Có một điều mãi mãi không thể nói ra… là em thương anh!
Cảm ơn vì rốt cuộc anh cũng đã từng xuất hiện để em được gặp anh, yêu anh, nghĩ về anh và lựa chọn nhìn về hướng anh vô điều kiện. Thú vị là khi…chờ, và đau nhất cũng chỉ bởi một chữ đợi.
Ừ thì đợi, dù là bao lâu đi chăng nữa.
Cũng bởi một chữ “thương”
Và em biết những điều tuyệt vời nhất chưa bao giờ đến một cách dễ dàng,
Thế nên em vẫn chờ đợi lì lợm với thời gian.
Đôi lúc thật sự phải cảm ơn những lặng thinh giữa đôi mình để em biết em giỏi chịu đựng đến thế nào. Nếu em bảo là vẫn sẽ ở yên đây, thì có chắc là anh sẽ nhìn về phía em chứ?
Anh từng hỏi vì sao cứ mãi đợi anh làm gì? Em ngủ sớm đi, đừng đợi anh hoài như thế. Em chỉ có thể giả lả trả lời rằng tại vì em chẳng có gì làm sau giờ tan tầm, đợi anh về cũng là một thú vui nhỏ, nếu anh thấy phiền em sẽ im lặng đợi mà không hỏi. Làm sao em có thể nói với anh là em thật không biết gì cả, em chỉ biết em thương nên em đợi. Thương anh từ những vụn vặt đời thường, thương anh vì nụ cười rất ngọt, thương anh vì anh thường thờ ơ vô cảm, để em lo rồi em mòn mỏi chờ, em thương. Mà khi người ta chọn thương một ai đó thì có cần tìm những lý do không anh? Anh sẽ mãi mãi không biết điều đó nơi em phải không? Hay là nhận ra rồi nhưng anh vẫn lơ đi đó!Ai chẳng mong mình được hạnh phúc, nhưng con đường của mỗi người đâu có ai giống ai. Vậy nên, xin đừng giục giã cô gái nhé, hãy là em và vẫn cứ tin là sẽ có thứ nắng thuộc về em, rồi em sẽ tìm thấy, đến lúc đó nhất định, nhất định em phải giữ thật chặt em nhé. Tôi đã bao lần tự nhủ với lòng mình hàng vạn lần điều đó, rằng tôi vẫn ổn, vẫn kiêu kỳ trên khắp lối đã đi qua, dù là một mình, dù là đơn độc tôi vẫn vững tin rằng mọi việc sẽ tốt thôi. Và nắng sắp lên rồi để khởi đầu một ngày mới, xua tan đi đêm đông lạnh cho lòng ai đó bớt nhạt, bớt chơi vơi. Rằng bao tiếc nhớ cùng muộn phiền sẽ khép lại, cho ai đó cười duyên. Nhưng sau tất cả, mọi thứ sẽ về đúng vị trí vốn có của nó. Thương nắng của bầu trời.
Video đang HOT
Có thể tôi không thể hiểu được hai từ “duyên số” được định nghĩa như thế nào, nhưng đến bây giờ tôi thừa hiểu được “không có duyên” là như thế nào? Là khi hai người lặng lẽ đi bên nhau, ở cạnh bên nhau, đôi lúc từng song hành cùng nhau một đoạn, vô tình khẽ chạm. Thế nhưng, số phận lại định sẵn họ mãi mãi không thể bước vào cuộc đời nhau, như chuyện chúng mình. Em đã từng cố gắng bớ tung cả thế gian này lên, để tìm lại anh của những ngày còn nhau, của những ngày luôn nghĩ về nhau, dù chỉ một chút. Nhưng dường như, điều đó là điều bất khả… Và em biết, nỗi đau dù lớn đến thế nào, nhưng sẽ không lớn tới mức chiến thắng thời gian. Tất cả rồi cũng sẽ phôi pha thôi. Chúng ta, ai cũng phải trưởng thành. Lẽ thường ở đời…
Nhưng trong một khoảng không dày đặc nào đó, có đôi lúc tôi thầm mong sẽ có ai đó bên cạnh. Vì dù sao đi nữa là một đứa con gái chẳng có ai không mong mình sẽ tìm thấy một vòng tay đủ rộng để tựa vào, đến một lúc nào đó cũng cần lắm một người đàn ông bên cạnh, chẳng để làm gì to tát chỉ để kề bên và song hành cùng nhau một đoạn đường đời. Yêu chậm hay yêu vội thì cũng gọi là một chữ yêu, cũng chỉ mong đến cuối cùng có thể *****g vào tay nhau chiếc nhẫn đính hôn. Chỉ là mộng mơ thôi.
Hoàng hôn tắt nắng mất rồi,… mọi thứ điều chẳng tỏ, mờ ảo và vô định. Có những lúc đêm về nhìn màn hình điện thoại thoáng hiện thông báo ai đó đang online, lòng thấy trống rỗng không rõ cảm xúc, chỉ lặng im nhìn rồi thở dài ngao ngán, có nên không, có nên chúc ai đó ngủ ngon không, có cần thiết làm điều dư thừa cho ai đó không?
Anh online, em cũng online.
Anh offline đi ngủ, em cũng bắt đầu đi ngủ.
Chỉ khác là anh không nhớ em, còn em thì nhớ anh…nhớ rất nhiều.
Em từng oán trách số phận đã không cho em gặp anh sớm hơn, không để em có thể gặp anh lần nữa, không níu anh về đặt cạnh bên em. Em ngốc nghếch hờn dỗi cả chiếc chuông thời gian mỗi một lúc càng vặn to lên cái âm thanh vô cảm của nó để làm anh quên đi một người đã luôn chờ anh.
Nhưng mà em biết thời gian thì làm sao có đúng hay sai, sai là anh và em. Sở dĩ chúng ta đem tất cả sai lầm quy kết cho thời gian, là vì chúng ta không muốn phải thừa nhận xa nhau, rời bỏ nhau và quên nhau là lỗi ở nơi ta. Cứ hay bảo “gặp đúng người sai thời điểm” là ngụy biện là lý do, tất cả chỉ là trốn tránh trách nhiệm, chúng ta tìm được nhau là một cái duyên, chúng ta không giữ được nhau chẳng phải tất cả là do lỗi của định mệnh mà do ở anh và em. Vòng quay thời gian cho đôi mình gặp gỡ, nhưng chặng đường từ khi gặp nhau đến tương lai phía trước phải đi như thế nào, là do anh và em quyết định. Đi đúng, vậy đúng thời điểm. Đi sai, chỉ có thể là do chúng ta dã làm không tốt. Bởi thế, đừng đỗ lỗi cho hoàn cảnh, số phận hay vì ai hết, chung quy tất cả là do chúng ta có thể vì nhau hay không thôi.
Cảm ơn vì rốt cuộc anh cũng đã từng xuất hiện để em được gặp anh, yêu anh, nghĩ về anh và lựa chọn nhìn về hướng anh vô điều kiện. Thú vị là khi…chờ, và đau nhất cũng chỉ bởi một chữ đợi. Tin là sẽ tìm thấy nhau một lần nữa, nếu là duyên phận.
Tôi có một điều mãi mãi không thể nói ra… là thương!
Theo blogtamsu
Anh yêu tôi nhưng lại đòi chia tay
Cô bé học lớp 11 kia nói xấu tôi với anh là tôi sỉ nhục cô ấy này kia, làm anh càng giận tôi thêm. Tôi có cách nào đối phó với cô bé phá đám đó?
Anh và tôi yêu nhau đã 3 năm. Trước đó, cả hai đều đã trải qua 1 mối tình đầu đẹp.
Chúng tôi đều là cán bộ Văn hóa: Tôi làm ở Thành phố và anh thì làm ở huyện nhà. Cả hai bên gia đình đã qua lại với nhau. Gia đình anh xem tôi như dâu trong nhà và rất quý tôi.
Chúng tôi rất yêu nhau và cũng đã coi nhau như vợ chồng. Tuy nhiên, do sự nghiệp của anh chưa ổn định nên chúng tôi vẫn chưa cưới được. Anh đang học đại học tại chức, vẫn chưa được vào biên chế nhà nước mặc dù rất có năng lực. Còn tôi may mắn hơn anh là đã là công chức nhà nước và việc làm ổn định. Vì đã lớn tuổi mà sự nghiệp chưa có nên anh rất hết lòng với công việc.
Làm ngành Văn hóa như chúng tôi là phải tổ chức chương trình, hát hò, múa may, tạo đời sống tinh thần cho mọi người nên rất cần cộng tác viên (những người có năng khiếu cộng tác để tập hát). Trong 1 lần ra nhà thăm anh, tôi phát hiện trong điện thoại anh 1 tin nhắn với nội dung là: "Em cần gặp anh nói chuyện" trong lúc đã 11h đêm. Tôi hỏi anh thì anh nói là cộng tác viên, nó thương anh nhưng anh không thương nó.
Nóng quá, tôi lấy số gọi ngay và hỏi cho ra lẽ thì gặp phải 1 đứa không phải tay vừa, nó trả treo với tôi và nói thẳng là thương anh. Tôi nhắn tin cho nó rằng: Chị là vợ sắp cưới, chị tin rằng em là người có học, xử sự sao cho phải. Thế rồi nó hạ giọng nhân nghĩa nói đau khổ này nọ. Tôi cũng khuyên nó ráng học (mới lớp 11).
Chắc sợ mất mặt với cộng tác viên nên anh la tôi và nói rằng tôi quá ghen, anh nói anh chưa muốn cưới vì lo sự nghiệp, vì anh chưa có gì trong tay, sợ tôi phải khổ. Anh thề độc với tôi là không ai khác ngoài tôi nhưng anh muốn chia tay một thời gian cho công việc.
Tôi rất shock và khóc rất nhiều, thêm vào đó là con bé học lớp 11 kia nói xấu tôi với anh là: chị ấy sỉ nhục em này kia, làm anh càng giận tôi thêm. Anh bảo rằng tôi quá ghen mà mù quáng hết rồi, rằng anh rất bực về cách xử sự của tôi. Anh nói rằng tôi không như ngày xưa nữa và anh cần được yên tĩnh một thời gian.
Và một lý do nữa là, chúng tôi ở xa nhau, 1 tháng gặp nhau 2 lần. Người yêu tôi rất tốt tính, hay giúp đỡ người ngoài và hết sức vì công việc. Nhưng đối với người thân trong gia đình thì anh ấy lại là người hơi vô tâm. Anh ấy mà mến ai, dù người đó có xấu tính thế nào thì anh cũng thấy tốt hết. Ai nhỡ mồm góp ý về người đó 1 tí thì bị anh cho là ích kỷ, xấu bụng.
Mọi người hãy cho mình lời khuyên với, theo mọi người nghĩ như thế nào và cách đối phó với cô bé phá đám đó!!! Chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Lời trái tim: Khi người yêu cũ có người yêu mới Thương anh, quá nhiều, khiến tim em lạc lối. Em trở thành một con người hoàn toàn khác. Lời trái tim của Phúc Minh, ở số điện thoại 0978 393 xxx gửi đến chương trình: Anh, ngày hôm nay, em đã lặng người đi, khi thấy hình của anh và người ấy trên Facebook. Cũng phải thôi, anh cũng phải có người yêu...