Cơ hội cuối cùng cũng tuột khỏi tay
Khi chúng ta giận nhau, anh đã biết mình rất có lỗi. Và anh cảm thấy mình thực sự ân hận và mong muốn em cho anh cơ hội để sửa chữa sai lầm. Nhưng tại sao em không để ý đến điều đó? Em khăng khăng rằng anh không thể thay đổi được tính cách. Em nói rằng cần một tháng để suy nghĩ lại.
Em có biết rằng ngày 8/3, anh muốn gửi tới em câu yêu thương không ? anh muốn người con gái anh yêu là cô gái hạnh phúc nhất trong ngày đó không ? nhưng em đã phớt lờ và không cho anh một cơ hội nào cả ngoài câu nói “Em mệt lắm, đừng làm phiền em”. Anh đã van xin rất nhiều lần rằng em hãy tha thứ cho anh. Nhưng dường như em vẫn cố chấp. Và cuối cùng em nói rằng cho anh một cơ hội cuối cùng rằng để em suy nghĩ trong vòng 2 tháng.
Tuy nhiên, hôm nay khi vào blog mà chúng ta đã từng gửi gắm niềm yêu thương, em đã xoá comment mà bấy lâu nay anh coi đó như một biểu tượng của tình yêu chúng ta. Anh thấy chua xót vì mình không được em tôn trọng. Anh sẽ không van xin em thêm nữa. Hình ảnh người con gái yêu thương mà anh giữ bấy lâu nay trong trái tim anh đã hoàn toàn sụp đổ. Tình yêu chúng ta khởi đầu rất đẹp nhưng kết thúc là sự thất vọng cho cả hai. Cầu chúc cho em luôn may mắn và hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em hiểu quan hệ của anh và chị ấy
Suốt đêm qua em đã không ngủ được. Em cứ suy nghĩ mãi. Em đã suy nghĩ từ rất lâu rồi. Em vẫn cứ loay hoay không biết phải làm gì, làm như thế nào. Hôm qua, khi biết anh bị ốm, chị ấy đã gọi điện cho em.
Chị hỏi anh đã ăn gì chưa. Chị bảo em giục anh đi ăn. Nhưng hình như chị không yên tâm về anh nên đã mua đồ đem đến cho anh. Em đã thấy chị ân cần, quan tâm chăm sóc anh như thế nào. Không phải chỉ lần này, mà rất nhiều lần rồi.
Qua những cuộc trò chuyện với chị ấy, em cũng cảm nhận được giữa anh và chị có điều gì đó đặc biệt. Mối quan hệ giữa anh và chị thật khó hiểu. Em không dám tin vào những điều em nghe thấy, em nhìn thấy.
Đã nhiều lần em tự bảo với mình rằng giữa anh và chị không phải như em nghĩ đâu. Nhưng rồi khi em nhìn thấy anh chị ở bên nhau, những cử chỉ quan tâm lẫn nhau. Giọng nói của chị với anh mới thật nhẹ nhàng, trìu mến làm sao. Em lại tự hỏi đó là gì nhỉ? Có phải vì chị đã có gia đình rồi nên chị quan tâm đến mọi người hơn, nghĩ cho người khác hơn. Không như em. Em chỉ nghĩ đến bản thân mình. Hai người cứ nói là không có gì. Nhưng nhìn những cử chỉ của hai người thì em lại không biết phải hiểu như thế nào. Điều đó cứ làm em nặng trĩu. Khi em hỏi anh, anh bảo rằng, bây giờ chưa nói được. Em đã nghĩ, có phải vì chị mà anh chưa nói được. Hay vì anh còn cả dự định dài trước mắt nên anh chưa thể nói. Em hỏi anh, không phải mong anh nói ra điều đó đâu. Bởi nói điều đó ra bây giờ còn quá sớm. Đó chỉ đơn giản là một phép thử của em thôi anh ạ. Em có thể chờ. Chờ đến khi anh trả lời câu hỏi của em. Có những lúc anh làm cho em cảm thấy yên lòuhng, tin rằng không có chuyện gì cả. Nhưng khi đèn tắt đi, em chờ mãi mà không thấy hai người đi xuống. Em phải hiểu đó là gì? Em phải hiểu là gì vậy anh
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy suy nghĩ lại đi anh Em vừa nhìn thấy cái gì vậy? Em có nhìn nhầm không? Em có bị hoa mắt không? Đó có phải là sự thật không? Em không tin vào mắt mình nữa. Con tim em đang nhói đau. Ai đó đang bóp nghẹt trái tim em. Em không thể thở được. Em không biết em vừa đi từ tầng 4 xuống tầng 2...