Cô gái à, đừng gồng mình trước những tổn thương nữa nhé!
Cô bạn tôi thông báo chia tay. Tôi hơi bất ngờ, vì đáng lẽ cái tin thông báo phải là một đám cưới chứ không phải một cái kết cục cho một cuộc tình kéo dài hơn 4 năm
Cô bạn tôi thông báo chia tay. Tôi hơi bất ngờ, vì đáng lẽ cái tin thông báo phải là một đám cưới chứ không phải một cái kết cục cho một cuộc tình kéo dài hơn 4 năm. Người ta có nhiều cách để thể hiện nỗi đau của mình sau chia tay.
Có người lựa chọn mỉm cười, thể hiện mình là người mạnh mẽ, người bỏ mình đi nhưng mình không đau đớn, người bỏ mình đi nhưng mình vẫn ổn mà. Người ta thu mình vào cái kén do chính họ tạo ra. Người ta ăn uống một mình, làm việc một mình và “tận hưởng” nỗi đau cũng một mình. Tôi gọi những người đó thuộc nhóm những người đáng sợ. Tại sao lại là đáng sợ ư? Vì không ai hiểu được cũng không ai có thể bước được vào cái thế giới đầy rẫy những mảnh vỡ của họ. Cách thể hiện nỗi đau đáng sợ!
Nhóm người thứ hai lựa chọn cho mình cách thể hiện nỗi đau ra bên ngoài. Người ta có thể khóc lóc, vật vã. Người ta có thể gào thét lên với cả thế giới rằng tôi đang rất đau đớn. Một mình tôi đang phải chống chọi với nỗi đau này. Tôi cần có bạn, bạn, và bạn hãy chia sẻ cùng tôi. Hãy giúp tôi vượt qua nỗi đau này, hãy ở bên cạnh để tôi không cô đơn. Nhóm người này thuộc nhóm người dễ chịu. Dễ chịu ngay cả với nỗi đau của mình. Người ta không trốn tránh nỗi đau như nhóm người đáng sợ. Người ta dũng cảm hơn, dám đối mặt với nó. Người ta dám hét thẳng vào nỗi đau của mình. Ừ! Tôi đang đau lắm đây. “Nỗi đau” ạ, cậu hãy hạ gục tôi đi.
Nhưng có một sự thật là nhóm người đáng sợ lại dễ dàng bị gục ngã hơn nhóm người dễ chịu. Họ không có đủ can đảm để sẻ chia nỗi đau, không có đủ động lực để đối mặt với nó.
Thật may! Cô bạn tôi thuộc nhóm người dễ chịu. Cảm ơn bạn. Vì bạn đã lựa chọn tôi để tôi lắng nghe bạn.
Bạn nói bạn không sai. Đúng, bạn không hề sai, nhưng tình cảm bạn đặt vào một chàng trai không chắc chắn thì sai hoàn toàn. Bạn nói bạn không làm gì có lỗi. Đúng, bạn không hề có lỗi nhưng niềm hy vọng bạn đặt không hề đúng chỗ một chút nào, đó chính là lỗi của bạn. Bạn để bản thân mình phải chịu những ấm ức không đáng có. Bạn để cơ thể mình đau đớn, vật vã qua những niềm nhớ nhung.
Bạn làm bố mẹ bạn lo lắng, những người bạn như tôi cũng lo lắng cho bạn. Nhưng bạn xứng đáng nhận được sự lo lắng và quan tâm mà mọi người dành cho bạn. Bạn được phép đau trong nỗi đau chia ly. Bạn được phép buồn với thứ tình cảm hỗn độn mà mình vừa trải qua. Nhìn bạn mặt mày hốc hác, bạn không ăn, không ngủ. Cô bạn thậm chí bị dị ứng nay cũng chỉ còn biết dùng rượu để có thể chìm vào giấc ngủ với đôi mắt nhạt nhòa.
Video đang HOT
Bạn của tôi, hôm nay bạn vẫn còn buồn. Tôi biết đôi mắt bạn chẳng che dấu nổi những nỗi đau đớn tận sâu bên trong con tim đang đầy rẫy những tổn thương.
Đúng rồi, bạn đau chứ. Có ai muốn bị bỏ lại sau hàng tá những câu hỏi vì sao. Có ai muốn bị bỏ lại với vô vàn hụt hẫng như thế.
Giấc mơ ngày hôm qua, bạn đứng đó khoác lên mình chiếc váy trắng tinh khiết. Cầm tay người đàn ông của đời mình bước sang một trang mới. Nhưng, giấc mơ hôm qua cũng vỡ vụn theo cái buông tay lạnh lùng đó rồi. Nếu nói là buồn thì không hẳn, là đau cũng không đúng. Là bạn đang mất mát, mất mát đi một thứ hạnh phúc mà những tưởng bàn tay bé nhỏ đó đã chạm đến được.
Người ta sẽ an ủi nhau bằng những câu nói “Sau cơn mưa sẽ lại có cầu vồng”, hoặc là “Thanh xuân phải có mất mát mới tròn vẹn được thanh xuân”… Hay ai đó vừa nói chuyện cùng bạn sẽ khuyên bạn cố gắng. Khuyên một ai đó cố gắng, giống như việc bạn tự đặt một áp lực lên vai của họ. Nếu bạn có buông mình, cho bản thân một chút đau lòng thì bạn lại sợ mình đang không cố gắng. Nếu bạn nức nở với niềm đau rằng bạn đang cô đơn lắm thì bạn lại sợ phụ mất lời khuyên của người ta. Vậy nên tôi không dám khuyên bạn điều gì, chỉ mong bạn tự yêu lấy bản thân mình. Hãy “Thương mình sau những tháng năm thương người”.
Tôi biết bạn chẳng mạnh mẽ gì cả. Thế nên bạn cũng không cần gồng mình trước những tổn thương trong bạn. Tôi cần bạn là bạn. Tôi cần bạn yêu thương lấy bạn. Chỉ thế là đủ!
Theo Guu
Bị chồng bỏ để cưới thư ký trẻ, cô vợ trả thù khiến hai người chết sững
Chông căp bô vơi thư ky tre đep, đoi ly hôn rôi đuôi vơ khoi biêt thư. Vơ tra thu ngoan muc.
ảnh minh họa
Hôn nhân đổ vỡ không ai là không khổ sở, đau đớn. Thế nhưng khi hai người chia tay vì một người ngoại tình, người còn lại ngoài cảm giác đau lòng sẽ cảm thấy vô cùng giận dữ. Thường thì trong tình huống phức tạp như vậy, người bị lừa dối sẽ có hai lựa chọn, một là cúi đầu chấp nhận, hai là tìm cách trả thù, khiến người phản bội phải chịu tổn thương không kém.
Catherine - một người vợ thông minh đồng thời cũng là một phụ nữ quật cường, mạnh mẽ đã chọn cách thứ hai.
Theo thông tin đăng tải, sau 37 năm kết hôn, Catherine đã buộc phải chia tay với người chồng mà mình yêu thương là Jernald bởi vì anh có bồ.
Jernald là một doanh nhân, do không cưỡng lại được sức hấp dẫn của cô thư ký trẻ tuổi, người chồng thành đạt đã rơi vào lưới tình của cô ta và quyết định bỏ vợ. Không chỉ thế, cô thư ký xảo quyệt còn yêu cầu được sống trong ngôi biệt thự trị giá hàng triệu đô la mà hai vợ chồng Jernald và Catherine đã sống suốt bao năm qua.
Nhờ có luật sư, người chồng bội bạc Jernald nhanh chóng hoàn tất các thủ tục, buộc vợ mình phải rời khỏi căn nhà trong vòng 3 ngày.
Quá đau đớn, Catherine gần như không thể tin được người chồng mà mình chung sống suốt 37 năm có thể tàn nhẫn đến vậy. Tuy nhiên, luật pháp rất công minh, cô vẫn phải rời khỏi căn nhà mà mình gắn bó bấy lâu.
Ngày thứ nhất, Catherine run rẩy đóng gói đồ đạc của mình vào hộp, thùng và các va li. Ngày thứ hai, Catherine có động lực hơn một chút, cô đến thu thập những thứ của mình và chuyển ra. Ngày thứ ba và cũng là ngày cuối cùng, Catherine đi lại trong phòng ăn xinh đẹp, mở nhạc nhẹ, đốt nến thơm và tự mình nấu một bữa tối đắt đỏ, ngon miệng.
Vì đó là tối cuối cùng được ở trong căn nhà, Catherine quyết định sẽ làm mọi thứ mình thích. Cô ăn rất nhiều trứng cá muối, tôm hùm và uống champagne.
Cuối cùng, Catherine nảy ra một kế hoạch vô cùng thông minh. Cô đi vào từng phòng và nhồi phần thừa của những con tôm cùng với trứng cá muối vào phần rỗng của những thanh treo rèm. Sau đó, Catherine dọn dẹp phòng bếp và rời khỏi ngôi nhà.
Khi người chồng bội bạc và bạn gái mới của mình quay lại căn nhà. Vài ngày đầu tiên, cả hai vô cùng hạnh phúc, thân mật. Tuy nhiên, thời gian trôi đi, cả ngôi nhà bắt đầu bốc mùi. Họ thuê người đến lau dọn, mở cửa sổ tất cả mọi phòng thế nhưng mùi hôi thối vẫn không ngừng bốc lên. Ngay cả khi thay toàn bộ thảm len đắt tiền, rửa sạch sàn, xịt phòng khắp nơi, mùi thối vẫn không biến mất.
Ảnh minh họa
Không một người khách nào chịu đến nhà họ, những người thợ sửa chữa cũng từ chối làm việc trong nhà, đội ngũ người giúp việc đồng loạt xin nghỉ. Đến cuối cùng, chính bản thân đôi tình nhân không chịu nổi cũng phải chuyển đi và treo biển bán nhà.
Đáng tiếc, một tháng trôi qua, ngay cả khi giảm giá một nửa, vẫn không một người nào muốn mua ngôi nhà bốc mùi như nhà xác. Không muốn tốn thời gian bán một ngôi nhà không ai mua, anh chồng tìm đến các nhà môi giới bất động sản địa phương nhưng họ cũng từ chối bán hộ.
Để ổn định chỗ ở, Jernald và cô nhân tình buộc phải vay một khoản tiền khổng lồ từ ngân hàng để mua một căn nhà mới.
Đúng lúc này, Catherine gọi điện cho chồng cũ và giả vờ hỏi thăm tại sao lại xảy ra chuyện như vậy. Đợi đến khi Jernald nói với vợ cũ về căn nhà bỗng nhiên bốc mùi hôi thối khủng khiếp, Catherine đề nghị giảm việc số tiền bồi thường ly hôn để đổi lấy ngôi nhà.
Cảm thấy tình huống không thể tệ hơn được nữa, Jernald quyết định bán căn biệt thự cho vợ cũ với giá 1/10 giá trị ban đầu của nó. Tuy nhiên, Catherine phải ký giấy tờ ngay hôm đó. Catherine đồng ý, trong vòng một giờ, các luật sư của Jernald đã mang giấy tờ đến và thỏa thuận được hoàn tất.
Một tuần sau, Jernald và tình nhân trẻ tuổi vui vẻ chuyển ra khỏi ngôi nhà. Họ mang theo tất cả, bao gồm cả thanh rèm bốc mùi.
Cuối cùng, nhờ có sự thông minh, Catherine đã lấy lại được ngôi nhà một cách ngoạn mục, trả thù người chồng bội bạc thành công, dạy dỗ cô nhân tình xảo quyệt một bài học nhớ đời.
Theo Phunusuckhoe
Có khi ta đã kiệt sức để tiếp tục yêu! Mình sẽ chia tay sau vài ngày nữa. Hãy để tôi quan tâm đến em vài ngày nữa thôi, đến lúc tôi cảm thấy yên tâm về em, chúng ta sẽ chia tay, em nhé! Hôm nay tôi buồn! Yêu nhau có lẽ là quá khó đối với hai con người như tôi và em. Lúc buồn nhiều hơn lúc vui, đang vui...