Có lương tiêu xả láng, mẹ chồng vẫn bắt con “nộp thuế”
Dù 2 vợ chồng tôi lương ba cọc ba đồng và bản thân mẹ chồng cũng có lương hưu nhưng hàng tháng chúng tôi vẫn phải “nộp” cho bà một khoản. Cứ đúng ngày hẹn bà đến nhà tôi ngồi đợi như người ta đi làm chờ lĩnh lương.
Có chị nào như tôi không cứ đến ngày 7 hàng tháng là lo nơm nớp. Bởi sau hàng trăm thứ chi như tiền điện, tiền ga, tiền đi chợ, tiền thuốc men cho con…thì mùng 7 hàng tháng vợ chồng tôi phải lo cho bà mẹ chồng 3 triệu. Đây là tiền “ăn quà” hàng tháng của bà.
Bà nói: “Tao lấy tượng trưng thế thôi chứ so với tiền tao nuôi chồng mày ăn học thì bõ bèn gì”.
Các chị ạ, tôi lấy chồng khi tuổi cũng đã 30. Hai vợ chồng công là công chức nhà nước với đồng lương vừa đủ mức chi tiêu chứ chẳng dư giả gì. Từ ngày có thêm con cuộc sống phải thắt lưng buộc bụng mới đủ các loại chi phí trên đời.
Chồng tôi là người hiền lành, kiểu người “chỉ đâu đánh đấy” không xông xáo đứng ra gánh vác, lo lắng cho vợ con như người ta. Ngay cả khi vợ bị mẹ chồng rồi các em chồng tai quái hoạnh họe chồng tôi cũng phẩy tay cho qua chuyện.
Vì chán ngán cảnh chung đụng, tôi gom hết tiền tiết kiệm thời con gái rồi vay mượn họ hàng mua căn nhà riêng để ở. Việc mua nhà của vợ chồng tôi nhà chồng không giúp một đồng. Dù vậy tôi cũng không một lời oán trách. Tưởng ra riêng sẽ đỡ đau đầu nhưng mọi việc còn tệ hơn trước.
Khi tôi mang thai đứa cháu đích tôn của bà, mẹ chồng đã sớm tuyên bố không trông con cho dù bà nghỉ hưu nhàn rỗi không phải làm gì. Sau khi nghỉ thai sản, đi làm trở lại tôi phải thuê giúp việc một tháng mất thêm 2,5 triệu. Bà biết nhưng vẫn làm ngơ.
Mỗi tuần 7 ngày thì 3, 4 tối bà sang nhà tôi ăn cơm lấy cớ chơi với cháu. Bà sang nhưng không đỡ đần con cái bất cứ một việc gì. Con dâu bận bịu công việc cả ngày tối về lo con cái, cơm nước (người giúp việc chỉ đến trông con ban ngày) nên có hôm tôi cũng chỉ nấu ăn qua loa. Nhìn mâm cơm không được tươm tất chồng tôi vẫn vui vẻ ăn nhưng mẹ chồng tôi thì mắng sa sả: “Cho chồng ăn thế này nó lấy đâu ra sức để đi làm?”.
Video đang HOT
Ăn cơm xong bà ra phòng uống nước con dâu lại tất tả dọn rửa. Cháu chơi gần đấy nhưng nó ị, đái hay làm đổ vỡ cái gì bà cũng gọi mẹ đang đầu tắt mặt tối trong bếp chứ không thèm nhấc tay đụng chân.
Bà có khoản lương hưu 5 triệu nhưng tháng nào cũng yêu cầu vợ chồng tôi đưa thêm bà 3 triệu để bà “ăn quà”. Cứ đúng mùng 7 hàng tháng bà sang chờ lấy tiền như người ta đi làm lĩnh lương. Lương 2 vợ chồng tôi sau khi thanh toán tiền nợ, tiền đi chợ, tiền thuê người trông con, tiền đưa bà nội…thì hết sạch. Bà cười ha hả: “Chúng mày cho mẹ một đồng thì kể công ngày xưa tao nuôi thằng T. (chồng tôi) ăn, học lên tận ĐH thì tao kêu ai?”.
Không chỉ mẹ chồng, các em chồng của tôi đã không thông cảm với anh chị còn nay xin này mai xin kai. Hai cô em chồng này đều đã đi làm ở chung với bà. Một cô muốn đổi xe (xe lead sang vespa) để cho sang cũng “xui” mẹ chạy sang nhắc khéo vợ chồng tôi: “Chúng mày có tiền cho em nó mượn sau em nó giả”. Khi tôi bảo chúng con còn nợ chồng chất lấy đâu ra tiền dư thì mặt bà sưng sỉa cả tối. Cuối cùng tôi cũng phải vay tạm chị cùng cơ quan 5 triệu đưa cho cô em chồng để đẹp lòng bà.
Những việc nhỏ nhưng cách hành xử của bà khiến tôi không còn chút tình cảm gì. Đỉnh điểm gần đây nhất là ông cậu của chồng ở nước ngoài về quê chơi có gửi cho con tôi 2 triệu để mua sữa. Số tiền này ông cậu gửi mẹ chồng cầm hộ (vì ông cậu chỉ có ở quê chơi mấy hôm lại vào TP.HCM nên không gặp chúng tôi) nhưng bà ỉm đi. Lúc chồng tôi gọi điện hỏi thăm cậu thì mới biết. Chồng tôi hỏi bà thì bà bảo: Tao cho em mượn để đổi xe rồi”.
Bà nói thế nhưng tôi thừa biết mấy tờ bạc đó nằm trong tay bà dẫu có cánh cũng chả bay được đến tay vợ chồng tôi.
Theo Vietnamnet
Cứ mỗi khi chồng có lương, mẹ chồng lại gọi lên hỏi han
Cứ mỗi khi chồng có lương, mẹ chồng lại gọi lên hỏi han. Lương tháng chồng được hơn chục triệu, lần nào mẹ chồng cũng gọi lên bảo gửi tiền về, mỗi lần gửi 10 triệu, 15 triệu.
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mang chuyện nhà mình lên đây. Nhưng thời điểm hiện tại tôi thực sự bế tắc và cần lời khuyên sáng suốt của người ngoài cuộc như một cứu cánh cho hoàn cảnh của tôi lúc này.
Tôi vốn là một cô gái năng động và sống hướng ngoại. Tuy vậy, suốt những năm phổ thông và đại học, tôi không hề có ý định yêu ai mà dành thời gian cho việc học và các hoạt động ngoại khóa. Thời điểm đó tôi không muốn mất thời gian cho chuyện yêu đương dù vệ tinh xung quanh tôi cũng không ít. Thế nhưng số phận run rủi, đến năm cuối đại học, thời gian đi thực tập và làm luận văn tốt nghiệp, tôi quen anh.
Ban đầu, anh chủ động làm quen và bắt chuyện với tôi qua facebook. Anh vốn là bạn học cũ của chị gái tôi. Thấy anh chững chạc, ổn định và có ý định nghiêm túc, cộng thêm sự ủng hộ nhiệt tình của chị gái, thêm nữa cũng cảm nhận được sự chân thành nơi anh, tôi nhận lời làm bạn gái anh sau 2 tháng tìm hiểu. Suốt thời gian làm luận văn và bảo vệ tốt nghiệp sau đó anh luôn bên cạnh cổ vũ và động viên tôi. Anh cũng giới thiệu tôi với gia đình anh, gia đình tôi cũng biết anh. Mẹ anh hay gọi điện tâm sự với tôi, tôi thấy vô cùng thoải mái khi nói chuyện với mẹ anh.
Mẹ anh hay gọi điện tâm sự với tôi, tôi thấy vô cùng thoải mái khi nói chuyện với mẹ anh (Ảnh minh họa)
Nhưng sau một thời gian anh đi công tác, mẹ anh bỗng ít gọi điện cho tôi mặc dù tôi thi thoảng có gọi cho bác và tình cảm của chúng tôi vẫn rất tốt. Sau chuyến đi công tác về, anh bồng thay đổi. Anh thường hỏi tôi có tin vào bói toán không và nói tuổi chúng tôi không hợp và tôi có mệnh sát chồng. Thời gian đó chúng tôi trục trặc, tôi đã muốn từ bỏ, tôi vốn không tin bói toán và những lời nói của anh làm tôi mất cả lòng tin ở nơi anh. Nhưng anh níu kéo, quả quyết rằng chỉ yêu tôi và đã nói rõ với mẹ anh là chỉ yêu và lấy tôi.
Sau đó mẹ anh chủ động gọi cho tôi và nói nếu hai đứa đồng ý thì sẽ tổ chức cưới sớm, bà đi xem lại, bảo hai đứa hợp lắm(??). Do còn yêu anh và gia đình ủng hộ, tôi lên xe hoa về nhà anh khi vừa cầm tấm bằng tốt nghiệp đại học loại giỏi trong tay. Tôi tự tin về nhà chồng vẫn có thể xin được việc với khả năng của mình.
Chồng tôi làm việc cho một công ty lớn của nước ngoài nhưng lại có trụ sở bên tỉnh khác nên chỉ có buổi sáng và tối là 2 vợ chồng gặp nhau. Vợ chồng tôi thuê nhà trên thành phố nên thời gian đi lại của anh vất vả. Thời gian đầu tôi ở nhà, tôi có đi phỏng vấn ở một công ty nước ngoài và may mắn được nhận nhưng công ty lại ở ngoại tỉnh, đi lại bằng xe đưa đón cán bộ. Cũng thời gian đó tôi phát hiện mình có thai, cộng thêm chứng say xe ngày càng nặng nên chồng tôi một mực khuyên tôi ở nhà. Anh bảo mình anh đi làm đủ nuôi gia đình, anh cũng không muốn hai vợ chồng cùng làm ở khu công nghiệp, sau này sẽ không có ai chăm con.
Cuộc sống của tôi tưởng chừng như êm ấm, lại không phải sống chung với bố mẹ chồng. Thời gian nghén, tôi ở nhà chăm chồng và quán xuyến nhà cửa, tiền tiêu cứ đến tháng anh đưa tôi. Anh cũng không kì kèo gì nhiều. Mẹ chồng thường xuyên gọi lên bảo rằng tiền lương của chồng ăn tiêu bao nhiêu thoải mái, giữ gìn sức khỏe còn dư bao nhiêu thì gửi bà.
Sau ngày cưới, chồng và mẹ chồng có ướm bảo tôi gửi tiền và vàng hồi môn để bà giữ, vàng của chồng tôi cũng gửi bà. Nhưng tôi kiên quyết giữ lại, bà có vẻ không vui ra mặt. Một thời gian sống chung, tôi dần nhận ra nhiều vấn đề không ổn ở gia đình nhà chồng. Nhà chồng vốn có điều kiện, bố mẹ chồng đều đi làm, lương cao và có thu nhập ngoài, khá giả hơn đồng lương về hưu của bố mẹ tôi rất nhiều.
Nhưng mẹ chồng dường như muốn kiểm soát hoàn toàn cuộc sống của vợ chồng tôi. Mẹ chồng liên tục gọi điện lên, mỗi lần gọi thường kéo dài cả tiếng đồng hồ. Cứ mỗi khi chồng có lương, mẹ chồng lại gọi lên hỏi han. Lương tháng chồng được hơn chục triệu, lần nào mẹ chồng cũng gọi lên bảo gửi tiền về, mỗi lần gửi 10 triệu, 15 triệu.
Có khi trong tài khoản anh không còn nổi lấy một triệu, tiền đám cưới cũng được mẹ chồng "giữ hộ". Tháng nào không đưa tiền, thế nào bà cũng gọi lên bảo ốm nặng. Gửi tiền xong, gọi điện đã thấy bà hết ốm. Nhiều khi nghĩ chồng cứ như vậy, không biết khi tôi đi sinh và có con, liệu có nuôi nổi con mà bản thân tôi bây giờ đang bị phụ thuộc.
Có lần bực quá, tôi nói thì anh bảo tôi vô lễ, không biết thương bố mẹ anh. Tôi có thai, đến tháng thứ ba, thiếu máu, người xanh lét mà mẹ chồng vẫn khăng khăng đến tháng thứ tư mới được uống sắt. Đến khi mẹ tôi lên, xót con, bà phải bắt tôi đi mua thuốc uống, tôi mới lại người.
Thời gian đầu, do tôi bị ốm nên hai vợ chồng rất lo. Tôi muốn đi xét nghiệm và khám tổng thể nhưng khi chồng gọi về nhà, mẹ chồng bảo không cần đi, vậy là anh một mực nghe theo. Mặc dù tiền đi khám không bằng một lần mẹ anh bỏ ra thuê xe taxi sang nhà tôi để "mua mặt".
Tôi nhận ra chồng nhu nhược, không có chính kiến, ý kiến thay đổi theo mỗi lần bố mẹ anh thay đổi. Còn mẹ chồng quá tham lam và giảo hoạt (Ảnh minh họa)
Bố mẹ tôi bên nhà đã cố công lo cho tôi một công việc nhà nước ổn định, các thủ tục đã xong, chỉ còn thiếu hộ khẩu. Lúc này bên nhà chồng nhận lo làm cho hai vợ chồng. Chồng tôi sau bao năm đi làm vẫn không có đồng nào trong tay, phải điện về xin bố mẹ tiền anh gửi từ trước. Nhưng mẹ chồng có vẻ không vui, xoay sở mãi không được mà công việc của tôi lại đang cần gấp.
Mẹ tôi lại lặn lội từ quê lên lo việc cho tôi, còn chồng chỉ biết quẳng những câu vô trách nhiệm như nếu mẹ muốn theo thì cứ làm, con không thể mất tiền ngu được. Mẹ tôi thương con, đành nín nhịn lo công việc cho tôi. Bà không muốn hôn nhân của tôi mới bắt đầu mà đã trục trặc. Thương mẹ, nghĩ lo cho con mà chồng cứ như vậy, tôi xoay sở đủ cách để kiếm tiền. Từ kiếm tiền trên mạng, bán hàng online đến nhận dạy thêm gia sư nhưng chẳng cũng chẳng đi đến đâu, cuộc sống ngày càng bế tắc.
Tôi nhận ra chồng nhu nhược, không có chính kiến, ý kiến thay đổi theo mỗi lần bố mẹ anh thay đổi. Còn mẹ chồng quá tham lam và giảo hoạt. Liệu tôi có quá hấp tấp khi kết hôn lúc chưa có công ăn việc làm? Tôi phải làm gì với cuộc hôn nhân này?
Theo PNO
Khiếp vía vợ đòi chồng phải "nộp thuế" như cơm bữa Lấy vợ 5 tháng, tôi phát hoảng vì cái sự... sung của vợ. Tôi chưa bao giờ dám tưởng tượng rằng nhu cầu sinh lý của vợ lại cao đến thế, gấp tôi đến mấy lần. Tôi là một thằng con trai hiền lành, có phần nhút nhát, ít nói. Trong khi lũ bạn học cùng đã lập gia đình, có con gần...