Cô gái Việt ‘bới tung’ Trung Đông tìm lại bạn trai Iraq
Hải Minh cải trang vào Iraq tìm Husam với manh mối duy nhất là tấm ảnh của anh và tên công ty, sau 5 tháng mất liên lạc.
4h chiều mỗi ngày, điện thoại của Hải Minh, 27 tuổ.i đổ chuông đều như đặt báo thức. Màn hình hiện lên một người đàn ông với đôi mắt màu xanh lơ, tên Husam Najim Abdulwahed, 34 tuổ.i. 15 phút trò chuyện nhanh như chớp mắt. Trước lúc tắt máy, Husam, kỹ sư dầu khí làm việc tại công ty Awar Al Khaleej gửi định vị mình cho Minh. Bữa nay anh ở ngoài khơi tỉnh Dhi Qar, Iraq, cách bạn gái gần 6.800 km.
“Sau lần hiểu nhầm một năm trước, Husam luôn gửi định vị để tôi yên tâm”, Hải Minh chia sẻ. Hai người có mối tình sâu đậm sau hơn 3 năm yêu. Hiểu lầm đó cô từng chia sẻ với VnExpress một năm trước.
Anh Husam đang là kỹ sư dầu khí tại thành phố cảng Umm Qasr, miền nam Iraq. Ảnh: Husam Najim Abdulwahed.
Tháng 7/2016, Hải Minh, trợ lý giám đốc tại một khách sạn 5 sao tại TP HCM, đi công tác Ai Cập. Husam cũng đến đây tham gia đào tạo và ký kết hợp đồng. Tình cờ hai người chung khách sạn, phòng cạnh nhau.
“Tính mình lẩm cẩm nên cứ hay quên đồ đạc, mỗi lần đi ra vào là nói chuyện ồn ào. Anh ấy khó chịu nên đã gõ cửa nhắc nhở”, Minh kể. Vì chuyện đó, Minh tặng một hộp cà phê Việt cho Husam thay lời xin lỗi. Nhưng cô biện bạch “đó là khu vực công cộng, ồn một chút cũng chẳng sao. Anh không cần quá khó tính”. Husam bật cười, nói cô “lạ đời, tự dưng xin lỗi rồi lại chê người khác khó tính”.
Những ngày sau, họ thường gặp nhau dưới sảnh khách sạn và nói chuyện xã giao, sau đó trao đổi ứng dụng Whatsapp để trò chuyện nhiều hơn bằng tiếng Anh. Trước ngày thứ 5 Minh rời đi, Husam mời cô đi dạo quanh thành phố bằng xe jeep. Trong nửa ngày, họ chia sẻ với nhau về quê quán, tuổ.i tác và công việc. Husam cũng khoe đã ký kết hợp đồng thành công. Anh mua tặng ba mẹ Minh khăn dệt nổi tiếng Ai Cập. Cô tặng lại một hòn đá, mua trong chuyến du lịch Mexico năm trước.
Lúc đi ngang qua một nhà thờ Hồi giáo ở thủ đô Cairo, Husam dẫn Minh vào. Sau một hồi làm lễ, bất ngờ anh nói một câu bằng tiếng Ả Rập mà sau đó có người dịch cho cô biết là: “Tôi hy vọng có thể cùng cô ấy hạnh phúc suốt đời dưới chứng giám của đấng Alla. Và tôi đã gặp được”.
Minh cảm động cay mắt bởi tình cảm người đàn ông đạo Hồi này dành cho mình. Khi anh ngỏ lời cầm tay, cô đã đồng ý. “Tôi không hiểu sao mình lại đồng ý nhanh như vậy, chỉ biết cảm giác là mình muốn”, cô bộc bạch.
Ngày Minh về nước, Husam đưa đồ của cô lên xe và nhắn: “Chúng ta sẽ gặp nhau sớm thôi”.
5 ngày không đủ khiến Minh yêu, nhưng đã làm cô tin và thiện cảm với Husam. Không như những chàng trai Ả Rập cô biết – ngọt ngào và lãng mạn – Husam có vẻ ngoài nghiêm nghị như chính công việc của mình. “Tôi cảm giác anh ấy đủ mạnh mẽ để có thể lo lắng cho tôi, bởi tôi vốn tự lập và mạnh mẽ”, Minh bộc bạch.
Yêu xa, cả hai trò chuyện thường xuyên. Thỉnh thoảng anh dạy cho cô tiếng mẹ đẻ, câu mà Minh được nghe nhiều nhất là 6; 3; (anh yêu em). Mỗi sáng ngủ dậy, Husam luôn nhắc Minh gọi điện cho ba má vì cô là con một. Anh cũng kể về mẹ già và anh chị mình, sống cách thủ đô Bahgdad 500 km. Xem tivi có tin tức nào về Việt Nam là anh lập tức nhắn tin cho cô hỏi đủ thứ. Họ đã gặp nhau thêm 2 lần ở Dubai và Malaysia trong những năm sau đó.
Ngoài trừ những đợt phải đi giàn khoan thì những ngày còn lại Husam nhắn tin, gọi điện cho Minh đúng giờ. Nếu có đi giàn khoan, anh luôn nói trước với cô 4-5 ngày, một năm chưa bao giờ lỡ hẹn. Có những lúc ra khơi mất sóng, không liên lạc được khiến Minh lo lắng, Husam luôn kiên nhẫn xin lỗi. Anh đáp lại bằng việc quay video, gửi ảnh việc mình đang làm để cô yên tâm.
Video đang HOT
Biến cố đến vào tháng 7/2018, khi thời gian này Husam nhận được bản kiểm tra sức khoẻ, biết việc mình tiếp xúc với chất độc hại có thể ảnh hưởng đến khả năng sinh con. Anh nói yêu Minh nhưng “không có ý định kết hôn và sẽ sống cô độc đến già”. Dù cô động viên và chấp nhận chuyển đến đất nước khác để sống, miễn bên nhau, Husam vẫn một mực nói không thể.
“Tôi rối bời, nghi ngờ anh đã có vợ con. Tôi nghĩ nếu mình giữ im lặng thì Husam sẽ cầu xin tha thứ, nhưng một tuần trôi qua vẫn không có hồi âm”, cô kể.
Lòng cô khi ấy rối như tơ vò, nghĩ mình yêu lầm người, bị lừa. Cô nhắn: “Em biết gánh nặng này rất nặng, nhưng anh không chỉ có một mình, em sẽ gánh cùng anh”, nhưng đổi lại vẫn chỉ là im lặng. “Tôi gọi cho nhà mạng Iraq và biết số điện thoại của anh vẫn hoạt động. Tôi tin anh đang cố tình không trả lời mình”, Minh đau khổ. Cuối cùng cô chặn số liên lạc, xoá whatsapp.
Một tuần sau khi chặn số, Minh nhận được cuộc gọi từ số máy lạ, nói Husam đang bị ta.i nạ.n. Lý trí lúc này không cho cô tin nữa, nên tiếp tục chặn số đó. Cô xin nghỉ phép không lương đi tình nguyện ở Kenya để nguôi ngoai nỗi đau.
Hải Minh vẫn giấu gia đình chuyến đi Iraq tìm bạn trai. Sự việc đã qua, cô không muốn mọi người lo lắng cho mình nữa. Ảnh: H.M.
Ngày 17/10 năm đó, cô mở lại whatsapp, lòng nghĩ “một lần nghe Husam nói không còn yêu thì sẽ cam tâm từ bỏ”. Ngay khi vừa đăng nhập, cô nhận được rất nhiều tin nhắn của Husam, đọc 30 phút mà không hết và cả những bức hình anh nằm viện.
“Anh nói bị ngộ độc, phải dùng ống thở. Tôi rối bời, hoảng loạn, hình dung ra cảnh anh thoi thóp trên giường bệnh. Tôi nhắn tin, điên cuồng gọi lại, nhưng anh ấy như bốc hơi khỏi thế giới này”, cô hồi tưởng.
Hải Minh bới tung tất cả để tìm Husam. Cô định vị con tàu anh làm việc, tìm ra 70 cảng mà tàu đi qua, gọi điện từng nơi nhưng không nơi nào có tên người đàn ông mà cô đã yêu 2 năm qua.
Ngày 26/10/2018, cô bay tới Ai Cập, trở lại khách sạn nơi hai người gặp nhau lần đầu tiên để hỏi thăm thông tin nhưng họ không cung cấp được. Cô đăng lên trang tìm người tại Iraq, tìm kiếm từ tên và những bức ảnh của Husam với bạn bè, gia đình, cũng chẳng có tác dụng…
“Thứ duy nhất tôi có là bức hình anh ở nơi làm việc. Tôi dự định bay sang Iraq để tìm anh theo tên công ty và địa điểm trong bức hình này. Ai cũng bảo tôi điên rồ, nhưng tôi sợ hãi đán.h mất anh, sợ sẽ phải hối hận suốt đời”, cô giãi bày.
Đầu tháng 12 năm đó, cô trùm kín người, trang điểm đậm giả làm người Hồi giáo vào Iraq. Vị trí con tàu trong bức hình Husam gửi ở cảng Umm Qasr Naval Base, cách thủ đô Baghdad 7 tiếng xe bus. Đặt chân được tới đây nhưng Minh không thể vào trong vì đó là khu vực quân sự. Cô loay hoay tìm cả buổi sáng mà tất cả chỉ có thông tin bằng tiếng Ả Rập, không có tiếng Anh. Nghĩ đến quãng đường mình đã đi, đổi lại không một tin tức về bạn trai, cô khóc sưng mắt dưới trời nắng nóng.
Sau đó một nhiếp ảnh gia người gốc Australia, chuyên chụp các con tàu đã giúp Minh vào bên trong. Tại đây gặp ai cô cũng hỏi về con tàu Husam làm việc, cũng như cho xem ảnh của anh. Một số người cho biết Husam làm kỹ sư ở đây được 5 năm và tàu của anh đang đi giàn khoan, chưa biết khi nào sẽ về.
Những ngày tiếp theo, Minh lân la khu vực bến cảng, hỏi thăm những người ngoài biển trở về. Phơi nắng trong tiết trời khô nóng ban ngày, lạnh giá ban đêm, khiến cô bị ốm. Tới ngày thứ 7, người sốt, cô vẫn bám trụ ở bến cảng từ sáng tới chiều muộn.
Đêm 15/12, Minh đang thiu ngủ thì bất chợt chủ nhà báo có người tìm. Cô không nghĩ đó là Husam cho tới khi anh bằng xương bằng thịt đứng trước mặt cô.
“Người tôi đỏ lừ vì sốt và mệt. Tay chân tôi run rẩy, không có ai đán.h mà tôi cứ khóc như mưa. Hai đứa ôm nhau rồi nấc lên như thể không có sự hiện diện của chủ nhà và anh nhiếp ảnh”, cô gái kể.
Mọi hiểu lầm ngày hôm sau được hoá giải hết. Husam đưa cho Minh xem giấy tờ bị suy hô hấp do ngộ độc dầu, nằm viện mất 2 tuần. Thời gian đó anh ở ngoài khơi, không có sóng điện thoại, đó là lý do tại sao cô không gọi được. Sau này giận cô nên anh đã xoá tài khoản.
Minh cũng hỏi “tại sao nói dối tên” thì Husam đưa ra hộ chiếu. Lúc này cô mới vỡ lẽ, âm tiếng Ả Rập đọc thì giống nhưng viết lại khác nhau. “Anh chưa từng nói dối em. Anh yêu em. Điều đó sẽ không bao giờ thay đổi trong suốt cuộc đời này”, người đàn ông ngoan đạo ấy đỏ hoe mắt, nói.
Sau hiểu lầm “long trời lở đất”, tình yêu của Minh và Husam dường như không thể tách rời nữa. Tháng 6 vừa qua, Hunsam và anh, chị mình đã về ra mắt ba mẹ Hải Minh, xin cưới hỏi. Anh chiều theo quyết định của cô là làm lễ theo truyền thống Việt Nam.
Ngày về, Husam cầm tay ba má Minh khóc, kể về tuổ.i thơ mồ côi cha nên luôn khát khao có đủ bố mẹ. Vì thế anh dự định sau lễ cưới và ổn định công việc bên Singapore, sẽ đón bố mẹ của cả hai sang để tiện chăm sóc. Tiệc báo hỉ của Minh và Husam đã đặt tại một nhà hàng ở quận 3, TP HCM đầu năm tới.
* Tên cô gái đã thay đổi.
Phan Dương
Theo vnexpress.net
Bỏ trai nghèo lấy thiếu gia, không ngờ nhận trái đắng trong ngày cưới
Khi cả hôn trường đang hướng mắt về phía cánh cửa đối diện nơi tôi bước vào thì bất ngờ tiếng rên khe khẽ bắt đầu vang lên.
Tôi quen Tú 4 năm trước, Tú là bạn của chị họ tôi, hơn tôi 3 tuổ.i. Người ta hay nói, con gái có thì, đến 1 độ tuổ.i khi bạn trưởng thành, phải lo cơm áo gạo tiề.n thì không thể chỉ nắm lấy tình yêu mà sống được. Ngược lại, thực tế là con đường duy nhất tiến tới lương lai hạnh phúc mà không phải trả giá quá nhiều.
Tại sao tôi lại nói thế? Tôi sinh ra ở quê, quê tôi khá nghèo, 4 năm trước chưa có 1 khu công nghiệp nào về huyện tôi, ở tỉnh cũng chỉ có đúng 2 khu công nghiệp lớn nhưng cách xa cả 50km. Bởi thế, học xong cấp 3 tôi theo các chị lớn ra ngoài Hà Nội làm công nhân, lúc đó tôi cũng nhận lời yêu Tú rồi nên việc tôi quyết định ra Hà Nội cũng có 1 phần là vì anh.
Tú cũng giống tôi, chật vật ở đất Thủ đô chẳng biết bao giờ mới khá lên được. 1-2 năm đầu không sao, tôi làm công nhân, Tú chạy xe ôm, 2 đứa sống vẫn rất hạnh phúc, có lương về chỉ cần mua 2 cái chân gà với 1 lon bia nhậu với nhau cũng đủ làm tôi cảm nhận "à, hóa ra đây là cả thế giới mình muốn".
Thế nhưng, bắt đầu từ năm thứ 3 trở đi, khi cơm áo gạo tiề.n bắt đầu khiến tôi lo lắng, tôi nhận ra việc cứ yêu mãi 1 người nghèo giống mình sau này đời con, đời cháu cũng sẽ vẫn như thế này chứ chẳng thể khá hơn.
Đã vậy, 2 đứa cùng đi làm công nhân, nhà cửa không có, tiề.n bạc cũng không, nếu cưới nhau rồi dắt ríu ở lại Hà Nội thì cũng chỉ làm khổ con cái mà về quê thì làm gì. Tú không thể chạy xe ôm ở quê, tôi cũng không muốn về tới quê nhà rồi mà vẫn cảnh đi ở trọ.
Nhìn thấy vấn đề rồi tôi lại ngẫm, thật ra tôi cũng thuộc dạng xinh xắn, xung quanh chẳng thiếu người tán tỉnh, có người nọ người kia, công nhân có nhưng người có điều kiện cũng có, thậm chí có cả những người có vợ sẵn sàng bao nuôi nhưng tôi từ chối. Nhưng lúc đó tôi vẫn còn thương Tú, tôi không muốn làm chuyện có lỗi với anh.
Cho tới 5 tháng trước tôi gặp chồng sắp cưới, anh là đối tác của công ty tôi, vì là người nước ngoài nên khi sang bên này được tiếp đón vô cùng nồng nhiệt. Công ty cử tôi cùng 2 người nữa đưa anh đi giới thiệu công xưởng... Gặp nhau 1 lần mà anh đem lòng quý mến, về nước rồi xin số điện thoại nhắn tin cho tôi bằng tiếng Anh, ban đầu tôi còn phải nhờ người dịch, dần dần tôi dùng phần mềm cũng có thể trao đổi đôi chút.
Qua tìm hiểu, tôi biết anh là thiếu gia của 1 công ty lớn bên Đài Loan, bản thân anh cũng rất tốt, rất chiều tôi. Về nước đúng 1 tháng thì anh bay sang ngỏ lời yêu. Tôi dĩ nhiên chẳng có lý do gì để từ chối, chỉ có điều tôi không dám nói tôi đã có người yêu.
Nói chuyện thậm thụt với nhau khoảng 3 tháng thì anh muốn xin cưới rồi bảo lãnh tôi sang Đài Loan sống. Viễn cảnh tương lai tốt đẹp mở ra trước mắt, đứng trước sự lựa chọn mang tính chất thay đổi cuộc đời, tôi quyết định bỏ người yêu lâu năm để đi theo tiếng gọi của tình yêu khác.
Nghe tôi nói lời chia tay, Tú phản ứng bình thản tới không ngờ, anh chúc tôi tìm được hạnh phúc mới rồi dắt xe ra về. Tôi đã nghĩ ra 100 cái kịch bản khi Tú hỏi lý do nhưng chẳng có cơ hội nói vì có lẽ Tú hiểu lý do là gì. Cũng vì thế mà anh chơi tôi 1 vố đau điếng.
Đám cưới của tôi và ban trai mới diễn ra theo đúng kế hoạch, bố mẹ anh cũng sang xin cưới đàng hoàng rồi nói sẽ tổ chức ở nhà hàng cho tôi đỡ tủi thân, sau này về bên đó rồi làm lễ cưới thêm 1 lần nữa. Như vậy cũng xem như không thiệt cho đứa con dâu xa xứ là tôi.
Tôi lâng lâng trong hạnh phúc, chưa bao giờ tôi tưởng tượng tôi sẽ có được 1 hôn lễ với ngập hoa tươi, với lễ đường như trong phim, với 1 người chồng vừa giàu có vừa yêu chiều nhất là bố mẹ chồng thương con dâu như con đẻ.
Cánh cửa bật mở, cả hôn trường hướng mắt về phía cửa nơi cô dâu - là tôi chuẩn bị bước vào trong chiếc váy trắng đính pha lê thì thay vì tiếng nhạc du dương cất lên. Tất cả mọi âm thanh đều bị cắt, sau 2s hẫng là những hình ảnh tôi đáng yêu, cười đùa vui vẻ được lồng ghép với giọng nói nũng nịu đầy yêu thương của tôi...
Tôi như chế.t lặng, đứng im tại chỗ trong khi tất cả mọi người đều nghĩ đây là món quà từ chú rể, chỉ có tôi mới biết những thước phim đó ai là người quay... Khoảng 1 phút trôi qua, những hình ảnh dần nhạt dần thay vào đó là cảnh quay trong phòng trọ, những âm thanh nón.g bỏn.g của tôi và người yêu cũ, cảnh tượng tôi nằm trên giường hôn môi Tú được chiếu lên...
Tất cả mọi người xôn xao còn tôi thì ngất xỉu. Sau khi tỉnh dậy, bố mẹ tôi nói chú rể đã về nước, anh nhắn lại cho tôi là đừng tìm tới anh nữa. Kể từ hôm đó tới nay đã 2 tuần, bố mẹ tôi vẫn còn sốc chưa lấy lại tình thần, tôi cũng không dám ra đường gặp ai. Tôi hận Tú nhưng cũng không biết nên hận vì gì bởi người sai đầu tiên là tôi, người đáng bị nguyền rủa nhất cũng là tôi.
Theo Gia đình & Xã hội
Mới đầu mùa cưới, dân mạng đã hết hồn với lễ dạm ngõ 99K của nhà trai Theo lời nhâ.n chứn.g thì cô dâu hiện đang khóc "ngập nhà" còn gia đình thì bắt hủy hôn do bị co.i thườn.g. Mỗi năm đến mùa cưới, mọi người lại được chứng kiến những cặp đôi hạnh phúc được về chung nhà với nhau nhưng kèm theo đó cũng có những tình huống "cực phẩm" khiến mọi người "dở khóc dở cười"....