Có lẽ sẽ chẳng bao giờ em có thể tha thứ
Giờ con đã ngủ rất say còn em thì không. Từ khi chúng mình lấy nhau đã bao đêm em không ngủ chắc anh có thể tính nổi. Anh à, cho đến bây giờ khi em đã phải vừa làm cha vừa làm mẹ của con sau ba năm cùng chung sống em vẫn không tin anh lại thay đổi nhanh như thế.
Hãy nói cho em biết tại sao? Đó là con người thật của anh hay vì lý do nào mà anh đã hoàn toàn thay đổi. Ngày chúng mình làm lễ cưới em đã rất hạnh phúc và mãn nguyện vì em sẽ luôn có anh ở bên, chúng mình sẽ cùng chia sẻ những vui buồn và cùng nhau đi hết cuộc đời này.
Vậy mà anh đã bỏ mặc em, gần như chẳng bao giờ anh quan tâm đến tâm tư và suy nghĩ của em dù em đã rất nhiều lần nói nới anh. Em đã rất đau lòng anh ạ. Em đã khóc hết nước mắt nhưng kết quả vẫn chỉ là con số 0. Anh vẫn vậy, vẫn vô tâm đến mức tàn nhẫn. Từ đó em chỉ biết cứ sống, cứ làm việc và cố gắng làm trọn bổn phận dâu con.
Video đang HOT
Mẹ rất thương em, bà thường trò chuyện an ủi và động viên em nhưng anh có biết tận trong sâu thẳm em rất trống vắng và hụt hẫng? Lúc nào em cũng muốn được anh ôm ấp vỗ về mỗi đêm, được anh an ủi động viên những khi em gặp khó khăn hay vui cùng em để em được cảm nhận hết những điều thiêng liêng cuộc sống vợ chồng. Chẳng phải những đôi vợ chồng khác vẫn làm thế sao anh và điều em mong muốn cũng không quá khó mà. Thế rồi chẳng biết từ khi nào anh lại thay đổi.
Sau 4 tháng em nghỉ sinh ở nhà em cũng đi làm lại. Và rồi anh bắt đầu nghi ngờ, anh nói rằng em quan hệ lăng nhăng với những người đồng nghiệp mà chẳng cần bất kỳ lý do hay bằng chứng nào cả. Anh tra khảo, kiểm soát em chẳng khác gì một tên tội phạm. Anh có biết khi ấy em đã đau lòng đến mức nào khống? Rồi em cũng chuyển sang làm cho một công ty khác. Em muốn anh biết rằng em luôn yêu anh và con, em có thể ra đi mà không vướng bận bất cứ điều gì.Vậy mà khi em làm việc ở đây anh lại “tin chắc” rằng em “lăng nhăng bồ bịch”, và cũng như lần trước anh chẳng cần có lý do hay bằng chứng nào cả mà “đơn giản có là có.
Giọt nước đã làm tràn ly rồi anh ạ. Hạnh phúc không dễ đổ vỡ nhưng nó sẽ không ở lại với người không biết tôn trọng và giữ gìn nó. Giờ thì em phải là em, em không thể cứ mãi là một bức tranh xấu xí mà người họa sĩ là anh không muốn vẽ nên đã đổ nguyên cả một mảng mực màu đen vào đó. Chúng mình sẽ xa nhau. Em đã khóc hết nước mắt và đã sống trong tột cùng đau khổ.
Đã đến lúc em phải tự đứng dậy vì em vẫn còn con ở bên. Cảm ơn anh đã để con lại cùng em. Chắc chắn em sẽ nuôi dạy con nên người chừng nào có thể. Em không ân hận vì đã lấy anh, em chỉ buồn vì tất cả những gì em dành cho anh đều đã trở thành vô nghĩa.
Anh à, em có một mong muốn cuối cùng trước khi chính thức chúng ta chia tay nhau, anh hãy cho em thấy bất cứ một bằng chứng nào chứng tỏ em đã phản bội anh hay phải chăng chính anh đã phụ lòng em bằng cái lý do không có sức thuyết phục đó.
Mùa đông năm nay rất lạnh. Tết với mẹ con em cũng thật sự chẳng còn ý nghĩa. Gió mùa đông bắc vẫn liên tiếp tràn về nhưng hình như em đã quen, quen hơn cả những lạnh lùng và tàn nhẫn anh dành cho em. Em không đau vì bị tổn thương mà vì anh đã giết chết tình yêu trong em. Có thể là anh đã có người khác thay thế em nhưng em không tin ai đó lại yêu anh nhiều hơn em yêu anh.
Em không tin anh có thể ra đi khi anh biết em luôn sống vì anh. Không biết tại sao nữa nhưng em rất yêu anh mà càng yêu thì em càng hận. Có lẽ sẽ chẳng bao giờ em có thể tha thứ cho anh!!!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người trần gian yêu dấu
Người trần gian yêu dấu, đầu tiên là em muốn gửi tới anh lời xin lỗi. Anh, em xin lỗi anh. Tối qua, khi nổi cáu, em đã nói một câu khiến anh buồn. Thương em nên anh không giận, nhưng em biết anh buồn nhiều lắm.
Em xấu xí quá, cứ giận hờn hoài, chẳng để ý đến cảm giác của anh. Khi đọc những dòng này, anh hãy cười một cái thật tươi và đừng buồn em nữa nhé. Em ngoan của anh mà, không bao giờ khiến anh buồn nữa đâu. Ngày qua ngày, mùa nối mùa, thời gian cứ làm đầy lên những kỷ niệm của chúng mình. Kỷ niệm ngập tràn những niềm vui, hạnh phúc, những hờn giận và cả nước mắt. Kỷ niệm là những ngày đầu anh và em mới gặp nhau. Anh giang hồ, quậy phá còn em ngu ngơ đến độ dại khờ. Em không thể hiểu nổi tại vì sao hai tâm hồn không hề đồng điệu lại có thể gặp nhau, đến được với nhau. Anh có hiểu không? Có lẽ vì vậy mới có thể nói "Tình yêu có muôn vàn điều kỳ diệu và trong muôn vàn điều kỳ diệu có Tình yêu". Rồi chúng mình cùng dần dần thay đổi để cho cả hai hòa hợp được với nhau cả về tính tình và cách suy nghĩ.
Kỷ niệm là lần em bị bệnh, sốt cao lắm. Em bệnh nên không ngủ được, khiến anh cũng không ngủ theo. Anh nói chuyện cho em nghe còn em thì quá mệt, trả lời anh gần như chỉ bằng hơi thở. Bệnh mà chưa khi nào em thấy mình hạnh phúc đến thế. Kỷ niệm là những câu chuyện tưởng chừng như là bất tận của chúng mình, là những khi chọc giỡn nhau khiến cho anh quê hoặc là khiến cho em mắc cỡ, là những giọt nước mắt mặn môi, là nụ hôn chưa kịp trao đã vội tạ từ, là hàng ngàn, hàng ngàn những điều mà nếu có kể thì sẽ chẳng bao giờ hết. Kỷ niệm đẹp như mơ. Yêu anh, yêu từ nụ cười rạng rỡ của anh. Yêu anh, yêu từ ánh mắt nồng nàn của anh. Yêu anh, yêu từ giọng nói ấm áp của anh. Yêu anh, yêu từ vòng tay che chở của anh. Yêu anh, yêu tất cả những gì liên quan đến anh. Tiểu thiên thần.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Những ngày tháng không em "Mưa vẫn mưa bay cho đời biến động. Làm sao em biết bia đá không đau". 12h đêm, giờ này em đã ngủ chưa? Từ ngày ra trường đến nay thấm thoắt đã 6 năm rồi. 6 năm ấy có lẽ em đã không có chút thời gian nào dành cho tôi nhưng với tôi thì đó lại là quãng thời gian với...