Có hoa đẹp đón ba về ăn tết
Chị ngước nhìn lên, hoa điệp nở rộ vàng rực. Bỗng thấy vui hơn. Dù tên gọi là gì, màu hoa đúng là chiều lòng người hôm nay.
Năm nay, anh làm công trình xây dựng ở tận Tây nguyên. Cận tết, chủ thầu nằn nì anh ở lại coi ngó ba ngày tết giùm. Dân công trình tứ xứ họp thành, biết đâu là đâu, đành rằng có bảo vệ nhưng mà đụng mấy đứa “nhà nghề” thì bảo vệ chỉ là ruồi thôi. Công coi ngó mấy ngày tết gấp ba lần ngày thường, chưa tết mà tiền đã được gửi thẳng về tài khoản của vợ. Chủ thầu thật biết cách khiến người ta phải gật đầu. Còn nói đâu dễ tin ai, vì chồng chị nghiêm túc đàng hoàng mới dám nhờ cậy. Người đàn bà luôn mang nỗi sợ đàn ông xa nhà chỉ cần nghe nói vậy là yên tâm.
Nghe nói tết này ba vắng nhà, hai đứa con vô tư hò reo. Vì sẽ được tự do vui chơi hát hò, mở nhạc tưng bừng, tha hồ coi phim. Má hiền hơn ba nhiều, chỉ cần hai đứa con làm mặt buồn là cơn giận của má xẹp xuống ngay. Còn ba đó hả…
Tuổi trẻ ham chơi, học hành dang dở là niềm hối hận vô cùng của anh. Cuộc họp lớp gặp lại bạn bè thành đạt khiến anh mặc cảm thân phận làm thợ. Anh giấu nỗi mặc cảm sâu trong đáy lòng và chuyển nó thành sự nghiêm khắc với hai đứa con. Không chỉ chuyện học hành, anh nghiêm khắc cả với cách cười, cách ăn, cách nói… của các con.
Vậy nên chị không nỡ la mắng nhắc nhở khi hai đứa con reo vang. Thôi thì đằng nào anh cũng vắng nhà, cho hai đứa được thoải mái vài bữa.
Ngày tết của chị chia đôi, nửa này lo toan cho hai đứa con được đầy đủ vui vẻ nhất, nửa kia liếc nhìn tờ lịch đếm ngày mong chồng về. Nửa này nấu nướng những món hai đứa con thích thì nửa kia mở tủ nhìn món chồng thích để trên ngăn đông, hình dung đến lúc nó nóng sốt và anh ngồi bên bàn vừa thổi vừa khen ngon quá.
Nhưng thức ăn còn đông lạnh đợi đến khi anh về chứ hoa thì không. Cành mai nho nhỏ để trên bệ cửa sổ – loài hoa dành riêng cho mùa nên đỏng đảnh phát sợ. Chị không sành chơi hoa, thậm chí còn tiếc tiền mua. Nhưng chị muốn ở nơi xa anh cũng được nhìn ngắm qua những tấm ảnh chụp cảnh nhà đẹp đẽ. Chị hiểu chồng cố gắng làm lụng là để nhà cửa con cái được tươm tất.
Từ lúc mua về, chị và hai con đọc đủ thứ hướng dẫn trên mạng làm sao để hoa nở đúng ngày. Chẳng biết nói sao là đúng ngày vì sáng mùng Một xòe cánh được bốn hoa, qua mùng Hai xòe thêm tám hoa. Hai đứa con tính toán nếu theo đúng quy luật nhân đôi thì mùng ba sẽ có thêm mười sáu hoa. Nhưng không ngờ, mùng Ba bạn bè của hai con tới chơi, bày trò hái hoa dân chủ. Những cái thăm treo trên cành gắn vô, gỡ ra một hồi khiến hoa rụng tơi tả, có hoa năm cánh rụng bốn còn một.
Video đang HOT
Chị lo nấu nướng trong bếp, thỉnh thoảng nhìn lên nhắc vọng, nghe tiếng cười rộ của bọn nhỏ mà thấy mát mẻ trong lòng. Đến khi nhìn tới chậu mai, chưa kịp nổi giận thì hai đứa con đã hớt lời “hết ngày nay là hết tết mà má”. Ý là hết tết thì cho hoa rụng là đúng rồi. Còn thêm, chẳng phải má mong hết tết để ba về nhà sao?
Đúng là vô tâm. Hai đứa không để dành hoa đợi ba về ăn tết muộn hả?
Chưa bao giờ bị mẹ gay gắt đến vậy, hai đứa con cúi mặt len lén nhìn nhau.
Điện thoại chồng báo xe đã tới cửa ngõ thành phố, khoảng một tiếng đồng hồ nữa là về tới nhà. Chị nhìn quanh, mọi thứ sạch sẽ gọn gàng. Chị đi vô bếp mở nắp nồi nắp chảo, món này món kia đã ướp từ sáng, giờ chỉ đặt lên bếp nấu vừa chín tới là chồng về.
Chị đi ra đầu hẻm đợi đón chồng. Hai đứa con theo sau, sợ mẹ còn giận nên đứng cách một quãng xa. Một hồi thì hai đứa rụt rè đến gần chị và chỉ tay lên tán cây điệp ngay trên đầu, “má, hôm nay đường nhà mình có hoa đẹp đón ba về ăn tết nè”.
Chị ngước nhìn lên, hoa điệp nở rộ vàng rực. Bỗng thấy vui hơn.
Dù tên gọi là gì, màu hoa đúng là chiều lòng người hôm nay.
Nguyên Hương
Lỡ tay tét con chồng một cái, tôi bị cả nhà chồng lao vào tổng xỉ vả
Đến giờ em mới thấu hiểu cảm giác "đường quang không đi, đâm đầu vào bụi rậm".
Thân gửi chị Hướng Dương,
Em năm nay 28 tuổi, đang mang thai 5 tháng nhưng chưa có lấy một ngày hạnh phúc. Chồng em là người từng có gia đình và hai con. Đứa lớn ở với anh, đứa nhỏ ở với mẹ. Khi yêu anh, bố mẹ em đã cản em vì sợ em khổ khi phải gánh trên vai quá nhiều trách nhiệm. Nhưng vì yêu, em chấp nhận tất cả.
Chị biết không? Ngày cưới, con trai anh dù đã học lớp 1 vẫn bắt ba bế. Suốt cả buổi làm lễ, anh luôn bế bé trên tay. Đêm tân hôn, con anh cũng nằm chen ngang vợ chồng em. Phải đợi mãi bé mới chịu ngủ, vợ chồng em mới động phòng được.
Ảnh minh họa.
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Em ngày càng mất cảm tình với con chồng chị ạ. Em thấy khó chịu khi bé quá quấn ba, nhõng nhẽo mà chồng em lại quá cưng chiều con. Em biết là bé thiệt thòi nhưng chồng em cũng phải nghĩ đến cảm xúc của em chứ.
Hiện tại, em đang mang bầu 5 tháng mà vẫn phải lo cho con chồng chuyện học hành. Hôm qua, trong lúc dạy bé học chữ, em bực mình quá nên phát vào mông bé một cái vì vừa học vừa mè nheo. Bé khóc òa lên. Bố mẹ chồng lẫn chồng em đều hùa vào mắng mỏ em.
Không chỉ thế, họ còn đụng chạm tới bố mẹ em khi nói: "Thứ nhà không biết dạy con". Em tức quá. Mắng em thế nào cũng được nhưng không được đụng tới bố mẹ em. Giờ em thấy nặng nề và muốn ly hôn. Mong chị cho em lời khuyên trong lúc khó khăn này. (Thu Ngân)
Hướng Dương nhắn gửi
Thu Ngân thân mến,
Làm vợ đã khó, làm vợ một người đàn ông đã từng có gia đình càng khó khăn hơn. Khi cưới, chắc em cũng đã nghĩ đến những khó khăn đè nặng đó. Không chỉ là sự ám ảnh với vợ cũ, con riêng mà còn là cách sống với con riêng sao cho ổn thỏa nhất. Con mình đẻ ra dạy dỗ đã khó, con riêng của chồng càng khó hơn.
Khó nhưng không phải không có cách. Hướng Dương thấy em chưa dành đủ tình yêu cho bé. Em nhận thức được bé rất thiệt thòi, đáng thương nhưng lại không thương bé. Trẻ nhỏ mà, thấy bố có người mới, nó sẽ có tâm lý sợ hãi và càng tranh giành bố hơn. Nhưng em gái à, trẻ nhỏ rất nhạy cảm. Nếu em thương bé, theo thời gian, bé sẽ cảm nhận được tình yêu đó và yêu thương lại em thôi. Còn nếu em ghét bé, bé cũng sẽ phản ứng tương tự.
Để giữ tình yêu với chồng, nhận được sự tôn trọng từ mọi người nhà chồng, Hướng Dương khuyên em nên mở rộng lòng mình, đón nhận đứa bé như chính con mình. Sẽ rất khó khăn nhưng nếu em đủ yêu thương và bao dung, em sẽ làm được.
Còn chuyện bố mẹ chồng mắng mỏ đụng tới gia đình em, đó là họ sai. Em hãy góp ý thẳng thắn với chồng điểm này. Hơn nữa, em đang có thai, tránh những suy nghĩ quá tiêu cực sẽ ảnh hưởng đến con em. Việc ly hôn không phải nói là làm được, em cần thời gian suy nghĩ cho kĩ, đừng quyết định hấp tấp khi đang nóng giận.
Thân gửi.
Theo afamily.vn
Không hề xót thương khi biết mẹ bị ung thư, chồng tôi còn phũ miệng: "Giai đoạn cuối rồi còn ăn uống cái gì..." Em không ngờ anh lại là kẻ bất hiếu, táng tận lương tâm như thế. Thân gửi Hướng Dương Em bực tức, coi thường và nhục nhã về chồng mình quá. Nếu biết anh là kẻ bất hiếu thế này, em thà ế cả đời chứ không làm vợ anh. Tuy làm dâu nhưng mối quan hệ giữa em và mẹ chồng rất...