Cô em họ của tôi
Tôi vốn là một con nhỏ bướng bỉnh và rất cá tính. Hè nào tôi cũng về nhà cô chú chơi, năm nào cô chú cũng trồng dưa hấu, những lúc bận, tôi được cử đi trông ruộng.
Cô chú thường trêu tôi: “Cháu trông thì ít mà ăn thì nhiều”. Do tôi nghịch ngợm nhất nên cứ tết đến là bố mẹ lại gửi tôi sang nhà cậu hai ăn tết, tôi đã ở đó bảy, tám năm.
Cậu hai là giáo viên cấp ba, cậu rất thích trẻ con. Cậu có một cô con gái năm nay đã hai tuổi mà vẫn chưa biết nói. Một lần, người cháu họ của cậu dẫn cô bé đi chơi, khi về thì phát hiện thấy em tự nhiên không nói nữa. Mới đầu cậu mợ cho rằng em không thích nói nên cũng không để ý, lâu dần khi phát hiện ra là em không chịu nói cả hai vô cùng lo lắng. Mợ rất buồn và đã cố tìm hiểu nguyên nhân, cuối cùng cũng đã tìm ra. Thì ra hôm người cháu họ dẫn cô bé đi chơi vì ham chơi nên đã bỏ cô bé đứng một mình. Đang đứng chơi trước cửa một nhà thì mấy con bò từ phía trong đi ra, trong đó có một con đã lao về phía cô bé. Giờ nghĩ lại mà tôi vẫn còn nổi hết cả gai ốc.
Cô em họ của tôi đã không nói một từ nào suốt hơn nửa năm trời – Ảnh minh họa
Cô em họ của tôi đã không nói một từ nào suốt hơn nửa năm trời. Thời gian ăn tết ở nhà cậu mợ, tôi phát hiện thấy cô bé vẫn nghe hiểu chỉ có điều em chỉ dùng ánh mắt để “giao lưu” với người khác, cần gì thì em lại đến kéo áo người khác. Rất nhiều lần mợ tâm sự với tôi rằng mợ sợ cô bé sẽ bị câm bởi bên họ ngoại nhà mợ cũng từng có người bị như vậy. Đương nhiên cũng có người lạc quan khuyên mợ, đợi cô bé lớn chút nữa chắc bệnh tình sẽ khá hơn. Một lần, trong lúc chúng tôi đang chỉnh sửa ảnh thì cô em họ cũng ngồi bên cạnh để xem. Mợ liền chỉ vào bức ảnh và bảo cô bé: “Đây là chị” thì dường như từ khóe miệng của cô bé đã phát ra âm “chị” nhưng không thành tiếng. Hai mắt mợ sáng lên, mợ đã cố thuyết phục em nói lại nhưng cô bé nhất định không chịu, mợ cũng không đành ép và cho qua chuyện này. Thế nhưng tôi thì lại không dễ dàng bỏ qua chi tiết này. Một khi cô bé có thể phát ra âm như vậy thì chỉ cần cố gắng một chút là có thể có kết quả. Phải nghĩ cách mới được, tôi thầm nghĩ.
Khi đó tôi cũng chỉ mới 12, 13 tuổi nhưng đã từng có thâm niên “lãnh đạo” mấy đứa em ở nhà, bởi thế tôi rất hiểu tâm lý bọn chúng. Rồi một hôm, một ý nghĩ đã lóe lên trong đầu, tôi đã có cách. Tôi đưa cô bé ra ngoài chơi, khi về nhà, tôi chạy thật nhanh vào sân rồi giữ cửa không cho cô bé vào. Tôi bắt cô bé phải gọi “Chị” thì mới cho vào. Đương nhiên là cô bé đã không nói. Tôi giả bộ định khóa cửa, cô bé không chịu khi phải đứng lâu một mình bên ngoài, không còn sự lựa chọn nào khác quả nhiên cô bé đã cất tiếng gọi. Tôi vỗ tay khen cô bé nhưng vẫn đứng trong giữ cửa và trò chơi cứ lặp đi lặp lại như vậy. Mấy ngày đầu công việc này tương đối khó khăn, cô em họ của tôi đôi khi tỏ ra không “hợp tác”. Luyện tập từ “chị” được vài ngày cô bé đã thuộc làu, cậu mợ vui lắm. Tôi đã kiên trì luyện cho cô bé hết từ này đến từ khác và mọi việc dần trở nên dễ dàng hơn. Cứ như vậy, cuối cùng tôi cũng đã “điều trị” được căn bệnh không chịu nói của cô bé. Đến giờ tôi vẫn không dám khẳng định, nếu không ép em nói liệu em có thật sự bị câm như mợ từng nói không.
Ngồi nhớ lại lần chặn cô em họ ngoài cửa mà tôi thấy tội nghiệp cô bé quá – Ảnh minh họa
Ngồi nhớ lại lần chặn cô em họ ngoài cửa mà tôi thấy tội nghiệp cô bé quá. Nhưng đó là “diệu kế” duy nhất mà tôi nghĩ được lúc đó. Mấy năm trước khi nhắc lại chuyện cũ mợ còn bảo, nếu không có tôi chắc giờ cô bé vẫn chưa biết nói. Nhưng mợ không biết rằng, chính mợ mới là người khơi dậy khả phát âm của em.
Theo GĐVN
Video đang HOT
Sau khi chứng kiến màn đánh ghen hộ của em họ tôi đã quyết định li hôn
Tôi không biết mình có thể tha thứ cho việc chồng ngoại tình không, nhưng chắc chắn tôi không thể tha thứ cho việc anh ngoại tình với chính em họ của mình.
ảnh minh họa
Họ bên ngoại nhà tôi có cô em gái đang tuổi đôi mươi, tên Hoa, khá xinh xắn, nhanh nhẹn. So với các chị em khác, Hoa nổi bật hơn hẳn. Các anh chị, cô dì chú bác nhà tôi ai cũng thích Hoa bởi sự xởi lởi, năng động của cô bé. Tôi cũng vô cùng quý mến Hoa, có chuyện gì cũng đều với Hoa, có thứ gì tốt cũng đều nghĩ đến Hoa đầu tiên. Tuy chỉ là em họ nhưng tôi đối xử với Hoa chẳng khác nào chị em ruột của mình. Bố mẹ tôi và bố mẹ Hoa thường trêu:
- Hai đứa chúng nó làm gì cũng thích làm chung với nhau. Sau này không biết có thích chung một thằng không biết.
- Thích chung thì thích nhưng mà đừng có lấy chung chồng là được.
Mỗi lần nghe bố mẹ trêu thế, tôi và Hoa lại hùa theo:
- Chung chồng thì có sao, thời xưa thiếu gì chuyện hai chị em cùng chung một chồng. Của chị cũng là của em, chồng chị hay chồng em thì cũng đều là của bọn con!
Mỗi lần như thế, gia đình tôi lại được dịp cười thả ga.
Rồi tôi lấy chồng. Chồng tôi là người có chút tài năng, tuy chỉ mới ba mươi tuổi nhưng sự nghiệp so với nhiều người đồng trang lứa đã vô cùng vững chắc, nhiều triển vọng. Hơn nữa, anh lại cũng điển trai, nói chuyện đưa đẩy rất có duyên.
Ngày dẫn anh về ra mắt gia đình, cả nhà tôi đều tỏ ra yêu thích anh. Từ người lớn đến trẻ nhỏ, ai cũng hết lời khen ngợi anh. Hoa cũng vậy. Ngay từ đầu, nó đã luôn miệng kêu anh rể ngọt xớt. Anh rể và em vợ từ đó có mối quan hệ rất thân thiết. Có dịp chơi bời gì, chồng tôi cũng nhắc tới Hoa và muốn rủ Hoa đi cùng. Nhiều lúc, hai người họ còn thống nhất trước với nhau rồi mới báo với tôi. Có lúc hơi giận, tôi nửa thật nửa đùa:
- Trời, tôi cảm thấy như hai cái người này mới là một cặp ấy. Tôi có đang làm bóng đèn giữa hai người không vậy?
- Em nói gì kì thế, em của em thì cũng là em của anh. Anh coi Hoa như em gái mình, em đừng có suy nghĩ lung tung.
- Thì em cũng chỉ nói vui vậy thôi mà. Anh làm gì mà căng thẳng thế?
Từ sau vụ tôi nửa thật nửa đùa giận lẫy đó, chồng tôi tỏ ra xa cách hơn một chút với Hoa. Tôi thấy thái độ của chồng như thế thì cũng hơi áy náy, có lẽ tôi đã đùa hơi quá, chồng tôi và Hoa cũng chỉ là anh em quý mến nhau nên thân thiết một chút. Hoa thấy chồng tôi xa cách với mình thì quay ra thăm dò tôi:
- Chị, dạo này anh rể sao vậy chị?
- Không có gì đâu em.
- Chắc chắn có vấn đề. Em thấy anh ấy khác trước lắm!
- Khác sao em?
Tôi hỏi nhưng trong đầu thì nghĩ, chẳng khác thì sao, lúc trước anh rể thân thiết với em họ hơn cả vợ, giờ không thế nữa thì chẳng khác. Nghĩ vậy nên tôi cũng kệ sự thắc mắc của Hoa.
Nhưng sau đó 1 tháng, Hoa bỗng đến tìm tôi và nói:
- Chị, em biết vì sao anh rể thay đổi rồi, anh ấy có người khác đấy! Chị theo em, em dẫn chị đi cho ả kia banh xác!
Tôi bàng hoàng khi nghe Hoa nói chồng tôi cặp bồ. Thấy tôi thẫn người, Hoa liền kéo tôi lên xe, chở tôi một mạch đến địa điểm đánh ghen. Lúc chúng tôi mở cửa xông vào, chồng tôi và ả nhân tình đang ôm hôn nhau say đắm. Thấy vậy, Hoa lao vào vồ lấy người đang bà kia, vừa túm tóc giật tai, vừa chửi bới ầm ĩ.
Tôi không thể tha thứ cho việc anh ngoại tình với chính em họ của mình (Ảnh minh họa)
- Đồ đàn bà lăng loàn, dám cướp chồng của người khác. Tôi cho cô biết tay!
Người phụ nữ kia sau phút bối rối ban đầu thì cũng vùng lên chiến đấu mạnh mẽ.
- Cô cũng biết thế nào là lăng loàn à? Cô lại chẳng lăng loàn trước tôi! Chắc cũng chỉ người chị ngu ngốc của cô mới không biết quan hệ bẩn thỉu giữa cô và anh rể mình thôi.
- Cô đừng có ăn nói lung tung.
- Tôi nói lung tung hay không các người tự biết. Chó chê mèo lắm lông, cùng giống ả thôi. Cô có dám thề là cô trong sạch không?
Hoa tỏ ra lúng túng và lấm lét nhìn tôi, sau đó lại nhìn chồng tôi. Hai người họ thái độ rất lạ. Nhìn vẻ mặt đó của em họ và chồng, tôi mới vỡ lẽ, những điều mà ả đàn bà kia nói là thật. Đúng là mình tôi ngu ngốc mới không biết gian tình giữa hai người họ. Nghĩ lại, đúng là mối quan hệ anh rể em vợ giữa Hoa và chồng tôi trên mức bình thường.
Tôi thật không ngờ, chồng và em họ, những người tôi yêu mến nhất, lại đối xử với tôi như vậy. Quá thất vọng, tôi lập tức bỏ về và viết đơn xin li hôn. Tôi không biết mình có thể tha thứ cho việc chồng ngoại tình không, nhưng chắc chắn tôi không thể tha thứ cho việc anh ngoại tình với chính em họ của mình.
Theo Ngoisao.vn
Cô em họ từng được vợ cưu mang và lời nhắn khuya: "Đêm nay anh ấy không về đâu, chị đừng chờ nữa!" Loan thực sự phải "câm nín" với những lời lẽ quá mức hoang đường của Thùy - em họ và cũng là "kẻ thứ ba" xen vào hôn nhân của vợ chồng cô... Một cô em họ xa của Loan li dị chồng, nhưng không được nhà mẹ đẻ đón nhận lại. Họ chê trách cô nàng làm mất mặt họ, bảo cô...