Cô giáo của con mắng té tát vì nói câu này khi thấy con gái 8 tuổi tè ra lớp
Làm xa nhà tôi cũng chẳng khấm khá là mấy chỉ đủ nuôi bản thân nên không có tiền gửi về cho vợ. Tôi mặc kệ vợ con ở nhà để đi hưởng cuộc sống tự do bay nhảy, chơi bời.
Cuộc sống thật không như những gì mình mong muốn, hồi mới lấy nhau vợ chồng tôi rất yêu nhau vậy mà từ khi đứa con sinh ra đã khiến gia đình tôi dần tan đàn xẻ nghé.
Hai vợ chồng với đồng lương ít ỏi con lại hay bị ốm đau, tháng nào cũng phải đi viện khiến kinh tế gia đình kiệt quệ, tôi đâm ra chán nản bỏ nhà ra đi làm ăn xa. Nhưng làm xa nhà tôi cũng chẳng khấm khá là mấy chỉ đủ nuôi bản thân mà thôi nên không có tiền gửi về cho vợ. Tôi mặc kệ vợ con ở nhà để đi hưởng cuộc sống tự do bay nhảy, chơi bời thậm chí còn cặp bồ với nhiều người con gái khác.
Suốt nhiều năm tôi không ngó nghiêng đến vợ con mà chỉ nghĩ làm thế nào để sướng bản thân. Tôi bỏ đi biền biệt gần chục năm trời, chỉ đến khi quen với bạn gái cùng quê tôi mới quyết định trở về nhà làm đơn li dị vợ. Có tình yêu mới rồi nhìn vợ vừa già nua xấu xí tôi thấy thật khó chịu, mặc cho những câu níu kéo rồi chửi rủa của vợ tôi cũng để ngoài tai. Tôi đúng là một người bố vô tâm, ngày trở về nhà chỉ rút ví ra cho con vài đồng rồi bắt vợ ký đơn rồi lại nhanh chân chở bạn gái đi chơi phố.
Tôi mặc kệ vợ con ở nhà để cặp bồ với nhiều người con gái khác (Ảnh minh họa)
Trong một lần đến trường mầm non đón người yêu đang làm ở đó, vô tình nhìn thấy con gái 8 tuổi của mình đang đứng giữa lớp tè dầm ra, các bạn cùng lớp thì cười ầm lên khiến tôi đứng chết lặng đi không biết phải làm gì khi ánh mắt con gái như chực khóc. Con gái tôi bị câm điếc cộng thêm bệnh tự kỷ nữa nên không được khôn ngoan như những đứa trẻ khác. Chính vì nhìn thấy con ngơ ngơ mà tôi đâm ra chán nản không muốn trở về nhà.
Nhưng bây giờ tôi mới thấy thật ân hận và xót xa khi con mình lại bị bạn bè chế giễu, tự nhiên tình cha con trong tôi trỗi dậy, tức tối tôi nhảy vào lớp mắng ngay cô giáo:
- Cô vui vẻ quá nhỉ, thấy con tôi tè dầm còn đứng đấy cười cùng với bọn con nít này à, đáng nhẽ cô phải an ủi vỗ về đằng này lại vào hùa với chúng sao.
Cô giáo này cũng chẳng vừa, liền đứng lên giáo huấn tôi một bài:
- Anh là bố cháu Ly sao, có phải người cha thấy con ốm yếu gia đình nghèo khó mà bỏ đi để hưởng sung sướng một mình không, lại sắp lấy cô giáo trẻ đẹp trong trường này nữa. Anh đúng là người bố không có lương tâm. Gần chục năm nay anh ở đâu để mẹ con chị ấy khổ sở ở nhà, còn bây giờ đến dạy dỗ tôi.
Video đang HOT
Anh biết cháu nhà anh đã học lớp tôi mấy năm không? 4 năm đó anh, một tay tôi chăm sóc từng giấc ăn giấc ngủ cho cháu để mẹ cháu yên tâm đi làm, cả trường không cô giáo nào chịu nhận cháu vào lớp, tôi thương hai mẹ con cháu nên luôn cố gắng hết mình mà không tính toán gì. Hỏi thử anh có làm được như tôi không?
- Tôi thành thật xin lỗi cô giáo, qua đây tôi rất cảm ơn những việc làm của cô dành cho cháu nhà tôi. Nhờ những lời thẳng thắn của cô mà tôi thấy mình thật là người bố chẳng ra gì. Bây giờ tôi biết mình cần làm gì để không phụ lòng tốt của cô rồi.
Nói xong tôi đi gặp người bạn gái làm ở trường mầm non này, lời đầu tiên tôi nói là:
- Chúng ta chia tayhôi, đã bao năm anh không đếm xỉa gì đến mẹ con cô ấy, cho đến hôm nay anh mới hiểu ra nếu mình không đối xử tốt với mẹ con cô ấy, không thương yêu và chăm sóc con mình thì sẽ chẳng ai tôn trọng. Bây giờ anh không còn tâm trạng nào mà yêu đương nữa, chỉ mong muốn đưa con đi chữa bệnh cho tương lai của cháu được tươi sáng hơn. Anh xin lỗi em.
- Anh sao lại bỏ em vậy? Còn đứa con trong bụng em thì sao?
- Tùy em tính, nếu sinh ra thì anh sẽ chu cấp tiền hàng tháng chứ anh không thể bỏ mẹ con cô ấy mà đi hưởng sung sướng được.
Nói rồi mặc cho người yêu khóc lóc tôi vẫn bước đi, dắt con đi trong sân trường mà lòng tôi thảnh thơi hơn bao giờ hết. Tôi đang tưởng tượng đến nụ cười hạnh phúc của vợ đón người chồng lạc lối trở về với một lòng vị tha bao la.
Theo Phununews
Vợ chết trẻ, chồng không đem chôn mà để ở nhà suốt 7 ngày
Thế rồi sau 7 ngày để vợ trong quan tài thì Đăng có định ướp xác vợ để không bị phân hủy, vậy nhưng đúng cái lúc ấy thì cậu con trai 5 tuổi...
ảnh minh họa
Yêu nhau 8 năm mới nên nghĩa vợ chồng, cứ tưởng Đăng và Yến sẽ có một cuộc hôn nhân bền vững. Nào ngờ sau 6 năm chung sống Đăng không ngờ rằng anh phải làm tang lễ cho người vợ của mình. Mọi người nhìn vào hoàn cảnh của Đăng ai nấy đều thương xót, dù là đàn ông mạnh mẽ nhưng ở trong hoàn cảnh mất vợ thì Đăng không chống chọi nỗi nhiều lần anh ngất đi tỉnh lại khiến ai cũng phải bật khóc theo. Sợ Đăng càng nhìn vợ thì càng đau xót nên mọi người khuyên nhủ làm thủ tục nhập quan sớm rồi đưa Yến ra nghĩa trang.
Vậy nhưng đến lúc khâm liệm cho Yến thì Đăng một mực không chịu đóng quan tài lại...mà cứ ôm lấy vợ của mình vào lòng.
- Cô ấy dù sao cũng mất rồi, cậu có thương nhớ thì cũng phải để cho cô ấy được an nghỉ chứ?? Cậu cứ như này thì trễ mất giờ tốt, người chết mai táng phải giờ xấu thì không được đâu._ Người hàng xóm hốt hoảng.
- Không...vợ tôi chưa chết...Tại sao lại đem cô ấy chôn chứ, nằm dưới đất cô ấy lạnh lắm. Tôi phải ôm cô ấy...như vậy cô ấy mới không sợ. Đừng đem cô ấy đi chôn....
Ai khuyên nhủ cũng bị Đăng xua đuổi, đến khi mọi người không nói được anh thì đều lắc đầu ngán ngẩm ra về. Thế là tang lễ của Yến không thành vì Đăng cố tự lừa dối rằng cô chưa chết, sau khi mọi người đi hết thì Đăng bế vợ nằm trong quan tài rồi đưa vào phòng mình. Hàng ngày hàng đêm Đăng cứ nằm ôm lấy quan tài vợ rồi trò chuyện...cứ vậy nước mắt của Đăng lại chạy ra. Nhìn vợ nằm trong quan tài lạnh lẽo mà Đăng ân hận vô cùng, nếu biết thế này thì ngày xưa Đăng cưới Yến sớm hơn không bắt cô phải chờ đợi hơn 8 năm trời.
Còn nhớ những ngày bệnh nặng trên giường, Yến biết rõ thời gian của mình không còn nhiều nên cô cứ cầm lấy tay chồng rồi nói.
- Anh vẫn còn trẻ nên sau khi em mất rồi nếu tìm được người phụ nữ nào tốt thì cứ đi bước nữa nhé. Anh hãy tìm người phụ nữ nào yêu thương con của mình ấy...
- Vớ vẩn, anh chỉ có mình em thôi. Em sẽ khỏe lại nên không phải lo lắng gì cả đâu.
Đăng đã hứa sẽ chỉ có Yến là người vợ duy nhất nên dù như nào anh cũng không lấy vợ mới. Bây giờ Yến nằm kia nhưng thân xác lãnh lẽo, người ngoài từ cái việc thương cho Đăng góa vợ sớm khi anh còn quá trẻ thì họ quay sang thấy run sợ về cái việc Đăng giữ xác chết của vợ trong nhà. Thậm chí vì ám ảnh quá nên mọi người không dám đến gần nhà Đăng nữa.
Vậy nhưng Đăng mặc kệ, miễn vợ ở bên mình là được. Thế rồi sau 7 ngày để vợ trong quan tài thì Đăng có định ướp xác vợ để không bị phân hủy, vậy nhưng đúng cái lúc ấy thì cậu con trai 5 tuổi của Đăng đứng lấp ló phía bên ngoài cứ nhìn chằm chằm vào quan tai của mẹ rồi lại nhìn Đăng..
- Con vào hỏi thăm mẹ đi. Đừng sợ...là mẹ của con mà.
Đăng vừa nói vừa vẫy tay bảo con vào, vậy nhưng cậu con trai của Đăng tiến vào rồi nhìn anh bằng anh mắt khẩn khoản..
- Để mẹ an nghỉ đi bố, mình hãy chôn mẹ đi...
Thấy con trai nói như vậy Đăng điên tiết lên quát mắng vì cho rằng con trai nghe mấy người hàng xóm xúi bậy...
- Mày đúng là bất hiếu, sao mày lại muốn chôn mẹ mày hả?? Mẹ mày một mình nằm đất sẽ lạnh biết bao nhiêu...
- Nhưng đó là ý nguyện của mẹ....Mẹ đang đứng gần bố kìa, chỉ là bố không thấy thôi....mẹ nói với con rằng mong bố hãy để mẹ được yên nghỉ. Mẹ muốn được trở về với đất...Không phải yêu mẹ là giữ mẹ theo cách bố đang làm đâu...nếu thấy bố đau khổ như vậy thì sao mẹ an tâm mà siêu thoát được chứ.
Nghe lời con nói mà Đăng ngã quỵ, anh vẫn biết là trẻ con thì có thể nhìn thấy ma...vậy nên những câu mà con trai nói Đăng đều tin đó là sự thật. Nhìn vợ thật lâu Đăng nghĩ có lẽ mình đã quá yêu thương vợ mù quáng...cô ấy chết đã 7 ngày những vẫn còn chưa được an nghỉ...
- Nếu đó là ý muốn của em...thì anh sẽ chôn cất em....
Nói rồi Đăng ôm lấy vợ mình lần cuối...và cũng chính anh tự tay đóng đinh vào quan tài của vợ. Thế mới nói hạnh phúc gia đình ngắn ngủi lắm, yêu thương còn chưa đủ chứ nói gì đến việc giân dỗi nhau...Còn gia đình, còn vợ còn chồng thì hãy quý trọng giây phút ở bên nhau.
Theo blogtamsu
Cuộc hôn nhân đầy nước mắt của cô giáo khiến dân mạng thổn thức Chị bảo, cay đắng, tủi nhục chị có thể chịu đựng và cũng không cần bất cứ thứ gì từ nhà ấy. Nhưng, không có con, chị không thể sống được. Vì thế, chị sẽ "chiến đấu" đến cùng để giành lại quyền nuôi con. Thời gian gần đây, trên nhiều trang mạng xã hội liên tục truyền tay nhau về câu chuyện...