Cố gắng chạy chữa bao năm vẫn không có con, vợ đau đớn phát hiện nguyên nhân khi được bà giúp việc rỉ tai

Theo dõi VGT trên

Hôm ấy, cô giúp việc chuẩn bị nghỉ làm, Hà nhìn cái dáng gầy gò thấy thương nên rút tiền cho. Cô ấy chối đây đẩy, cuối cùng cũng nhận nhưng sau đó, có lẽ vì tội lỗi nên đã tiết lộ cho cô một bí mật.

Hà lấy Huy tròn 7 năm, trai tài, gái sắc, gia đình danh giá, hai vợ chồng làm dư dả của ăn của để chỉ có duy nhất một điều khiến Hà vẫn không vui đó chính là cô vẫn chưa có con.

Suốt 7 năm chung sống là 7 năm Hà đi hết bệnh viện lớn đến bệnh viện bé, cô uống đủ thuốc nhưng vẫn không hề có dấu hiệu đậu thai. Nhiều lần Huy còn nản, nhưng Hà lại kiên nhẫn thuyết phục chồng.

Nhận con nuôi cũng được, cho Huy ra ngoài gửi con cũng được, nhưng điều Hà luôn ước ao là có được đứa con của chính mình. Giả như Huy có con bên ngoài, cô cũng vẫn chấp nhận thôi, nhưng cũng không có nghĩa cô từ bỏ việc chạy chữa của mình.

Cố gắng chạy chữa bao năm vẫn không có con, vợ đau đớn phát hiện nguyên nhân khi được bà giúp việc rỉ tai - Hình 1

(Ảnh minh họa)

Hà bình thường đi làm, tối mới về. Các loại thuốc thang đều do một tay cô giúp việc chuẩn bị, bê lên phòng cho cô. Đây là người gắn bó với gia đình cô mấy năm trời nên cô rất đỗi tin tưởng. Dù ít nói chuyện, nhưng Hà luôn không tiếc tiền thưởng cho cô ấy mỗi dịp lễ, Tết.

Thời gian này, con gái của cô giúp việc sinh con, nhà neo người nên cô xin nghỉ. Dù đã cố thuyết phục là cô về quê ít hôm rồi lại ra làm tiếp nhưng cô kiên quyết từ chối. Cô bảo sau này sẽ không đi làm giúp việc nữa, ở nhà nghèo cũng được nhưng thoải mái.

Hà không hiểu ý nhưng ngại hỏi lại, sống với gia đình cô, mọi người đều lịch sự và đối xử không tệ với cô ấy. Cớ sao cô ấy lại thấy không thoải mái.

Một buổi chiều nọ, Hà đi làm về sớm thì đúng lúc gặp cô giúp việc đang thu dọn quần áo trong căn phòng nhỏ. Hà mới gõ cửa, bước vào rồi thủ thỉ:

- Nhà cháu đang có cô giúp, giờ cô về rồi, mọi thứ sẽ khó khăn lắm đây.

- Cô đừng lo, người mới trẻ hơn, sẽ làm tốt hơn tôi cô ạ.

- Cô cứ nói thế, cô hiểu tính, hiểu nết mọi người, cẩn thận, chu đáo, người mới trẻ cỡ nào cũng khó lòng theo kịp.

Cố gắng chạy chữa bao năm vẫn không có con, vợ đau đớn phát hiện nguyên nhân khi được bà giúp việc rỉ tai - Hình 2

Thấy cô ấy im lặng, thở dài, Hà hơi bối rối. Thấy mình cứ ngồi mãi đây cũng không hay, cô rút một phong bì trong túi xách ra, rồi bảo:

- Thời gian qua cô đã làm rất tốt, cháu thật không có gì để chê trách nữa cả. Cháu có chút quà, của riêng cháu biếu cô, chúc cô về quê mạnh khỏe, tự do, tự tại. Nếu có khi nào muốn quay lại, chi cần nói với cháu, nhất định cháu sẽ sắp xếp cho cô, nhé!

Nghe những lời ấy của Hà, không hiểu sao cô giúp việc rưng rưng. Cô ấy chối đây đẩy, rồi bảo:

- Cô Hà, cô đừng tốt với tôi thế, tôi không xứng đáng đâu!

Hà chỉ bật cười, đáp:

Video đang HOT

- Cô nói gì lạ thế! Có khi nào cháu không tốt với cô sao? Cháu không hay nói chuyện với cô thôi, chứ thật lòng cháu rất quý cô. Thế nên có dịp cô lại lên thăm nhà cháu nhé!

- Cô ơi…

Bỗng dưng, cô giúp việc ôm mặt khóc nức nở. Hà ngỡ ngàng, không hiểu mình đã nói sai điều gì.

Sau một hồi, cô giúp việc bình tĩnh lại, mới rỉ tai cô một bí mật kinh khủng mà không bao giờ Hà có thể nghĩ tới:

- Cô ạ, thật đáng tội chứ tôi chưa bao giờ tốt với cô hết. Cô đối với tôi thế này, tôi hận mình lắm. Tôi nghỉ ở đây cũng chẳng phải vì con gái, chỉ vì tôi không thể làm hại cô thêm được nữa.

- Cô, cô nói gì thế?

- Từ ngày cô về đây, bà chủ và cậu Huy đã bắt tôi phải cho cô uống một loại thuốc. Tôi không rõ thuốc gì nhưng cô sẽ không có thai được đâu. Thậm chí, các loại thuốc Đông y cô mang về, họ đều bắt tôi âm thầm thay thế bằng loại thuốc có hại khác.

Hà như ngã ngửa khi biết được nguyên nhân. Cô đau đớn đi lên trên phòng. Cô phải bình tĩnh đã rồi sẽ tra hỏi ngọn ngành nguyên do với chồng và mẹ chồng sau.

Theo afamily.vn

Em thương anh thật đấy!

Bây giờ giữa Hà Nội đông đúc, tôi chẳng biết tìm em nơi nào... Lần đầu tiên tôi hình dung được một thành phố rộng đến mức nào, rộng đến mức tôi không nhìn thấy được em.


Em thương anh thật đấy! - Hình 1

Tôi bước dưới dàn hoa giấy, đi qua khoảng sân rải sỏi, leo hai tầng cầu thang để đến tìm An. Em thuê một căn phòng nhỏ cách xa đường lớn, không gian yên tĩnh đến tịch mịch, buồn tẻ. Phòng em có một ban công nhỏ để nhìn xuống khu vườn. Đôi ba lần em ngồi ở đó, ôm laptop viết truyện rồi ngủ quên luôn, sáng hôm sau ốm khò khè như con mèo hen, đến là phát cáu. Vậy mà em cứ dửng dưng như không, chả thèm uống thuốc nghỉ ngơi gì, trở trời là em ốm, mà mỗi lần ốm là kéo dài cả tháng trời. Em biết thừa tôi chả giận được lâu nên tôi có cáu có giận em cũng nghe chữ được chữ không rồi để đó.

Lúc tôi đến, phòng An mở toang, em ngồi trên tấm thảm giữa sàn, lưng tựa vào giường, một tay mò sột soạt trong túi bánh bích quy, một tay đặt trên bàn phím, mắt dán vào màn hình, bên cạnh là li sữa uống vơi phân nửa, váng sữa bám một lớp màu trắng đục trên thành li. Thấy tôi cau mày em cũng chả còn lạ lẫm gì, bỏ miếng bích qui đã bị cắn dở trở lại túi, xụ mặt xuống:

- Được rồi. Em không ăn nữa!

Tôi "hừ" một tiếng rồi tiến đến tịch thu gói bánh. Mỗi lần vừa làm việc vừa ăn là em sẽ ăn một cách vô ý thức, có hôm em ăn hết cả gói bánh to mà chẳng hề hay biết gì. Tôi nhớ hôm qua trước khi về tôi đã kiểm tra là không còn gói bánh nào nữa, chắc lại vừa gọi người giao đến vì lười chuẩn bị bữa sáng.

Em là kiểu con gái lười đến kì quặc, lười ăn cơm mà nghiện bánh quy, lười ra ngoài nhưng vẫn trang điểm, lười kết bạn nhưng bạn bè lại không phải là ít. Lần đầu đón sinh nhật cùng em, em nói với tôi rằng có mời vài người bạn, vậy mà đến tối, nhà lại chật những người, nam nữ đủ cả, tôi không biết em suốt ngày ở trong phòng viết truyện, thời gian đâu để quen biết nhiều bạn bè như thế.

Tôi chuẩn bị bữa sáng cho An, lúc quay ra đã thấy em bỏ máy tính qua một bên, từ ban công lặng lẽ nhìn xuống dàn hoa giấy tím hồng. Gió mai từ ngoài thổi vào, tà váy em nhẹ bay. Tôi thật sự rất sợ những lúc em trầm tư như thế, cứ như đang tự tách mình ra khỏi thế giới và bỏ quên cả tôi. Tôi nhẹ ôm lấy em từ sau lưng, mùi nước hoa dìu dịu tan trong không khí. Cơ thể em bé nhỏ lọt trong vòng tay tôi nhưng tôi luôn cảm thấy tôi không thể nào bao bọc được hết cái tâm hồn hoang dại và tự do của em. Tôi nhẹ giọng hỏi:

- Em lại lỡ tay làm nhân vật của em đau khổ đấy à?

Tôi nghe tiếng An thở hắt ra một cái như là đang khẽ cười. Những câu chuyện mà em viết ra đều rất nhiều biến cố, các nhân vật của em đều phải chịu rất nhiều đau khổ giày vò rồi mới tìm được sự an yên hạnh phúc. Nhân vật là do em tạo, tình huống là do em gây dựng và biến cố là do em sắp đặt, vậy mà lần nào cũng vậy, nhân vật của em đau khổ là em cũng buồn theo. Em ngửa mặt lên, mái tóc vừa hay cọ vào cổ tôi ngứa ngáy, giọng em nũng nịu:

- Ăn sáng xong anh đưa em đi dạo nhé, em muốn lên đồi thông!

Tôi liền đồng ý. Em biết thừa là em chẳng cần làm cái bộ dạng cún con ấy tôi cũng sẽ đồng ý với em vì chẳng dễ gì em bỏ máy tính qua một bên để mà ra ngoài, huống gì hôm nay em còn tự mình ngỏ ý.

Tôi quay về nhà lấy thêm cho em một chiếc mũ bảo hiểm, lúc quay lại em đã ở trước cổng đợi tôi. Bức tường bằng gạch đỏ rêu phong, em mặc một chiếc váy vintage màu cam đất, mái tóc ngắn màu cafe, dáng người bé nhỏ, đôi mắt luôn hướng xa xăm. Tôi chính là bị cái dáng vẻ này của em thu hút, một dáng vẻ nhẹ nhàng, thanh lịch và cổ xưa. Em cười nhẹ nhìn tôi chăm chú trong khi tôi cài quai mũ cho em, xong xuôi tôi nhìn thẳng vào đôi mắt nâu sâu thẳm trầm tư của em, trêu đùa:

- Sao thế? Mặt anh có dính gì à?

An gật gật đầu, đôi mắt vẫn nhìn tôi chăm chú. Tôi ghé mặt nhìn vào gương chiếu hậu, em ở bên cười thành tiếng:

- Trên mặt anh có dính chữ "thương An"!

Em ngồi lên xe, một tay vòng qua ôm lấy eo tôi, một tay chỉ về phía trước hô khẩu lệnh "Xuất phát!".Tiếng động cơ mô tô giòn dã xé rách bức mành yên tĩnh của con phố nhỏ. Em tựa đầu trên lưng tôi, vòng tay ôm eo tôi, nắng nhẹ nhàng vén bức mành của sương sớm, không khí ấm dần lên. Trái tim tôi như thể bị một chiếc lông vũ mềm mại chạm khẽ, niềm hạnh phúc giản dị ấm áp nảy nở, vô tình kéo cong khóe môi tôi thành một nụ cười lúc nào tôi không hay.

Em thương anh thật đấy! - Hình 2

An ngồi bệt giữa thảm lá thông rụng vàng, đôi mắt em lại hướng xa xăm. Đôi giày vải của em bị vấy bẩn đôi chút vì sương sớm và đất cát. Mắt em vẫn hướng xuống thành phố phía dưới chân đồi, khẽ hỏi tôi:

- Nhà mình ở đâu anh nhỉ?

Giọng em rất trầm, cơ thể em không hề cử động, như thể câu vừa rồi không phải do em nói. Tôi đánh mắt nhìn em, mái tóc màu cafe hơi rối. Tôi không hiểu lắm ẩn ý đằng sau câu hỏi của em, cũng không hiểu lắm tâm trạng của em lúc này. Mà hình như tôi chưa bao giờ thật sự hiểu em cả.

- Nhà à? Nhà ở đâu cũng được, miễn là em thấy ở đó hạnh phúc.

An không đáp lời tôi. Em với tay lên để nắm tay tôi. Tôi đưa tay cho em nắm rồi ngồi xuống cạnh em. Em tựa vào vai tôi, thủ thỉ:

- Hình như lâu rồi em mới ra ngoài nhỉ? Anh có thấy ngoài phố khác nhiều không? Nhiều cửa hiệu mới toanh, vài quán quen của em đã sang nhượng. Chẳng có cái gì là chẳng hề thay đổi cả, em không thích thay đổi lắm, nhưng mà vẫn phải thay đổi vì một số thứ không còn cho phép em như xưa nữa...

Tôi thật sự không thích cái cảm giác này, cảm giác mà tôi hoàn toàn không hiểu gì về em cả, cảm giác mà em ở cạnh tôi nhưng lại như không cùng tôi ở chung một không gian, cảm giác bàn tay bé nhỏ của em nằm gọn trong bàn tay tôi nhưng lại dường như đang lạnh dần, trống vắng dần và buông dần,... Tôi luôn cảm thấy trước khi tôi xuất hiện em đã trải qua vô vàn sóng gió, chặng đường khó khăn ấy tôi đã không cùng em nên tôi chẳng thể nào cùng em chia sẻ điều gì, và có thể là em vốn dĩ chưa từng tin tưởng tôi sẽ thấu hiểu hết được những điều ấy. Em chọn im lặng, em chọn giữ cho riêng mình những nỗi niềm...

- Em... có gì muốn nói anh nghe không?

An im lặng, em im lặng ngồi bên tôi nhưng bàn tay bé nhỏ quen lướt trên bàn phím máy tính của em đang run rẩy. Rất lâu sau đó tôi mới nghe được giọng em, trầm đục như thế bị mặc kẹt nơi thanh quản mà không thể phát ra nổi:

- Em có rất nhiều thứ muốn nói nhưng không biết phải nói thế nào...

Tôi xiết tay em, trái tim trong lồng ngực bất chợt run lên. Tôi từng rất muốn nghe em chia sẻ, từng rất muốn hiểu em, nhưng mà bây giờ, sự ngập ngừng này của em bắt đầu khiến tôi sợ hãi. Tôi không thể nào hình dung ra được những câu chữ mà em sắp nói với tôi. Có thể là những nỗi đau mà em từng phải chịu đựng, những nỗi đau ấy lớn đến mức biến em từ một con người hoạt ngôn vui vẻ, cuộc sống đầy ắp những người bạn thành một cô gái suốt ngày quanh quẩn trong căn phòng tịch mịch, một tháng chỉ ra ngoài vài lần? Hay là một biến cố trong gia đình khiến cô ấy tổn thương muốn chạy trốn? Hay là một chàng trai nào đó? Cho dù là cái gì cũng khiến tôi sợ hãi, tôi sợ lắng nghe nỗi đau của em và cũng sợ làm đau chính bản thân mình.

- Lâu rồi em không cầm cọ vẽ, hôm trước em vừa mới thử, những đường nét khô cứng như que củi khô, cảm giác của em với những gam màu cũng trở nên vô cùng mơ hồ, những cảnh vật cũng trở nên vô hồn và đơn điệu... vậy mà đoạn tình cảm nhiều sai trái đó lại rất rõ nét.

Tôi nghe tim mình đập thịch một tiếng rồi sau đó hình như lặng im, hoặc có thể vài ba thứ xuất hiện trong đầu khiến tôi quên đi mọi thứ. Tôi như bị những câu từ của em bủa vây, như một cái lồng vô hình mà rất ngột ngạt.

- Đứa bé ấy rất xinh xắn, mái tóc nó đen tuyền, đôi mắt tròn xoe, đen láy, đôi môi hồng hồng chúm chím. Nó từng có một gia đình hạnh phúc cho đến một ngày một hồ ly tinh xuất hiện. Mẹ cô bé ấy đã gọi em là hồ ly tinh, anh ạ. Mẹ cô bé nói vì em mà bố cô bé bỏ mặc cô bé ốm nặng không quan tâm. Anh biết không, em đã tận mắt chứng kiến đôi mắt tròn xoe, đen láy ấy trở nên vô hồn và từ từ khép lại, đôi môi hồng hay nở nụ cười dần mất đi màu sắc. Cái giây phút ấy, em tưởng tượng mọi màu sắc trên thế giới đều biến mất, mọi thứ đều đơn điệu, mọi thứ đều vô hồn...

Em thương anh thật đấy! - Hình 3

Tôi nghe cổ họng mình nghẹn cứng. Giọng nói em đều đều, đều đều. Tôi muốn nói với em là hãy dừng lại, tôi muốn nói với em là tôi không chịu được nữa, mà tôi không phát ra được một từ nào. An, em nhẹ nhàng như cái tên của em, em xinh xắn nhỏ nhắn, em thanh lịch và mang nét cổ điển, giọng nói của em luôn dịu dàng nũng nịu,... Em luôn mang đến cho tôi cảm giác muốn được bao bọc che chở, tôi chưa từng nghĩ đến việc em từng là kẻ thứ ba trong một mối quan hệ, tôi chưa từng nghĩ đến việc một đứa bé đã ra đi mãi mãi, dù có thể nó chẳng phải hoàn toàn do em nhưng cũng ít nhiều liên quan đến em. Tôi từng đôi ba lần tưởng tượng những chuyện đã từng xảy ra với em, nhưng tuyệt nhiên chưa hề nghĩ đến việc em có thể tổn thương người khác, em trong sáng như thế, em mong manh như thế, em chính là người khiến tôi tin tưởng rằng trên đời tồn tại một nét đẹp thuần khiết,...

- Tên em là Thiên Ly...

Sau hôm đấy, tôi không gặp em trong nhiều ngày. Em cũng không chủ động liên hệ với tôi. Tôi đã tìm cho mình rất nhiều lý do để thôi không oán trách em về quá khứ, nhưng rồi cũng không thuyết phục được chính mình. Tôi nhớ em, tôi nhớ em đến phát điên. Tôi vẫn làm mọi việc như thường khi nhưng mọi thứ dường như không đọng lại được gì. Tôi nhìn trang sách, những con chữ lướt qua trước mắt nhưng trong tâm trí thấp thoáng nụ cười nhẹ nhàng, dáng vẻ nhỏ nhắn, xinh xắn và đôi mắt nâu sâu thẳm.

Một buổi chiều muộn tôi nhận được một bưu phẩm, bên ngoài đề hai chữ "Thanh An", tim tôi bất chợt run lên. Em gửi cho tôi một tấm post-card kèm một tấm ảnh. Em với mái tóc dài màu nắng, đôi mắt trong trẻo, nụ cười rạng rỡ nhưng non nớt, đứng bên một bức tranh. Bên góc bức ảnh đề mấy chữ "Triển lãm tranh của các nghệ sĩ trẻ châu Á". Tôi lật bức ảnh, nét chữ dài dài thanh mảnh của em "Thiên Ly 20 tuổi". Tôi hoảng hốt, tôi lao vội xuống nhà, phóng xe đi tìm em. Căn phòng khóa ngoài, kệ giày trống trơn, chủ nhà nói em đã rời đi. Mọi giận hờn oán trách tôi chẳng quan tâm nữa, tôi chỉ muốn tìm em. Nhưng tôi không quen Thiên Ly, tôi không biết gì về Thiên Ly, tôi biết em sẽ đi đâu cơ chứ?

Em thương anh thật đấy! - Hình 4

Tôi tìm tên cuộc triển lãm tranh mà em từng tham gia, tôi thấy ảnh em nhưng không tìm đươc thông tin gì. Tôi lần theo những câu chuyện em viết nhưng vẫn không tìm được nơi mà em có thể đến, tôi như phát điên. Tôi bỗng nhiên giận em ghê gớm, tại sao em có thể cứ thế rời đi, sao em không nghĩ cho tôi, chẳng lẽ em không biết tôi thương em bao nhiêu? Những gì trong quá khứ của em khiến cho tôi chưa kịp chấp nhận, chỉ là chưa kịp mà thôi...

Tôi book một vé máy bay đi Hà Nội ngay trong đêm, tôi muốn đi tìm An, à không là tìm Thiên Ly. Mà em là ai cũng được, tôi đi tìm người con gái mà tôi yêu thương... Buổi tối, tôi lang thang ở quán cafe quen, tôi gặp được một cô bạn mà ngày trước có đi dự sinh nhật em. Cô ấy nói cho tôi biết về Thiên Ly, tôi đã tự trách mình rất nhiều, tại sao không nghĩ đến những người bạn của em cơ chứ.

Hà Nội đông đúc và ồn ào, khoảng trời nhỏ hẹp giữa những tòa nhà và dòng người vội vã. Tôi theo địa chỉ mà cô bạn ấy cho tôi để tìm đến một tòa chung cư. Theo địa chỉ thì căn phòng của em cũng nằm ở cuối dãy hành lang, vài ba người thấy tôi, nhìn một cách lạ lẫm. Tôi ấn chuông cửa, mãi không có hồi âm. Tôi không biết đi đâu nữa vì cô bạn kia chỉ cho tôi mỗi địa chỉ này để tìm, tôi thật sự rất sợ rằng em đã thôi không ở đây nữa, tôi đành kiên nhẫn chờ và hi vọng. Tôi đứng dựa cửa đợi em, tôi nghĩ về rất nhiều thứ. Tôi chợt phát hiện ra hình như tôi không quan tâm về em đủ nhiều, tôi không hỏi quá khứ, chưa hỏi chuyện gia đình, chưa hỏi luôn cả quê hương của em. Bây giờ giữa Hà Nội đông đúc, tôi chẳng biết tìm em nơi nào... Lần đầu tiên tôi hình dung được một thành phố rộng đến mức nào, rộng đến mức tôi không nhìn thấy được em.

Tôi không rõ tôi đã đứng ở đó đợi bao lâu, tôi cũng không nhớ được rốt cuộc tôi đã nghĩ về những điều gì, mãi cho đến khi nhìn thấy em thì mọi thứ gần như bay khỏi đầu tôi một cách sạch sẽ... Em về rất muộn, dáng người em nhỏ bé đơn côi giữa hành lang dài rộng và ánh đèn màu trắng toát. Tôi không biết nói về cảm giác của mình lúc này thế nào cho đúng. Tôi gần như vui đến phát điên, muốn lập tức chạy đến ôm em nhưng nửa lại sợ vì tôi quá mong chờ nên sinh ảo giác, chỉ cần cử động nhẹ một chút thôi thì hình ảnh em sẽ biến mất. Tôi đứng yên như thế, tay chân không nhấc lên được. Tôi thấy em khóc, thấy môi em mấp máy gọi tên tôi, lúc ấy tôi mới đủ can đảm chạy đến ôm em.

Em ở trong vòng tay tôi vẫn nhỏ bé, mùi nước hoa vẫn dịu nhẹ. Tôi có cảm tưởng rất lâu rồi tôi không được cảm nhận cái cảm giác ấm áp và an yên này, em gục đầu vào ngực tôi và khóc, lúc này tôi mới dám ôm em cho thật chặt, lúc này tôi mới thực sự dám tin là em đang ở trong vòng tay tôi.

Em thương anh thật đấy! - Hình 5

Sáng hôm sau khi tỉnh giấc, Ly đang nằm cạnh tôi. Em ngủ, đôi mắt ưu tư nhắm lại, trông ngây thơ, ngoan hiền như một đứa trẻ. Mái tóc màu cafe lộn xộn, nhịp thở đều đều chậm rãi. Đêm hôm qua chúng tôi đã nói về rất nhiều thứ, về những điều em đã phải trải qua một mình, về những yêu thương dang dở và cả những yêu thương dành cho nhau nữa. Chưa bao giờ tôi cảm thấy thương em nhiều như thế. Quá khứ làm tổn thương em, hiện tại làm em mệt mỏi, tương lai khiến em suy nghĩ. Em đã nói với tôi như vậy trước khi chìm vào giấc ngủ:

- Lúc quyết định nói cho anh nghe là em đang đánh cược. Những ngày không gặp anh, em đã rất nhớ anh. Đôi khi em còn tự trách bản thân mình rằng nếu em không nói gì với anh thì tốt biết mấy. Cứ im lặng ở bên anh một cách bình yên như thế cũng được mà. Nhưng anh biết không, em muốn ở bên anh lâu dài, mà muốn thế thì phải chân thành!

Ly tỉnh giấc, em mỉm cười nhìn tôi. Ánh nắng tinh ranh len lỏi qua kẽ hở của tấm mành, vẽ một vệt màu vàng tươi lên sàn nhà. Đôi mắt nâu của em phản chiếu hình ảnh của tôi, trong veo và ngọt ngào. Em nói với tôi, ánh mắt lém lỉnh dù giọng nói còn hơi đục sau một giấc ngủ dài:

- Em thương anh, thật đấy!

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Mẹ tôi làm con dâu suýt sẩy thai, sinh con xong vợ tôi dứt khoát ly hôn
07:28:14 05/11/2024
Con rể bất an khi phát hiện bí mật trong quá khứ của mẹ vợ
08:02:06 04/11/2024
Mua máy rửa bát bị mẹ chồng mắng xối xả, con dâu đáp trả một câu khiến bà hết soi mói
07:54:19 04/11/2024
Chồng qua đời đã 5 năm, con dâu ở vậy chăm bố chồng, một ngày đột nhiên có thai khiến ai cũng chửi nhưng sự thật thì...
08:46:08 04/11/2024
Cưới hơn 1 năm nhưng con dâu không có con, mẹ chồng đuổi khỏi nhà thì nhận lại một sấp ảnh khiến bà ngã khuỵ
08:57:41 04/11/2024
Mẹ đơn thân suy sụp vì chồng tương lai bất ngờ đưa ra điều kiện muốn cưới phải góp 2 tỷ
07:09:40 05/11/2024
Nhờ mẹ ruột chăm sóc khi ở cữ nhưng bà từ chối rồi đưa cho tôi 30 triệu
09:01:38 04/11/2024
Mẹ chồng có tâm nguyện nhưng bà mất đột ngột nên không kịp dặn dò các con, sau tang lễ chúng tôi mới tìm thấy chiếc hộp gỗ
08:26:56 04/11/2024

Tin đang nóng

Một đại gia là nghệ sĩ sổ đỏ từng cầm cả xấp: "Tôi mất mấy trăm tỷ rồi"
19:39:12 05/11/2024
Con nuôi Ngọc Sơn: "Tôi nhìn 10 tỷ cầm về, tự hỏi đây là tiền thật à"
15:01:57 05/11/2024
Kỳ Duyên chễm chệ xuất hiện trên trang Miss Universe, cho đối thủ "hít khói" vì lượng tương tác khủng
16:58:49 05/11/2024
Hơn 180 triệu người xem ảnh mặt mộc của nữ diễn viên hạng A lúc đau ốm
16:40:29 05/11/2024
Nam sinh nhận học bổng hơn 7 triệu đồng, hứa sẽ trả lại trường gấp 10.000 lần: 30 năm sau có hành động khiến ai cũng phải trầm trồ
18:31:15 05/11/2024
Hôm nay nấu gì: Bữa cơm 4 món bình dân nhưng ngon miệng, đủ dinh dưỡng
17:03:19 05/11/2024
'Mỹ nữ xuyên không' Triệu Lộ Tư được khen ngợi trong phim mới
18:49:22 05/11/2024
Chế độ ăn tốt cho người đổ mồ hôi trộm
17:45:36 05/11/2024

Tin mới nhất

Vợ giận bỏ về nhà mẹ đẻ, tôi mượn rượu giải sầu đến khuya, tỉnh dậy thì 'hồn vía lên mây' khi thấy người phụ nữ này đang nằm cạnh

10:20:57 05/11/2024
Đúng lúc cô hàng xóm cũng tỉnh lại quay sang nhìn tôi. Tôi bình tĩnh lại nhìn rõ tình trạng cả tôi và cô ấy đều không mặc gì.

Đang ân ái với nhân tình trong nhà nghỉ, nhận hơn 20 cuộc gọi nhỡ của vợ, tôi phớt lờ để rồi nhận tin sét đánh vào sáng hôm sau

10:16:40 05/11/2024
Tôi tình cờ quen Uyên trong một lần đi gặp khách hàng, cô ấy làm lễ tân ở đó. Uyên là người phụ nữ xinh đẹp, cá tính. Nói chuyện với cô ấy, tôi có cảm giác như mình được sống lại những tháng năm thanh xuân tươi đẹp.

Tò mò vì chồng tắm suốt 1 tiếng chẳng ra, tôi hé cửa ra xem thì chết điếng khi thấy cảnh tượng bên trong

10:11:40 05/11/2024
Mặc dù anh hết lời giải thích nhưng tôi vẫn vô cùng khó chịu vì bị phản bội. Tôi và Liêm lấy nhau đã 9 năm. Quả thật, cuộc sống hôn nhân vất vả hơn thời còn yêu nhau.

Đứng trước cửa khách sạn, tận mắt chứng kiến chồng ôm eo người phụ nữ khác bước ra, trái tim tôi đau nhói như có ai đó đang bóp chặt

10:06:54 05/11/2024
Có lẽ chưa bao giờ anh thấy mắt tôi đầy căm hờn, hung dữ như thế nên anh sững người lại. Chính cái giây phút biết chồng ngoại tình, niềm tin và tình yêu trong tôi đã chết.

Bỏ vợ, chồng lao vào mưa để chạy đi giúp nữ đồng nghiệp, nhưng vừa đến nơi đã thấy cảnh tượng kinh hoàng

10:02:58 05/11/2024
Sau khi anh vội vã chạy đi tôi cùng chạy theo, vừa đến nơi đã chứng kiến cảnh tượng khiến tôi ám ảnh cả cuộc đời. Chồng tôi là kiểu đàn ông được nhiều người đánh giá là nhiệt tình, tốt tính.

Bỏ ngay cô bồ nóng bỏng chỉ vì một lần tắm giúp vợ nhà đang bị ốm, tôi ân hận vì đã làm em khổ quá nhiều

09:57:01 05/11/2024
Chỉ vì chán ngán cơ thể vợ sau sinh tôi đã ra ngoài tìm vui bên cô bồ nóng bỏng. Ngày mà Khôi cưới được Thảo về làm vợ thì ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ và có chút ghen tỵ.

Chán chồng hay nhậu nhẹt, vợ cao tay có màn 'trả đũa' lúc 3h sáng khiến chồng 'đứng ngồi chẳng yên'

09:51:42 05/11/2024
Kể từ ngày đó, anh cũng không còn đi nhậu nhiều với bạn bè, đỡ hơn trước rất nhiều. Khi nào nhậu, tôi gọi anh sẽ bắt máy rồi về ngay.

Nghi chồng ngoại tình khi thấy thuốc tránh thai trong phòng osin, tôi hùng hổ vạch trần rồi choáng váng khi bị mất ngay 3 tỷ

09:46:52 05/11/2024
Nhưng tôi không hề thấy giữa chồng và chị giúp việc có gì bất thường. Tôi quyết định tìm cơ hội để vạch trần họ! Tôi vội vàng gửi con cho bố mẹ rồi trở về bắt quả tang chồng ngoại tình!

Mới về đến cổng thì thấy vợ loạng choạng suýt ngất, tôi sốc không thể tưởng khi thấy người đàn ông này bế vợ mình gọn trong tay

09:42:10 05/11/2024
Cơn ghen tuông trông tôi trỗi dậy. Tôi hùng hổ chạy tới kéo vợ về phía mình. Tôi trừng mình nhìn anh ta. Chẳng ngờ anh ta không sợ, còn một mực nắm lấy tay vợ tôi nói một câu khiến tôi nín lặng.

Phát hiện chồng ngoại tình, tôi quyết định ly hôn thì người quỳ xuống xin tôi đừng đi lại không phải là chồng

09:38:33 05/11/2024
Tôi không cảm thấy giận, chỉ cố gắng hiểu rằng vì nó còn nhỏ, nghe người lớn nói lung tung thì liền tin ngay. Cũng vì mang tâm lý bị mẹ bỏ rôi nên con bé học hành rất chậm, luôn bị điểm kém.

4 năm làm dâu lần đầu tiên gặp bố chồng tôi sốc không thể tả, đầu choáng váng, chân không thể đứng vững vì gương mặt này hằn sâu trong tâm trí

09:31:24 05/11/2024
Nhưng ông ta làm sao nhớ được tôi, có lẽ ông ta đã phá nát rất nhiều gia đình rồi, làm sao có thể nhớ hết. Chồng tôi có hoàn cảnh gia đình khá đặc biệt.

Lấy nhau 4 năm nhưng chưa có con, một lần cùng vợ uống bia, tôi chết lặng khi biết lý do thật sự

09:27:41 05/11/2024
Sau khi vợ say, tôi đỡ cô ấy về phòng. Tôi tìm khăn ướt lau mặt cho vợ. Bất ngờ, vợ tôi nhào tới ôm lấy tôi khóc nức nở. Tôi và Ly lấy nhau đã 4 năm nhưng vẫn chưa có con.

Có thể bạn quan tâm

Bị chỉ trích là "red flag" trong mối quan hệ, Gil Lê liền chính thức công khai Xoài Non

Sao việt

20:40:27 05/11/2024
Cụ thể, vào tối muộn 4/11, giọng ca Người mình yêu chưa chắc đã yêu mình đã đăng bộ ảnh chụp tại Đà Lạt với Xoài Non lên Instagram, đính kèm là dòng trạng thái ngọt ngào.

Siêu thảm đỏ hot nhất Cbiz: Triệu Lộ Tư mặc sến lép vế trước dàn mỹ nhân, Bạch Lộc đụng độ "tình địch" Ngu Thư Hân

Sao châu á

20:35:30 05/11/2024
Thảm đỏ Đêm hội Tầm nhìn Weibo nhận được sự quan tâm lớn từ công chúng khi quy tụ rất nhiều ngôi sao hot trong giới giải trí Trung Quốc.

NSND Kim Xuân bật khóc: "Điều tôi nuối tiếc nhất là không sinh được nữa"

Tv show

20:22:14 05/11/2024
Thời đó đi diễn kịch khổ lắm, sinh con vất vả vô cùng. Sinh Luân ra, tôi phải nghỉ mất 3 năm trời - NSND Kim Xuân chia sẻ.

Mỹ bác bỏ thỏa thuận hợp tác cung cấp điện hạt nhân trực tiếp cho các 'đại gia' công nghệ

Thế giới

20:02:34 05/11/2024
Như vậy, với quyết định của FERC, các "ông lớn" công nghệ muốn nhanh chóng cung cấp năng lượng cho các trung tâm trí tuệ nhân tạo (AI) khổng lồ cần tìm các chiến lược mới.

Thủ tướng Đức nỗ lực hàn gắn rạn nứt trong liên minh cầm quyền

Uncat

20:00:21 05/11/2024
Triển vọng cho ba đảng rất ảm đạm, nhưng đối với FDP thì giờ đây là vấn đề sống còn. Nếu không có FDP, Thủ tướng Olaf Scholz sẽ không còn đa số trong Quốc hội nữa.

Khung cảnh 4h sáng ở một gia đình nọ, dân mạng bất lực thay "Cảnh này thật quen thuộc"

Netizen

19:33:21 05/11/2024
Gia đình nào nuôi con nhỏ hẳn quá quen với cảnh thức đêm. 1h, 3h, thậm chí là 4, 5h sáng lọ mọ là chuyện bình thường. Ai cũng thắc mắc sao ban ngày các con ngủ ngoan thế, lay cũng không thèm dậy,

Cách làm giấm quả lê giúp đẹp da, phòng chống bệnh tật

Làm đẹp

19:21:49 05/11/2024
Theo các chuyên gia y học cổ truyền Trung Quốc, việc sử dụng giấm lê mỗi ngày sẽ giúp bạn có làn da sáng, phòng ngừa mụn nhọt, nám da do nó tác dụng thanh nhiệt, bảo vệ gan.

Một loại củ giúp hạ mỡ máu

Sức khỏe

19:18:39 05/11/2024
Một số nơi, người ta còn dùng rễ phơi khô làm thuốc theo cách đào rễ, rửa sạch đất, cắt bỏ rễ con rồi cắt thành từng đoạn 2-3 cm đem phơi khô. Hỗn hợp riềng và nước lá chanh được dân ta dùng như thuốc bổ.

20 trẻ mầm non nhập viện nghi ngộ độc thuốc diệt chuột

Tin nổi bật

19:08:16 05/11/2024
Theo Bệnh viện Đa khoa tỉnh Lai Châu, 20 học sinh mầm non vào nhập viện đều trong tình trạng tỉnh, một số cháu có triệu chứng đau bụng, buồn nôn, quấy khóc đã được các bác sĩ xử trí ngay.

Phim 'Độc đạo' tập 29: Dũng 'kính' trả giá, Hồng thế chỗ?

Phim việt

18:51:46 05/11/2024
Phim Độc đạo tập 29: Hồng muốn lấy một ngón tay của Dũng kính ; Diễm lo lắng cho sự an toàn của Hồng; Tuyết sốc khi biết người yêu của Dũng là nam giới.

BXH Vua phá lưới Ngoại hạng Anh mới nhất: Haaland 'cô đơn' trên đỉnh

Sao thể thao

17:28:11 05/11/2024
BXH Vua phá lưới Ngoại hạng Anh 2024/2025 mới nhất: Erling Haaland đang là cầu thủ dẫn đầu với 11 bàn thắng sau 10 vòng đấu.