Cô dâu mới bị mẹ chồng bắt cuốc bộ 10km xách nước, chờ cả tiếng không thấy về, cả nhà…
“Dâu gì mà cãi nhem nhẻm thế? Đừng tưởng thằng Vinh chiều cô mà cô lên mặt nhé. Một là đi xách nước, hai là biến khỏi nhà cho tôi”.
ảnh minh họa
Lam về nhà chồng lúc cô đã mang bầu được 3 tháng, nghĩ mình có chửa trước, lại được gả vào gia đình thuộc dạng giàu có nhất làng nên Lam khi nào cũng thu mình. Cô sợ ánh mắt soi mói của mẹ chồng và cô em chồng, cô đọc được trong ánh mắt ấy là sự khinh thường tột độ. Cô biết họ nghĩ cô như chuột sa chĩnh gạo, cô dùng cái thai để buộc Vinh cưới. Nhưng họ không biết rằng với Vinh, anh yêu Lam thật lòng.
Nhưng Vinh chả là gì cả vì anh đi làm ở thành phố, cách nhà 150km, một tuần Vinh mới về nhà 2 đến 3 lần. Vinh muốn Lam ở quê dưỡng thai, sau này sinh con, con lớn rồi thì anh sẽ đưa mẹ con Lam lên thành phố sống cùng.
Mới cưới được 5 ngày, Vinh đã phải trở lại thành phố làm. Trước đó vì ngứa mắt với con dâu nhưng con trai vẫn ở nhà nên mẹ chồng Lam không dám làm gì cả. Nhưng sau khi Vinh đi làm, Lam mới tận hưởng đủ cảm giác thế nào là bị mẹ chồng hành.
5h sáng, Lam phải dậy đi quét hết căn nhà rộng thênh thang, sau đó đun cám lợn, băm bèo, đi chợ, nấu đồ ăn sáng, giặt quần áo. Lam có bầu, người không được khỏe nhưng khi nào cô cũng phải nai lưng ra làm, nếu mẹ chồng cô thấy cô ngồi nghỉ một lúc thì kiểu gì cũng lồng lộn lên rồi quát mắng. Bà sẽ bảo cô lười, chỉ có làm mấy cái việc nhà cỏn con mà cũng không xong. Chưa hết, cô em chồng còn đi ngồi lê đôi mách với hàng xóm khiến họ đều chê trách Lam. Có mấy lần ra bờ sông giặt đồ, Lam còn thấy ánh mắt khinh bỉ từ hàng xóm, họ nói nhỏ thôi nhưng Lam cũng đủ nghe thấy câu: “hư đốn mới chửa trước như nó”.
(Ảnh minh họa)
Lam nhịn nhục cắn răng sống ở nhà chồng được 2 tuần. Những ngày đó, cô cực khổ hơn con ở. Từ bố chồng, mẹ chồng đến em gái chồng đều hành cô “ra bã”, mặc cô đang có thai. Nhưng đến hôm đó thì mới xảy ra chuyện.
Chẳng hiểu sao hôm đó bố chồng Lam nổi hứng mở tiệc trà rồi mời mấy ông bạn đến dự. Ông bảo nước giếng ở đây pha không ngon, phải đi gánh nước ở làng bên cách đây 10km thì mới được. Chả là ở đó có một cái giếng nước trong vắt, pha trà hay nấu gì bằng thứ nước đó cũng ngon hơn hẳn. Mẹ chồng Lam thấy chồng nói vậy thì đưa ra một cái can rồi bảo Lam:
- Cô sang làng bên xách nước về đây cho ông ấy pha trà nhé. Nhớ lấy đầy cả can này nghe chưa.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
- Dạ vâng, thế mẹ cho con mượn xe đạp nhé ạ?
- Xe để đấy tí cái Thu đi, cô đi bộ đi.
- Mẹ ơi, nhưng 10km làm sao con đi nổi ạ? Cả đi cả về là 20km…
- Dâu gì mà cãi nhem nhẻm thế? Đừng tưởng thằng Vinh chiều cô mà cô lên mặt nhé. Một là đi xách nước, hai là biến khỏi nhà cho tôi.
Lam lầm lũi cầm cái can nhựa đi ra khỏi nhà. Lúc đi trời đang dâm nên cô quên không mang nón. Được nửa đường, trời bỗng đổ nắng chang chang, Lam không có gì đội lên đầu, chỉ biết đi nép vào mấy gốc cây ven đường.
Thế rồi Lam cũng đến nơi, đổ nước đầy can xong, Lam đang định xách đi thì cô bị trượt chân ngã ra nền giếng. Ở đó toàn đá tảng, Lam bị đập cả người vào đó, khi ngồi trấn tĩnh lại, cô mới hốt hoảng khi thấy dưới chân mình bị chảy máu đầm đìa. Chỗ giếng đó khá xa làng, lúc Lam đến lại là giữa trưa nắng nên không có air a, Lam nhìn quanh rồi kêu cứu nhưng cô cứ kêu mãi, kêu mãi vẫn không có ai đến.
Ở nhà, bố mẹ chồng Lam cứ đi vào đi ra, chờ con dâu mãi nhưng đến chiều vẫn không thấy Lam về. Bố chồng Lam bực lắm vì ông phải hoãn tiệc trà lại với mấy ông bạn. Đến tối, vẫn không thấy Lam về, lúc này mẹ chồng Lam mới lo lắng vì mai là cuối tuần, kiểu gì tối nay con trai bà cũng về. Mẹ chồng Lam gọi con gái chở đến làng bên xem thế nào, đến chỗ giếng, soi đèn pin mãi chỉ thấy có vết máu khô còn con dâu vẫn bặt tăm. Lúc này bà mới hoảng, chạy vào khu dân cư gần đó hỏi han thì mới hay Lam đã được chuyển đi trạm xá vì sảy thai, người bị mất nhiều máu, hiện đang nguy kịch.
Mẹ chồng Lam lúc đó mới hoảng lên, bà bảo con gái phi đến trạm xá. Đến nơi thì thấy Lam nằm trên giường, mặt trắng bệch. Y tá ở đó bảo đang đợi người nhà đến làm thủ tục để chuyển lên tuyến trên vì Lam nằm giữa nắng quá lâu và bị mất máu quá nhiều và đứa bé cũng không cứu được.
Nhìn con dâu nằm trên giường bệnh, mẹ chồng Lam mới run rẩy. Bà không biết lát nữa sẽ phải ăn nói thế nào với con trai. Bà cũng chỉ muốn hành con dâu một chút để thị uy nhưng không ngờ lại gặp phải cảnh tượng đau lòng như thế này.
Theo blogtamsu
Chồng mất 4 năm vợ đột nhiên mang thai, cả nhà chồng không tin và đuổi đánh cho đến khi...
Dù Thương có giải thích đến thế nào đi chăng nữa thì việc có thai với người chồng đã mất cách đây 4 năm với bố mẹ chồng là điều không thể...
Từ một cô con dâu thảo hiền, bây giờ trong mắt bố mẹ chồng cô không khác gì một đứa con dâu hư hỏng, mất nết ( ảnh minh họa )
Thương và Hùng yêu nhau từ thời còn sinh viên, để lấy được nhau cả hai phải trải qua rất nhiều khó khăn vì sự ngăn cấm của gia đình Hùng. Sinh ra trong một gia đình khá giả, bố mẹ đều là công chức nhà nước, Hùng lại là con trai một trong nhà nên khi tuyên bố sẽ cưới Thương, một cô gái tỉnh lẻ với gia cảnh hết sức bình thường khiến bố mẹ Hùng ra sức ngăn cấm.
Vậy nhưng cuối cùng bằng sự kiên trì của cả hai thì cuối cùng gia đình Hùng cũng xuôi mà đồng ý cho cho cuộc hôn nhân này. Về làm dâu Thương luôn là một người vợ ngoan, một nàng dâu thảo. Mẹ Hùng xưa vốn có định kiến với Thương bây giờ cũng phải một mực khen cô con dâu này hiếu thảo. Niềm hạnh phúc gia đình ấy sẽ trọn vẹn hơn nếu có tiếng cười của trẻ con. Bố mẹ chồng cũng giục Thương nhanh nhanh có tin vui để ông bà bế cháu. Vậy nhưng dù đã kết hôn được gần 1 năm nhưng Thương vẫn chưa mang bầu. Đi khám thì bác sỹ bảo cả hai vợ chồng đều khỏe mạnh, không có vấn đề gì xảy ra.
Khi mà niềm mong mỏi có đứa con chưa được thì cô lại phải chịu đựng nỗi đau tột cùng khi mà người chồng mà cô yêu thương cũng bỏ cô mà đi ( ảnh minh họa )
Nhiều lúc Thương cứ tự trách mình, những lúc đấy chồng cô lại vỗ về an ủi " chuyện con cái là do cái duyên, không thể nóng vội được". Nghe những lời đấy của chồng cô cũng cảm thấy được an ủi phần nào.
Vậy nhưng có lẽ cuộc đời Thương có quá nhiều biến cố, khi mà niềm mong mỏi có đứa con chưa được thì cô lại phải chịu đựng nỗi đau tột cùng khi mà người chồng mà cô yêu thương cũng bỏ cô mà đi. Hùng bị tai nạn giao thông khi đang trên đường công tác, Thương không kịp hiểu chuyện gì đang xảy đến với mình nữa.
Mất chồng ở độ tuổi còn quá trẻ, ngày hết chịu tang chồng, nhiểu người khuyên Thương đi bước nữa để ổn định cuộc sống. Ngay cả bố mẹ cũng nói rõ quan điểm của họ:
- Hùng nó mất rồi, nhưng con thì còn quá trẻ. Nếu con tìm được người thương con thì con cứ đi bước nữa, bố mẹ không ngăn cấm.
Nghe những lời đấy Thương chỉ biết ứa nước mắt mà im lặng. Bản thân cô biết rằng mình chẳng thể mở lòng được với người đàn ông khác vì cô quá yêu chồng. Thương nhất quyết ở lại chăm sóc bố mẹ thay chồng, ông bà cũng đã lớn tuổi lại ở một mình không ai chăm sóc như vậy cô không yên tâm. Cô nộp hồ sơ xin đi làm ở một công ty tư nhân để trang trải cuộc sống, mặt khác để áp lực công việc sẽ khiến cô vơi bớt nỗi buồn.
Càng nhớ chồng, Thương lại càng mong mỏi có một đứa con chung với anh. Nếu có đứa con cô cũng được an ủi phần nào khi không có chồng ở bên, bố mẹ chồng cũng vui vẻ hơn nếu có cháu bế. Vì cái đợt đi khám sức khỏe Hùng có quyết định là trữ đông tình trùng của mình để nếu lỡ như hai vợ chồng có gì ông ổn thì để thụ tinh nhân tạo. Từ lần chồng mất đến nay bao lần Thương có ý định thụ tinh nhân tạo, nhưng vì có quá nhiểu thứ phải lo nên cô chưa thể làm được.
Thương quyết định giấu bố mẹ chồng đến bệnh viện và thụ tinh nhân tạo, trong lòng cô đang thầm nghĩ nếu bố mẹ chồng biết ông bà sắp có cháu nội thì hẳn sẽ rất vui sướng, chồng cô ở bên kia chắc cũng sẽ ủng hộ quyết định này của cô. Vậy nhưng trái với suy nghĩ của cô, ngay khi nghe Thương thông báo tin mình có thai được 4 tuần, bố mẹ chồng cô đã nối đóa lên:
- Nếu cô muốn đi bước nữa thì cứ nói, tại sao lại hư hỏng rồi vác cái bụng bầu về đây để ăn vạ ông bà già này.
- Mẹ ạ, đứa bé này là con của anh Hùng, đứa bé này là cháu nội của bố mẹ.
- Thằng Hùng nó mất đến nay đã được 4 năm, vậy mà cô nói cô có thai với nó không thấy vô lý sao.
- Trước đây con và anh Hùng đi khám, chồng con có quyết định trữ đông tinh trùng ở trong bệnh viện đề phòng nếu chúng con có gì không ổn thì thụ tinh ống nghiệm. Anh ấy mất rồi con rất muốn có một đứa con chung với anh ấy để phần nào an ủi, bố mẹ có cháu bế cũng vui hơn.
Dù Thương có giải thích đến thế nào đi chăng nữa thì việc có thai với người chồng đã mất 4 năm với bố mẹ chồng là điều không thể. Từ một cô con dâu thảo hiền, bây giờ trong mắt bố mẹ chồng cô không khác gì một đứa con dâu hư hỏng, mất nết. Bố mẹ chồng đuổi đánh cô ra khỏi nhà vì nghĩ rằng cô có thai bên ngoài với người khác.
Tiếng xấu đồn về trong quê khiến Thương cũng không dám về nhà bố mẹ đẻ. Với đồng lương eo hẹp, cô phải trải qua 9 tháng 10 ngày mang thai vất vả trong căn nhà trọ ọp ẹp, dột nát. Có những lúc Thương chỉ muốn ôm cái bụng bầu mà quăng mình xuống sông nhưng tình yêu con khiến cô không thể. Thương cứ cắn răng chịu đựng và vượt qua như vậy. Ngày sinh con, một mình Thương vào viện. Ai cũng rớt nước mắt khi thấy bà mẹ trẻ mặt mày tái xanh tự lo toan một mình. Đứa bé giống chồng như đúc khiến Thương được an ủi nhiều lắm.
Bế con tìm đến nhà chồng, dù đứa bé có giống chồng thế nào, mẹ chồng vẫn một mực khăng khăng buộc cô phải là xét nghiệm ADN để xác nhận huyết thống. Cô xót con, xin mẹ chồng cho cô nán lại nhà bà cho đến khi con đầy năm rồi hẵng làm xét nghiệm nhưng bà kiên quyết không nghe. Cô thương con lắm, con cô bé bỏng như vậy, để nó về căn nhà dột nát kia sẽ nay ốm mai đau. Thương quỳ gối van xin mẹ chồng nhưng vẫn không được bà chấp thuận. Cô vừa nói vừa khóc: "Chẳng nhẽ bao năm con làm dâu hiền thảo với mẹ không đủ để mẹ tin tưởng con lần này sao?". Mẹ chồng Thương lạnh lùng: "Từ ngày thằng Hùng qua đời tôi cũng chẳng coi cô là con dâu nữa rồi!".
Thương bàng hoàng trước câu trả lời nhẫn tâm đó. Cô bèn gạt nước mắt bế con đi. May mắn thay con trai cô dù sống trong căn nhà dột nát, xập xệ nhưng vẫn bụ bẫm, kháu khỉnh. Ngày con cô đầy năm, Thương gửi về cho nhà chồng mảnh giấy xét nghiệm ADN từ viện chứng nhận con trai cô chính là máu mủ của Hùng. Bố mẹ chồng cô lúc bấy giờ mới vỡ lẽ và đánh tiếng muốn đón Thương cùng cháu mình về nuôi thế nhưng Thương đã từ chối thẳng thừng. "Vì mẹ không coi con là con dâu của mẹ nữa nên con cũng không còn có liên quan gì tới bố mẹ nữa rồi!". Bố mẹ Hùng hối hận vô cùng nhưng trước sự sắt đá của Thương, họ cũng không làm gì được nữa.
Theo blogtamsu
Bi hài đêm tân hôn, cả nhà chồng được phen hết hồn vì tiếng hét thảm thiết của cô con dâu Đêm khuya thấy nghe thấy tiếng con dâu hét toáng lên, cả nhà chồng vội vã chạy lên xem có chuyện gì. Nhưng cánh cửa phòng vừa mở ra thì ai nấy đều choáng trước câu nói của Hòa. Hòa say đắm với nụ hôn ngọt ngào cùng chồng (ảnh minh họa) Yêu nhau từ hồi còn là sinh viên năm cuối đến...