Cô gái không dứt được kẻ trăng hoa lấy cớ đánh đập lên giường với gái lạ
Thậm chí anh ấy đánh em ngay tại đơn vị anh ấy công tác và khi đánh em anh ấy còn gằn giọng nói rằng “mất dạy tao đánh cho mày chừa cái thói dám cãi tao, sau này lấy tao rồi tao vẫn cứ lăng nhăng mày không ở được thì chết đi”.
Em năm nay 29 tuổi, hiện tại em đang làm kế toán ở công ty tư nhân. Người yêu em bằng tuổi với em và đang là sĩ quan trong quân đội. Hôm nay em gửi thư đến chuyên mục vì em có nhiều băn khoăn và thắc mắc, không biết nên dừng lại hay nên đi tiếp quãng đường đầy khó khăn này. Em và người yêu yêu nhau được gần 3 năm rồi.
Thời gian đầu bọn em yêu nhau nhưng vì anh là bộ đội nên khi ra trường anh bị chuyển công tác vào Sài Gòn, còn em ở Hà Nội. Chúng em vẫn yêu nhau, anh hằng ngày nhắn tin, gọi điện quan tâm em. Thời gian đó em cảm thấy rất hạnh phúc. Đến khi anh về phép bọn em mới được quấn quýt bên nhau. Nhưng đó cũng là lúc em biết, ở trong Sài Gòn anh còn yêu 1 người con gái khác.
Khi em hỏi thì anh có thừa nhận và anh nói rằng chưa bao giờ đi quá giới hạn với người đó, chỉ là yêu chơi bời cho vui vì xa em chứ không xác định gì với cô gái ấy. Anh năn nỉ em tha thứ và sẽ thay đổi, anh làm vẻ mặt buồn rầu khiến em rất thương và em chấp nhận bỏ qua dễ dàng như thế.
Em cứ nghĩ rằng anh sẽ thay đổi, em ngày càng yêu anh hơn, chăm lo cho anh mọi thứ. Bố mẹ anh ngăn cản phản đối bọn em. Thậm chí bố anh còn gọi điện mắng em nhưng khi anh an ủi động viên em lại bình tĩnh và cố gắng vì anh. Em thường xuyên vào thăm anh hơn chỉ mong rằng tình cảm thêm gắn kết. Nhưng em không hiểu con người mà em yêu mà muốn lấy làm chồng thế nào nữa.
Video đang HOT
Anh ấy liên tục lăng nhăng hết với người này đến người khác sau lưng em không dưới 10 người, đến khi em biết chuyện anh lại chấm dứt với những người đó (theo lời anh kể). Mỗi lần biết chuyện như vậy em đau khổ lắm, em khóc rất nhiều, thật lòng có nhiều lúc em muốn buông tay lắm nhưng em lại không làm được. Phần vì em nghĩ tuổi của em cũng nhiều, em và anh ấy bạn bè chung ai cũng biết bọn em yêu nhau, gia đình cũng biết và nhất là em và anh ấy lại đi quá giới hạn với nhau rồi.
Giờ đây bố mẹ anh ấy không còn ngăn cản nữa mà ngược lại bố mẹ anh ấy thương em. Mẹ anh nói rằng không muốn ngăn cản nhưng sợ tuổi không hợp, có điều giờ thấy em và anh ấy thật sự yêu nhau, em cũng là người biết suy nghĩ, biết yêu thương nên cuối năm nay sẽ tổ chức cưới. Tháng 5 vừa rồi anh ấy được chuyển công tác ra Bắc, hiện tại làm việc cách em 100km.
Khi nhận được thông báo mọi người cùng đơn vị và bạn bè anh ấy gọi điện chúc mừng em, ai cũng nói Ngưu Lang, Chức Nữ giờ được về gần nhau rồi. Khỏi cần nói thì ai cũng hiểu thời gian đó em vui và hạnh phúc thế nào. Em cứ nghĩ chuyển ra ngoài này gần nhau rồi sẽ có thời gian gần nhau nhiều hơn, quan tâm chăm sóc nhau, anh sẽ bỏ cái tính trăng hoa đó. Nhưng anh mới chuyển ra Bắc được nửa tháng mà anh đã lằng nhằng yêu đương với một em kém 10 tuổi mà lại là gái gọi.
Khi em biết chuyện anh nói là chơi bời thôi chứ ngu gì mà lấy cái đứa con gái làm vợ trăm thằng như thế. Anh nói em cứ yên lặng thì mọi chuyện đâu vẫn có đó, em vẫn là vợ anh ấy sắp tới còn cô bé kia chỉ để anh ấy chơi bời thôi. Khi em không đồng ý thì anh ấy chửi bới em, lăng mạ em, chửi bới gia đình em và xưng hô với em là mày, tao.
Thậm chí anh ấy đánh em ngay tại đơn vị anh ấy công tác và khi đánh em anh ấy còn gằn giọng nói rằng “mất dạy tao đánh cho mày chừa cái thói dám cãi tao, sau này lấy tao rồi tao vẫn cứ lăng nhăng mày không ở được thì chết đi”. Nhưng sau đó lại ôm em và xin lỗi và giải thích rằng tại em làm anh bực mình quá.
Càng ngày em và anh ấy càng cãi nhau nhiều hơn, em không thể quên cái chuyện anh ấy lằng nhằng với gái gọi, càng không thế quên những cái tát và những lời chửi bới anh ấy dành cho em, nhưng thật sự em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Miễn là anh ấy vui việc gì em cũng làm, em biết bản thân mình đã quá lụy tình nhưng em không làmsao rút chân ra được.
Nếu tiếp tục thì em sẽ phải thế nào và nên sống với anh ấy thế nào, còn nếu chia tay thì em phải làm sao? Mong chương trình tư vấn giúp em, giờ em hoang mang lắm!
Theo ĐSPL
Luôn sống trong ám ảnh vì từng bị bạo lực học đường
Gia đình lúc ấy khó khăn, ba mẹ phải lo kiếm tiền nên một cô gái như tôi chỉ biết im lặng để một bầy con trai đánh đập, hù doạ, cô lập, chửi bới hơn 5 năm liền.
Tôi 25 tuổi, đã đi làm, xuất thân từ vùng quê khốn khó, quanh năm chỉ bão lũ, mưa nắng thất thường. Hiện tại, tôi có cuộc sống khá ổn vì thu nhập cao, các mối quan hệ xã hội cũng bình thường, chỉ có điều quá khứ khi còn bé không bình thường nên tôi nhận thấy nhiều lúc mình có vấn đề. Lúc còn tiểu học, tôi phải sống trong những ngày lo sợ, nơm nớp vì bạo hành học đường, gia đình bên nội, hàng xóm coi thường vì tôi là bé gái (nơi tôi ở rất phân biệt chuyện sinh con trai con gái). Đó những chuỗi ngày đáng sợ mà đến giờ, hơn 15 năm, tôi vẫn còn bị ám ảnh. Gia đình lúc ấy khó khăn, ba mẹ phải lo kiếm tiền nên một cô gái như tôi chỉ biết im lặng để một bầy con trai đánh đập, hù doạ, cô lập, chửi bới hơn 5 năm liền. Tôi bị chặn đánh giữa đường, túm tóc... rồi sự làm ngơ của giáo viên chủ nhiệm nữa, chẳng ai dạy tôi cách bảo vệ bản thân. Gia đình tôi lúc ấy quá khốn khó, cuộc sống mưu sinh của ba mẹ khiến tôi thương ba mẹ lắm.
Ảnh minh họa
Tôi không nói với ai về vấn đề này, ngoại trừ suốt ngày thủ thỉ với cún con (đó là một chú chó tôi nuôi từ lúc còn bé đến 11 năm sau), đó cũng là người bạn duy nhất tôi có thể tâm sự, dỗ dành, tin tưởng một cách hoàn toàn. Hiện tại, tôi không còn giận ai trong số đó hay oán trách gì những bạn ấy, nhưng nhận thấy trong con người mình có khiếm khuyết ở hiện tại. Tôi luôn cảm thấy tự ti với bản thân, cũng hay tự cô lập, đồng thời không đủ niềm tin trong việc xây dựng tình yêu với bạn khác giới. Trong con người tôi là nỗi sợ bị tổn thương, nên việc tiến xa mối quan hệ thân thiết khiến bản thân lo lắng và không cho phép mình yêu một ai đó quá sâu đậm.
Tuổi thơ với những lo lắng mưu sinh của ba má, sự phân biệt nam nữ, bị bạo hành học đường là nỗi ám ảnh tôi không thể quên (mặc dù không hề muốn vậy). Hôm nay tôi đã cho mình khóc, vì bản thân cảm thấy bất lực. Đôi khi tôi nghĩ có thể sẽ sống một mình như vậy suốt đời, tôi sợ làm chính mình và người mình yêu tổn thương. Tôi không biết sau này như nào nữa dù giờ mọi thứ rất ổn. Không phải tôi sợ mình không lấy được chồng, chỉ là trong sâu thẳm con người mình chẳng biết về sau có tìm được người đàn ông bao dung, kiên nhẫn với mình không? Nhiều người phải chịu hoàn cảnh éo le hơn mà họ vẫn giữ được sự tự tin trong cuộc sống, tôi phải làm sao đây?
Theo Ngoisao
Người vợ trẻ hóa điên vì bị chồng đánh đập tàn bạo Vì lấy phải chồng vũ phu khiến cuộc hôn nhân của chị chẳng khác gì địa ngục trần gian và cái đám cưới năm nào đã khiến chị trở thành một cái xác không hồn. Chị Yến (1986) người Hà Đông lấy chồng năm 22 tuổi. Chồng chị là người cùng huyện nhưng khác xã. Vào năm chị đi lấy chồng, vùng Hà...