Có được chồng hờ hững cũng như không
Càng sống càng cảm thấy mình không giống vợ chồng anh à, mình chỉ là hai người sống chung một phòng thôi. Thậm chí không có một cử chỉ, hành động nào là biểu hiện tình cảm, sự gần gũi với nhau cả.
Sau một thời gian làm vợ chồng, sống chung với nhau, đủ để hiểu rõ tất cả những gì xảy ra xung quanh chúng ta. Anh và em nên tự nhìn nhận lại, để sống với nhau tốt hơn. Tất cả những niềm vui, nỗi buồn, giận hờn… đều là 1 cái đáng để nhớ. Em trân trọng tất cả những gì thuộc về gia đình mình, em yêu gia đình nhỏ của em, nó là quan trọng nhất. Em không biết gia đình là như thế nào trong anh nhưng anh hãy đểm lại từng ngày, từng tháng trôi qua, anh đã chia sẽ gì đối với gia đình chưa?
Anh là người sôi nổi, vui vẻ, mang lại niềm vui cho tất cả mọi người. Chính vì thế mà mọi người đều yêu quý anh. Điều làm em khó chịu là các cô gái có thể khoác vai anh, ôm eo anh, ôm hôn anh. Em cứ ngỡ mình là người thừa vậy. Ngày xưa anh còn độc thân thì anh có thể vui vẻ với tất cả mọi người. Nhưng nay anh đã có em, vậy mà anh vẫn sợ các cô gái khác buồn vì sự hiện diện của em? Anh vẫn đến với họ khi họ cần, anh vẫn chăm sóc họ như ngày nào. Vị trí của em nằm ở đâu ???
Anh hiểu nghĩa “trách nhiệm với gia đình” là sao không? Đâu phải anh làm được nhiều tiền, cho em tiêu xài thoải mái là tròn trách nhiệm đâu? Cái em cần là sự quan tâm, chăm sóc, sự chân thành, lòng yêu thương của anh kìa. Anh chỉ dành thời gian cho bạn bè, các mối quan hệ của anh thôi, anh không có một chút nào dành cho vợ con, gia đình cả. Anh nghĩ anh đã làm tròn trách nhiệm của một người cha, một người chồng chưa ?
Trong 1 đám đông, sẽ không ai nhận ra em là vợ anh cả, có thể họ sẽ nhìn ra một ai khác là “người thân nhất” của anh. Và lúc đó, em không là gì của anh hết.
Em thèm được anh quấn quýt như ngày đầu mới yêu nhau (Ảnh minh họa)
Càng sống càng cảm thấy mình không giống vợ chồng anh à, mình chỉ là hai người sống chung một phòng thôi. Thậm chí không có một cử chỉ, hành động nào là biểu hiện tình cảm, sự gần gũi với nhau cả.
Video đang HOT
Em có dịp nói chuyện với 1 người bạn sắp cưới của anh. Anh ấy nói “Chắc sau này ít gặp lại em, vì tháng tới, anh cưới vợ, phải dành thời gian cho gia đình nhiều hơn. Có lẽ 1 năm chỉ có thể gặp nhau 1, 2 lần thôi”, nghe bạn mình nói vậy, tự nhiên em thấy chạnh lòng. Cũng vì điều đó mà anh đã nhăn nhó, khó chịu… chúng mình giận nhau chỉ vì mình đến trễ 15 phút, khiến anh trễ hẹn với bạn.
Anh có thể để em bơ vơ trong một buổi tiệc và anh đi vui vẻ, cười giỡn với bạn bè. Anh có thể dối em để hẹn hò cà phê, ăn uống, xem phim với 1 cô bạn nào đó? Anh có thể nhẹ nhàng, từ tốn, dễ thương với tất cả mọi người nhưng luôn gay gắt, khó chịu, quát nạt em. Em nghĩ mình giống một người chỉ có cương vị là vợ anh thôi chứ chẳng có cái gì cả?
Những lần hẹn hò, đi chơi với em, anh chẳng mang lại cho em cảm giác yêu thương nữa. Mà nó giống như nghĩa vụ anh phải đi. Em mang đến cho anh cảm giác buồn chán vậy sao? Em không muốn tiếp tục cái thái độ hờ hững của anh hiện nay nữa…
Tất cả những điều anh mang đến cho em, có phải nó quá lớn đến nỗi em không thể tiếp tục được nữa? Yêu anh, yêu bằng tất cả những gì em có, nhưng anh đã phụ tình em bằng 1 hành động mà khiến em như trở thành người đã chết.
Em không biết phải nói như thế nào để bày tỏ hết nỗi lòng em hiện nay. “Có chồng hờ hững cũng như không!”
Liệu mình có nên tiếp tục cuộc sống thế này không anh? (Ảnh minh họa)
Lúc em sốt nằm cả ngày ở nhà, vậy mà anh vẫn đi chơi với bạn đến tận khuya mới về.
Lúc em đi làm về mệt đến nỗi muốn tắt thở, thế mà vẫn phải dọn dẹp, lau chùi nhà cửa, anh ngồi xem ti vi.
Lúc em giận anh, ra ngồi ngoài sân đến 2 giờ sáng, muỗi cắn sưng cả chân nhưng anh vẫn nằm trong chăn êm nệm ấm ngon giấc.
Lúc em giận anh, nằm khóc một mình, thế mà anh cũng không thèm quan tâm.
Lúc nào cũng chỉ có 1 mình em với em. Liệu mình có nên tiếp tục cuộc sống thế này không anh?
Đã lâu lắm rồi, em thèm cảm giác được nuông chiều, em thèm được anh quấn quýt như ngày đầu mới yêu nhau. Nhưng có vẻ xa xỉ quá anh nhỉ? Anh vẫn nói em thế! Giờ em cũng không biết em đang như thế nào, và em cần gì nữa? Có phải do vợ chồng mình không hợp nhau?
Theo VNE
Mong anh sẽ hạnh phúc
Cuối cùng cũng hết rồi, tình yêu thứ hai... Hai năm, thời gian không phải là dài, cũng không phải quá ngắn để hiểu nhau và yêu nhau. Em sợ phải hiểu hết con người anh, em sợ vì cứ hiểu anh thêm một chút, gần gũi thêm một chút, em lại nhận ra ở anh một điểm khiến em buồn...
Con người ta không ai là hoàn thiện cả, em biết, vì bản thân em cũng như vậy, và cũng chưa bao giờ có mơ ước tìm một người như vậy để yêu, vì sẽ là hão huyền lắm phải không anh? Em ngu ngơ nhưng yêu anh chân thành! Anh cũng yêu em mà, phải không anh? Có phải khi yêu nhau người ta không chỉ muốn đem hạnh phúc đến cho nhau? Sao em thấy tình yêu của chúng mình cay đắng vậy!
Từ khi yêu anh, cuộc sống của em thay đổi, cả tính nết em, suy nghĩ của em cũng có phần nào không còn như trước nữa. Em ích kỉ hơn, muốn giữ anh cho riêng em, chỉ em mà thôi... Nhưng anh ơi, em sợ phải đánh mất bản thân mình vì anh...
Chúng mình đã chia tay bao nhiêu lần rồi anh nhỉ? Nhiều quá, em cũng quên rồi. Mỗi lần như vậy, em đều rất đau khổ, đau lắm anh ơi! Nhưng sao lần này lại không như vậy? Vì em đã quá quen, hay vì tình yêu em chỉ dành cho anh của ngày xưa, ngày anh yêu em bằng cả tấm lòng... Ngày đó, nhớ không anh, mình thường nói với nhau rằng, dù có chuyện gì đi nữa mình cũng sẽ không rời xa nhau, không bao giờ. Ngày đó, mỗi ngày mình nhắn tin cho nhau, goi điện cho nhau không biết bao nhiêu lần chỉ để nói mình nhớ nhau. Ngày đó, gọi điện cho em không được anh lo lắng cuống cuồng và nhẹ nhàng mắng em vì cái "tội" ham chơi không nhắn tin gì cho anh hết! Không bao giờ nói nặng lời với em, không bao giờ quên chúc em ngủ ngon và chào buổi sáng, không quên đánh thức con mèo lười là em trong mỗi kì thi cử, không quên mua thuốc cho em dù em chỉ bị hắt xì...
Không nên khóc quá nhiều cho một quá khứ, một kí ức đã qua phải không anh! (Ảnh minh họa)
Nếu có ai đó hỏi em tiêu chuẩn chọn người yêu là gì, em sẽ nói chỉ cần người đó tốt và yêu em thật lòng. Khi em nói như vậy thì miệng em đang mỉm cười và trái tim nghĩ đến anh, người em yêu! Bây giờ mới hiểu, chỉ tình yêu thôi chưa đủ phải không anh? Yêu được một người rất khó, nhưng để giữ được tình yêu còn khó hơn nhiều. Em đánh mất anh cũng vì điều đó. Em đòi ở anh không chỉ là tình yêu, mà cả sự quan tâm, quan tâm sức khỏe, quan tâm giờ giấc học hành, quan tâm em từng bữa ăn giấc ngủ, quan tâm cả khi em buồn hay vui, khi em cười hay em khóc... Tất cả chỉ bằng hai từ quan tâm đó mà thôi, nhưng đối với anh điều đó khó lắm! Em biết, em hiểu, nên giờ đây khi mình mất nhau rồi, cũng là lúc trái tim em không còn nuớc mắt để khóc...
Anh bảo em đừng hận anh, được anh à! Không hận và không yêu là cách duy nhất để em quên được anh, để xóa được hình ảnh của anh trong trái tim em, và đó là điều giờ đây em cố gắng!
Anh ơi! Em mệt lắm, buồn lắm, cô đơn lắm! Nhưng sẽ không khóc nữa đâu anh! Không nên khóc quá nhiều cho một quá khứ, một kí ức đã qua phải không anh!
Em mong anh hạnh phúc...
Theo VNE
Tôi đã yêu phải... cave Tôi đau đớn khi nhận được những tin nhắn "chào mời" đầy khẩu dục của người yêu gửi cho cậu bạn thân của tôi... Tôi ngồi đây viết những dòng chữ này là khi tôi đang khóc trong đau khổ cho mối tình đầu của mình. Có lẽ khi yêu, ai cũng hạnh phúc, cũng mơ về những điều kì diệu mà tình...