Cô gái đừng vì “cái ngàn vàng” nhỏ bé mà đánh mất cả tương lai!
Sinh là đàn bà đã khổ, lấy nhầm người chồng không biết thương vợ, thương con, không chấp nhận và bỏ qua quá khứ của mình còn khổ hơn.
Nhiều cô gái hiện nay vẫn đang khổ sở vì quá khứ của mình (Ảnh minh họa).
Có lẽ, quan hệ trước hôn nhân đã không còn là một điều gì đó quá mới mẻ trong giới trẻ hiện nay, thậm trí nhiều người còn mặc định khi yêu thì phải có tình dục và nó như là một “gia vị” không thể thiếu cho “món ăn” tình yêu thêm nồng nàn, gắn bó.
Nhưng với chế độ phong kiến hàng nghìn năm, thì cái quan niệm về trinh tiết đã ăn sâu vào máu của người dân Việt Nam. Dù xã hội đang chịu ảnh hưởng của văn hóa phương Tây thì quan niệm này vẫn còn trong mỗi người, đặc biệt là người đàn ông Việt.
Bác sĩ Quang chia sẻ câu chuyện.
Chị M.Trang là một ví dụ điển hình cho thấy xã hội quan trọng trinh tiết của người con gái như thế nào. Hẹn gặp tư vấn cho chị vào một ngày mưa tầm tã. Khuôn mặt chị hốc hác, nhợt nhạt, quầng thâm đen dưới mắt, tóc tai bị dính mưa mà chị cũng chẳng buồn chải chuốt.
Chị ngồi đối diện tôi mà mặt cứ cúi gằm xuống, lưng thì gù gù như đứa trẻ đang mắc lỗi. Tôi hỏi chị muốn tư vấn gì mà chị chẳng nói chẳng rằng, cứ cúi mặt xuống như lúc đầu. Biết là chị gặp vấn đề về tâm lý và khó nói nên tôi phải an ủi và xoa dịu tâm lý chị. Sau một lúc chị cởi mở hơn, chị nói chị muốn được tư vấn.
Có lẽ muốn tìm một người trút hết nỗi lòng sau một thời gian kìm nén, chị nói với tôi mà như đang nói với một người bạn thân lâu năm, chị đã trút bỏ, nói tất cả mọi thứ không kiêng dè gì.
Chị kể, lúc còn là sinh viên chị có quan hệ với người yêu cũ, khi đó vì cứ nghĩ rằng người con trai ấy sẽ là người mình lấy làm chồng. Nhưng khi ra trường tính cách của người đó thay đổi, không còn ngọt ngào, và yêu thương chị như trước nữa. Hai người vẫn duy trì mối quan hệ yêu đương, được 4 năm sau thì gia đình chị dục cưới nhưng anh ta luôn tìm cách tránh né.
Nói nhiều lần mà cứ lảng đi chuyện khác và anh ta không dứt khoát nên chị quyết định hỏi thẳng anh có muốn cưới chị làm vợ không. Và đau đớn hơn khi câu trả lời mà chị nhận được lại làm ruột gan chị quặn. “Hắn” nói (nói đến đây có lẽ quá bức xúc với quá khứ đó mà chị gọi người yêu cũ là hắn): “Tôi chỉ cưới vợ còn “zin”, chứ người dễ dãi như cô thì ai mà cô chẳng ngủ cùng được”.
Video đang HOT
Nghe xong mà chị điếng người, chị khóc hết nước mắt. Sau hôm đó hắn không còn liên lạc gì với chị nữa. Và như ngầm tự hiểu, chị và hắn đã chia tay, đường ai lấy đi, không còn liên quan gì đến nhau nữa.
Vì cú sốc đó mà chị không còn tin vào đàn ông, không còn tin vào tình yêu, dù sau này có những người rất tốt theo đuổi chị. Chị không dám vì chị sợ người đến sau để ý vì mình không còn trong trắng. Chị sợ người ta lại gọi chị là loại “đàn bà dễ dãi”. Tình yêu trong chị chết dần chết mòn theo giời gian. Cho đến khi gặp anh Q., anh không đẹp trai, không giàu có nhưng cái cách mà anh quan tâm lại đem lại cho chị cảm giác chân thành, không vụ lợi.
Và đặc biệt là khi ở bên anh chị thấy mình được che chở, được bảo vệ. Thế là chị nhận lời yêu và sau 1 năm chị đồng ý lấy anh. Trong khi yêu, anh và chị không đi quá giới hạn, vì anh bảo anh muốn giữ cho chị đến ngày tân hôn. Nghe xong anh nói thế thì chị biết anh cũng là người để ý đến cái “màng” kia.
Vậy là chị càng không dám kể quá khứ của mình cho anh biết vì chị sợ trong mắt anh chị trở thành người đàn bà “dễ dãi”, không còn trinh, ai cũng có thể ngủ cùng. Chị càng sợ hơn là hạnh phúc khó khăn lắm chị mới có được lại tan như bong bóng xà phòng. Sau đó chị tránh mặt anh, anh gọi điện hay đến tận nhà chị cũng không gặp, tự nhốt mình trong phòng, không ăn uống gì, tự dằn vặt bản thân vì quá khứ sai lầm đó.
Nhưng vì quá yêu và muốn có một cuộc sống hạnh bên anh, sau nhiều ngày tưởng chừng như điên loạn chị quyết định nói chuyện thẳng thắn với anh.
Sau khi cưới, chị có gọi cho tôi để cảm ơn. Nghe giọng chị, tôi biết giờ chị đã vui vẻ và yêu đời hơn, không còn bị bóng ma quá khứ dằn vặt nữa. Và quan trọng là chị được chồng nhất mực thương yêu.
Theo Phunutoday
Hận bạn trai đá mình cưới người khác, cô gái mặc áo tang đến dự hôn lễ
Mai lao ngay về phía nhà Bình, tờ cáo phó có tên Bình nằm chình ình trên đó khiến Mai mờ dần mắt. Bố mẹ Bình đờ đẫn ngồi nhìn di ảnh Bình trên bàn thờ. Mai nghĩ mình đang gặp ác mộng.dam-tang-blogtamsuvn1.jpg
Mai lao ngay về phía nhà Bình, tờ cáo phó có tên Bình nằm chình ình trên đó. (Ảnh minh họa)
Tình yêu của Bình dành cho Mai thực sự khiến người khác phải ghen tỵ. Bình lúc nào cũng hết lòng với Mai, chăm chút cho Mai từng chút một, không bao giờ để Mai tự làm việc gì bao giờ. Bố mẹ Mai còn trêu Bình, Bình chiều Mai hơn cả bố mẹ Mai chiều Mai. Người ngoài nhìn vào, cứ nức nở khen mai tốt số, có được người yêu như Bình. Mai vui sướng, cười nở cả mũi.
Nhưng cũng phải nói đi, được Bình chiều chuộng quá, Mai thành ra ỷ lại, còn đôi phần tự kiêu nữa. Việc gì Mai cũng đợi Bình làm cho. Cái gì cũng đợi Bình mua. Ốm có tý chút mà Mai hành Bình còn hơn địa chủ hành con ở. Ai cũng nói với Mai nên nghĩ cho Bình một chút, đừng chỉ biết nhận sự quan tâm của Bình mà phải biết cho đi, biết chăm sóc cho Bình nữa. Nhưng Mai chỉ cười, Mai nói rằng đời này, kiếp này, chỉ may ra chết thì Bình mới không bỏ được Mai thôi. Mai đâu ngờ lời nói ấy...
Dạo này Mai thấy Bình bỏ bê Mai quá. Trước kia thù cứ tan làm là Bình đã có mặt đưa Mai về nhà, ngày nào cũng thế. Rồi Mai không thích về ăn cơm nhà, Bình sẽ đưa Mai đi ăn ngoài nhưng bây giờ thì cả tuần rồi, Bình chẳng thèm qua đưa đón Mai. Bình nói với Mai, Bình mệt mà Mai chỉ thấy bực bội, giận dỗi chứ chẳng hỏi han được Bình câu nào. Rồi Bình cũng xuất hiện trước mặt Mai, thấy Bình gầy và xanh hơn nhưng Mai cũng chẳng quan tâm. Mai chỉ quan tâm đến nỗi bực bội của mình:
Đã bực sẵn trong người lại còn bị con bạn giảng đạo, Mai hậm hực bỏ về. (Ảnh minh họa)
- Anh làm cái gì, đi đâu mà cả tuần trời bỏ bê em, không thèm qua đưa đón em.
- Thì anh có nói anh mệt rồi mà!!
- Anh mệt hay là anh đi với người khác.
- Anh ốm thật chứ làm gì có ai đâu. Em phải tin anh chứ.
- Anh ốm có tý mà cả tuần không thèm sang bên em. Anh nói như vậy em tin được không??
Rồi Mai giận dỗi bỏ đi. Mai đang nghĩ, chắc Tùng có đối tượng khác nên mới đối xử với Mai như vậy. Mai chán đời, gọi cô bạn thân đi giải khuây thì lại bị cô bạn ấy ca ngay cho một bài:
- Bình không có ai đâu. Mày đừng có nghĩ linh tinh. Bình ốm thì mày phải qua mà hỏi han, chăm sóc chứ. Đừng yêu ích kỉ quá, kẻo lại mất người con trai tốt như Bình.
Đã bực sẵn trong người lại còn bị con bạn giảng đạo, Mai hậm hực bỏ về. Tối đó, Mai cũng không sang nhà Bình. Bình gọi điện thoại Mai cũng không nghe. Mai dỗi Bình một tuần trời và nhận được cái tin sét đánh từ Bình:
- Mình chia tay đi, anh sắp lấy vợ rồi!!
- Anh đang nói gì vậy?? Anh đùa em đấy ư??
- Anh không có đùa. Em vô tâm với anh quá thì anh phải đi lấy người khác thôi. Thế nhé!!
Bình dứt lời, ho khù khụ rồi quay lưng đi luôn.
Mai ngồi gục xuống ghế. Chuyện điên rồ gì đang xảy ra thế này chứ. Bình đá Mai thẳng thừng và tàn nhẫn thế này sao. Nhìn ngày báo cưới của Bình, Mai rơi nước mắt vì uất hận. Mai không dám tin Bình có thể phản bội Mai chóng vánh như vậy. Bình yêu thương Mai chỉ là giả dối mà thôi. Mai chỉ thấy dâng lên trong lòng nỗi căm hận mà không để ý tới bất cứ chuyện gì khác.
Ngày Bình cưới, Mai đã định không đến nhà Bình dự. Nhưng càng nghĩ, Mai càng thấy hận. Mai không thể bỏ qua cho Bình dễ dàng như thế được. Nghĩ một lúc, Mai mặc ngay bộ áo tang đen sì sì lên người, cười bí hiểm. Mai sẽ đến phá hôn lễ của Bình. Mai đâu ngờ...
Đến gần nhà Bình, thay vì nghe thấy tiếng nhạc đám cưới, Mai lại thấy kinh ngạc khi từ nhà Bình phát ra toàn tiếng kèn trống đám ma ầm ĩ. Nhà Bình có ai mất ư hay là Mai nghe nhầm. Hoặc là...
Mai lao ngay về phía nhà Bình, tờ cáo phó có tên Bình nằm chình ình trên đó khiến Mai mờ dần mắt. Bố mẹ Bình đờ đẫn ngồi nhìn di ảnh Bình trên bàn thờ. Mai nghĩ mình đang gặp ác mộng.
- Chuyện này là... - Mai ấp úng
- Bình nó bị bệnh nặng. Biết mình không qua khỏi, nó đành bày kế phản bội để chia tay cháu. Có lá thư Bình gửi, bác trao lại cho cháu.
Mẹ Bình đau đớn nhìn Mai. Cầm lá thứ ngắn trên tay, Mai run rẩy:
"Người anh yêu duy nhất cả cuộc đời này chỉ có em. Anh phải đi trước, không thể chăm sóc được cho em nữa. Anh có lỗi lắm. Nhưng không có anh, em vẫn phải sống tốt nhé!! Yêu em nhiều!!"
Mai áp lá thư vào lồng ngực, lại gần quan tài của Bình. Nước mắt lăn dài cay đắng. Mai đã yêu Bình bằng một tình yêu quá ích kỉ, chỉ nghĩ đến mình. Mất đi Bình rồi, Mai biết sống làm sao. Ông trời đã quá bất công với Bình, hay bất công với Mai đây.
Theo Blogtamsu
Đắng lòng: Cô gái sốc nặng vì lần đầu ra mắt bị bố mẹ người yêu chê "ăn mặc như ca-ve" Hồi em tuyên bố chuyện tình cảm với anh ấy, bố mẹ em bảo em "đường quang không đi lại đi quàng bụi rậm", bạn bè thì chửi "thành phố hết đàn ông con trai rồi hay sao lại đi yêu anh chàng nhà quê ấy". ảnh minh họa Xét về mọi thứ, có thể anh ấy không bằng em, nhưng em không...