệt, trước mắt chỉ còn tuổi già và sự cô đơn.
Theo Báo Phụ Nữ
Vì chia tay anh, em đã biết yêu bản thân mình! Khi yêu em đa danh toan bô tinh cam thât long, chi la em chưa biêt cach thê hiên. Vây ma chi vi chung ta co khoang lăng nên anh nghi chung ta không hơp nhau va rôi anh đa noi câu: Minh chia tay em nhe! Em con nhơ rât ro ngay đâu ta găp nhau. Bươc vao lơp hoc mơi, em...