Có đến 3 cấp độ sợ hãi trong phim kinh dị, đoán xem “Us” thuộc level nào sau đây?
Nếu cảm thấy “Us” vẫn còn nhẹ nhàng quá thì đã đến lúc bạn thử “tăng đô” với các bộ phim kinh dị có cấp độ cao hơn rồi đấy.
Từ lúc được công chiếu đến nay, Us ( Chúng Ta) của đạo diễn Jordan Peele đã không ngừng khiến cộng đồng mạng dậy sóng bởi nội dung đầy tính biểu tượng và ẩn ý. Song song đó, những luồng ý kiến trái chiều về mác “kinh dị” mà phim đang mang cũng xuất hiện. Cụ thể, nhiều khán giả cảm thấy tác phẩm rất ám ảnh và khiến họ căng thẳng từng phút trong rạp, nhưng cũng có người lại chẳng thấy gì đáng sợ. Vậy Us có thật sự là một phim kinh dị hay “đô” của các khán giả hiện tại đã và đang ở một “level” cao hơn?
Stephen King và 3 mức độ của các tác phẩm kinh dị
Stephen King là người đã định nghĩa lại thể loại kinh dị.
Nhắc đến thể loại kinh dị, có lẽ ai cũng phải biết tới cái tên Stephen King – cha đẻ của những tác phẩm đã gieo rắc sự ám ảnh vào tâm trí bao thế hệ như The Shining (1980), It (2017) hay Pet Sematary (2019). Khi bàn về thể loại này, ông đã chỉ ra 3 mức độ được áp dụng nhiều trong các tiểu thuyết và cả kịch bản phim. Đối với “ông hoàng kinh dị”, mỗi mức độ lại có một bộ phận khán giả riêng. Nhưng xét trên phương diện người chắp bút, 3 mức độ sau được xếp theo thứ tự từ dễ viết đến khó viết, từ dễ hiểu đến khó hiểu và từ đơn giản đến phức tạp.
Mức độ 1: The Grossed-Out (Kinh Tởm)
Cảnh phim đặc trưng của mức độ 1 trong “It”.
Trong bộ phim kinh dị It ra mắt năm 2017, giây phút cậu bé Georgie (Jackson Robert Scott) bị tên hề ma quái Pennywise (Bill Skarsgard) cắn đứt lìa cánh tay, tiếng kêu rên đau đớn trong màn mưa hay cảnh phim ấn tượng lúc Beverly (Sophia Lillis) chứng kiến một đài phun máu trong nhà tắm của mình ắt hẳn đều để lại những cảm giác rất “dợn” cho khán giả. The Grossed-Out nôm na là những giây phút đổ máu nhất trong phim, gợi cảm giác đau về mặt tâm lý, hoặc cảm giác hoảng sợ khi thấy những bộ phận trên cơ thể được đem lên khung hình một cách kì dị.
Phim kinh dị chặt chém chính là The Grossed-Out.
Một cái đầu lăn đến bên chân nhân vật chính, một cánh tay máu bị đứt lìa nắm lấy chân nữ phụ, một cái bẫy sập ngay chân một gã đang chạy trốn trong rừng… thường là những mô típ điển hình của mức độ này. Đi kèm những thước phim máu này thường là phần score ( nhạc nền) rất ma quái, tiếng violin hoặc dàn dây réo rắt, hoặc tiếng dàn kèn thật trầm tạo cảm giác “sởn da gà”. Mức độ này thường gặp nhiều ở cái thể loại nhánh của dòng kinh dị như thể loại tra tấn ( Saw, The Human Centipede), chặt chém ( Scream, Child’s Play), ăn người ( Hannibal, The Green Inferno).
Mức độ 2: The Horror (Kinh Dị)
Đây là mức độ phổ biến nhất của dòng phim kinh dị và có lẽ cũng là thân thuộc nhất với khán giả trên toàn thế giới. The Horror chơi đùa với trí tò mò của khán giả về thế lực siêu nhiên, ma quỷ trong một bộ phim. Trong đa số phim thuộc nhánh Supernatural Horror (Ma Quỷ, Siêu Nhiên), thế lực hắc ám thường được giấu mặt tới tận hồi 3. Xuyên suốt tác phẩm, khán giả chỉ thấy bóng dáng chúng lướt qua vài giây, hay thoắt ẩn thoắt hiện phía sau nhân vật. Giây phút chúng lộ diện 100% “không che” chính là thời điểm The Horror lên tới cao trào.
Video đang HOT
Giải thích ngắn gọn, mức độ 2 tập trung vào sự xuất hiện và hiện diện của những thứ phi tự nhiên, những thứ có diện mạo gớm ghiếc, đáng sợ. Nó có thể là quái vật Xenomorph trong Alien (1979), khủng long Indoraptor trong Jurassic World: Fallen Kingdom (2018), Sadako trong The Ring (2002) hay Valak của The Conjuring 2 (2016). Mức độ 2 này cũng thường sử dụng Jump-scare (hù dọa bất ngờ) rất nhiều vì đó là cách khai thác hiệu quả nhất những nhân vật kì dị này trong công cuộc “hù dọa” nhân vật chính lẫn khán giả.
Mức độ 3: The Terror (Kinh Hoàng)
Annabelle không làm gì cũng khiến khán giả khiếp sợ.
Đây là mức độ mà Stephen King tâm đắc nhất và cũng là “trend” (xu hướng) mà các phim kinh dị luôn cố gắng hướng tới để thoát ra khỏi những khuôn mẫu lối mòn, dễ đoán. Mỗi khi máy quay quay cận mặt con búp bê quỷ ám Annabelle, khán giả lại có một cảm giác khó chịu, đứng ngồi không yên và không muốn nhìn quá lâu. Lý giải về mặt tâm lý, chúng ta không sợ Annabelle, mà chúng ta sợ nó sẽ cử động bất thình lình.
Nhưng không, Annabelle không hề cử động trong suốt tất cả các phần phim. Annabelle chỉ mỉm cười và thi thoảng… dịch chuyển chỗ ngồi. Tuy nhiên, cảm giác sợ hãi rằng con búp bê này có thể sẽ đứng dậy, mở miệng ra nói vài câu rồi tóm lấy nhân vật luôn hiện hữu trong chúng ta.
“ Hereditary” được đánh giá là phim kinh dị hay nhất năm 2018.
The Terror tập trung vào nỗi sợ tâm lý của khán giả. Thay vì những màn Jump-scare đôi khi quá dễ đoán, mức độ này sẽ xây dựng một cảm giác bất an, ám ảnh xuyên suốt cả bộ phim. Đó là cảm giác con quỷ đội lốt ma sơ đứng phía sau lưng nhân vật nhưng ai không hề biết, rồi khi họ quay lại nhìn thì nó đã biến mất. Đó là cảm giác kì cục khó chịu khi những người da trắng hành xử quá kì bí và quái lạ, với những nụ cười “hơi sai sai” trong Get Out (2017). Đó là hành tung bí ẩn của những người hàng xóm, quá khứ vụn vặt chưa sáng tỏ của người bà đã khuất trong Hereditary (2018).
Hay như trong series kinh dị gần đây của Netflix là The Haunting of Hill House thì chính là giây phút khán giả chợt nhận ra background của phim đầy rẫy những bóng ma rải rác luôn dõi theo từng bước nhân vật mà đạo diễn không hề tìm cách báo hiệu hay chỉ điểm. Có thể nói, The Terror là mức độ tập trung vào yếu tố con người nhất. Những bộ phim kinh dị được giới phê bình đánh giá cao đa phần nằm ở mức độ này do tính nhân bản, cũng như việc thoát ra khỏi những lối mòn và mô típ quá cũ kỹ của phim kinh dị truyền thống.
Vậy Us thuộc mức độ nào?
“Us” được đánh giá thiên về mức độ 3.
Theo đánh giá của nhiều nhà phê bình, Us khá thiên về mức độ 3 theo cách Stephen King đã miêu tả. Dù không thể phủ nhận bộ phim vẫn có những cảnh rất máu (đã bị cắt bớt khi công chiếu tại Việt Nam) như mức độ 1, hay sự kì quái của những Tethered (Người bị xích) như mức độ 2, cảm giác xuyên suốt phim chính là sự khó chịu và ám ảnh.
Khán giả bị ám ảnh bởi hành tung kì bí của những thế lực này, cách họ di chuyển, cách họ phát ra âm thanh man rợ, hay cách họ tồn tại ngay dưới và bắt chước mọi hành vi của chúng ta. Cú lật mặt cuối phim, dù gây nhiều tranh cãi và trăn trở, vẫn là một chiêu bài nằm trong phạm vi mức độ 3 này: nỗi kinh hoàng gieo rắc khi chúng ta nhận ra niềm tin từ đầu phim đã bị đánh tráo hoàn toàn.
Phim gây ám ảnh nhiều hơn là ghê rợn vì bạo lực.
Tóm lại, những khán giả của mức độ 1 và 2 sẽ không thấy thỏa mãn với Us. Nhưng với ai yêu thích nhánh kinh dị tâm lý, có lẽ sẽ thấy Us như một tuyệt tác. Vậy bạn cảm thấy mình thuộc mức độ nào?
Thro trí thức trẻ
6 phim kinh dị đảm bảo "hack não" bạn không thua gì "Us"
Nếu cảm thấy chán những bộ phim đâm chém, hù dọa thông thường, sao bạn không thử đổi gió với thể loại kinh dị kèm "hack não" nhỉ?
Us ( Chúng Ta) của Jordan Peele đã trở thành một hiện tượng phòng vé với vô vàn ý nghĩa, nội dung ấn tượng và các tình tiết lật như... bánh tráng. Nhưng đây không phải tác phẩm duy nhất chơi trò "ú tim" với khán giả nhờ vào cái kết khó mà sốc hơn.
1. The Mist (Quái Vật Sương Mù, 2007)
Được chuyển thể từ tác phẩm cùng tên của nhà văn Stephen King, The Mist xoay quanh một thị trấn nhỏ bỗng bị nuốt trọn bởi màn sương mù bí ẩn. Bi kịch bắt đầu xảy ra khi những con quái vật gớm ghiếc bắt đầu xuất hiện và nuốt chửng con người. Những người sống sót tụ họp lại trong một siêu thị địa phương để chống lại lũ quái vật, đồng thời đấu đá lẫn nhau để giành quyền lãnh đạo.
Cuối cùng, David Drayton (Thomas Jane) cùng người thân quyết tâm lao ra xe và cố gắng chạy trốn khỏi màn sương quái đản. May mắn không đến với họ khi chiếc xe bắt đầu hết nhiên liệu. Bị vây quanh bởi làn sương mù, cả nhóm quyết định tự sát thay vị trở thành "bữa tối" của lũ quái vật bí ẩn. Éo le thay khẩu súng chỉ có 4 viên đạn nhưng trong xe lại tới 5 người. Điều này dẫn đến cái kết bi thảm và đầy ám ảnh.
2. Shutter Island (Đảo Kinh Hoàng, 2010)
Phim lấy bối cảnh vào những năm 1950, đặc vụ Teddy Daniels (Leonardo Di Caprio) cùng cộng sự Chuck Aule (Mark Ruffalo) được cử tới một nhà tù biệt lập trên đảo, nơi giam những tù nhân nguy hiểm mắc chứng bệnh tâm thần để điều tra về một vụ trốn thoát của một nữ sát thủ. Với sự giúp đỡ của bác sĩ Cawley, Teddy dần nhận ra sự khác lạ nơi đây và cho thấy mục đích thực sự của anh tới đảo Shuter không phải chỉ đơn giản điều tra vụ mất tích.
Anh đã khám phá ra đây không chỉ là những phòng giam thông thường mà còn là nơi thực hiện thí nghiệm về não người trên các tù nhân xấu số. Càng đi sâu vào vụ án, Teddy càng cảm thấy bị rối trí và thường xuyên bị ác mộng ghê rợn về cái chết của người vợ yêu quý. Cao trào ngày càng được đẩy lên khi khán giả và chính Daniels không thể phân biệt được đâu mới là thật, đâu mới là giả.
3. Goodnight Mommy (Chúc Mẹ Ngủ Ngon, 2014)
Goodnight Mommy với chỉ 3 diễn viên và bối cảnh gói gọn trong một căn nhà của Đức đã nhận được vô số lời khen ngợi trong năm 2014. Trở về sau một cuộc phẫu thuật thẩm mỹ, mẹ của cặp sinh đôi Elias và Lukas quấn băng đầy mặt chỉ chừa mỗi đôi mắt và miệng. Kì lạ hơn, bà chỉ nói chuyện với một đứa con và hoàn toàn lờ đi sự hiện diện của đứa con lại.
Từ đây, bộ phim chiêu đãi người xem hàng loạt hình ảnh mập mờ, khó hiểu nhưng cũng không kém phần rùng rợn. Dưới suy nghĩ ngây thơ của lũ trẻ, người đàn bà kia dường như chẳng phải mẹ chúng. Những giả thuyết, âm mưu được Elias và Lucas vạch ra cùng dải băng trắng trên gương mặt không khác hồn ma của người phụ nữ khiến người xem phải ớn lạnh. Đến cuối cùng, cái kết một lần nữa gây bất ngờ và hoang mang đến tột độ khi những gì ta xem nãy giờ chưa chắc đã là sự thật.
4. Loạt phim Happy Death Day (Sinh Nhật Chết Chóc)
Phim kinh dị về vòng lặp thời gian không mới nhưng đến Happy Death Day thì đã được nâng lên một tầm cao khác. Cô nàng Tree (Jessica Rothe) bị một kẻ ác nhân đeo mặt nạ lấy mạng đúng đêm sinh nhật và bất ngờ tỉnh dậy vào sáng ngày hôm đó. Cứ thế, cô nàng rơi vào vòng lặp bất tận giữa sự sống và cái chết trong cùng một ngày.
Dựa vào số "mạng" dồi dào, Tree buộc phải khám phá ra kẻ thủ ác giữa vô số mối quan hệ chồng chéo của bản thân. Những tưởng vụ án đã giải quyết ổn thỏa, phần 2 của phim lại mở ra cả một "vũ trụ" mới cũng như đưa con nào Tree trở lại cái ngày định mệnh đó. Giờ đây, nội dung phim càng "hack não" người xem hơn vô số lý thuyết về du hành thời gian, vũ trụ song song bên cạnh danh tính của kẻ ác nhân bí ẩn mới.
5. Get Out (Trốn thoát, 2017)
Trước Us, vị đạo diễn tài ba Jordan Peele đã từng một lần "hack não" người xem với Get Out. Phim xoay quanh anh chàng da màu Chris (Daniel Kaluuya) trong lần đầu tiên ra mắt gia đình bạn gái da trắng ở một vùng ngoại ô yên bình. Những tưởng đây sẽ là chuyến đi vô cùng hạnh phúc, anh chàng không ngờ bản thân đã rơi vào một cái bẫy chết người.
Ngay khi vừa gặp "nhạc phụ nhạc mẫu" tương lai, hàng loạt sự kiện bí ẩn xảy ra xung quanh Chris, từ hành động và thái độ kì lạ của hai người làm công da màu cho tới những vị hàng xóm khả nghi. Cuối cùng, phim mang tới cái kết gây "sốc tới óc" cho toàn bộ khán giả.
6. Escape Room (Căn Phòng Tử Thần, 2019)
Với kinh phí vỏn vẹn chỉ 9 triệu USD cùng dàn diễn viên chẳng tên tuổi, Escape Room đã bất ngờ tạo nên cơn sốt bởi kịch bản hấp dẫn và sáng tạo. Dựa trên trò chơi Escape Room quen thuộc của giới trẻ, bộ phim buộc người xem phải liên tục động não để tìm ra lời giải cho từng căn phòng một.
Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm vì tìm được đáp án, tác phẩm lại mở ra vô số thử thách mới còn căng thẳng hơn trước. Không những thế, danh tính của những kẻ đứng sau trò chơi tử thần này hay ai sẽ là người sống sót là một câu hỏi khiến khán giả phải "đau não" cho đến cuối phim.
Vậy bạn còn bộ phim kinh dị "hack não" tâm đắc nào khác không?
Theo trí thức trẻ
Ngoài những khán giả cuồng "Us" đến ám ảnh, số còn lại chỉ thấy "xàm và nhạt" Bên cạnh những khán giả cho rằng "Us" của Jordan Peele là một tuyệt tác kinh dị, nhiều người khác lại nghĩ phim khá nhạt. Cuối tuần vừa qua, Us ( Chúng Ta) đã công chiếu và phá vỡ nhiều kỉ lục doanh thu trên toàn thế giới. Tuy nhiên, một phần không nhỏ trong số đó nhờ vào danh tiếng của Jordan...