Có lẽ tôi đã bị cô hàng xóm trung t.uổi đưa vào tròng
Chặt cây xong tôi vào nhà tắm để rửa tay thì bỗng dưng cô ấy ôm chầm lấy tôi, do không làm chủ được nên chúng tôi đã làm chuyên đó.
Ảnh minh hoạ
Tôi 17 t.uổi, có vóc dáng cao to do thích chơi đá bóng từ lúc nhỏ. Cô hàng xóm cạnh nhà có con trai năm nay 8 t.uổi. Vì ở nông thôn nên hai nhà chưa có tường xây mà chỉ có hàng rào cây phân cách. Cô ấy khoảng 45 t.uổi, quá lứa nhỡ thì nên về sau cũng kiếm được đứa con.
Câu chuyện cũng không có gì để nói nếu như không có lần cả nhà đi chơi chỉ còn tôi ở nhà. Hôm đó đang ngủ thì nghe tiếng gọi cửa, cô hàng xóm gọi nhờ chặt hộ cây chuối để làm thức ăn cho lợn. Tôi ngơ ngác mắt nhắm mắt mở đi ra thì thấy cô mặc quần áo không được kín đáo. Có lẽ đang t.uổi mới lớn nên tự dưng tôi thấy ngượng. Chặt cây xong tôi vào nhà tắm để rửa tay thì bỗng dưng cô ấy ôm chầm lấy tôi, do không làm chủ được nên chúng tôi đã làm chuyên đó. Từ hôm ấy đến giờ tôi rất sợ bị mọi người biết chuyện, tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Video đang HOT
Vợ sững sờ khi bắt gặp sợi dây chuyền chồng làm mất trên cổ... nàng hàng xóm
Lan lắc đầu không nói, cô không có thói quen tâm sự chuyện riêng với người lạ. Tuy nhiên Lan giật nảy người khi ánh mắt cô vô tình chạm vào một đồ vật trên người cô hàng xóm...
Lan cảm thấy đất trời như sụp đổ khi Thiệu thú nhận đã làm mất sợi dây chuyền mà cô nhờ anh mang đến tiệm đ.ánh bóng. Sợ dây ấy vốn dĩ là của ông bà Lan để lại. Mẹ của Lan trước khi mất đã trao lại cho cô làm kỉ niệm nên đối với cô nó cực kỳ quý giá. Lan khổ sở hỏi chồng: "Anh nhớ kỹ lại xem đã làm mất ở đâu?". Thiệu cau có trách lại vợ: "Mất thì tức là mất rồi! Chỉ tại em thôi, tự mình đi thì đã không đến nỗi!".
Lan thấy nghẹn đắng ở cổ. Là Thiệu nằng nặc đòi giúp cô mang sợi dây chuyền đi đ.ánh bóng, bây giờ anh lại quay ra trách ngược cô thế này. Thấy vợ khóc sướt mướt, Thiệu an ủi: "Để anh sẽ nhờ thợ kim hoàn làm cho em một sợi y chang cái đã mất nhé?". Lan buồn bã lắc đầu.
Kể từ ngày Thiệu làm mất sợi dây chuyền, Lan ăn không ngon, ngủ chẳng yên. Cô cứ tiếc ngẩn ngơ rồi hối hận vì đã đưa sợi dây ấy cho chồng. Sáng hôm ấy, khi Lan chuẩn bị đến công ty thì tình cờ chạm mặt cô hàng xóm. Hồng nhìn Lan cười rất tươi hỏi: "Dạo này sao em thấy chị buồn vậy?".
Lan lắc đầu không nói, cô không có thói quen tâm sự chuyện riêng với người lạ. Tuy nhiên Lan giật nảy người khi ánh mắt cô vô tình chạm vào một đồ vật trên người Hồng. Sợi dây chuyền Hồng đang đeo giống hệt sợi dây đã mất kia của cô. Hồng có vẻ mất tự nhiên khi phát hiện ánh mắt Lan. Cô ả nhanh chóng chỉnh cổ áo rồi tranh thủ giấu nhẹm sợi dây chuyền vào bên trong. Không đợi Lan hỏi thêm câu nào, Hồng vội vàng đi mất. Thấy biểu hiện đáng ngờ của cô hàng xóm, Lan tin chắc có uẩn khúc ở đây.
Ảnh minh họa
Hôm sau, Lan đem một đĩa trái cây qua nhà nàng hàng xóm. Hồng ra mở cửa và khá bất ngờ khi thấy cô. Lan cười nhẹ nhàng bảo: "Chị mua nhiều quá nên ăn không hết, ăn với chị cho vui!". Không đợi Hồng từ chối, Lan đã bước vào trong nhà. Cô đặt đĩa trái cây xuống rồi kéo Hồng lại ngồi bên cạnh. Ánh mắt Lan thoáng lướt qua cổ áo Hồng tìm sợi dây chuyền nhưng không thấy. Lan sa sầm nét mặt và bắt đầu kể: "Mấy ngày trước, chị vô tình làm mất sợi dây chuyền do mẹ để lại trước khi mất. Kể từ đó đêm nào chị cũng nằm mơ thấy ác mộng. Chị e ai mà nhặt được sợi dây chuyền đó mà không trả lại thì chắc chắn sẽ chuốc lấy xui xẻo!".
Hồng khẽ rùng mình, khuôn mặt cô ta tái nhợt vì sợ hãi nhưng vẫn cứng miệng bảo: "Em không tin vào ma quỷ. Dù sao em cũng mong chị sớm tìm lại sợi dây đã mất!". Lan cười ngọt ngào rồi tỉnh bơ hỏi mượn con dao gọt trái cây. Hồng vội đứng dậy đi xuống bếp, Lan chớp thời cơ bước đến cửa sổ, mở hé cánh cửa đang đóng rồi bước về chỗ cũ.
Hồng quay trở lại với con dao trên tay. Cô ta vừa cầm hoa quả lên định gọt thì gió bên ngoài thổi làm cửa sổ đ.ập mạnh khiến Hồng giật b.ắn mình. Lan quay sang thấy Hồng đang run rẩy nhìn về phía cửa. Lan thầm nghĩ chắc Hồng có tật nên mới phản ứng như thế.
Tối hôm ấy, Thiệu trở về nhà với sợi dây chuyền mà anh bảo đã làm mất. Lan tỏ ra hơi ngạc nhiên và hỏi: "Làm sao anh tìm được? Không phải đã mất rồi sao?". Thiệu vui vẻ bảo: "Anh để quên nó trong văn phòng, hôm nay tình cờ thấy lại, đầu óc của anh dạo này đãng trí quá!".
Không chịu nổi sự giả tạo của chồng, Lan hỏi luôn: "Không phải nhân tình của anh sợ gặp xui xẻo nên trả lại cho em đấy chứ?". Thiệu vô cùng kinh ngạc, anh lắp bắp hỏi: "Lẽ nào... em đã biết mối quan hệ giữa anh và...?".
Dù mọi thứ đã rõ như ban ngày nhưng Lan vẫn ôm một tia hy vọng bé nhỏ rằng hai sợi dây chỉ đơn giản là sự trùng hợp. Đến lúc này thì hy vọng trong cô chính thức tắt ngúm. Lan bình tĩnh gật đầu: "Em đã thấy Hồng đeo sợi dây chuyền ấy!".
Thiệu nghe xong thì nghiến răng kèn kẹt. Chẳng phải anh đã dặn nàng nhân tình bé bỏng là đừng đeo sợi dây ấy trước mặt vợ anh mà tại sao cô ta không nghe? Thiệu cố vớt vát chút lòng tin của vợ, anh vội vàng bảo: "Anh và Hồng chỉ chơi bời qua đường. Em đừng giận, anh sẽ chấm dứt với cô ta ngay!"
Lan mắng Thiệu: "Chưa nói tới chuyện n.goại t.ình, tại sao anh biết rõ sợi dây chuyền ấy cực kỳ có ý nghĩa với em mà vẫn đưa cho cô ta? Nếu anh nghĩ cho em thì đã không làm như vậy!". Thiệu chẳng còn gì để nói. Anh không thể trả lời là bởi vì Hồng thích nên anh mới không do dự đưa cho cô ta. Thiệu không ngờ mọi chuyện lại ra nông nỗi này.
Thấy chồng im lặng, Lan hiểu chồng cô đã mê mệt Hồng đến nỗi không phân biệt giữa điều nên và không nên làm. Hóa ra tình cảm giữa vợ chồng cô lâu nay chỉ nhạt nhòa đến vậy.
Theo Trithuctre
Nhìn chồng mắt trước mắt sau lẻn vào nhà cô hàng xóm đơn thân, tôi sững sờ hóa đá Sau lần bắt gặp anh lẻn vào nhà cô hàng xóm, bao bí mật được lật tẩy, hóa ra anh và cô ta đã qua lại từ gần một năm nay rồi. Tôi và chồng cưới nhau cách hơn 7 năm, có một con gái lên 6 t.uổi, hiện tôi đang bầu cháu thứ 2 được gần 7 tháng. Chồng tôi là người...