Có được hạnh phúc sau khi đã ‘vá trinh’
Trong đêm tân hôn dưới ánh sáng mờ mờ của chiếc đèn ngủ nửa xanh, nửa hồng anh đã nhìn thấy những giọt máu trinh loang lổ trên chiếc ga chải giường… Tôi đã đọc được trong mắt chồng mình sự kiêu hãnh, hả hê của anh…
Sau khi đã cảm thấy chán nản với những mối tình đến rồi đi, hơn nữa là con gái cái tuổi nó đuổi cái xuân, không ai có thể trẻ trung mãi được. Chính vì vậy ngay sau khi chia tay mối tình thứ 4 tôi đã quyết phải thay đổi, cũng phải tìm cho mình chỗ nương thân. Mình cũng cần có một gia đình, cần phải có một tấm chồng.
Thế rồi tôi gặp chồng tôi bây giờ. Anh là một người hiền lành, chăm chỉ, lúc nào cũng chỉ biết đến công việc, chính vì vậy mà đã gần ba mươi tuổi rồi mà anh vẫn chưa có một mối tình nào sâu đậm. Ngay từ khi quen anh tôi đã nhận thấy anh là một người tốt, là chỗ đáng tin cậy để mình gửi gắm, nương tựa.
Qua một thời gian đi lại, tìm hiểu với cách cư xử và dáng điệu của anh cho tôi thấy anh là một người cổ hủ và phong kiến. Điều đó khiến tôi lo sợ rằng anh sẽ không thể tha thứ cho tôi nếu biết tôi không còn trinh tiết. Anh sẽ rời bỏ tôi nếu anh biết sự thật phũ phàng này. Nếu điều đó xẩy ra thì đó quả thật là một điều đáng tiếc đối với tôi.
Không! Tôi không cam chịu điều đó, ai cũng có một thời tuổi trẻ để yêu, anh là người đến sau thì không có quyền đòi hỏi về quá khứ của tôi. Tôi càng không thể mất anh. Không thể đánh rơi hạnh phúc của chính mình.
Sau những ngày tháng đắn đo, suy đi tính lại, thiệt hơn tôi đã quyết định đi vá lại cái “màng trinh” đó để tự tin đến với anh. Cho đến bây giờ tôi mới nhận ra rằng đó là một quyết định sáng suốt nhất trong đời tôi. Trong đêm tân hôn dưới ánh sáng mờ mờ của chiếc đèn ngủ nửa xanh, nửa hồng anh đã nhìn thấy những giọt máu trinh loang lổ trên chiếc ga chải giường.
Video đang HOT
Tôi đã đọc được trong mắt chồng mình sự kiêu hãnh, hả hê của anh. Tôi như trút được gánh nặng trong lòng bây lâu nay. Mọi việc đã êm xuôi, không có một trở ngại nào hết. Tôi sẽ chôn chặt quá khử của mình, rồi thời gian trôi đi điều đó sẽ trôi vào dĩ vãng. Điều tôi cần bây giờ là toàn tâm toàn ý với chồng mình, với gia đình nhỏ của mình.
Đối với anh tôi vẫn là một người phụ nữ truyền thống, thuần khiết, trong trắng không một tì vết nào hết. Điều đó lại càng làm anh yêu tôi nhiều hơn, chăm sóc tôi chu đáo hơn. Đặc biệt khi biết tôi có thai anh càng quan tâm đến tôi nhiều hơn nữa. Anh tự nhận làm tất cả các việc trong nhà, từ rửa bát, lau nhà, đến cơm nước…Tôi chỉ việc đi làm về đọc báo để đợi cơm mà thôi.
Giá ngày đó tôi nói ra tất cả sự thật của tôi cho anh biết thì anh sẽ rời xa tôi hay có tha thứ thì trong thâm tâm anh sẽ luôn bị giày vò điều đó còn nhẫn tâm hơn nhiều so với việc tôi lừa dối anh như thế này. Tôi vá lại “màng trinh” để được sống bên anh trọn đời, trọn kiếp điều đó chẳng có gì sai hết, mà đối với tôi đó còn là một quyết định thông minh.
Giờ đây tôi đang tận hưởng hạnh phúc ngọt ngào bên chồng mình khi mà chỉ còn vài ngày nữa là gia đình chúng tôi sẽ đón nhận một thành viên mới. Một sinh linh bé nhỏ chào đời sẽ khẳng định tình yêu giữa vợ chồng tôi mãi mãi.
Theo Người đưa tin
Hả hê trước vợ tình cũ bị vô sinh, ai ngờ...
Từ ngày lấy chồng, tôi càng đâm ra chán nản. Trong một lần đi uống cà phê cùng bạn, tôi mới nghe được thông tin về Nam. Nhờ đó, tôi mới biết Nam đã cưới vợ, tôi còn biết thêm rằng, vợ Nam bị vô sinh và anh rất đau khổ vì điều này.
Nam bảo với tôi rằng, anh không còn yêu tôi nữa, thế nên chia tay là quyết định tốt nhất cho cả hai. Tôi nghe Nam nói thế thì khóc như mưa bởi vì tôi vẫn còn yêu anh nhiều vô cùng. Dù sao thì đã yêu nhau 2 năm trời, có biết bao kỷ niệm, đâu phải cứ bảo chia tay là chia tay được cơ chứ.
Ấy thế mà Nam dứt khoát với tôi như vứt một cái áo cũ vậy. Tôi không thể nào liên lạc được với anh những ngày sau đó. Bao nhiêu tin nhắn giãi bày, trách móc đầy sướt mướt tôi gửi cho Nam đều không được anh hồi âm. Tôi đến nhà Nam tìm anh thì cửa nhà đóng kín mít.
Cứ thế 3 tháng trời, tôi vật vã trong đau khổ. Cho đến khi Trung đến bên tôi, xoa dịu nỗi đau đó bằng tình yêu thì tôi mới nguôi ngoai. Sau 6 tháng hẹn hò, tôi chấp nhận lấy Trung như một cách để quên đi tình cũ. Thế nhưng tôi đã lầm. Càng gần Trung, tôi càng nhớ Nam da diết, tôi so sánh mọi thứ của Trung so với Nam rồi cảm thấy thất vọng ê chề. Nam hào hoa phong nhã bao nhiêu thì Trung lại cù lần bấy nhiêu.
Từ ngày lấy chồng, tôi càng đâm ra chán nản. Trong một lần đi uống cà phê cùng bạn, tôi mới nghe được thông tin về Nam. Nhờ đó, tôi mới biết Nam đã cưới vợ, tôi còn biết thêm rằng, vợ Nam bị vô sinh và anh rất đau khổ vì điều này.
Tôi tìm cách liên lạc lại với Nam. Không ngờ, Nam đồng ý gặp tôi luôn. Anh còn gửi lời xin lỗi đến tôi vì đã chia tay đột ngột. Vì hiện tại cả hai đã có gia đình nên chúng tôi nói chuyện khá thoải mái. Tôi nói với Nam rằng, dù tôi đã lấy chồng nhưng tôi không thể quên được anh.
Kể từ hôm đó, Nam thường xuyên liên lạc với tôi. Tôi trở lại vui vẻ như thời mới yêu và thường xuyên mua sắm váy mới để đi gặp Nam. Trung thấy tôi như vậy thì mừng lắm, anh bảo tôi nên đi ra ngoài nhiều hơn để tâm trạng thoải mái. Trung đâu biết rằng, tôi đang lén lút hẹn hò với tình cũ.
Tôi đề cập với Nam chuyện tôi sẽ sinh con cho anh và Nam rất bất ngờ. Tuy nhiên, Nam là con một và gia đình anh rất muốn có cháu nối dõi. Bản thân anh cũng đau đầu vì chuyện này nên dù yêu vợ nhưng Nam vẫn bị nhiều sức ép. Sau nhiều lần đề cập, tôi đã thuyết phục được Nam.
Nam đưa tôi vào viện làm các xét nghiệm, kiểm tra và tiêm phòng trước để chuẩn bị cho việc mang thai. Tôi cứ nghĩ đến việc có con với người đàn ông mình yêu thì vui không tả được. Thế nhưng, khi nhìn kết quả siêu âm trên tay, tôi lại rụng rời.
Bác sỹ kết luận, tôi bị tắc vòi trứng. Tôi đưa tờ giấy khám cho Nam xem thì anh chợt cau mày. Nam bảo tôi tự bắt xe về vì anh còn bận đi có việc.
Những ngày sau, tôi lại không thể nào liên lạc được với Nam. Tôi vừa buồn vừa lo vì căn bệnh của mình nên cứ đóng cửa nằm khóc ở trong phòng. Trung lục ngăn kéo, thấy tờ giấy khám của tôi thì chạy ra nắm tay tôi an ủi. Anh bảo sẽ cùng tôi chữa trị thật kiên trì, mà nếu không được, chúng tôi sẽ nhận con nuôi hoặc ở vậy cũng chẳng sao.
Tôi nghe Trung nói mà thấy xấu hổ. Thì ra người đàn ông chân chính chỉ có Trung mà thôi. Nam tìm đến tôi cũng chỉ vì muốn có một đứa con chứ anh ta không còn yêu thương gì tôi nữa. Kể cả người vợ vô sinh của anh ta cũng là kẻ bất hạnh.
Sau lời nói và cái nắm tay của Trung, tôi mới nhận ra được ai là người yêu mình tha thiết. Lần đầu tiên sau 3 năm lấy nhau, tôi mới nép vào người Trung một cách âu yếm. Tôi tự nhủ, có lẽ ông trời vẫn còn thương tôi nên mới cho tôi cơ hội để sửa chữa những lỗi lầm của mình.
Theo một thế giới
Tấm ga giường trắng tinh và cách hành xử của mẹ chồng đã cứu vớt cuộc đời tôi Lúc đó, mẹ chồng tôi vào phòng tôi gọi: "Châu ơi! Ra mẹ bảo cái này". Nhưng có lẽ, không thấy tôi ở đâu cả nên bà chạy ra ban công xem thế nào. Thấy tôi ngồi ru rú ở một góc, mẹ chồng tôi dìu tôi vào phòng rồi hỏi: "Con đau ở đâu à? Hay là do mệt quá?". Tôi cứ...