Có ít tiền ông bà nội cho, bố mẹ cũng lừa lấy hết của tôi
Nhiều khi đêm xuống tôi trốn ra lan can ngoài nhà, hai mắt tự dưng ướt nhoè, tự hỏi sao bố mẹ không thể yêu mình?
ảnh minh họa
Bố mẹ chia tay từ khi tôi còn nhỏ, sau đó tôi sống với mẹ và bà ngoại được một khoảng thời gian ngắn thì bà mất, mẹ tôi cũng bước thêm bước nữa. Tôi được đưa về ở cùng bố nhưng ông lại không chăm sóc được, suốt ngày đi, có khi đi hẳn mấy ngày mới về nên tôi được ông bà nội đem về nuôi. Được khoảng một thời gian bố tôi cũng bước thêm bước nữa, tôi cũng ít gặp bố mẹ vì họ đều có gia đình riêng của mình. Nhiều lúc tôi chảy nước mắt, bà nội vỗ về an ủi cùng ánh mắt nhìn đăm chiêu với vẻ mặt thương hại, xót xa, lúc đó tôi cảm giác như mình là thứ bỏ đi.
Đến năm lớp 12 ông bà nội cho tôi chút vốn để làm ăn cũng là lúc bố mẹ tôi xuất hiện. Đầu tiên bố đến với tôi như một hào quang, hứa sẽ lo cho tôi và sửa sai vì những truyện ngày xưa, rồi bố lấy đi một nửa với lý do “mày phải chia cho em mày với chứ”, sau đó tôi bị cho đi nghĩa vụ quân sự. Quá trình tôi học tập và huấn luyện trong quân đội cũng là lúc mẹ xuất hiện, bà với một dáng vẻ của người quyền quý, đi xe ôtô cùng với một người đàn ông, sau đó đón tôi về ở cùng được khoảng 2 năm thì hỏi mượn tôi số tiền còn lại và hứa khi tôi cưới vợ sẽ trả. Khoảng thời gian sống cùng mẹ tôi đi làm tích góp được khoản tiền nhỏ để dành làm tiền cưới vợ, mẹ biết và dùng những lời có cánh nịnh tôi để mượn nốt.
Tôi thiếu thốn tình cảm từ nhỏ, như được toại nguyện ước mơ vốn bấy lâu của mình nên dù mẹ có nói gì, bảo gì tôi cũng nghe. Đến lúc tôi cưới vợ là lúc mọi thứ khác hẳn. Tôi bị chính mẹ đẻ đánh và đuổi, tất nhiên số tiền ông bà cho tôi cũng đừng hòng đòi lại. Không dừng ở đấy, trước khi tôi làm lễ cưới và ra ngoài ở, mẹ vẫn còn nói: “Mất bao nhiêu công tao nuôi mày, mày tính thử xem có hơn số đấy không”. Tôi ra đi trong ngậm ngùi, may thay gia đình nhà vợ cũng không chê bai mà còn thông cảm và tổ chức đám cưới cho tôi. Giờ vợ chồng tôi ra ngoài ở, đã có một thiên thần nhỏ đáng yêu. Tôi có trách nhiệm, sự yêu thương vô điều kiện dành cho thiên thần nhỏ. Nhiều khi đêm xuống tôi trốn ra lan can ngoài nhà, hai mắt tự dưng ướt nhoè, tự hỏi sao bố mẹ không thể yêu con một lần như con yêu con của con vậy. Hay tôi chỉ là kết quả của sự sai lầm ở một cuộc hôn nhân vội vã?
Theo VNE
Cái kết dở khóc dở cười khi bố mẹ bên ngoài cứ đứng bên ngoài đợi con tân hôn
Biết bên ngoài bố mẹ đang nhìn vào, cô và anh nhìn nhau cười khúc khích chuẩn bị tác chiến thì...
-Mày á, có chó nó lấy!
Video đang HOT
-Mày nhìn lại mình đi, khác gì tao không? Mà chỉ có chó mới chơi với chó thôi!
-Ấy thế hai con chó lấy nhau thì sao nhỉ?
Cô bất giác đỏ bừng mặt trước câu nói đùa của anh. Nhìn cô lúng túng, vẻ đáng yêu khiến tim anh đập thình thịch. Anh cười lớn chữa cháy:
-Thì đẻ ra một bầy chó con chứ sao?
Anh vò đầu cô cười như nắc nẻ. Cô cũng ngoác miệng cười lại nhưng trong suy nghĩ của cả hai đều xuất hiện cùng một mong đợi. Chỉ là không ai dám nói ra vì mình là bạn thân.
Anh và cô thân thiết với nhau từ thuở còn không mặc gì tắm mưa. Anh hơn cô một tuổi nhưng vì ngày nhỏ, anh nhỏ con hơn cô nên cô toàn bắt nạt, xưng hô mày tao với anh, thế rồi cũng thành quen. Cô và anh thành bạn thân từ đó. Lớn lên, cả hai đều có công việc, cuộc sống riêng nhưng mỗi tối đều gặp nhau để chia sẻ chuyện hàng ngày. Một ngày mà không làm cái việc thường niên đó, cả hai đều thấy thiếu thiếu sao ấy. Anh bây giờ không còn là thằng nhóc cô bắt nạt năm nào nữa, anh cao lớn hơn, rắn rỏi hơn nhiều rồi. Đi bên anh, cô có cảm giác được bảo vệ. Còn anh, anh thấy mình mạnh mẽ và muốn che chở cho cô. Mọi người trêu cả hai nhanh chóng thành một đôi, đi tìm tình yêu xa xôi làm gì thì cả cô và anh đều chỉ cười mỉm. Rõ ràng có tình cảm nhưng lại chẳng ai dám nói ra, vì chưa đủ biến thành yêu hay vì hai chữ tình bạn.
(Ảnh minh họa)
Anh và cô đều giống nhau, đều đã cùng tìm hiểu rất nhiều người và lần nào cũng kể cho nhau nghe nhưng chẳng thành đôi được với ai cũng chỉ bởi lý do: "Tao cần một người hiểu tao như mày!"
Bố mẹ hai bên thì cứ giục giã mãi, mai mối đủ kiểu mà cũng không ăn thua. Bí quá, ông bà hai bên đều phải ra hạ sách ép buộc, mang cái chết ra để dọa dẫm đôi trẻ, ấy thế là không thể thành đứa con bất hiếu, cả hai quyết định cưới thật, làm vợ chồng giả.
Nhưng chắc các cụ đã lão làng, sống hơn nửa thế kỉ đã quá tinh ý rồi nên muốn kiểm chứng cho tình cảm vợ chồng này của cô và anh. Trước đêm tân hôn...
-Đêm nay bố mẹ sẽ kiểm tra hai đứa tân hôn. Nếu có sự giả dối thì hai đứa không xong với chúng tôi đâu.
Cô và anh nhìn nhau ngắn mặt. Biết làm sao bây giờ. Thú tội không xong mà đóng giả thì đóng thế nào. Cuối cùng anh cũng đưa ra được diệu kế.
-Yên tâm, đêm tân hôn mày cứ giả vờ mang theo cái này để tân hôn với tao, thế là xong chuyện.
Rồi anh thì thầm vào tai cô, cô cười như nắc nẻ trước cao kiến của anh. Ai ngờ...
Biết bên ngoài bố mẹ đang nhìn vào, cô và anh nhìn nhau cười khúc khích chuẩn bị tác chiến thì...
(Ảnh minh họa)
- Sao tao sờ mãi không thấy cái của nợ của mày, mày không mang theo để tân hôn với tao à?
Anh hốt hoảng biết cô quên bảo vật. Cô vội sờ vào túi mình, thôi chết, cô quên mang theo bịch tiết gà anh dặn rồi. Giời ạ, không có tiết làm sao giả máu trinh được, làm sao qua mặt được bố mẹ đây.
-Sao mày đầu đất thế hả, tao đã dặn thế rồi còn quên!
-Tao hôm nay bao nhiêu việc, ai mà nhớ được. Không có đồ giả thì làm đồ thật đi.
-Em đồng ý sao?
Anh bỗng thay đổi cách xưng hô bất ngờ khiến cô ngỡ ngàng. Từ "em" thốt ra từ miệng anh thật nhẹ nhàng, tình cảm. Cô lúng túng trước lời mình vừa nói.
-Thật ra... Anh... Anh yêu em! Anh sợ em không có tình cảm với mình nên chẳng dám nói ra. Anh xin lỗi vì đã đẩy em vào tình huống khó xử này. Bây giờ, anh sẽ ra thú nhận hết tất cả với bố mẹ. Anh sẽ không làm khó em nữa.
Anh định bật dậy thì cô kéo anh lại:
-Em cũng yêu anh, bạn thân của em ạ!
Cả cô và anh nhìn nhau đắm đuối, họ tự nguyện trao nhau nụ hôn rất nhẹ nhàng. Bố mẹ anh biết chẳng phải giả nên mỉm cười nháy nhau bỏ đi để đôi bạn trẻ được tự nhiên. Cả cô và anh đều không ngờ cái biến cố này lại giúp cả hai đến được với nhau và và can đảm nói ra tình yêu của mình. Đêm nay thật đẹp và chắc chắn sẽ thật dài vì chân thành đã cuối cùng cũng đã tìm được nhau. Với riêng anh, anh tin anh sẽ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc với một người vợ, một người tri kỉ biết thấu hiểu, chia sẻ, cảm thông như cô. Cô cũng tin là như vậy. Thế mới biết, nếu thật lòng có nhau thì hãy sớm nói ra, vì có rất nhiều thứ qua đi rồi sẽ chẳng còn cơ hội níu kéo lại.
Linh San/ Theo Thể thao xã hội
Chồng dẫn con riêng về nhà nhận ông bà nội, mẹ con tôi bị đuổi ra khỏi nhà Thật trớ trêu ngày bé My tròn 1 tuổi chồng tôi bất ngờ đưa về một cậu bé nhìn giống anh như đúc. Anh nói đó là con riêng của anh, thằng bé đã được 2 tuổi. Cuộc đời đúng là không ai nói trước được điều gì. Niềm tin còn đâu khi mọi thứ đều sụp đổ. Người ta bảo, trên đời...