Cô giúp việc tâm sự cùng chủ: Bầu thương bí như chị em một nhà
Mỗi lần tới làm giúp việc theo giờ cho chị, cô ấy lại được dịp than thở, trút ra những nỗi buồn bực của mình.
ảnh minh họa
Nghe thì có vẻ ngược đời: người giúp việc trút bầu tâm sự cho chủ nhà nghe, nhưng quả thật, bởi chị độ lượng và chia sẻ, nên cô ấy cứ thành thật gửi gắm tâm sự và chờ đợi ở chị những lời khuyên hữu ích.
Cô đã làm giúp việc nhà cho chị khoảng chục năm nay. Chị quý cô bởi tính thật thà như đếm, nhặt được cái bông tai vàng rơi dưới gầm giường khi quét nhà, thấy trong túi quần jeans của con chị cả trăm ngàn đồng bỏ quên khi giặt… cô cũng đưa trả lại chị đàng hoàng.
Có lần, chị bị dọn dẹp nhầm, bỏ cái phong bì đựng mấy ngàn đô định gửi tiết kiệm trong bịch nilon đen, rồi vứt vào thùng rác trong phòng, khi dọn rác đổ đi, cô ấy kiểm lại, tháo ra, rụt rè hỏi có phải chị muốn vứt cái này đi không?
Chị hết hồn, xuýt xoa mừng khi nhận lại, trong khi cô ấy hồn nhiên bảo “ Sao em thấy tiền gì giống tiền âm phủ (cả đời cô có biết tờ đô la Mỹ thật là thế nào đâu), tưởng chị vứt đi thật, nhưng cứ hỏi chị lại cái đã…”.
Cảnh người mẹ chồng tức tối chửi bới và tát tới tấp cô con dâu khi bắt quả tang cô ngoại tình với bạn của con trai mình đang được chia sẻ rầm rộ trên mạng xã hội.
Video đang HOT
Quý cô, nên chị cũng hay giúp đỡ lặt vặt, hay cho thêm cô món này thức kia, đồ ăn thức uống, áo quần cũ, bánh quà… Cô cũng rất tự trọng, cả chục năm chưa bao giờ ứng tiền trước tháng nào. Đến nhà chị, cô kể về gia cảnh, chỉ mong chị “cho em lời khuyên của người có học, chứ tụi em không có trình độ, kiến thức gì, chẳng biết thế nào là đúng, sai…”.
Cô hỏi chị từ chuyện học hành của đứa con gái duy nhất, có nên cho cháu học thêm không, con đòi chơi “vi tính” thì phải làm sao… đến chuyện cư xử trong cái gia đình phức tạp của cô.
Cả đại gia đình ở chung trong ngôi nhà nhỏ xíu bố mẹ để lại: một ông anh hơi chậm, có vấn đề thần kinh nên không lấy vợ; một bà chị ly hôn chồng, không con, về ở; cặp vợ chồng chú út không nghề nghiệp, ai bảo gì làm nấy, mà lười nhác, chỉ làm đủ ăn tiêu một ngày, có việc nữa cũng lười, không chịu làm thêm, hai đứa con không được dạy bảo nên láo hỗn, thường rình lấy trộm đồ của cô, đã mấy lần moi tiền heo đất, lục tủ lấy mất chỉ vàng cô dành dụm…
Ở nhà thì nhặt nhạnh lấy bớt từ gạo, dầu, củ hành, củ tỏi… lại còn hay chành choẹ, kiếm chuyện. Chờ đợi nhà vệ sinh, tranh chỗ phơi đồ, sử dụng điện nước… tất cả đều thành nguyên nhân của chuyện lườm nguýt, chửi bậy. Người hiền như chồng cô và ông bác thì bị bắt nạt, hết người này sai đến người kia khiến; người đanh đá như bà bác, ngang ngạnh như chú út thì lúc nào cũng giành quyền “ưu tiên”, to giọng.
Cô là dâu nên chẳng dám nói gì, dù cả nhà vẫn hay lợi dụng cô, khi vay mượn, lúc góp việc chung. Chăm chỉ chịu khó, cô đi làm từ sáng sớm đến tối mịt, cả chủ nhật cũng tranh thủ ủi đồ cho người ta vài tiếng đồng hồ, may trời cho sức khỏe và tằn tiện nên cũng dành dụm được ít vốn liếng…
Chị lắng nghe, góp ý với cô từng chuyện một, dù gia cảnh ấy nhiều khi làm chị phải lắc đầu… Có lần, nghe cô kể con gái hồi 5 tuổi hay thích tắm ở ngoài vòi nước, vì trong nhà tắm hơi chật, có hôm ông chú đi qua vỗ mông cháu “khen mông bự”, chị phải giải thích cho cô chuyện dạy con về giới tính, phòng ngừa những điều tệ hại có thể xảy đến.
Chị cố gắng nói chuyện đơn giản, không quá lý lẽ, đưa ví dụ thực tế để cô hiểu… Chị cũng giúp cô làm thẻ ATM gửi tiền, tránh những mất mát trong nhà, thiệt thòi mà một mất mười ngờ…
Mỗi lần đến nhà chị làm việc, cô bảo luôn cảm thấy vui và dường như cô làm kỹ hơn, chăm chút hơn hẳn những nhà khác.
Theo TNO
Chồng làm 1 hành động khiến tôi sững sờ khi thấy chiếc dây áo trên vai cô giúp việc đang được tụt dần xuống
Nếu như hôm đó không được chứng kiến tận mắt ông chồng lười biếng mà tôi muốn tống cổ ra khỏi nhà làm hành động đó với cô giúp việc khi chiếc dây áo trên vai đang được tụt dần xuống có lẽ tôi mãi không biết được sự thật.
Tôi lấy Huấn từ ngày vừa mới tốt nghiệp đại học, hai đứa yêu nhau từ ngày còn học cấp 3 lên đại học nên cũng quen nhau lâu lắm rồi. Ra trường Huấn cứ giục rối rít rằng cưới đi, nên tôi cũng gật đầu tắp lự.
Cưới nhau về, đời sống vợ chồng trẻ rất đẹp, hòa thuận và êm đềm. Nhưng rồi những mâu thuẫn bắt đầu nảy ra bắt đầu từ khi tôi mang thai. Huấn là chàng trai lười biếng, anh có thể sẵn sàng chăm chỉ đi mua đồ ăn cho tôi, nhưng mặc nhiên không bao giờ anh có ý định động vào dọn dẹp nhà cửa. Những lúc mang thai mệt mỏi, tôi có nhờ anh làm chút việc mà anh cũng không làm, chưa kể có khi còn càu nhàu nữa.
Nhưng sống chung với nhau rồi cũng quen. Ở với nhau biết tính anh lười nên tôi chẳng thèm nhờ vả nữa mà cứ làm được việc gì là tự làm lấy việc đó. Sau này khi tôi sinh đến đứa thứ 2 thì anh bận việc, tôi chăm 2 đứa quá vất vả nên quyết định thuê ô sin. Định thuê làm theo giờ, nhưng gặp được Hòa, em ấy cũng hiền lành, nghe kể em ở dưới quê lên, nhà nghèo lắm. Thương em nhà nghèo nên vợ chồng tôi quyết định thuê em làm việc cả ngày, tạo điều kiện cho em có chỗ ăn, chỗ ngủ luôn.
Cả gia đình tôi đều quý Hòa lắm. Từ ngày có cô giúp việc tôi nhàn nhã hơn hẳn, Hòa lo cho gia đình tốt, nấu cơm ngon và 2 đứa con của tôi cực kì quý em. Phần vì cũng bận công việc khi tôi quay trở lại làm, tin tưởng nên tôi giao toàn bộ nhà cho Hòa quán xuyến.
Có lẽ tôi sẽ chẳng để ý gì nếu như không có đợt đi công tác dài ngày đó. Lúc đó con trai tôi mới 2 tuổi, nhưng tin tưởng Hòa và con cũng đi nhà trẻ được rồi nên tôi đồng ý đợt đi công tác kéo dài 1 tuần này. Tôi đi cùng với 1 chị ở công ty, chị hỏi tôi: "Em để chồng ở nhà với cô giúp việc trẻ mà không sợ à?" Lúc này tôi mới hơi vỡ lẽ, đúng là mình không đề phòng gì cả. Chồng chẳng biết liệu trong mấy ngày tôi vắng nhà có ham của lạ mà sa ngã hay không.
Tôi đứng ngoài nhìn thấy chồng làm hành động đó với cô giúp việc. (Ảnh minh họa)
May quá chuyến công tác của tôi lại kết thúc sớm 1 ngày. 1 ngày về trước tôi nghĩ cũng đủ để có thể biết được xem chồng liệu có làm điều gì có lỗi sau lưng mình không. Hôm đó tôi về đến nhà, tôi đang nghĩ chồng mà dám làm gì có lỗi thì tôi sẽ tống cổ ông chồng lười chảy thây của mình ra khỏi nhà. Dù sao sống với nhau gần 10 năm, biết đâu được chồng cũng chán tôi thật. Đang lúc suy nghĩ hoang mang tôi đã đứng trước phòng ngủ từ lúc nào.
Chưa biết nên làm gì thì tôi nghe thấy tiếng Hoa trong phòng ngủ của vợ chồng mình, chẳng nhẽ em ấy định trộm hay làm gì, tôi lẻn qua cửa sổ ngó nhìn thấy chồng đang nằm chềnh ễnh trên giường đang cặm cụi đọc 1 tờ báo. Tức giận lắm, liệu có phải cô giúp việc và chồng đã vừa mới ngủ với nhau xong. Nhưng rồi tôi nhìn xuống thấy Hoa đang cặm cụi lau nhà, thở phào nhẹ nhõm hóa ra không phải, toan bước đi thì hình ảnh Hoa đang nhẹ nhàng tuột chiếc dây áo trên vai mình xuống. Chồng gấp tờ báo lại ngẩng mặt lên, anh phi thẳng ra chỗ Hoa khiến tôi tưởng chồng sẽ ôm Hoa lên giường, nào ngờ anh đến kéo bên dây áo đó lên nói:
- Thôi em ra ngoài đi, phòng ngủ của vợ chồng anh để anh sẽ tự lau, từ lần sau em đừng tự ý vào đây nữa.
- Em kém chị ấy sao, chị Thủy thì hơn em cái gì chứ, chị ấy lại còn già rồi, em còn trẻ sao anh lại không thích em.
- Em còn trẻ, anh thích em, nhưng Thủy mới là vợ anh, cô ấy là vợ, là mẹ của con anh, anh sẽ không phản bội mẹ con cô ấy. Em ra ngoài đi, anh không muốn vợ anh về lại thấy em ở trong phòng với anh thế này không hay.
Hoa bực dọc bước ra ngoài, gặp tôi ngay ngoài cửa, Hoa giật mình rồi cúi gằm mặt về phòng. Tôi lên giường ôm lấy ông chồng lười của mình mà khóc nức nở. Cuộc đời thật sự đã ưu ái cho tôi khi cho tôi có được 1 ông chồng tốt đến vậy, tôi thật sự thấy mình may mắn vì lấy được anh làm chồng.
Theo Một Thế Giới
"Nhờ nhẫn nhục làm ô sin 10 năm cho nhà anh nên giờ tôi mới có căn biệt thự 7 tỷ này đấy chồng ạ" Mẹ anh xem tôi là ô sin chính trong nhà, bà đuổi cô giúp việc rồi giao hết công việc nội trợ cho tôi. Nhưng đâu phải thế là xong, bà soi tôi từng li từng tí rồi tổng sỉ vả tôi không sót ngày nào. Trời chưa sáng, tiếng mẹ chồng tôi đã oang oang dưới nhà: "Cái Vân đâu, giờ này...