Cô dâu lau nước mắt chào người thân về nhà chồng: “từ nay ai đưa mẹ đi viện trị ung thư…”
Cô dâu trẻ khiến mọi người xúc động khi nghẹn ngào chào người thân về nhà chồng. Điều thực sự khiến cô lo lắng là người mẹ mắc bệnh ung thư của mình. Cưới chồng rồi, mỗi tháng ai đưa mẹ đi viện…
Lấy chồng xa là nỗi niềm của biết bao người con gái lên xe hoa về nhà chồng. Cô dâu trong bài viết dưới đây cũng rơi vào cảnh lấy chồng xa nhưng xót xa thay, mẹ của cô còn bị bệnh ung thư. Nhìn hình anh cô khóc lóc, bịn rịn chia tay gia đình sau khi kết hôn, ai cũng ngậm ngùi, rưng rưng xúc động.
Mới đây, có những hình ảnh về một cô dâu mới cưới đang nghẹn ngào chia tay gia đình, người thân để về nhà chồng đang được chia sẻ rộng rãi và khiến cư dân mạng vô cùng xúc động. Lấy chồng xa, không biết bao giờ mới được gặp lại cha mẹ đã đành, điều khiến cô dâu trẻ lo lắng chính mẹ cô bị bệnh ung thư. Cô lấy chồng rồi, mỗi tháng ai sẽ đưa mẹ cô đi viện đây.
Được biết, đám cưới diễn ra ở Thái Nguyên trong ngày 20/10 vừa qua. Những hình ảnh được đăng tải là cô dâu trẻ trong bộ váy cưới trắng tinh khôi mắt đang đỏ hoe vì lệ. Cô đưa tay áo gạt nước mắt, nghẹn ngào vẫy tay chào tạm biệt người thân của mình trở về quê sau đám cưới. Bên trong chiếc xe, gia đình cũng vẫy tay tạm biệt cô.
Chỉ không lâu sau, những bức ảnh được đăng tải đã nhận được sự quan tâm lớn từ cộng đồng mạng. Là phụ nữ, ai cũng sẽ đến lúc hay đã từng trải qua cảm giác nghẹn ngào này. Vì vậy, không ít người đã bình luận an ủi cho cô dâu trẻ, những câu dặn dò và những dòng cảm thông.
Cô dâu trẻ sinh năm 1992, tên là Hoài Thương xuất hiện trong những tấm ảnh cho biết quê cô ở Nghệ An nhưng lấy chồng ở Thái Nguyên. Việc lấy chồng xa khiến cô nhớ nhà và lo lắng cho sức khoẻ, bệnh tình của mẹ cô: “Mình lấy chồng xa ai sẽ đưa mẹ đi viện…”.
Video đang HOT
Bởi vì mẹ bị ung thư nên trong lễ cưới, chỉ có bố, các bác cùng anh chị em của cô đưa về nhà chồng. Vắng mẹ là một nỗi buồn, lại thêm cảnh phải xa nhà nên cô dâu trẻ đã không giấu được nỗi buồn mà để nước mắt vỡ oà. Với cô, “lúc gia đình lên xe là lúc mình cô độc nhất”. Người thân ra sức an ủi cô, chúc phúc và dặn dò, không quên nhắc nhở nhớ về thăm quê nhưng ai cũng nghẹn ngào trong lòng, không muốn rời đi.
Nói thêm về bệnh tình của mẹ mình, Hoài Thương tâm sự rằng mẹ của cô phát bệnh ung thưgần 1 năm nay, tháng nào cũng phải đến bệnh viện để điều trị. Nghe tin mẹ phát bệnh, Thương đã bỏ công việc ở Thái Nguyên để về Nghệ An chăm mẹ. Vì vậy, khi lấy chồng xa, cô lo lắng cho sức khoẻ của mẹ không ngớt, không biết ai là người sẽ đưa mẹ mình đi viện. “Ngày mình về nhà chồng, 2 mẹ con chỉ biết ôm nhau mà khóc thôi”, Thương nghẹn ngào chia sẻ với Trí Thức Trẻ.
Xem thêm: Ngại yêu xa, chứng tỏ bạn là kẻ yếu đuối và chỉ thích mơ mộng
Còn về phía chồng Thương, cả hai quen nhau sau 4 năm thì quyết định về chung một nhà, biết cô buồn chuyện gia đình nên luôn cố gắng động viên và bày trò chọc cô cười. Anh cố gắng giúp cô không nghĩ về chuyện gia đình nữa.
Tình cảm và lòng hiếu thảo của cô dâu trẻ đã chạm được đến trái tim của mọi người. Đến bây giờ, những tấm ảnh này vẫn được chia sẻ nhanh chóng và nhận được sự quan tâm rất lớn trên mạng xã hội.
Theo bestie.vn
Mơ ước đổi đời, tôi mãn nguyện cho đến khi chứng kiến chồng tương lai bước đi
Tôi sinh ra và lớn lên ở một tỉnh thuần nông ở đồng bằng Bắc Bộ. Tốt nghiệp phổ thông, ý thức được lực học chỉ ở mức trung bình, tôi không mơ học cao lên mà rẽ ngang xin làm công nhân may ở một xí nghiệp may mặc gần nhà.
Trong thời điểm đó, có nhiều thanh niên cùng làng cùng xã qua lại tìm hiểu tán tỉnh tôi. Tuy nhiên, nếu kết hôn với một đối tượng như vậy, bản thân sẽ chỉ quanh quẩn với vườn tược và lũy tre làng, cả cuộc đời tôi sẽ không bao giờ có sự đột phá hay vươn lên những tầm cao mới.
Tôi luôn ấp ủ giấc mộng thay đổi cuộc đời chân lấm tay bùn. Ảnh minh họa
Nhận thức điều đó nên tôi nung nấu ước vọng đổi đời. Và cách đổi đời duy nhất là tôi nhìn thấy là lấy chồng nước ngoài, bản thân định cư ở một chân trời khác. Nghĩ là làm, tôi bàn với mẹ ý định lấy chồng Đài Loan hay Hàn Quốc. Các trung tâm môi giới cô dâu Việt lấy chồng Đài mọc lên ở thành phố ngày càng nhiều, cách nơi tôi làm việc không xa.
Lúc đầu mẹ tôi phản đối dữ lắm, nhưng khi nghe tôi phân tích kỹ càng, cụ bắt đầu nguôi nguôi. Tôi nói thời buổi thế giới phẳng, các phương tiện liên lạc với người thân tại quê nhà không còn khó khăn như trước kia. Sau khi kết hôn và theo chồng về đất nước bản địa, tôi vẫn có thể gặp gỡ trò chuyện với gia đình hằng ngày qua các mạng xã hội thuận tiện phổ biến bây giờ.
Hơn nữa, gia đình tôi có bốn chị em gái. Ba chị gái đầu đã lấy chồng gần nhà, đem chồng con chạy qua chạy lại với mẹ đẻ thường xuyên. Việc một mình tôi lấy chồng xa cũng không làm cho mẹ tôi quá nhớ nhung buồn bã.
Để giúp tôi toại nguyện, mẹ đã dốc toàn bộ vốn liếng mà cụ tích trữ được, cùng tôi tìm đến một địa chỉ môi giới lấy chồng Đài Loan và nhanh chóng hoàn thiện lệ phí cùng giấy tờ ban đầu. Trong thời gian đó, ban ngày tôi vẫn đi làm để duy trì cuộc sống, tối đến tôi kiên trì đến một địa chỉ dạy tiếng nước ngoài cũng do trung tâm này mở ra để trau dồi ngoại ngữ.
Không phụ công chúng tôi, chỉ không đầy hai tháng kể từ ngày đăng ký, người của trung tâm đã gọi điện hẹn chúng tôi đến gặp. Đối tượng mà họ nhắm đến cho tôi là một thanh niên người Đài Loan tuổi đời còn khá trẻ, gương mặt chân thật ưa nhìn. Anh hiện làm công việc liên quan đến kỹ thuật máy tính tại đất nước bản địa. Họ nói phía đối phương đã xem qua hồ sơ ứng tuyển của tôi và rất hài lòng.
Phía họ đang hoàn thiện các giấy tờ liên quan và đặt vé máy bay để sớm gặp tôi nhanh nhất trong thời gian có thể. Khỏi phải nói trong thời gian đó tôi thấp thỏm, hồi hộp đến mức nào. Để lần đầu gặp gỡ vị hôn phu người nước ngoài được trọn vẹn, tôi tích cực đi mua sắm quần áo, làm kiểu tóc mới hợp thời. Việc tôi chuẩn bị kết hôn với người nước ngoài không hiểu sao lan ra ngoài rất nhanh. Bạn bè ai ai cũng vui mừng cho sự đột phá này của tôi.
Đúng như lịch hẹn, người chồng nước ngoài qua môi giới bay qua Việt Nam và được người phiên dịch phía trung tâm đứng ra bố trí cho chúng tôi gặp gỡ. Khi đến chỗ hẹn, tôi đã thấy đối tượng ngồi ở chỗ hẹn. Anh tỏ ra rất từ tốn, bày tỏ quan điểm nghiêm túc và chân thành khi tiến tới với tôi. Anh hứa sau khi chúng tôi trở thành "người một nhà" anh sẽ chăm chỉ đi làm kiếm tiền để đem đến cho vợ cuộc sống sung túc nhất có thể.
Tôi rất xúc động trước tấm chân tình của đối phương và tin những lời anh nói xuất phát từ đáy lòng. Hai bên nói chuyện với nhau tâm đầu ý hợp. Tôi nhanh chóng gật đầu đồng ý và ký vào các giấy tờ đến chuẩn bị làm đám cưới, xuất ngoại.
Đến tận khi ra về, anh đứng một chỗ, ôm nhẹ lấy tôi và hôn vào má. Tôi rất sung sướng tuy nhiên lại cảm thấy hơi lăn tăn khi anh không tiễn tôi ra cổng khách sạn. Vừa ra đến cổng, tôi chợt nhớ là quên vé xe nên vội vã quay vào. Nào ngờ, đến góc khách sạn, tôi bỗng bắt gặp "chồng tương lai" và người môi giới đang đi ra cửa.
Đáng nói, chồng tương lai của tôi đi lệch hẳn về một bên, tập tễnh vì chân anh ấy khiếm khuyết bên dài bên ngắn. Tôi đùng đùng nổi giận và muốn từ hôn. Tuy nhiên, người môi giới cười lạnh, nói rằng nếu chồng tương lai của tôi không khiếm khuyết thì không đến lượt tôi mơ làm vợ. Anh ta cũng nói tôi đã ký vào nhiều giấy tờ, nếu không đồng ý thì sẽ mất trắng tiền môi giới mấy chục triệu. Hơn nữa tôi còn phải bù vào tiền đi lại, ăn ở, tiền bồi thường tinh thần cho chồng tương lai. Anh ta còn chìa cho tôi xem "giấy vay nợ" 200 triệu đồng mà vừa nãy trong lúc quá vui vẻ, tôi đã hồn nhiên ký mà không đọc.
Mẹ tôi đã dốc hết vốn liêng cho tôi vào canh bạc này, bà lấy đâu tiền cho tôi bồi thường. Mà việc phải lấy người chồng tật nguyền tôi không muốn. Tôi còn sợ anh ta bị nhiều các bệnh khác mà tôi không biết cũng nên.
Giờ tôi phải làm sao?
Theo Danviet
Mẹ chồng bỗng dưng tốt bụng cho tôi về thăm nhà ngoại 1 tháng, khi quay lại tôi chết điếng thấy rạp dựng kín sân Mới chơi được nửa tháng, tôi nóng ruột nên đã trở về mà không báo trước. Nhưng khi tới nhà, tôi ngơ ngác còn tưởng mình vào nhầm vì rạp cưới dựng kín sân, chữ hỷ đỏ dán từ đầu ngõ. Tôi lấy Khánh đã ngót nghét 2 năm, thế nhưng vẫn chưa có gì. Khi đi khám, bác sĩ vẫn khẳng định...