Cô đi với thằng khác tả tơi ra thì được, tôi đi vài lần thì cô ý kiến à?
Anh đã luôn “giữ” cho cô, chỉ hy vọng đến đêm tân hôn để có thể tận hưởng niềm hạnh phúc tròn trịa nhất.
Đêm tân hôn… Một cái tát nảy lửa từ người bấy lâu nay còn không nỡ làm cô đau bao giờ. Ánh nhìn sắc lẹm và đầy căm hận từ người trước nay chỉ nhìn cô đầy yêu thương, trìu mến.
Cô từng thấy mình là một người con gái may mắn vô cùng vì cô có anh. Anh – một người đàn ông tinh tế, dịu dàng và vô cùng tốt bụng. Anh yêu cô, trân trọng, nâng niu cô từng chút một. Và nhất là anh luôn “giữ” cho cô, chỉ hy vọng đến đêm tân hôn để có thể tận hưởng niềm hạnh phúc tròn trịa nhất. Anh còn sợ nếu không gìn giữ cho cô thì nếu có chuyện gì xảy ra với cuộc tình này, cô sẽ là người chịu tổn thương. Một người đàn ông như vậy thật đáng quý biết bao!
Yêu nhau sao tránh khỏi những lúc thân mật, gần gũi và không làm chủ được cảm xúc của mình. Thế nhưng những lúc như thế anh lại cố gắng hết sức để kiềm chế. Cô thật sự cảm phục và xúc động vô cùng trước tấm lòng của anh.
Thế nhưng càng được anh quan tâm, yêu thương bao nhiêu, trong lòng cô lại càng cảm thấy tội lỗi bấy nhiêu. Cũng bởi, cô đâu còn là cô gái trong trắng, tinh khôi như anh nghĩ nữa. Cô đã bị vấy bẩn rồi. Cái quý giá nhất của người con gái của cô đã bị kẻ khác không phải là anh cướp mất rồi.
Anh luôn nói cô là cô gái trong sáng nhất anh từng gặp, là thiên thần trong lòng anh. Nhưng nếu một ngày anh biết sự thật thì sẽ ra sao đây? Cô không dám tưởng tượng nữa. Đó là nỗi đau cũng như niềm tiếc nuối lớn nhất trong cô khi cô đã không đủ cứng rắn và kiên quyết để “giữ” dành tặng cho anh.
Mỗi khi nhìn vào mắt anh, cô lại đau nhói lòng và mặc cảm tội lỗi dâng đầy. Nhưng nếu để cho cô nói ra sự thật thì cô lại càng không dám. Cô sợ niềm tin trong anh về một cô gái hoàn hảo như cô bị sụp đổ. Cô sợ anh sẽ sốc và không chịu nổi. Và hơn hết là cô sợ mất anh. Một người luôn thần tượng và nâng cô như nâng trứng lại có thể chấp nhận cô có tì vết được như thế ư?
Ngày cưới càng đến gần, nỗi lo sợ trong cô càng mãnh liệt. Dằn vặt và đấu tranh. Bao đêm không ngủ, cô vẫn không thể đưa ra được quyết định cuối cùng.
Video đang HOT
Nội tâm cô đang phải đấu tranh gay gắt giữa nói và không nói ra cho anh biết. Nói ra thì nguy cơ mất anh sẽ là rất lớn. Nếu không nói cô sẽ là kẻ lừa dối, là kẻ che giấu sự thật. Và làm thế với người hết mực yêu mình, cô thật không đành lòng. Và điều cô sợ hãi hơn cả, chính là một khi anh tự mình biết được sự thật thì lúc ấy sẽ thế nào? Cô sẽ vừa là kẻ tội đồ vừa là kẻ dối trá.
Ngày cưới ngày một đến gần. Cô quyết định ra một phương án táo bạo: Đánh cược! Khi chưa kết hôn, nếu cô nói ra sự thật, cô sẽ rất dễ mất anh vì 2 người chưa có gì ràng buộc. Nhưng nếu cô và anh đã là vợ chồng, anh có thể biết, có thể không biết cái sự thật tày trời ấy. Nếu anh không biết, vẫn hạnh phúc với cái ý nghĩ đã được có cô trọn vẹn thì cô sẽ chấp nhận làm kẻ ác và cố gắng bù đắp cho anh cả cuộc đời này.
Còn nếu anh phát hiện ra bằng một cách nào đó, có thể anh sẽ giận và trách móc cô, nhưng dù sao cũng là vợ chồng rồi. Cô tin vào tình yêu của anh dành cho cô, và rồi bằng vào tấm lòng của mình, cô sẽ làm cho anh nguôi giận và tha thứ cho cô. Cô thừa nhận, với những ý nghĩ đó, cô là kẻ không ra gì, là kẻ lừa dối xấu xa lắm. Nhưng cũng chỉ vì cô yêu anh và không muốn mất anh mà thôi.
Đêm tân hôn… Một cái tát nảy lửa từ người bấy lâu nay còn không nỡ làm cô đau bao giờ. Ánh nhìn sắc lẹm và đầy căm hận từ người trước nay chỉ nhìn cô đầy yêu thương, trìu mến. Những lời nói thô lỗ và mạt sát từ khuôn miệng chỉ quen dành cho cô những ngọt ngào, say đắm.
Cô đã thua rồi. Phen cá cược này cô đã thua. Anh là kẻ sành sỏi hơn cô tưởng rất nhiều. Quá dễ dàng để anh biết cô “còn” hay “mất”. Cô thua trong keo cá cược của mình. Và cô thua cả chính bản thân mình khi đặt niềm tin quá nhiều vào tình yêu của anh.
Những ngày hôn nhân sau đó của cô là những bi kịch nối tiếp. Nhiều lần anh đòi hỏi, dày vò cô cả đêm, đến khi cô mệt rã rời phải cầu xin anh tha thứ thì anh quát vào mặt cô: “Cô chiều thằng khác hết mình thì được, đến thằng này thì giở giọng kêu mệt à? Đừng hòng tôi để yên cho cô nhé!”. Thế là anh lại lao vào cô, dường như để trút hết mọi căm hờn và giận dữ của anh lên cô vậy.
Quá đáng hơn, anh còn ngang nhiên cặp bồ và đi chơi “gái”. Không những thế, khi về nhà, anh còn cố tình miêu tả tỉ mỉ, chi tiết cho cô nghe. Cô không muốn nghe cũng bắt cô phải nghe bằng được, rồi cười khẩy hỏi cô: “Thế nào, ngày xưa cô có phục vụ thằng đó như thế không?”. Cô tỏ ý không hài lòng thì anh hét lên: “Cô đi với thằng khác tả tơi ra thì được, tôi đi vài lần thì cô ý kiến à?”.
Cứ thế, cuộc sống của cô không khác gì địa ngục trần gian. Cô hối hận vô cùng. Nếu cô biết sẽ có ngày như thế này, cô nhất định sẽ nói thật với anh ngay từ đầu. Thà mất anh còn hơn có được anh mà đau khổ đầy nước mắt như thế này…
Theo VD/Ngoisao
Sốc khi thấy chồng mời đại gia đình hai bên đến để xỉ vả tôi
Lúc mọi người ngồi xuống bàn, anh lại thẳng thừng đứng dậy nghiêm nghị nhìn về phía tôi và nói lớn: "Thưa tất cả mọi người! Đây là vợ con, một con đ. không hơn không kém".
Tôi đã có một cuộc tình ba năm trước khi đến với anh. Anh là người mang lại cho tôi cảm giác được che chở, bình yên sau khi trải qua cảm giác tồi tệ bị người yêu cũ phản bội.
Yêu nhau được hơn hai năm, chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân nhưng oái oăm làm sao khi gia đình tôi lại phải đối kịch liệt chuyện này. Bố mẹ tôi đều lo sợ tôi làm dâu trưởng sẽ chịu nhiều thiệt thòi, vất vả. Bỏ qua tất cả, tôi tìm cách thuyết phục mọi người vì cho rằng người đàn ông mà mình chọn là một người tốt, đáng để tin tưởng hết đời.
Sau khi kết hôn tôi mới vỡ lẽ, cuộc sống hôn nhân không phải là màu hồng mà phức tạp hơn mình nghĩ nhiều. Anh trở nên đổ đốn, ham chơi và thích tụ tập bạn bè để nhậu nhẹt suốt ngày. Bao nhiêu lần tôi khuyên anh nên chú tâm vào công việc và chăm lo cho gia đình. Anh lại gạt đi, cho rằng phụ nữ thật rắc rối và quyết định lấy vợ sớm là một sai lầm.
Tôi cứ nghĩ khi mình có con, chồng sẽ tu chí làm ăn và có trách nhiệm hơn nhưng không phải. Anh vẫn chứng nào tật nấy, hết đi lại về nhà trong trạng thái say xỉn mà không ngó ngàng gì đến đứa con nhỏ. Nhiều lần thấy chồng như vậy, tôi bực mình nói nặng lời thì lại bị anh đánh đến thâm tím mặt mày.
Sự việc chỉ lắng xuống khi tôi quỳ lạy và van xin anh hãy suy xét đừng vội vàng buộc tội vợ. (Ảnh minh họa)
Quá chán nản với cuộc sống hôn nhân hiện tại, tôi đã lên facebook nhắn tin trò chuyện với một cậu bạn hồi trước học chung Đại học với nhau. Cậu ta ít hơn tôi hai tuổi, hiền lành nhất đám con trai trong lớp nên tôi rất quý và cũng thường xuyên tâm sự với nhau. Giờ cậu ấy đã vào Nam làm việc và lập gia đình trong đó.
Câu chuyện giữa tôi và cậu bạn trên facebook chỉ xoay quanh chuyện gia đình hiện tại của hai người. Vậy mà trong một lần tôi đang chat với cậu ta thì đứa con khóc, đúng lúc chồng tôi đi làm về. Vì chưa kịp đăng xuất tài khoản nên mọi tin nhắn giữa hai chúng tôi đều bị anh đọc hết và rất tức giận.
Không cần đợi tôi giải thích, anh đã ném luôn máy tính xuống sàn và lao vào túm tóc để đánh tôi. Anh vừa đánh vừa chửi tôi là con mất nết, lăng loàn khi dám hẹn hò với trai lúc chồng đi vắng.
Sự việc chỉ lắng xuống khi tôi quỳ lạy và van xin anh hãy suy xét đừng vội vàng buộc tội vợ. Thấy chồng im lặng nên tôi cũng nghĩ là anh không còn chấp nhặt nữa. Sự việc vừa rồi xem như là lỗi của tôi nên bị đánh một chút cũng là lẽ thường tình.
Tuy nhiên đúng hai hôm sau đang lúc dọn dẹp nhà cửa, tôi nhận được những tiếng bấm chuông cửa liên tục. Khi ra mở cổng thì thật choáng váng khi có cả đại gia đình gồm bố mẹ hai bên, anh em ruột thịt và hai bà dì của tôi đến.
Đang lúc bối rối vì không biết tại sao hôm nay mọi người lại đến đông đủ thế này thì anh chạy ào ra mời tất cả vào nhà với lý do là cần nói chuyện quan trọng.
Lúc mọi người đều ngồi xuống bàn, anh lại thẳng thừng đứng dậy nghiêm nghị nhìn về phía tôi và nói lớn: "Thưa tất cả mọi người! Đây là vợ con, một con đ. không hơn không kém".
Buổi hôm ấy, cả nhà đều nhìn tôi bằng cặp mắt khinh bỉ mặc cho tôi đã giải thích. (Ảnh minh họa)
Câu giới thiệu của chồng khiến cả nhà đều sượng sùng, xấu hổ và vô cùng tức giận. Lúc ấy, tôi tưởng như mình không thể ngồi vững trên ghế nữa. Thì ra việc anh gọi đông đủ mọi người đến đây là để xỉ vả và trách mắng vợ vì nghi ngờ ngoại tình thông qua tin nhắn hôm trước. Thật không ngờ anh lại chọn cách độc ác này để trị vợ trong khi lỗi không phải do tôi gây ra.
Buổi hôm ấy, cả nhà đều nhìn tôi bằng cặp mắt khinh bỉ mặc cho tôi đã giải thích và khóc lóc thanh minh mình vô tội đủ điều. Bố mẹ ruột tôi còn phải cúi đầu xin lỗi ông bà thông gia vì không biết cách dạy con. Bố mẹ chồng thì lắc đầu ngao ngán và tỏ vẻ thất vọng về tôi rất nhiều. Sau đó tất cả đều bỏ về hết, một mình tôi trơ trọi ngồi ôm con mà không biết làm gì hơn.
Giờ đây, chắc ai cũng nghĩ tôi là người đàn bà phản bội chồng, lăng loàn và trắc nết. Tôi biết ban đầu, lỗi là do tôi đã chọn sai đối tượng tâm sự là người khác giới nên mới thành ra cơ sự này. Nhưng thiết nghĩ cả đời tôi sống ngay thẳng, hết lòng yêu chồng con thì sao có thể phản bội anh được. Chấp nhận cam chịu điều tiếng xấu về mình để giải thoát cho cả hai hay tiếp tục níu kéo với anh để hi vọng giữ lại mái ấm gia đình bấy lâu mình vun vén. Tôi biết phải chọn thế nào đây?
Theo Afamily
Bước qua bóng ma hôn nhân, lương của tôi đã tăng 10 lần 'Một cuộc sống mà đêm xuống bạn sợ hãi vì bị đánh đập, lừa dối với một bên được ngủ đến sáng, thức dậy xinh tươi và đón nắng mới, bạn chọn cái nào?" Ảnh minh hoạ: Internet Chị Phương Dung (tên nhân vật đã thay đổi), 30 tuổi, đang ở Hà Nội, chính thức ly hôn được một năm. Trước đó chị...