Cô gái ương bướng, em sẽ là vợ anh!
Lần đầu tiên bế em lên giường, run run lần cởi từng nút áo, anh đã nghĩ cô gái của anh mặc váy cưới sẽ thật tuyệt! Cô gái à, em sẽ là vợ anh!
Này cô gái!
Em luôn giận dỗi! Em nói anh vô tâm, anh không hiểu em, không quan tâm tới em, không biết lãng mạn và vô vàn những khiếm khuyết khác…
Nhưng cô gái à, em có biết…
Lần đầu tiên gặp em, nói chuyện với em, anh đã tự nhủ sẽ nắm tay em đi đến cuối con đường, tuyệt đối không buông, sẽ tặng em tất cả con người anh – vô điều kiện. Lần đầu tiên bế em lên giường, run run lần cởi từng nút áo, anh đã nghĩ cô gái của anh mặc váy cưới sẽ thật tuyệt! Cô gái à, em sẽ là vợ anh!
Em sợ lạnh. Mùa đông, em mong manh nép cạnh anh, nụ cười tái ngắt vì lạnh. Em ghét anh không cho em đi chơi vào mùa đông, nói anh là ông già lẩm cẩm. Nhưng em à, anh không cầm nổi sự lo lắng, chỉ muốn đem em vùi trong chăn, sưởi ấm lấy thân hình gầy gò và yên tâm nghe tiếng em thở đều bên cạnh…
Em giận anh khi em ốm không ở bên em. Nhưng em à, đêm em lên cơn sốt, mê man gọi anh, anh chỉ muốn bỏ tất cả công việc chạy đến bên em. Mấy đêm liền anh hầu như thức trắng để làm cho xong việc, để cuối tuần phóng xe về gặp em. Yêu anh, yêu xa, em phải chịu nhiều thiệt thòi. Đừng trách anh em nhé! Hiểu cho anh!
Video đang HOT
Em nói anh vô tâm, anh không hiểu em, không quan tâm tới em, không biết lãng mạn và vô vàn những khiếm khuyết khác… (Ảnh minh họa)
Cô gái của anh chả chịu ăn uống. Anh cố gắng tranh thủ mấy ngày nghỉ dụ dỗ em bằng những món ngon. Em thì luôn ăn với thái độ thù địch nhất có thể! Cô gái bé nhỏ à, em như thế anh vừa giận, vừa xót em biết không?
Cô gái của anh hay bắt anh trả lời những câu hỏi mà cánh đàn ông rất ghét. Anh có yêu em không, em có đẹp không, anh thấy em có gì mới không… Em giận dỗi vì anh không bao giờ trả lời! Cô gái à, em có biết, trong mắt anh, em là cô gái hấp dẫn và bí ẩn vô cùng…
Anh không biết thể hiện tình cảm. Không biết tặng hoa, tặng quà những ngày lễ, cũng chả nhớ vô số những ngày kỉ niệm. Nhưng em à, cho đến bây giờ, trái tim anh chỉ có mỗi em – duy nhất! Rồi thời gian qua, em sẽ hiểu…
Anh biết, em cố tình đi chơi với vài vệ tinh để chọc tức anh. Anh im lặng. Em hậm hực nói anh không còn yêu em. Cô gái à, đừng bao giờ dùng phép thử đó nữa nhé! Anh không muốn quản lý em, khiến em cảm thấy ngột ngạt với tình yêu này. Có thể vui vẻ bạn bè nhưng đừng quá đà. À quên, anh dằn mặt mấy vệ tinh ấy cả rồi đấy!
Em trách anh không hay đưa em đi gặp bạn bè anh! Cô gái ngốc à, gặp một lần để “công bố chủ quyền” thôi! Dân công trình hay bia rượu, anh không muốn em phải cố gắng nhăn mặt uống những ly rượu xã giao đó! Không tốt cho sức khỏe! Em trách anh khi ở với em chả bao giờ thú nhận với bạn bè. Cô gái à, anh không muốn cái đầu óc giàu trí tưởng tượng của lũ bạn nối khố đánh giá này nọ về người anh yêu đâu! Anh muốn bảo vệ người con gái của anh, em hiểu chứ?
Dù thực sự khó khăn – với cả hai chúng ta, nhưng hãy để vết thương này lành lại, em nhé! Anh vẫn ở đây, bên em, cô gái à!… (Ảnh minh họa)
Ngày biết tin mình phải bỏ đứa con vừa mới thành hình vì nguy cơ dị tật bẩm sinh cao, em xanh xao, mắt thâm quầng, sung húp, anh tưởng như cả thế giới sụp dưới chân. Em có biết mấy đêm liền anh không dám ngủ, cố không khóc nấc trước mặt em, cố tỏ ra cứng rắn. Anh chỉ muốn hành hạ bản thân vì kém cỏi, không bảo vệ nổi những người mình yêu thương nhất. Nhưng anh mà gục ngã, mềm yếu thì cô gái của anh sẽ ra sao? Dù thực sự khó khăn – với cả hai chúng ta, nhưng hãy để vết thương này lành lại, em nhé! Anh vẫn ở đây, bên em, cô gái à!…
Em sẽ chả bao giờ được đọc những dòng này đâu! Em sẽ thấy được sự mềm yếu của anh mất! Anh thì không muốn thế chút nào! Anh cần làm cái cột trụ vững chắc cho cô gái này yên tâm dựa vào chứ!
Em đang nằm cạnh bên, thở đều, có vẻ đã ngủ say. Bình yên thật cô gái ạ! Mai lại là một ngày mới…
Ngủ ngon em nhé! Mai sẽ có món mới cho em thử!
Anh yêu em – cô gái ương bướng, gan góc của anh, yêu nhiều hơn những gì em nghĩ! Em có biết…
Hôn em!!!
Theo Khampha
Về với mẹ
Năm nay, tôi vô cùng hạnh phúc vì được quây quần bên gia đình. Nhớ lại cái Tết bơ vơ nơi đất khách quê người cách đây hai năm, tôi càng quý hơn những khoảnh khắc này.
ảnh minh họa
Trước đây, tôi làm nhân viên marketing cho một công ty lớn, thu nhập hàng tháng cũng gần chục triệu. Mê kinh doanh, tôi quyết định nghỉ việc, ra ngoài mở tiệm hoa tươi. Sau sáu tháng học nghề, tôi thuê mặt bằng, dốc hết tiền dành dụm vào cửa hàng hoa. Kinh doanh không thuận lợi, tiền bạc cứ "bốc hơi" dần. Những ngày gần Tết, hy vọng việc buôn bán khá hơn, tôi liều mượn tiền góp mua thêm hoa. Ngày 30 Tết, hoa của tôi vẫn nằm nguyên trên kệ. Trong khi mọi người hối hả sắm Tết, tôi chóng mặt vì con nợ đòi tiền.
Đêm giao thừa, tôi nằm trong phòng trọ khóc nức nở vì nhớ nhà. Tôi không muốn cha mẹ nhìn thấy tôi thất bại thê thảm như vậy. Mẹ gọi điện thoại, giọng rầu rĩ: "Cha mẹ không cần tiền bạc, quà cáp gì đâu, chỉ cần con về là đủ rồi". Nghe giọng mẹ như nài nỉ, lòng tôi ray rứt vô cùng. Tưởng tượng đến cảnh gia đình hàng xóm con cái về đoàn tụ đông đủ, nhất định cha mẹ tôi sẽ rất tủi thân. Cha mẹ chỉ có mình tôi, cả năm ông bà mong ngóng đến ngày Tết, tôi về cho vui cửa, vui nhà.
Suy nghĩ nhiều, lại ăn uống điều độ khiến tôi trở bệnh. Tôi nằm trùm mền, toàn thân nóng hừng hực như có lửa. Mẹ gọi điện lên, nghe giọng tôi lào khào, biết tôi bị ốm, nên ngay chiều mồng Một Tết, mẹ đón xe lên phòng trọ thăm tôi. Nồi cháo mẹ nấu khiến tôi cảm động không cầm được nước mắt. Mẹ nhìn tôi, trách móc: "Đến người ăn xin ngày Tết cũng tìm đường về quê vậy mà con...". Me thơ dai. "Ngày xuân quan trọng nhất là gia đình đoan tu vui vẻ. Cha me đâu mong gi tiên bac, chi cân thây măt con la co Têt rôi. Năm nay làm ăn thua lỗ thì năm sau gỡ gạc lại. Còn người còn của, lo gì ". Thấm từng câu của mẹ, hôm sau vừa bớt bệnh, tôi theo mẹ về quê. Năm ấy, nồi bánh chưng và hũ củ kiệu muối nhà tôi làm muộn hơn mọi người nhưng cha mẹ tôi vẫn rất vui.
Tết năm nay, cửa hàng hoa của tôi đã không ê âm như năm ngoai. Môt sô môi gây dưng đươc tư long kiên tri đa giup tôi co thu nhâp ôn đinh. Tôi nôn nao nghi đên phut giây sum hop cung gia đinh bên mâm cơm tât niên...
Theo VNE
"Tôi yêu đàn ông nhưng bố mẹ bắt lấy vợ!" Gia đình, họ hàng lúc nào cũng giục tôi lấy vợ, đặc biệt những dịp Tết về sum họp. Tôi có nên lấy quách một cô gái nào đó để cho yên chuyện với bố mẹ tôi? ảnh minh họa Hỏi: Tôi không dám nói với bố mẹ sự thật, và càng ngày tôi càng phải chịu sức ép từ mọi người trong...