Có lẽ nào vì tôi có bạn trai mới mà lại mất luôn con gái
Trước kia cứ ngày lễ gì con cũng chúc mừng, mua hoa, quà tặng tôi. Lúc đi học xa con không quên mua hoa gửi tận nhà, giờ một câu nhắn tin con cũng không gửi.
Tôi cũng không còn trẻ trung gì, có con sớm nên con trai đã 31 tuổi, còn con gái đã 23 vẫn còn đi học. Sau khi ly dị chồng (lúc đó con gái vẫn còn đi nhà trẻ), tôi đưa con xuất ngoại vì hai đứa cũng chẳng thiết bố, đứa bé ngay từ nhỏ bố đến thăm nó đã không thích. Sang môi trường mới, chỉ có ba mẹ con nên chúng tôi thân nhau như những người bạn, trò chuyện vô tư. Con gái tôi tính có chút ương ngạnh, khi làm gì cũng tự lực. Học hết cấp ba con đi làm rồi du lịch một mình, vào đại học đến trước ngày nhập học một tuần con mới thông báo mình học ở đâu.
Ảnh minh họa
Trước kia con luôn ủng hộ tôi hẹn hò. Con càng thêm ủng hộ sau khi chị bạn tôi dù gần 60 mà mới tái hôn với bạn trai hơn 8 tuổi. Con luôn muốn tôi tái hôn để về già đỡ cô đơn. Nhưng lần này khi tôi kể về bạn trai, người đã quen và có tình cảm một thời gian thì con gái không ưa một chút gì về anh. Con không chấp nhận vì anh ở Việt Nam, con nói thích lấy đàn ông Việt thì bên đây thiếu gì mà mẹ phải về nước để lấy, lấy những người sang đây lâu cũng đỡ công chăm lo cho họ mấy năm đầu vì không có việc. Kiếm người bên đây không hợp thì chia tay, nhẹ nhàng không rối rắm, cũng chẳng thua thiệt. Nhiều người mới sang, ở được mấy năm thì ly dị rồi về Việt Nam đưa bồ trẻ sang, cuối cùng cũng bị bồ trẻ đá. Con nói bạn trai tôi cũng vậy thôi, chẳng tốt đẹp gì. Anh chỉ lợi dụng tôi để qua đây xong giấy tờ là lại ham gái trẻ về cặp kè.
Con nói tôi muốn cưới thì về Việt Nam sống với anh, đừng lôi anh sang đây, con không muốn anh sống bằng tiền xã hội, thuế đó để cho người già và trẻ em, người bệnh, chứ không phải để nuôi kẻ lười. Nếu yêu tôi thật thì anh chắc chắn sẽ chấp nhận ở Việt Nam miễn có tôi, còn khi anh cứ một mực muốn sang đây với lý do cho tôi gần con hay điều gì đó tương tự để được sang cùng thì miễn, con không hứng thú.
Con còn nói không thích con cháu nhà anh nhắn tin làm quen, con không ưa đâu nên không lợi dụng được gì, đừng có phí thời gian. Chính vì con không chấp nhận nên tôi cũng không kết hôn khi con ruột mình không tham dự. Con trai tôi đã có gia đình riêng rồi nên cũng không để tâm, nhưng con dâu là bạn thân của con gái tôi nên có vẻ cũng không ưa anh. Anh tới nhà thăm là con toàn kêu bận, chúng tôi có tới thì con luôn nói móc, hỏi lý do sao anh sang đây có mục đích gì, mối quan hệ với vợ trước như thế nào? Chúng cũng ít đến nhà tôi hơn, có đến thì con trai với cháu đến chứ con dâu luôn bận đi shopping với con gái tôi. Tôi có muốn tới thăm thì con dâu luôn hỏi mẹ tới một mình hay đi với ai. Tôi đi một mình thì con dâu luôn ở nhà, nhưng có anh con lúc nào cũng nói bận.
Từ khi tôi bảo lãnh anh sang con gái cũng không về thăm tôi nữa, không cho tôi lên thăm luôn. Tôi đến thăn đột xuất con cũng không tiếp, đành ngậm ngùi đi về, nếu muộn quá thì gọi bạn hỏi ngủ nhờ. Trước kia con nói khi nào tôi còn cho anh ở bên đây thì đừng mong con về, tôi mà đi phỏng vấn để anh được ở vĩnh viễn thì tôi sinh thêm con, coi như con không liên can gì với tôi. Hơn một năm con không nhắn tin gọi điện, chặn mọi liên lạc với tôi, tin tức tôi toàn thông qua con trai mới biết. Tôi biết con có bạn trai, con trai tôi gặp qua nhưng con gái không dẫn bạn trai về thăm tôi.
Trước kia cứ ngày lễ gì từ ta đến tây là con cũng chúc mừng, mua hoa, nhiều khi mua quà tặng tôi. Lúc đi học xa con vẫn không quên mua hoa gửi tận nhà, giờ một câu nhắn tin ngắn ngủi con cũng không gửi. Sinh nhật con tôi mua quà gửi thì con cũng gửi trả. Con gái trước rất mến bạn trai cũ tôi vì anh là người Việt nhưng định cư ở đây lâu rồi, anh nói chuyện cũng hợp con, suy nghĩ hợp, nhưng vì lý do cá nhân chúng tôi chia tay. Tôi ở lại còn anh qua Australia. Lúc chúng tôi chia tay con cũng không buồn hay muốn chúng tôi quay lại, con nói thời gian còn dài, tôi còn nhiều thời gian để lựa chọn, con vẫn coi anh như bạn, vẫn bác cháu trò truyện vui vẻ. Vậy mà giờ đây tôi có bạn trai mới thì con gái phản ứng ngược lại. Chẳng lẽ vì có bạn trai mới mà tôi mất luôn con gái? Tôi thật sự khổ tâm, không biết làm gì bây giờ.
Theo Nga/ VnExpress
Chạy trốn tình yêu Phần 8
Mai cúp máy mà trong lòng nặng trĩu. Cô cũng chẳng hiểu tại sao mình lại điện cho Hoàng. Nhưng rõ ràng, Hoàng phải được biệt chuyện gì đang xảy ra với cô và tương lai của đứa con mà Mai đang mang trong người nữa.
Buổi tối, Tùng đến từ rất sớm với một bó hoa nhỏ trên tay. Lần nào anh cũng mua hoa. Dù rất thích nhưng đôi khi Mai nghĩ đó là một sự lãng phí không cần thiết. Hai người trở nên thân thiết từ cái ngày mà Mai bắt đầu chuyển đến chỗ trọ mới. Suốt hai tháng qua, hôm nào Tùng cũng đến chơi. Tùng bỗng chốc trở thành người bạn thân thiết nhất của Mai.
Hai người thường xuyên lượn lờ trên những con phố nhỏ. Những câu chuyện cười Tùng kể bắt đầu khiến Mai cười. Thỉnh thoảng, Mai cũng "góp" vào kho truyện khá phong phú của Tùng những câu chuyện mà cô "chế" ra. Hai người cười nghiêng ngả trong cái se lạnh của những ngày đầu đông Hà Nội.
Hôm nay Tùng bảnh bao hơn so với mọi ngày. Vẻ suy tư đằm sâu trong khoé mắt thâm quầng vì mất ngủ. Đã hai ngày Tùng không đến, cũng không điện thoại liên lạc cho Mai. Sự "mất tích" ấy của Tùng khiến Mai lo lắng. Đi đâu, làm gì Mai cũng chỉ nghĩ đến tùng. Nhìn vào đâu, cô cũng một bầu trời nhớ thương.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
- Mấy hôm nay biến đi đâu thế? Làm cho người ta lo quá! - Mai cười tươi rói đón bó hoa của Tùng một cách tự nhiên.
- Sao mà Mai lo?
- Thì lo chứ sao? Hỏi lạ.
- Vậy, ngày nào đó, Tùng biến mất thật sự thì Mai sẽ cảm thấy thế nào?
- Biến mất thế nào được! Mai sẽ lật tung cả cái Hà Nội này lên để tìm và lôi Tùng ra cho bằng được. Không trốn được đâu - Mai cười lớn trước câu nói đùa của mình.
- Vậy, Mai đón nhận lấy tình cảm của Tùng nhé.
- Tùng... - Mai ngập ngừng. Vết thương của cuộc tình kỳ lạ cách đây mấy tháng tưởng đã liền sẹo bỗng chỗ nhói lên đau buốt.
- Tùng yêu Mai.
- Nhưng Mai sợ mình không còn xứng đáng với Tùng nữa.
- Đừng nói vậy. Dù thế nào thì Mai vẫn là người con gái mà mình yêu thương nhất.
Tùng bỗng nhiên kéo Mai vào lòng. Hành động bất ngờ ấy khiến cô không kịp phản ứng. Mai cũng không né tránh nụ hôn vụng về mà quyết liệt của Tùng vừa đặt lên môi mình. Nụ hôn ngọt ngào đầu tiên Mai cảm nhận được từ người đàn ông như Tùng.
Tình yêu của hai người có phần chóng vánh nhưng Mai thấy vô cùng hạnh phúc. Cô không có cái cảm giác bất an mỗi khi ở bên Tùng. Được dựa vào vai Tùng, được ngồi im lặng bên nhau thả hồn vào những suy nghĩ riêng tư khiến Mai thấy thanh thản và ấm áp đến kỳ lạ.
(Ảnh minh họa)
Mấy hôm nay, mẹ Mai liên tục giục cô về quê. Không hiểu ở nhà đang xảy ra chuyện gì. Dù không muốn phải xa Tùng nhưng Mai vẫn phải sắp xếp hai ngày nghỉ cuối tuần để về nhà theo sự chỉ đạo của mẹ.
Mai về đến nhà bắt đầu đến giờ ăn tối. Nhà lại có khách. Đó là một chàng trai trẻ, khá điển trai. Khuôn mặt lạnh lùng nhưng cuốn hút. Anh ta khá ít nói và thỉnh thoảng lại nhìn Mai như dò xét. Mai gần như không để tâm đến anh ta. Cô cố gắng ăn thật nhanh rồi trở về phòng của mình.
- Con thấy anh kia thế nào? - Mẹ Mai bước vào tỏ vẻ nghiêm trọng
- Thế nào là sao ạ? Con chả thấy thế nào cả.
- Bố mẹ đang nhắm anh ta cho con. Nhà con một. Lại giàu có. Anh ta cũng làm xã đội trưởng. Biết con học sư phạm, anh ấy bảo rằng sẽ lo được công việc cho con nữa đấy. Con gái, chỉ cần một chỗ yên ấm là được con ạ.
- Thời đại nào rồi mà mẹ vẫn còn nghĩ đến chuyện mối lái? Con không....
- Con đừng có mà ương bướng dở hơi. Đàn bà chỉ cần có được tấm chồng tử tế. Ở với nhau rồi khác có tình cảm. Mà sao nhìn con khác thế. Mặt mũi xanh xao. Mẹ thấy nghi nghi thế nào ấy. Kinh nguyệt của con vẫn đều chứ.
- ....
- Thôi ra dọn dẹp đi rồi nói chuyện với anh ấy.
Mai lặng lẽ ngồi dậy. Những lời của mẹ làm Mai lo lắng. Đúng là hai tháng này cô bị chậm. Nếu... Mai rùng mình không dám nghĩ đến điều tiếp theo.
(Ảnh minh họa)
- Chào em - tiếng chào làm Mai giật bắn mình khi đang loay hoay rửa bát đũa
- Vâng, chào anh.
- Em học còn bao nhiều thời gian nữa vậy?
- Em chỉ còn vài tháng nữa thôi anh ạ. Mà anh vào trong nhà ngồi uống nước.
- Chắc mẹ em cũng nói với em rồi. Nếu em đồng ý, mình có thể làm đám cưới ngay. Bố anh đang bệnh nặng và có lẽ không qua khỏi. Anh muốn mình ổn định gia đình cho ông yên tâm.
- Em thậm chí không biết cả tên anh. Như vậy anh có quá vội vàng không?
- Anh xin lỗi. Tính anh nó vậy. Anh rất thẳng thắn. Mọi thứ đều muốn rõ ràng. Nhưng anh không bắt em phải trả lời ngay đâu. Tuần sau hoặc khi nào em suy nghĩ kỹ rồi cho anh biết câu trả lời cũng được.
- Nếu câu trả lời của em là không thì sao?
- Nếu vậy thì anh sẽ cảm thấy rất tiếc. Nhưng cũng chẳng sao. Bởi anh tôn trọng quyết định của em. Nhưng anh không coi lời vừa rồi là câu trả lời đâu. Em hãy suy nghĩ kỹ trước khi quyết định nhé. Mà anh xin giới thiệu tên anh là Mạnh.
Mai bật cười thành tiếng trước sự thẳng thắn đến phát ớn của chàng trai lạ mặt. Mạnh cũng tỏ ra khá bất ngờ khi nghe Mai cười. Tiếng cười có chút gì đó kiêu ngạo và khinh miệt.
- Nếu em đồng ý, sau khi ra trường, anh có thể xin việc cho em - Mạnh tỏ ra lúng túng
- Cám ơn anh. Hiện tại em không có nhu cầu. Anh vào trong nhà đi để em làm nốt việc với ạ.
Mạnh lúng túng đi nhanh về phía nhà trên. Mai bật cười trước sự ngô nghê và thẳng thắn của hắn. Có lẽ, trên đời này, chỉ có mỗi mình Mạnh hỏi vợ theo cái cách mà anh ta vừa thực hiện.
Mai bật khóc tức tưởi khi thử đến bốn cái que thử thai vẫn báo có hai vạch. Như vậy là cô đã mang trong mình đứa con của Hoàng. Cái đêm định mệnh đầy sai lầm ấy đã khiến cô phải trả giá.
Mai run run tìm số điện thoại của Hoàng. Cô vội vàng bấm số để gọi.
- Em à? Sao hôm nay mới gọi cho anh? Anh gọi mãi mà không khọi được cho em. Anh nhớ em lắm! Anh xin lỗi vì...
- Em có thai rồi - Câu thông báo của Mai khiến Hoàng như chết lặng. Phải đến hàng phút sau mới có tiếng trả lời đầy vẻ lo lắng.
- Em...em ở đâu? Mai anh ra, em gặp anh nhé.
- Vâng. Em đợi anh ở quán cafe Tình yêu. Bốn đến năm giờ chiều nhé.
Mai cúp máy mà trong lòng nặng trĩu. Cô cũng chẳng hiểu tại sao mình lại điện cho Hoàng. Nhưng rõ ràng, Hoàng phải được biệt chuyện gì đang xảy ra với cô và tương lai của đứa con mà Mai đang mang trong người nữa.
Theo Afamily
Nắm tay anh qua những mùa hoa mộng mơ Hà Nội Chi cân co anh, co em, co Ha Nôi, la minh co tât ca hanh phuc rôi... Tháng 3 về, tìm quên trong nỗi nhớ riêng em một chùm hoa bưởi. Gặp được chàng thế này, bắt ngay không thaTình yêu đâu chỉ được đánh giá bằng đoạn kết của nó Em vân nhơ khi anh noi răng anh thich Ha Nôi nhiêu...