Cô gái có gương mặt hoa hồng
Em đã rẽ vào con đường khác mà con đường ấy dường như đang đẩy em về phía một khoảng không vô tận.
Mẹ em đặt tên em là Nhón, cái tên thật kỳ cục và lạ giữa thời buổi tên ai cũng đẹp thì cái tên Nhón thật buồn cười. Vậy là khi đi học, em lấy giấy khai sinh, sửa lại thành Nhơn. Tên Nhơn tất nhiên là hay hơn tên Nhón.
Em có nickname rất đẹp: Hoa hồng quyến rũ. Mỗi tối rảnh rang, buồn buồn thì em lên phòng chat gần phòng trọ, chat với cả một rừng người vô danh. Em luôn biết rằng trò chơi trên mạng là trò chơi ảo nhưng em luôn cảm thấy mình cô đơn, thật sự cô đơn dẫu mỗi ngày em vẫn đến trường, vẫn bao nhiêu bè bạn bao quanh.
Mẹ bỏ nhà theo người đàn ông khác khi em mới vừa 2 tuổi. Ba ở vậy một mình nuôi đứa con gái duy nhất tạo ra từ cuộc tình dang dở. Ba yêu mẹ đến kiệt cả trái tim. Ba quen mẹ từ thời hai người còn đi học, rồi dở dang việc học, cùng xin làm việc chung ở một Nhá máy sản xuất các vật dụng bằng mây tre lá. Tình yêu không son phấn của họ lúc ấy không vướng bận tiền bạc, chẳng long đong cơm áo mà chỉ là hơi thở của tuổi thanh xuân cận kề tuổi thanh xuân. Ba và mẹ lấy nhau không đám cưới mà tiền đâu để tổ chức đám cưới, chỉ là mâm cơm đạm bạc với thức ăn là hai con gà ba mẹ mua về nuôi cho lớn. Bạn bè đến chúc mừng, món quà quý giá nhất được tặng cho kỷ niệm tình yêu là nồi cơm điện xinh xinh mà ba vẫn còn giữ tới tận bây giờ. Nhưng nồi cơm điện ấy lại là vết hằn trong tim của người đàn ông đau khổ vì tình phụ và vẫn ôm nỗi hận ấy với tất cả những người đàn bà khác ở trên thế gian này.
Em lớn lên cùng cha trong căn nhà nhỏ, rất nhỏ. Căn nhà được cất lên từ mảnh đất ngày xưa là bãi rác từ khi nơi đây là bãi đất hoang. Rồi người tha phương tới thành phố này ở đông dần, mỗi người cứ đi tìm những nơi còn trống trải dựng nhà cửa một cách tự phát. Xóm làng thế mà thành, Nhà nước quy hoạch đến khu dân cư, đánh số nhà, mở đường. Nhờ thế mà ba em và em có một mảnh đất riêng của mình.
Ba thương em, chắc chắn thế. Bởi nếu ba không thương em thì ba đã đuổi em ra khỏi nhà, sẽ lạnh lùng mà nói: “ Mày đi theo con mẹ hư của mày đi”. Em có đôi mắt long lanh như hút hồn bất cứ đàn ông nào. Em có đôi môi chẻ trái tim cong cớn. Em có mái tóc dài óng mượt xõa ngang vai, em có một dáng người thon thả. Nói chung là em càng lớn càng đẹp. Nhưng cái đẹp giống mẹ ấy khiến cho ba càng nhớ mẹ, dẫu rằng đã 15 năm mẹ mất hút trong dòng đời, mẹ đã đi theo người đàn ông của mẹ phiêu bạt đến tận chân trời nào xa lắc xa lơ. Cũng từng ấy thời gian em không hề gặp mẹ, chỉ lâu lâu mẹ nhờ một người quen nào đó của mẹ gửi cho em ít tiền tiêu vặt. Họ cũng không cho em biết mẹ ở đâu, dường như mẹ sợ em tìm tới sẽ phá vỡ không gian riêng tư của gia đình mẹ.
Ba đi làm quản lý cho các công trường. Ba vẫn thường đi cả ngày, tối tối có khi ba không về vì ba đi nhậu với mấy người thợ, khi về ba luôn say khướt. Tiền bạc ba làm được lần lần đổ vô mấy quán nhậu, còn trong nhà thì thiếu thốn trăm bề. Có khi em ăn cơm một mình trong ánh vàng lù mù mà có cảm giác như những hạt cơm trong miệng mình có vị đắng chát. Em thèm có một gia đình mỗi đêm quây quần bên nhau kể mọi thứ chuyện trên đời. Em thèm những thứ nhỏ nhặt mà đứa con gái mới lớn cần. Em thèm cả một chiếc áo đẹp, một đôi giày đẹp để đi đâu đó rong chơi. Nhưng đó chỉ là giấc mơ của cô bé nhỏ nhoi đang sống đơn lẻ một mình.
Video đang HOT
Em đã rẽ vào con đường khác mà con đường ấy dường như đang đẩy em về phía một khoảng không vô tận (Ảnh minh họa)
Ba bị thương trong một lần leo lên giàn giáo giữa cơn mưa ở công trường. Hôm đó em đang đi học, một người hàng xóm tới trường gọi em về. Em vào bệnh viện thì thấy ba đang nằm trên giường bệnh với một chân bị băng bó, máu đang rỉ ra. Ba bị gãy chân khi rơi từ trên cao xuống, may mà không bị thương tật nào khác.
Ba rời khỏi bệnh viện thì tiền bạc ở nhà cũng hết. Ba thất nghiệp vì không ai thuê một người tàn tật làm việc. Khi đó em vừa bắt đầu vào lớp 12 với giấc mơ sẽ thi vào trường diễn viên điện ảnh. Giấc mơ đẹp của em chùng xuống trong cơn mưa giăng buồn tênh mù đất mù trời làm chao những cánh hoa bằng lăng tím đang nở trên con phố em qua. Em gặp người đàn ông đó trong quán nhậu em làm việc vào buổi tối. Người đàn ông ấy để lại trong tờ hóa đơn tính tiền tờ giấy bạc 500 ngàn đồng, nói nhỏ : “Để cô bé mua thứ gì đó mình thích”. Lúc đầu em định từ chối, rồi sự cám dỗ níu lần. Em đang thiếu tiền để lo bao nhiêu việc, lương làm ở nhà hàng này may ra chỉ tạm xoay sở cuộc sống. Trong khi nhìn bạn bè xài những chiếc iPhone xinh đẹp, em ước ao có được một chiếc nhưng một chiếc iPhone ấy gần bằng 10 tháng lương của em, nó trở thành giấc mơ hão huyền.
Tuân, người đàn ông hay ghé vào quán buổi tối, khi quán bắt đầu vơi khách tạo cho em một thói quen với những tờ giấy bạc 500 ngàn để lại, làm cho em ngóng đợi nếu vài ngày Tuân không ghé đến. Em cũng bắt đầu có thói quen xài tiền, thực hiện những ham muốn của mình từ những khoản tiền mà người đàn ông đó để lại cho em sau những đêm tới quán.
“Mai là sinh nhật Nhơn phải không? Tôi có tổ chức buổi tiệc, Nhơn cứ mời bạn bè tới nhé”, Tuân nói.
Cả đời em không hề có sinh nhật, dẫu rất nhiều lần em đi dự sinh nhật của bạn bè. Giờ có một người đàn ông tổ chức sinh nhật cho em, lòng sao không vui được, nếu không nói là òa vỡ niềm vui. Em lên danh sách bạn bè dự tiệc sinh nhật rất kỹ lưỡng.
Quán đẹp. Tiệc tổ chức giữa vườn cây. Tuân tặng cho em một chiếc iPhone trước đám đông bạn bè. Trời ơi món quà sinh nhật đó chỉ có ở trong mơ.
Tiệc tan, Tuân bảo em ngồi lại với Tuân một chút. Hai ly rượu được mang ra: “Ngày vui của mình tại sao không uống rượu?”. Em cầm lấy ly rượu sáng vàng: “Vâng, em xin uống“. Tuân thầm thì: “ Gương mặt em đẹp như một đóa hồng“.
Tối hôm đó em đã không về nhà. Em đã rẽ vào con đường khác mà con đường ấy dường như đang đẩy em về phía một khoảng không vô tận.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hạnh phúc vỡ tan vì những điều nhỏ nhặt
Cái tin Dũng và Mai ly hôn khiến bạn bè không ai tin.
Chàng bí thư giỏi giang và cô lớp phó xinh đẹp xứng đôi vừa lứa một thời, lẽ nào đến giờ lại lôi nhau ra tòa nói chuyện chia tay?
Thủa ấy hai người gắn bó với nhau lắm. Suốt 5 năm trên ghế giảng đường, rồi ra trường, Dũng vào làm tại một doanh nghiệp nước ngoài, Mai được trường giữ lại làm giảng viên. Hai năm sau khi công việc ổn định, họ mới làm đám cưới.
Ấy thế mà giờ họ ly hôn vì lý do "chưa hiểu nhau, quá nóng vội". Mọi người bất ngờ cũng phải, bởi đến chính Mai là người trong cuộc, cô cũng có ngờ đâu... 7 năm yêu, ngỡ phải biết nhau quá rõ, nhưng về chung tổ ấm, Mai rơi vào khủng hoảng vì không thể hiểu nổi chồng.
Những phút giây uyên ương hạnh phúc nhanh chóng tan biến theo trăng mật ngọt ngào. Cuộc sống gia đình với chuyện bếp núc, lo toan đối đãi hai bên nội ngoại đã làm Mai mệt mỏi. Tính cô hay lo nghĩ, thêm cái khoản ngăn nắp, gọn gàng, nhưng Dũng thì vô tâm, lấy đâu bỏ đấy. Đồ đạc trong nhà lúc nào cũng rối tung. Hồi yêu nhau Mai không thể nghĩ cái chuyện sau này về cùng một nhà, "theo hầu chân chàng" nó lại mệt mỏi và đầy bực dọc đến thế.
Có hôm, sáng đi làm mà tìm đồ "quần quật". Quần áo, giày dép, tài liệu làm việc... đến cả cái "quần nhỏ" Dũng cũng phải hỏi vợ xem nó ở đâu, mặc dù không cuối tuần nào Mai không là lượt, gấp gọn gàng cất trong ngăn kéo tủ cho chồng vô cùng ngăn nắp.
Giọt nước tràn ly khi Mai nhận ra mình không thể "rèn giũa" được chồng. Nhẹ nhàng khuyên bảo có, làm mình làm mẩy có, thậm chí nhiều lúc bực dọc cáu gắt cũng có, nhưng Dũng vẫn chứng nào tật nấy. Chán nản, Mai bỏ mặc. Giờ thì mạnh ai nấy đi. Dũng tụ tập nhậu với bạn, Mai ra khỏi nhà cùng đám cơ quan. "Bãi chiến trường" Dũng bày ra cứ ngập ngụa thế. Đến lượt Dũng nặng lời "vợ gì mà việc nhà không lo, suốt ngày đú đởn...".
Nguyên nhân của sự phá sản hạnh phúc gia đình, nằm ngay trước khi kết hôn: Họ quá yêu nhau nên tưởng rằng tình yêu có thể vượt qua tất cả.
Theo tư vấn viên Đoàn Hương (Tâm sự bạn trẻ): "Khoảng thời gian bắt đầu cuộc sống gia đình là giai đoạn có nhiều ngỡ ngàng, khủng hoảng của đôi trai gái. Họ cảm thấy bất ngờ về nhiều tính cách, thói quen cũng như những khuyết điểm của bạn đời. Nếu không vượt qua giai đoạn này, rất dễ dẫn tới ly hôn".
Một nguyên nhân khác là các bạn trẻ chưa thực sự chuẩn bị cho hôn nhân, về mặt tâm lý chưa xác định được những gì cần có trong cuộc sống vợ chồng: Tài chính thế nào, phân công công việc trong gia đình ra sao, vai trò của người chồng, người vợ, khi mâu thuẫn xảy ra phải giải quyết cách nào v.v.
Các bạn trẻ trước khi cưới cần tìm hiểu nhau thật kĩ, gặp gỡ gia đình hai bên để tiếp xúc, nhìn nhận đánh giá nhiều chiều về bạn đời của mình. Có thể lắng nghe, trò chuyện với cha mẹ, bạn bè, những người đã có gia đình để hiểu được khó khăn, thuận lợi trong cuộc sống hôn nhân.
Những cặp đã lấy nhau nếu gặp mâu thuẫn nên giải quyết ngay từ "chuyện nhỏ" bằng cách trao đổi thẳng thắn, tránh để "bé xé ra to".
Hạnh phúc gia đình là điều mà những cặp vợ chồng đều mong muốn. Hãy vượt qua những mâu thuẫn, rào cản cá nhân để chung tay xây dựng mái ấp hạnh phúc. Mỗi người chồng, người vợ cần thực hiện tốt vai trò của mình. Sự quan tâm và chia sẻ luôn là yếu tố cần thiết duy trì một tình yêu nồng thắm.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vợ sắp cưới đem "cái ngàn vàng" làm... quà chia tay người yêu cũ Kế hoạch kết hôn vào dịp tháng 5 tới có lẽ sẽ vỡ tan như bọt biển khi tôi biết rằng, nàng đã lấy thân xác làm quà chia tay người yêu cũ... Bạn gái tôi là một người cởi mở, tính tình phóng khoáng. Chúng tôi yêu nhau đã trọn một năm. Tôi quen Lệ qua mạng. Thời gian đầu, cô ấy...