Cô gái thành ‘cỗ máy tình dục’ của gã trai họ Sở suốt ba năm
Quang lúc nào cũng vội vàng chẳng kịp tắm rửa, Quang lao vào và đòi cô chiều chuộng. Khi đó, Hà đã quá mệt mỏi. Cô hiểu rằng cô chỉ là một “ cỗ máy tình dục” không hơn không kém.
ảnh minh họa
Tình cờ gặp Hà trên một diễn đàn dành cho mẹ đơn thân và nghe những tâm sự của em. Chia sẻ về cuộc sống làm mẹ đơn thân, Hào bảo: “Nó chẳng sung sướng gì cả. Chỉ vì đã lỡ rồi đành theo thôi”. Và thật sự, Hà đã trở thành mẹ đơn thân “bất đắc dĩ”.
Hà vốn là cô gái tỉnh lẻ lên Hà Nội học. Cuộc sống sinh viên của Hà vô cùng nhọc nhằn khi mỗi tháng mẹ cô chỉ gửi vỏn vẹn 500 nghìn mỗi tháng. Hà hiểu, mẹ cô cũng làm gì có tiền khi còn nuôi bà ngoại bị tai biến ở quê. Cả đời mẹ Hà đã sống kiếp đơn thân nuôi cô ăn học, Hà còn muốn gì hơn ở mẹ nữa.
Hà nhớ lại khi nhỏ, mỗi lần hỏi về cha, mẹ Hà đều khóc nức nở “Con làm gì có cha mà hỏi”. Hà vẫn nhớ rõ cảm giác khi học lớp 7 bị bạn bè chế giễu “Mày là đứa con không cha”, “Mẹ tao bảo mẹ mày chửa hoang đẻ ra mày”, “Bố mày là ông buôn muối”,…Những lời nói đó khiến Hà nức nở, Hà bỏ chạy mà không dám kháng cự.
Nhưng rồi một ngày khi “tức nước vỡ bờ” Hà đánh lại chúng. Hà không cho chúng xúc phạm mẹ mình và tuyên bố “từ nay tao không sợ chúng mày nữa”. Từ đó, Hà trở thành một đứa trẻ mạnh mẽ. Hà vượt lên những lời châm biếm mà học giỏi với quyết tâm xuống Hà Nội học. Và rồi ước mơ của Hà thành sự thật khi cô đỗ trường Đại học mà cô mơ ước.
Hà ở ký túc xá, mỗi khi bạn bè kể về gia đình về ước mơ dự định trong tương lai cô đều lảng tránh. Cô không dám nói thật về hoàn cảnh của mình, cô sợ bạn bè sẽ chế giễu, thương hại cô.
Mọi thứ cứ êm đềm trôi qua cho đến khi Hà học năm thứ 2, cô gặp Quang một kỹ sư xây dựng người Hà Nội. Khi đó, Hà không hề biết rằng đây chính là “điềm báo” một cuộc đời không mấy suôn sẻ của cô sau này.
Quang thấy Hà xinh xắn, lại hiền lành nên xin số điện thoại làm quen. Từ hôm đó, mỗi đêm khi Hà tan ca làm thêm, Quang đều đứng đợi đưa Hà về. Thấy Quang chân thành, lại ga lăng khi mua nhiều quà tặng cho mình, Hà đã đem lòng yêu anh từ lúc nào không hay biết.
Yêu Quang, Hà cũng đôi lần dẫn anh về phòng giới thiệu với mọi người. Mỗi lần tới phòng Hà quang không quên mua hoa quả đắt tiền. Ngày lễ thì anh mua hoa tặng cả 7 bạn nữ cùng phòng với cô. Ai thấy vậy cũng khen nức nở, nhiều người còn tỏ ra ghanh tị với Hà.
Sau 3 tháng nhận lời yêu, Quang ngỏ ý muốn rủ Hà ra ngoài sống chung với nhau. Quang cũng giải thích muốn Hà tiết kiệm tiền phòng và chi phí sinh hoạt. Nghe thấy những lời lẽ đường mật ấy, Hà liền đồng ý. Và thế là cô đã giao hết đời con gái cho Quang.
Với một cô sinh viên sống chung với bạn trai quả là điều không mấy tốt đẹp, khi Hà lại là cô gái quê lên thành phố học tập. Vì thế, Hà giấu kín mọi chuyện không để cho ai biết. Để bạn bè không nghi ngờ, Hà còn nói dối cô đã chia tay người yêu, hiện sống cùng chú thím bên ngoài.
Video đang HOT
Sống với nhau như vợ chồng được vài tháng, Quang nói với Hà anh phải chuyển công trình đi xa, nên không thể về thăm Hà thường xuyên như trước được. Vì thế, mỗi tuần Quang ghé về thăm cô một lần. Những lần đó, họ lại lao vào nhau như con thiêu thân. Hà thấy Quang là người nhiệt huyết, anh rất giỏi khoản chiều chuộng đàn bà.
Hà không giấu nổi cảm xúc, đau đớn khi kể không ít lần Quang rủ Hà xem phim người lớn và hai người thực hành theo. Không chỉ vậy, Quang còn rất quái chiêu khi dùng khăn buộc hai tay Hà lại đầu giường, thậm chí còn nhét khăn vào mồm cô mỗi khi hai người làm “chuyện ấy”. Hà bao phen đau đớn, nhưng không dám kêu than.
Vì Hà hiểu rằng, mỗi lần cô kêu đau đớn, người yêu cô lại cười khoái chí. Anh cho rằng như thế là “thành công”, như thế là chứng tỏ anh ta “rất đàn ông”. Không chỉ vậy, Quang còn yêu cầu được chụp ảnh “mát mẻ” của Hà để giữ làm kỷ niệm.
Không ít lần vì “ham muốn cuồng nhiệt” mà Hà có thai. Những lần đó, Quang đều khuyên Hà đến bệnh viện giải quyết. Những lúc Hà đau đớn, Quang đều bỏ mặc cô để mải miết với công chuyện làm ăn. Nhiều lúc Hà khóc vì tủi nhục, sau lần phá thai thứ 3 Hà đã yêu cầu Quang chia tay, nhưng anh không cho phép.
Cũng chỉ sau đó vài ngày, khi vừa quan hệ với người yêu xong, Hà thấy Quang có tin nhắn. Cô mở ra xem thì phát hiện Quang đã có vợ. Trong tin nhắn vẫn ghi rõ ràng “Mai anh về đi, con đi mổ tim đấy. Em và bố mẹ nhận được tiền anh chuyển rồi”. Hà vô cùng sốc, khi đó cô đã gọi Quang dậy hỏi rõ ngọn ngành.
Kết quả là Hà bị 1 cái tát như trời giáng. Hà đòi chia tay, Quang dọa dẫm đem ảnh khỏa thân và clip hai người vui vẻ tung lên mạng. Hà không nói gì, cô im lặng. Sau đó, Quang xin lỗi Hà và nói hắn và vợ giờ không còn tình cảm, chỉ là trách nhiệm với đứa con. Quang cũng nói, muốn cưới cô làm vợ và bảo cô đợi.
Hà lưỡng lự, rồi quyết định chờ cho tới khi cô học năm cuối. Khi đó, Hà chợt nhận ra mình đã chờ 2 năm trong vô vọng. Quang vẫn đi về với cô như một ngôi nhà thứ 2 của anh. Những lần đó, Quang chỉ đến vội vàng, chớp nhoáng. Quang lúc nào cũng vội vàng chẳng kịp tắm rửa, Quang lao vào và đòi cô chiều chuộng. Khi đó, Hà đã quá mệt mỏi. Cô hiểu rằng cô chỉ là một “cỗ máy tình dục” không hơn không kém.
Hà bỏ trốn khỏi căn phòng anh ta thuê và chuyển đến một nơi ở mới để chuẩn bị cho bài thi tốt nghiệp ra trường. Khi đó, Hà không biết mình đã mang trong mình giọt máu của gã trai họ Sở kia.
Quang trở về không thấy Hà anh nhắn tin mà không hề gọi cho cô một cuộc điện thoại. Không lâu sau đó, Hà thấy anh đăng ảnh tình tứ với vợ con trên Zalo của mình với tựa đề “Bà xã yêu của anh”. Hà hiểu rằng, anh chẳng coi trọng sự tồn tại của cô, Hà quyết định bỏ đi đứa con của mình. Nhưng rồi cô không thể vì cái thai đã hơn 4 tháng.
Hà có nói chuyện với Quang và yêu cầu anh chịu trách nhiệm về đứa con, nhưng Quang không chấp nhận mà còn nhắn tin sỉ vả cô. Tàn nhẫn hơn, anh còn chửi Hà là đĩ bảo rằng chắc gì đã phải là con của anh.
Nhưng nở miền quê xa xôi ấy, mẹ Hà đâu biết con gái mình đang gặm nhấm nỗi đau mỗi đêm (Ảnh minh họa).
3 năm Hà đã trao trọn trái tim cho một kẻ đểu giả, một kẻ thiếu trách nhiệm. Cô quyết định ở lại Hà Nội ăn Tết, chăm sóc cái thai. Hà nói dối mẹ xin được việc và ở lại trực tết, cô sợ khi biết chuyện mẹ cô sẽ “sốc” không chịu đựng nổi. Mẹ Hà đã từng rất tin tưởng con gái, bà luôn căn dặn cô phải giữ mình để không đi lại vết xe đổ của bà.
Nhưng nở miền quê xa xôi ấy, mẹ Hà đâu biết con gái mình đang gặm nhấm nỗi đau mỗi đêm. Hà đang lặp lại cuộc đời làm mẹ đơn thân của mẹ mình một cách cay đắng. Hà đã khóc trong sự tủi nhục, bởi cô biết “Làm mẹ đơn thân đâu có sung sướng gì”.
Trước khi làm mẹ đơn thân hãy suy nghĩ thật sáng suốt
Chia sẻ về vấn đề mẹ đơn thân chuyên viên Tâm lý Nguyễn Thị Thảo (CLB Tâm lý Ngôi nhà & Trái tim) cho hay việc làm mẹ đơn thân có thể do hoàn cảnh hoặc quyền quyết định chọn lựa của mỗi bạn. Tuy nhiên trước khi làm mẹ đơn thân các bạn cần xác định việc những khó khăn trở ngại về dư luân xã hội, về một mình chăm sóc con nhỏ và về sau là cách để nuôi dạy trẻ trong môi trường đơn thân.
Nếu như việc một bà mẹ thực hiện chăm sóc con cái chưa là vấn đề nhưng để giáo dục và đóng cả vai một người bố, rèn luyện cho trẻ tính cách mạnh mẽ như một ông bố thị quả thực vô cùng khó khăn.
Chưa kể tới việc cần chuẩn bị về mặt kinh tế để đảm bảo cho trước và sau sinh của cả hai mẹ con. Như vậy để thấy được việc chọn làm mẹ đơn thân sẽ gặp rất nhiều khó khăn về mặt xã hội – kinh tế- và tâm lý. Chính vì điều này nên đứng trước quyết định này các bạn trẻ cần cân nhắc thật kỹ để đưa ra quyết định sáng suốt!
Theo Afamily
Đừng vội vàng nắm tay của người dưng...
Gắn bó cuộc đời với một gã trai là chuyện của tương lai! Đừng ủ ê là mình ế, tình yêu thế nào rồi cũng đến, đừng vội vàng nắm tay của người dưng, nó dễ khiến cho mình đã cô đơn lại càng thêm mộng mị. Một cô gái có thể không xinh đẹp nhưng cần có tư chất. Hãy yêu thương mình một cách hạnh phúc!
Tôi thích đi bộ bên hàng cây hoa sữa mỗi độ thu về, thích cái nắng ấm ám giữa mùa đông giá lạnh, thích những cơn mưa rào xối xả của mùa hè nóng nực, và yêu hơn cả là vẻ đẹp trong trẻo của hoa lá khi vào xuân. Tôi say mê tiếng đàn guitar của một chàng trai trẻ. Tôi thích coffee và yêu nhạc Trịnh. Nhưng thật nguy hiểm khi tôi cũng thích - một - mình!
Tôi là một con ngựa hoang - một con ngựa hoang không thuần chủng!
Thế rồi một ngày, mẹ tôi bảo, lấy chồng đi. Đó là khi tôi 22 tuổi và vừa mới bước cả hai chân ra khỏi cánh cổng trường đại học. Có cái gì đó hoang mang và ngỡ ngàng.
Tôi không nghĩ 22 tuổi là độ tuổi để tôi lấy chồng, tôi chưa bao giờ suy nghĩ về việc mình sẽ chuyển đến một gia đình khác sống, gọi cha mẹ người khác là cha mẹ, và tháng ngày về sau chăm lo làm lụng bên gia đình người ta. Có thể cũng vì chưa có người yêu nên chuyện kết hôn với tôi bây giờ từ xa vời đến xa xỉ như đứa trẻ thuở nào mơ mộng hái một vì sao trên trời.
22 tuổi, tôi chưa có một công việc ổn định, chí ít tôi cũng muốn phấn dấu thêm cho tương lai của mình, tôi không muốn ở nhà và ăn bám chồng ngày ngày, tháng tháng một cách nhàm chán và ngại ngùng.
22 tuổi, tôi chưa có khả năng tài chính để lo lắng cho bản thân chứ đừng nói là người khác, tôi không muốn phụ thuộc vào người đàn ông sẽ - là - của - mình.
22 tuổi, tôi chưa đủ chín chắn để nhường nhịn em trai mình chứ đừng nói sẽ nhu mì, hiền thục bên gia đình nhà chồng, tôi cần có thêm va vấp để biết cuộc sống chẳng dễ dàng và có màu hồng như mình tưởng.
22 tuổi, tôi còn chưa đi hết những nơi tôi muốn đến, chưa làm hết những việc tôi muốn làm; tôi sợ sẽ chẳng bao giờ đi được, làm được nếu có thêm một ông chồng và gia đình chồng, nhất là e ngại chồng không cùng chí hướng.
22 tuổi, tôi chưa đủ trưởng thành để chăm lo cho các đấng sinh thành, thật vô lý nếu như tôi lấy chồng sau bao vất vả, cố gắng mà bố mẹ đã nuôi nấng tôi. Mặc dù mẹ tôi bảo, thấy con cái hạnh phúc là niềm vui lớn nhất của mẹ cha. Tôi vẫn cho là chưa được.
22 tuổi, mẹ chăm tôi là chính. Vừa lo tôi ốm, bây giờ mẹ lo thêm tôi ế. Tối tối mẹ lại bắt đi chơi, ai gọi mẹ cũng bảo nghe đi và nói chuyện cho dịu dàng. Ôi mẹ tôi! Tôi bây giờ không có ai thì thấy thiếu, có thêm ai lại thấy thừa. Có lẽ quá quen với việc không nói chuyện với ai nên thấy phải trả lời điện thoại hoặc tin nhắn thật là thảm họa. Hoặc có thể, tôi đúng là đã ế nên không thích có người yêu.
22 tuổi, ngày nào tôi cũng thức dậy trên chính chiếc giường của mình, trong ngôi nhà nhỏ của tôi. Điều ấy thật hạnh phúc, tôi không muốn thay đổi nó.
Thức dậy bên cạnh một người đàn ông có lẽ cảm giác cũng sẽ như vậy, nhưng nếu không phải là người tôi yêu thương thì có lẽ còn hơn là ngục tù.
22 tuổi, tối nào tôi cũng ăn món ăn mẹ nấu, ở nhà và xem phim cùng gia đình. Điều ấy thật hạnh phúc, tôi không muốn thay đổi nó.
Coffee có thể nồng ấm, bữa tối cùng người khác có thể ngon nhưng nếu không phải là người tôi yêu thương thì nó chẳng có ý nghĩa gì cả.
22 tuổi, khi nào có hứng thú, tôi và đứa bạn thân của mình sẵn sàng "rủ nhau đi trốn", điều ấy thật tuyệt vời, tôi chưa muốn đánh đổi nó.
Đời người như một đại lộ với nhiều ngã ba, ngã tư và đèn xanh đèn đỏ. Khi đứng ở ngã rẽ phải biết nên dừng hay đi tiếp, nên chờ đèn xanh hay vượt đèn đỏ. Cân nhắc không hoàn toàn đúng nhưng không thể đi liều.
Tại sao, cứ phải lấy chồng khi bản thân chưa sẵn sàng. Bây giờ về nhà là thấy chữ "chồng" ngay trên cánh cửa rồi. Sẽ không đâu, cho đến khi nào tôi biết mình cần một người để sẻ chia, xây dựng một tổ ấm.
Ngoài kia, có biết bao nhiêu cô 22 tuổi mà chưa lấy chồng. Đừng lấy! Nắng vẫn vàng, và cuộc sống vẫn đẹp tươi đó thôi. Tuổi trẻ như con đường một chiều, đã qua rồi không quay đầu đi lại được. Các cô còn điều gì chưa làm, hãy làm đi. Gắn bó cuộc đời với một gã trai là chuyện của tương lai! Đừng ủ ê là mình ế, tình yêu thế nào rồi cũng đến, đừng vội vàng nắm tay của người dưng, nó dễ khiến cho mình đã cô đơn lại càng thêm mộng mị. Một cô gái có thể không xinh đẹp nhưng cần có tư chất.
Hãy yêu thương mình một cách hạnh phúc! A Beautiful Bad Girl ...
Theo iblog
Sự hối hận của một cô gái sau ba năm lấy chồng xa Đỉnh điểm của cái sự "lấy chồng xa" là việc đi đẻ một mình. Đến khi nhìn thấy chồng chỉ khóc, nước mắt rơi không phải do đau mà do tủi thân đến cực độ. Chị Thảo và chồng có một tình yêu đẹp trước khi tiến tới hôn nhân. Ảnh: NVCC. Chị Thu Thảo, quê ở Thái Nguyên, lấy chồng Hải Dương...