“Cô làm gì trên giường mà khiến chồng tôi mê mẩn vậy?”
Để trừng phạt chồng ngoại tình, vợ tôi còn bệnh hoạn đến mức nhắn tin hỏi Khánh: “Cô đã làm gì trên giường mà chồng tôi mê mẩn vậy? Dạy cho tôi với!”. Sau đó vợ còn ép tôi lên giường, rồi nói “Cứ gọi em bằng tên Khánh cũng được!”.
Tôi đang phải sống và chịu đựng một người vợ thần kinh không ổn định. Tôi biết chính tôi là người đã từng gây ra lỗi lầm trước đó. Nhưng chẳng lẽ vì thế mà tôi phải chịu đựng một cuộc sống bí bách, khó chịu và muốn hóa điên bên cạnh người vợ mà tính cách sắp như một kẻ điên dại?
Vợ chồng tôi lấy nhau vì yêu nhau. Ngày đó, vợ tôi là cô gái thông minh, dịu dàng, tình cảm, đầy nữ tính. Chúng tôi yêu nhau từ những ngày cuối cấp 3 và luôn dính lấy nhau như hình với bóng.
Rồi chúng tôi bước qua thời sinh viên với cuộc tình lãng mạn. Cái kết hạnh phúc của tôi và cô ấy sau khi ra trường làm nhiều bạn bè cùng lứa phải ghen tỵ. Vợ vô cùng tự hào và hãnh diện vì tôi và vì tình yêu đầu của cô ấy cũng là tình cuối.
Nhưng dường như trên đời này chẳng có thứ gì mãi mãi, đặc biệt là tình cảm vợ chồng. Yêu nhau gần chục năm, cưới nhau 8 năm, tình yêu của 2 chúng tôi cũng dần dần phai nhạt. Tuy chẳng có cãi cọ, xung đột gì lớn nhưng chỉ đơn giản là tôi cảm giác có những lúc gần hết yêu với vợ. Tôi chỉ thấy trách nhiệm làm chồng, làm cha ngày một nặng nề hơn.
Cứ thế, tôi đâm ra chán cuộc sống đều đều bên vợ. Những lúc vợ chồng chăn gối, tôi cũng không tìm được cảm giác thăng hoa như xưa. Cảm giác đơn điệu, nhàm chán cứ bủa vây lấy tôi ngày này qua tháng khác. Ngoài những lúc trên giường, tôi không còn muốn chạm vào vợ, không muốn làm những hành động tình cảm.
Tôi dám chắc 99% những cuộc hôn nhân lâu năm đều có kết cục như cuộc hôn nhân của tôi. Nhưng tất nhiên, khi tình yêu đã vơi, chẳng có ai ly hôn vì hết yêu. Tất cả mọi người đều tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân vì một chữ “nghĩa”. Và tôi cũng vậy!
Cũng như những bà vợ khác khi bắt được chồng ngoại tình, vợ tôi làm ầm ĩ, khóc lóc om sòm.
Cô ấy vật vã kinh khủng. Biến cố gia đình tôi chỉ xảy ra khi tôi gặp Khánh – một người phụ nữ góa bụa, cũng là khách hàng của công ty tôi. Khánh rất đặc biệt, vừa mạnh mẽ, vừa yếu đuối. Cô ấy là mẫu phụ nữ cuốn hút và rất đàn bà. Và tôi đã không thể cưỡng lại được. Chúng tôi trở thành nhân tình của nhau từ hơn một năm nay.
Tôi qua lại lén lút với Khánh hơn một năm trời. Điều đó làm cho cuộc sống của tôi có thêm màu sắc. Tôi trở nên trẻ trung và vui vẻ hơn. Cả 2 chúng tôi đều giữ nguyên tắc: tuyệt đối giữ bí mật và không xâm phạm cuộc sống riêng của nhau. Chúng tôi ở cạnh nhau chỉ để tiếp thêm niềm vui, sức lực cho đối phương chứ không định phá đi những gì người kia đang có.
Dù chúng tôi đã rất cẩn thận nhưng cây kim trong bọc vẫn có ngày lòi ra. Tôi bị vợ phát hiện và bắt quả tang khi đang ngoại tình ở nhà Khánh.
Video đang HOT
Cũng như những bà vợ khác khi bắt được chồng ngoại tình, vợ tôi làm ầm ĩ, khóc lóc om sòm. Cô ấy vật vã kinh khủng. Ban ngày vẫn đi làm bình thường, tối chăm con. Nhưng tuyệt nhiên cô ấy câm lặng không nói với tôi lời nào. Ban đêm, cô ấy dọn ra phòng khách ngủ và khóc suốt đêm.
Tình hình gia đình tôi rất căng thẳng. Vợ buộc tôi phải chọn lựa giữa cô ấy và Khánh. Tất nhiên là tôi chọn gia đình dù lúc này tôi yêu Khánh nhiều hơn. Nhưng vì đã qua cái thời trẻ con coi tình yêu là tất cả. Tôi biết thứ gì quan trọng nhất với tôi hiện nay. Đó là con cái, là gia đình.
Sau khi tôi chia tay Khánh, vợ quản chặt tôi đến từng phút một. Đi đâu, làm gì tôi đều phải thông báo. Tôi cũng muốn êm chuyện nên nhường vợ. Nhưng cô ấy không dừng lại ở đó.
Vợ bắt đầu tra tấn tôi bằng việc nhắc đi nhắc lại lỗi lầm ngoại tình của tôi. Không ngày nào là cô ấy không đay nghiến tôi, nói xa gần về chuyện tôi là thằng đểu, Sở Khanh. Tôi rất mệt mỏi nhưng vẫn cố nhịn.
Thế rồi nhiều lúc cô ấy còn lôi cả Khánh ra để sỉ nhục. Vợ tôi gọi Khánh là con cave, con đĩ, rồi chửi cả nhà Khánh, đem cả con trai nhỏ của Khánh ra để rủa xả.
Tôi không ngờ người vợ đoan trang của mình lại biến thành một kẻ hàng tôm hàng cá thế. Tôi đã lên tiếng bảo cô ấy xem lại lời ăn tiếng nói và nhân cách của mình khi lôi cả người già và trẻ con ra để rủa xả. Nếu còn thái độ như vậy, tôi sẵn sàng ly dị. Đến lúc đó vợ tôi mới chịu im.
Rồi mấy tuần sau đột nhiên vợ tôi thay đổi hoàn toàn. Vợ tôi biến mình trở thành Khánh, học cách nói chuyện, ăn mặc của Khánh. Cô ấy nói với tôi “Giờ thì em trở thành bản sao giống hệt cô ta rồi. Chắc anh yêu em nhiều lắm hả?”.
Cô ấy cũng bắt chước Khánh gửi những bức mail tình cảm cho tôi. Và khi không nhận được sự hào hứng của tôi thì cô ấy lại gào khóc, hỏi tại sao cô ấy đã gắng thay đổi theo hướng tôi thích mà tôi vẫn lạnh lùng. Nói thật, tôi sởn hết gai ốc mỗi khi cô ấy giả danh nhân tình của mình chứ ở đó mà tình cảm, yêu thương gì được.
Tần suất vợ giả dạng nhân tình của tôi ngày càng nhiều. Thậm chí cô ấy bệnh hoạn đến mức nhắn tin đeo bám Khánh. Cô ấy hỏi Khánh: “Cô đã làm gì trên giường mà chồng tôi mê mẩn vậy? Dạy cho tôi với!”. Sau đó vợ còn ép tôi lên giường, và bảo tôi “Cứ gọi em bằng tên Khánh cũng được!”.
Lúc tôi không đồng ý và bảo “Cô điên vừa thôi” thì vợ lại vừa cười vừa khóc rũ rượi như kẻ khùng điên. Có khi cô ấy còn đập đầu vào tường đòi chết. Có hôm thì cô ấy uống rượu, lẩm bẩm như kẻ dở hơi, mở miệng ra là triết lý về tình yêu và sự chung thủy.
Tôi biết tôi là người đã từng gây ra lỗi lầm, nhưng chẳng lẽ vì thế mà tôi phải chịu đựng một người vợ điên?
Hơn 2 tháng nay tôi mệt mỏi lắm với các chiêu trò này của vợ. Không hiểu vợ tôi điên thật hay giả điên để hành hạ và trả thù tôi nữa. Ban ngày vợ vẫn cư xử bình thường, còn giả đò là gia đình hạnh phúc trước mặt mọi người. Tối về thì vợ cứ khùng khùng, điên điên, dại dại.
Thật sự tôi không chịu được nữa. Dù có tội thì tôi cũng đã nhận lỗi về mình và đã sửa sai. Tôi không còn qua lại với Khánh nữa. Thế sao tôi còn bị vợ đối xử thế này.
Vả lại, chuyện đàn ông ngoại tình, trăng gió bên ngoài cùng có gì to tát lắm đâu. Bạn bè tôi đầy người còn công khai cặp bồ, đưa bồ về nhà mà nhiều bà vợ vẫn phải ngon ngọt nịnh chồng kìa.
Tôi đã từng nghĩ vợ tôi là gia đình của tôi nên coi cô ấy quan trọng hơn Khánh. Nhưng hình như tôi đã sai lầm? Càng ở bên vợ tôi càng thấy ngột ngạt như ở dưới địa ngục. Liệu tôi có nên tự giải thoát cho mình? Tôi rất sợ sự điên rồ của cô ấy!
Theo Afamily
Tình cũ lấy vợ còn quay về lừa tôi
Anh ta nói lời ngọt ngào, tỏ ra ân hận vì đã bỏ rơi tôi và muốn quay về bên tôi. Nhưng...
Tôi không hiểu ông trời tại sao lại bất công với mình như vậy. Tôi đã yêu một người, yêu chân thành và tha thiết, yêu đến khi anh ta phản bội mình, vậy mà ông trời lại biến tôi thành kẻ thất bại. Tôi có lỗi gì sao, có lỗi thì cũng vì tôi quá yêu người đàn ông đó mà thôi!
Tôi và anh yêu nhau, đúng được 1 năm 3 tháng thì anh nói lời chia tay. Khi tình yêu đang nồng thắm, đang đến độ chín muồi, tôi còn đang say sưa hạnh phúc thì cũng là lúc, anh phản bội tôi. Anh nói, anh và tôi không hợp nhau, thực sự anh đã cố gắng thay đổi vì tôi, cố gắng yêu tôi, cố gắng quan tâm tôi rất nhiều nhưng cuối cùng, anh không tìm ra được điểm chung giữa chúng tôi. Anh bảo, anh muốn tìm cho mình một tình yêu mới, một người phù hợp chứ không muốn mạo hiểm với tôi, vì như thế, sau này lấy nhau rồi, cả tôi và anh sẽ rất khổ tâm.
Tôi không tin rằng anh lại nói lời chia tay mình dễ dàng như vậy. Tình yêu còn đang chín muồi, hai người cũng không có xích mích gì ghê gớm, có gì lại chia tay nhanh chóng. Nếu như một người đàn ông chán phụ nữ, họ sẽ tìm mọi cách gây sự, gây mâu thuẫn, đằng này, anh vẫn ân cần với tôi, chăm sóc tôi nhưng đùng một cái anh nói lời chia tay. Lý do là anh đã cố gắng nhưng không thể tiếp tục chuyện tình này. Có lẽ, thời gian đó anh quan tâm tôi cũng là anh đang cố gắng...
Tôi và anh yêu nhau, đúng được 1 năm 3 tháng thì anh nói lời chia tay. Khi tình yêu đang nồng thắm, đang đến độ chín muồi, tôi còn đang say sưa hạnh phúc thì cũng là lúc, anh phản bội tôi.(ảnh minh họa)
Mặc cho tôi nài nỉ, anh vẫn nói lời chia tay. Tôi gần như suy sụp hoàn toàn, tôi khóc suốt ngày, không còn tâm trí mà làm việc. Tôi đau khổ vật vã chỉ vì quá yêu anh. Mỗi lần đi qua đâu đó gợi lại kỉ niệm, tôi lại ôm mặt òa khóc, không cần để ý đến ai bên cạnh, vì tôi đã đau quá rồi. Mỗi lần nghe ai đó gọi tên giống anh, tôi lại giật mình thảng thốt quay lại. Tôi luôn muốn biết giờ này anh đang làm gì, sống ra sao. Lúc nào tôi cũng mơ về hình bóng của anh.
Bạn bè bảo tôi ngu dại vì cứ nghĩ tới một người đàn ông không yêu mình. Dù lý trí cũng mách bảo tôi như thế, nhưng con tim lại không dừng lại được, tôi cứ yêu anh, cứ hi vọng một ngày anh sẽ quay trở về. Đến tận 1 năm sau, tôi vẫn không yêu ai vì quá nhớ nhung anh.
Và đúng là, tôi đã cầu được ước thấy thật. Hơn 1 năm sau, tôi tình cờ gặp lại anh ở quán cà phê quen. Tôi ngạc nhiên vì tại sao anh cũng đến đó. Gặp lại tôi, mắt anh rưng rưng. Anh kể cho tôi nghe về những chuyện hơn 1 năm qua anh đã làm. Anh bảo, anh chia tay tôi là sự thiệt thòi, sau đó anh ân hận lắm nhưng không dám về gặp tôi, vì anh sợ, sợ tôi sẽ không tha thứ và không chấp nhận anh. Tôi òa khóc như một đứa trẻ khi anh nói điều đó. Anh hỏi tôi còn yêu anh không, không kịp suy nghĩ, tôi vội vã gật đầu như người chết đuối gặp được phao. Tôi thật sự liều lĩnh, liều lĩnh vì đã đón nhận anh một lần nữa và liều lĩnh vì đã không cần tìm hiểu, 1 năm qua anh đã làm những gì.
Rồi từ hôm đó, anh chủ động liên lạc và hẹn hò với tôi. Anh xin lỗi tôi, anh nói, nếu tôi cho anh cơ hội, anh sẽ làm lại từ đầu, bù đắp cho tôi. Tôi nghe những lời đó mà đau lòng nhưng lại cảm thấy được an ủi phần nào. Dù sao thì tôi cũng chưa yêu ai, tôi vẫn chung thủy với anh, vẫn đợi anh quay về bên tôi. Có lý gì để tôi từ chối anh đâu.
Tôi và anh lại quay về bên nhau. Anh cũng tận tình chăm sóc tôi, nói lời ngọt ngào và yêu thương tôi. Anh lãng mạn hơn xưa, cưng chiều tôi hơn. Chỉ cần là tôi thích, anh sẽ làm cho tôi vui. Anh hứa hẹn sẽ tính chuyện cưới xin với tôi trong thời gian sớm nhất và sẽ đưa tôi về ra mắt gia đình nhanh chóng. Nghe anh nói vậy mà tôi mừng vô cùng.
Trời ạ, hóa ra là như vậy. Bây giờ, tôi gọi cho anh ta để làm rõ mọi chuyện nhưng không thấy nghe máy. (ảnh minh họa)
Nhưng có điều tôi thấy lạ, anh luôn than vãn chuyện làm ăn thất bát, thế là lại nhỡ chuyện về ra mắt. Tôi vì thương anh nên nhiều lần giúp anh chuyện kinh tế, để anh lo làm ăn. Còn anh, cứ dùng miệng lưỡi ngọt ngào của mình để nịnh bợ tôi. Vậy mà vì quá yêu anh, tôi đã tin tất cả những lời lẽ đó. Anh còn lợi dụng tôi, đến ăn nằm với tôi với những lời hứa hẹn xảo biện về tương lai. Thế là, sau hơn 1 năm chia tay nhau, anh quay về làm người yêu của tôi.
Cho đến một ngày, tôi nhận một cuộc điện thoại lạ, người đó xưng là vợ anh. Lúc này, tôi mới tá hỏa rằng, 1 năm qua anh đã làm những gì, đã cưới vợ, vợ anh đang mang bầu. Anh giấu giếm tôi, anh lừa dối tôi, quay lại để lợi dụng tiền bạc và tình yêu của tôi. Tôi chua chát khi bị chị ta nói những lời cay đắng. Chị ta bảo tôi là loại lăng nhăng, đi cướp chồng của người khác. Tôi đau khổ vô cùng. Tôi nào biết anh có vợ chứ, anh ta đang lợi dụng bao nhiêu thứ của tôi, lừa tôi ăn nằm với anh ta, tôi nào được lợi gì.
Trời ạ, hóa ra là như vậy. Bây giờ, tôi gọi cho anh ta để làm rõ mọi chuyện nhưng không thấy nghe máy. Anh ta đã đổi cả số điện thoại rồi sao, đến thuê bao cũng không liên lạc được. Bỉ ổi và vô liêm sỉ. Hóa ra, anh ta về là lừa tôi vì biết tôi chưa yêu ai, còn trẻ người non dạ. Tôi hận mình, hận ông trời, tại sao ông nỡ đối xử với tôi như thế. Tôi làm gì nên tội, tại sao lại để một kẻ bỉ ổi như thế lừa gạt tôi?
Yêu một người si mê lại khổ như vậy sao? Trách ai được, có trách thì trách bản thân mình quá dại dột và ngu muội thôi. Trách thì trách vì tôi quá yêu người đàn ông đó mà thôi! Chỉ là tôi không hiểu nổi, tại sao, một người đàn ông từng yêu tôi như vậy, từng đầu ấp tay gối mà cuối cùng lại nhẫn tâm cướp đoạt và lừa gạt người cũ của mình?
Theo VNE
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở Hãy xem thời gian qua mình bên nhau là kỷ niệm đẹp anh nhé, em cũng sẽ không bao giờ quên anh đâu-mối tình đầu của em. Anh à! Chỉ còn ít ngày nữa là chúng ta xa nhau rồi anh nhỉ. Kết thúc 4 năm đại học ai cũng có những tâm trạng buồn vui khó tả. Với anh em mình cũng...