Cô gái Hà Nội cao 1m70 giả làm ô sin trong nhà để gần người tình
Tôi cũng không hiểu tại sao mình lại yêu anh nhiều như vậy và có quyết định mà ngay chính bản thân tôi cũng không ngờ tới.
Ngày đó, tôi gặp và yêu anh ngay từ những lần đầu tiếp xúc. Anh là con người từng trải và am hiểu phụ nữ đến mức tôi nghĩ, chỉ cần là con gái gặp anh là sẽ thích anh ngay. Tôi cũng đã yêu anh như vậy, chủ động tiếp cận anh, tìm hiểu anh để hi vọng anh chú ý đến mình. Thật không ngờ, anh cũng để ý tới tôi. Anh có vẻ thích tiếp chuyện với tôi, vì anh bảo tôi vui tính, dễ mến.
Mỗi lần anh đưa ánh mắt nhìn tôi, trái tim tôi run rẩy, cảm giác như đứng cạnh người mình yêu vậy. Tôi cảm thấy đây chính là người đàn ông tôi tin tưởng, muốn được làm vợ chồng. Tôi đã yêu anh như thế, nhất là sau khi anh ngỏ ý muốn kết thân với tôi. Thời gian trôi đi, chúng tôi hẹn hò, anh cũng đem lòng yêu tôi. Anh luôn tỏ ra là người quan tâm tôi, lo lắng cho tôi.
Chúng tôi thực sự yêu nhau cho đến ngày anh thú nhận mình đã có gia đình. Anh nói với tôi rằng, anh đã có vợ con nhưng thật tình, anh rất thích tôi, muốn được ở bên cạnh tôi. Tuy nhiên, anh không miễn cưỡng đứa con gái như tôi, anh hi vọng khi nói ra sự thật, tôi sẽ có quyết định đúng đắn. Một là tiếp tục yêu anh lén lút như vậy, hai là ra đi, anh cũng sẽ không bao giờ làm khó tôi.
Nghe anh nói như vậy, tôi càng có niềm tin rằng, anh yêu mình thật lòng. Tôi cố gắng suy nghĩ, cố gắng để hiểu được anh, cố gắng để cảm nhận tình yêu của anh có phải chân thành hay không. Và cuối cùng, tôi quyết định lựa chọn làm người yêu của anh dù có thế nào đi nữa.
Nhưng vì quá yêu anh, tôi không thể chịu được cảm giác phải xa anh mỗi ngày. Nhất là khi anh về nhà là tôi không dám nhắn tin vì sợ bại lộ. Tôi hỏi anh, hay là để tôi làm người giúp việc cho gia đình anh, như vậy tôi sẽ được ở bên cạnh anh mỗi ngày, được chăm sóc anh, con anh.
Vì cũng yêu tôi nên anh đồng ý chuyện đó và chúng tôi lén lút quan hệ như vậy. Tôi ăn mặc giản dị giống như một đứa nhà quê để xin việc vào gia đình anh, mong được vợ anh tin tưởng. Tôi dấn thân vào hang cọp vì quá yêu anh, liều thân mình. Tôi không biết, rồi mọi chuyện sẽ đi đến đâu, nhưng làm như vậy tôi sẽ thấy hạnh phúc, thấy được an ủi. Tôi bảo anh, chỉ cần được ở bên anh mỗi ngày, được nhìn thấy anh là tôi yên tâm rồi.
Video đang HOT
Khi đó, tôi cũng chưa đi làm gì cả, chỉ cần làm như vậy, hưởng lương của gia đình anh, ăn cơm cùng với gia đình anh, vậy là đủ. Chị vợ anh đi làm bận rộn nên không để ý mấy chuyện đó. Chị vẫn yên tâm vì tôi chăm sóc con chị chu đáo, lo mọi việc gia đình tươm tất. Tất nhiên, tôi phải cố gắng làm chuyện này, bởi bản thân tôi không thể không làm tốt cho người mình yêu được.
Cứ như thế, tôi đã làm người giúp việc cho nhà anh được nửa năm. Những khi chị không có nhà, tôi và anh đều lén lút yêu nhau. Thật tình, nhiều khi tôi thấy sợ lắm, sợ bị chị phát hiện thì tôi không còn gì để mất nữa. Nhưng nghĩ đến tình cảm của hai đứa, tôi lại không thể dừng lại vì quá yêu anh. Nhiều đêm nằm ngủ ở nhà anh mà tôi bứt rứt, người khó chịu vì nghĩ rằng, giờ này, anh đang ôm vợ con anh ngủ. Tôi không thể ngủ nổi khi nghĩ về anh. Có nhiều đêm tôi ra ban công một mình ngắm trời ngắm đất mà không dám gọi anh ra. Tôi càng cẩn trọng bao nhiêu thì càng được ở gia đình anh lâu hơn…
Có phải tôi là đứa dở hơi, ngu muội vì đã tin vào tình yêu mù quáng này không? Chẳng hiểu anh có sức hút gì lại khiến tôi đánh đổi bản thân mình như vậy. Không đi làm để thành người giúp việc, trong khi tôi phải nói dối cả gia đình về công việc của mình ở Hà Nội. Tôi đã quá yêu anh rồi, tôi làm sao thế này?
Theo BTV
"Đây là nhân tình của chồng con, từ hôm nay cô ấy sẽ thay con làm ô sin cho bố mẹ"
Hai ngày sau, khi họ đang ngồi ăn cơm thì Thanh đi vào cùng với một cô gái trẻ măng. Thanh chỉ vào cô gái rồi tỉnh bơ bảo: "Đây là nhân tình của chồng con, từ hôm nay cô ấy sẽ thay con làm ô sin cho bố mẹ".
ảnh minh họa
Lấy chồng được 3 năm mà chả khi nào thấy Thanh được thoải mái ngồi uống một cốc cà phê với bạn. Khi nào cũng tất bật, đi làm chưa hết giờ đã rón rén tắt máy tính để chuồn về sớm cho kịp giờ đón con, đi chợ, nấu cơm. Chồng Thanh là con trai một, bố mẹ chồng cô cũng đang còn khỏe, ngày nào các cụ cũng đi sinh hoạt câu lạc bộ, đi nhảy và tập thể dục nhưng từ ngày có Thanh về làm dâu, chưa bao giờ ông bà giúp con dâu chuyện gì, ngược lại, khi nào họ cũng đòi hỏi Thanh làm cái này cái nọ cho họ.
Thanh phải dậy từ sớm đi chợ, nấu đồ ăn sáng, dọn dẹp nhà cửa rồi mới cắp cặp đi làm, chiều về lại đi chợ vì bố mẹ chồng đôi khi lại nảy ra ý thích ăn món khác với những gì mà Thanh đã mua lúc sáng. Khi chưa có con, Thanh cứ tưởng sẽ được nhàn rỗi nhưng ai ngờ, ngày nào cô cũng quay cuồng với hai đứa con lớn là bố chồng và mẹ chồng. Cô làm kiểu gì họ cũng không vừa ý và liên tục đòi hỏi.
Bạn bè thấy Thanh khi nào cũng tất bật bèn trêu rằng, trông Thanh chả khác gì ô sin cho nhà chồng. Lúc đầu Thanh chống chế, bảo đó là nhiệm vụ của mình nhưng sau này, càng ngày Thanh càng thấy cái thân mình có khi còn hơn cả ô sin. Khổ cực phục vụ bố mẹ chồng là thế mà có khi nào họ đối tốt với cô đâu, khi nào cũng mắng chửi, đe nẹt, nói xấu đủ thứ.
Niềm an ủi duy nhất của Thanh là chồng. Nam yêu vợ lắm, khi nào cũng khiến Thanh vui. Biết vợ cực khổ, Nam đi làm về thường mua một thứ gì đó giấu vào trong cặp rồi đưa cho vợ. Nhờ thế nên Thanh có thêm động lực để vượt qua sự ác nghiệt của bố mẹ chồng. Kể cả sau này khi có con cũng vậy, dù công việc phải làm nhiều hơn trước, mới 2 tháng đã bị mẹ chồng bắt dậy làm việc nhà đến đau cả lưng Thanh cũng không kêu nửa tiếng.
ĐÙng một cái, đến khi con của cô được 1 tuổi, cô mới phát hiện ra chồng mình có nhân tình ở bên ngoài. Chính mắt Thanh nhìn thấy Nam ôm hôn cô ta rồi nói: "Em đẹp ghê, chẳng bù cho con mụ vợ xồ xề của anh ở nhà". Thanh điếng người, định chạy đến thì họ đã phóng xe đi mất. Trời đất như sụp đổ với Thanh, bao nhiêu động lực để Thanh phấn đấu đã tiêu tan. Thanh ức lắm, đã thế tối đó về nhà lại bị một vố đau của mẹ chồng.
Lúc Thanh mới dắt xe vào cổng, mẹ chồng cô đã lao ra chửi như té nước vào mặt:
- Mày đi đâu mà giờ mới mò về? Có biết tao đói sắp ngất đi rồi không?
- Dạ con đi làm chứ đi đâu ạ, giờ mới có 6h kém, 5h con tan làm mà mẹ.
- Á à, giờ còn giỏi đôi co nữa, con thì bắt tao đón rồi đi ngủ với trai phải không?
(Ảnh minh họa)
Nói rồi mẹ chồng Thanh lao vào đánh cô tới tấp. Thanh ức lắm, khóc như mưa rồi bế con về nhà mẹ đẻ. Bố mẹ chồng Thanh bất ngờ lắm vì đây là lần đầu tiên cô dám phản kháng như vậy. Hai ngày sau, khi họ đang ngồi ăn cơm thì Thanh đi vào cùng với một cô gái trẻ măng. Thanh chỉ vào cô gái rồi tỉnh bơ bảo:
- Đây là nhân tình của chồng con, từ hôm nay cô ấy sẽ thay con làm ô sin cho bố mẹ.
Cô gái kia mặt cắt không còn giọt máu, đứng nép sau lưng Thanh. Bố mẹ chồng Thanh cũng ngạc nhiên không kém. Thanh nói tiếp:
(Ảnh minh họa)
- Bao nhiêu năm qua con chịu khổ để phục vụ bố mẹ nhưng bố mẹ đối xử với con không khác gì con ở. Lại còn vu cho con theo trai này nọ. Giờ thì bố mẹ hài lòng rồi đấy, con trai của bố mẹ có bồ, con chả dại gì mà còng lưng làm ô sin cho cả nhà anh ta nữa. Con chào bố mẹ, con gửi đơn ly dị lên phường rồi, với cả con được quyền nuôi con và bố mẹ cũng đừng đến thăm cháu nữa nhé.
Nói rồi Thanh bỏ cô gái kia lại xong mở cổng đi thẳng. Cô hả hê lắm. Sau cái hôm bị bố mẹ chồng đối xử không ra gì, Thanh đã đi gặp cô bồ của chồng, gây sức ép rồi bắt cô ta đến nhà chồng cô. Thanh cũng gửi luôn đơn ly dị, mặc cho Nam van xin các kiểu. Thanh nghĩ, mình phải làm lại cuộc đời, không thể phí phạm thời gian đối với những con người không có trái tim như chồng và bố mẹ chồng cô được.
Theo blogtamsu
"Mày cứ ngoại tình đi nhưng đừng ly dị vợ. Mẹ vừa muốn mày moi tiền con bé kia vừa muốn vợ mày ở lại đây làm ô sin" Tối hôm đó, khi tôi giỗ con ngủ rồi ngủ quên luôn, đến 10h tối tỉnh dậy thì không thấy chồng đâu. Định đi sang phòng mẹ chồng thì nghe tiếng nói chuyện phía trong. Tôi đứng nép vào một bên cửa nghe ngóng. Tôi cưới được 5 năm, có 1 đứa con gái thì biết tin chồng mèo mả gà đồng ở...