Cô giáo níu tình với người chồng tai biến
Lo lắng chồng bệnh tật sẽ bị nhân tình chiếm hết tài sản sau khi ly dị với mình, nữ giáo viên trung niên cố níu kéo hạnh phúc.
Ảnh minh họa
Giữa tháng 8, TAND Hà Nội xem xét kháng cáo của bà Lan trong vụ án ly hôn với ông Phan sau 32 năm chung sống. Bà Lan không đồng tình với cấp sơ thẩm về giải quyết phân chia tài sản sau khi chấp nhận để hai ông bà ly hôn.
Ông Phan sức khoẻ yếu sau lần bị tai biến, được “vợ hai” dìu đến tòa. Trong lúc đó bà Lan được người thân của chồng “tháp tùng”. Chiếc ghế băng dành cho hai bên đương sự không dài nhưng giữa họ có khoảng cách lớn bởi ông không một lần nhìn sang vợ từ lúc phiên tòa bắt đầu. “Vợ hai” của ông ngồi hàng ghế sau cùng theo dõi phần thẩm vấn.
Hơn 30 năm trước, cô giáo trẻ Lan kết hôn với anh Phan. Hạnh phúc của hai người được vun đắp từ gia đình đôi bên nội ngoại. Cô giáo sinh được hai con trai kháu khỉnh. Lan còn chiếm được cảm tình từ gia đình chồng vì hoạt bát, chăm chỉ và biết vun vén cho mái ấm.
Ngoài giờ lên lớp, cô giáo Lan còn làm thêm kinh doanh. Sự tháo vát của cô được đền đáp bằng việc thu nhập cao, kinh tế gia đình ổn định, con cái học hành đến nơi đến chốn. Sau nhiều năm vất vả, đến khi con cái trưởng thành, vợ chồng tích cóp được khoản tiền lớn để mua sắm ôtô, nhà đất.
Nhìn cuộc sống của cô giáo và chồng, hàng xóm luôn ngưỡng mộ. Gia đình nhà chồng cũng tự hào vì có cô con dâu đảm đang. Song, đến năm 2012, tình cảm vợ chồng nảy sinh bất đồng, do bà Lan phát hiện ông Phan có nhân tình. Người phụ nữ chen vào hạnh phúc của bà chính là người thường đổ mối hoa quả cho gia đình.
Video đang HOT
Cùng năm 2012, ông Phan bỏ mặc vợ con, ra ngoài ở cùng nhân tình, sống ly thân với bà Lan. Sau đó vài năm, ông Phan làm đơn ly hôn vợ. Thời điểm đó, vì giận dỗi, bà Lan ký vào đơn cùng nhau ra tòa án thị xã Sơn Tây, giải quyết ly hôn. Cấp sơ thẩm đã chấp nhận để ông bà ly hôn vì cả hai bên đều thuận tình.
Tuy nhiên, sau đó bà Lan làm đơn kháng cáo toàn bộ bản án, đề nghị được phân chia thêm một số tài sản chung của vợ chồng mà cấp sơ thẩm chưa đề cập tới.
Ra trước tòa phúc thẩm, bà Lan xin bổ sung phần kháng cáo không đồng ý ly hôn bởi vẫn còn tình cảm với ông Phan. Bà cho hay, từng đó năm sống hai người chưa bao giờ cãi nhau. “Mọi mâu thuẫn xảy ra từ khi ông ấy có quan hệ tình cảm với người khác”, bà nói và chỉ về phía người phụ nữ ngồi phía hàng ghế dưới.
Bà Lan tố việc ông Phan bỏ bê, không quan tâm đến vợ con là do chồng với nhân tình đã có một bé trai. Song bà cho rằng sẵn sàng bỏ qua những lỗi lầm đó của chồng để được hàn gắn tình cảm và chăm sóc ông. “Mấy ngày trước phiên xử này, tôi làm đơn khẩn thiết mong tòa giữ hạnh phúc cho mình”, bà trình bày, và cho rằng, việc ly hôn là do chồng ép.
Từ sau phiên sơ thẩm không lâu, chồng bị tai biến, bà và con muốn được chăm sóc ông chu đáo. Trên hết, bà sợ nếu tòa chấp nhận để vợ chồng mình ly hôn thì “tình địch” sẽ độc chiếm tài sản và đuổi ông Phan ra đường. “Nếu điều đó xảy ra thì quá đau xót”, người vợ nói.
Trình bày khó nhọc nhưng đủ để nghe, ông Phan khẳng định đến nay vợ chồng không thể nhìn mặt nhau vì tình nghĩa đã hết. Nhiều năm nay, giỗ Tết hai bên đều không đi lại. Ông cũng tố vợ và con “bạc bẽo” khi hơn một năm nay, sau lần tai biến họ không một lần hỏi thăm. Ngay cả khi con trai lớn lấy vợ, ông cũng không được thông báo… Ông đề nghị tòa chấp thuận bản án ly hôn cấp sơ thẩm đã tuyên.
Sau gần 3 giờ thẩm vấn, xem xét, cấp phúc thẩm đã tuyên giữ nguyên các quyết định của cấp sơ thẩm, đồng ý để ông Phan ly hôn vợ.
* Tên nhân vật đã thay đổi
Việt Dũng
Theo VNE
18 năm theo kiện đòi tài sản sau ly hôn
Sau khi ly hôn, bà Nguyễn Thị Lâm (H.Quỳ Hợp, Nghệ An) đã phải theo kiện tới 9 phiên tòa, 2 lần kháng nghị để đòi tài sản, mà vẫn chưa xong.
Bà Lâm và con trai Trần Văn Hà - Ảnh: Phạm Đức
Năm 1997, bà Nguyễn Thị Lâm và ông Trần Hải Hưng (H.Quỳ Hợp, Nghệ An) quyết định "đường ai nấy đi" và được TAND H.Quỳ Hợp xét xử, chấp thuận cho ly hôn. Tòa cho ông Hưng được sở hữu tài sản trị giá 74,192 triệu đồng, bà Lâm sở hữu tài sản trị giá 21,795 triệu đồng. Bà Lâm không đồng ý với việc phân chia này vì hai vợ chồng bà còn 1 tài sản chung là 23 ha rừng keo nhưng Tòa không chia. Tháng 3.1998, TAND tỉnh Nghệ An xử phúc thẩm, tuyên hủy phần chia tài sản, trả hồ sơ về cấp sơ thẩm để xét xử lại.
Lần này, bà Lâm yêu cầu tòa sơ thẩm xem xét phần tài sản còn "bỏ sót" này, nhưng Tòa trả lời keo còn nhỏ, chưa có cơ sở để định giá nên không xem xét để chia tài sản. Sau đó, TAND tỉnh Nghệ An lại đưa vụ án chia tài sản sau ly hôn ra xét xử phúc thẩm, nhưng cũng không xem xét 23 ha rừng keo theo yêu cầu của bà Lâm. Bà Lâm phải làm đơn ra Tòa Tối cao tại Hà Nội để rồi sau đó nhận được câu trả lời: "không đủ căn cứ để xem xét".
Năm 2002, bà Lâm làm đơn khởi kiện ra TAND H.Quỳ Hợp, yêu cầu chia 23 ha rừng keo cho bà. Tuy nhiên, TAND H.Quỳ Hợp trả lời "không đủ cơ sở để xém xét". Sau nhiều năm đi "kêu" khắp nơi, năm 2007, TAND H.Quỳ Hợp thụ lý đơn của bà Lâm nhưng sau đó lại ra quyết định đình chỉ vụ án. Bà Lâm khởi kiện lên TAND tỉnh Nghệ An và Tòa này đã ra quyết định hủy quyết định đình chỉ vụ án của TAND H.Quỳ Hợp, chuyển hồ sơ cho TAND H.Quỳ Hợp tiếp tục giải quyết vụ án. Ngày 24.8.2010, TAND H.Quỳ Hợp đưa vụ án ra xét xử nhưng chỉ công nhận 7,8 ha rừng là có keo, trị giá 222,997 triệu đồng, trong đó ông Hưng được hưởng 194,997 triệu đồng, bà Lâm hưởng 28 triệu đồng.
Bà Lâm lại kháng cáo vì cho rằng diện tích rừng keo chỉ có 7,8 ha là không đúng, việc định giá không khách quan và yêu cầu phải chia cho bà 50 % số tài sản này. Ông Hưng cũng kháng cáo, cho rằng đây là tài sản riêng của ông nên bà Lâm không được hưởng.
Giá trị tài sản mỗi lúc 1 kiểu
Ngày 29.3.2011, TAND Nghệ An xử phúc thẩm, tuyên không chấp nhận kháng cáo của ông Hưng, chấp nhận một phần kháng cáo của bà Lâm. Tòa định giá tài sản rừng keo trị giá hơn 1 tỉ đồng; trong đó ông Hưng được hưởng 623,2 triệu đồng, bà Lâm hưởng 415,5 triệu đồng. Ông Hưng sau đó kháng cáo vì cho rằng, bà Đặng Thị Hoa, vợ sau của ông có công chăm sóc rừng từ năm 1999 đến thời điểm tòa định giá tài sản, nên bà Hoa cũng phải được hưởng quyền lợi. Ngày 26.3.2014, Tòa Dân sự TAND Tối cao xét xử giám đốc thẩm theo quyết định kháng nghị của TAND Tối cao, tuyên hủy bản án của TAND tỉnh Nghệ An và của H.Quỳ Hợp vì không đưa bà Hoa vào để xem xét giải quyết là "thiếu sót, làm thiệt hại đến quyền và lợi ích hợp pháp của bà Hoa, vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng".
Cuối tháng 4.2015, TAND H.Quỳ Hợp lại đưa vụ án này ra xét xử và tuyên: khu rừng keo có giá trị 468 triệu đồng, trừ tiền phải nộp cho lâm trường gần 140 triệu đồng, còn lại ông Hưng được hưởng 243,75 triệu đồng, bà Lâm hưởng 35 triệu đồng, bà Hoa hưởng 50 triệu đồng. Viện KSND tỉnh Nghệ An sau đó ra quyết định kháng nghị bản án sơ thẩm này vì "chưa chính xác và vi phạm trong việc định giá tài sản", yêu cầu TAND tỉnh Nghệ An xét xử phúc thẩm đúng trình tự.
Cuối tháng 9.2015, TAND tỉnh Nghệ An tiếp tục xử phúc thẩm vụ án này, công nhận giá trị tài sản chung của rừng keo để chia là 610,132 triệu đồng, trong đó bà Lâm được hưởng 203,377 triệu đồng, phần còn lại là của ông Hưng và bà Hoa. Tuy nhiên, bà Lâm tiếp tục gửi đơn kháng án vì cho rằng, tòa tính giá của rừng keo quá thấp, gây thiệt thòi cho bà, việc chia tiền công chăm sóc cho bà Hoa là không đúng vì bà Hoa không chăm sóc rừng.
Bà Lâm cho biết, 18 năm qua, bà đã quá khổ sở để đi đòi công bằng cho mình. Có thời điểm, tòa bác đơn, không xử nữa, bà lặn lội ra Hà Nội gõ cửa cơ quan công quyền nhưng cũng bị từ chối. Thấy mình bị đối xử thiếu công bằng, bà tiếp tục làm đơn, kiên trì đi thưa kiện để hy vọng tòa phải xem xét lại. "Tôi đã kiệt sức. Sau khi chia tay, tôi một nách nuôi 2 con nhỏ, phải đi ở nhờ khắp nơi, làm thuê kiếm sống và đi đòi quyền lợi cho mình. Lẽ ra, việc phân chia tài sản này đã được xử xong từ lâu nhưng tòa xử không công bằng...", bà Lâm than thở.
K.Hoan - P.Đức
Theo Thanhnien
Bà lão đòi chia tài sản tiền tỷ sau ly hôn Định cư ở nước ngoài thời gian dài khiến tình cảm vợ chồng rạn nứt, dẫn đến ly hôn, bà Liên chấp thuận nhưng đề nghị chia đôi 4 mảnh đất trị giá hàng chục tỷ đồng. Hôm 4/1, TAND Hà Nội mở lại phiên xử sơ thẩm, xem xét một phần bản án ly hôn giữa ông Thành và bà Liên ở...