“Cô dâu của mày đây á! Em này tối qua vừa ngủ với tao mà”
“Cô dâu của mày của mày đây á! Em này tối qua mới ngủ với tao mà!” – Tú hốt hoảng chỉ vào tấm ảnh.
Từng hai lần đổ vỡ trong tình yêu và cả hai lần đều lầ người bị bội bạc, nên Hoàng rất sợ tình yêu. Hoàng giống như một con ốc sên, cứ thấy tình yêu gõ cửa là vội vã rụt đầu ngay lại.
- Đẹp trai, tài giỏi mà lại không có em nào bám đuôi. Số mày nhọ thật đấy! – Tú – cậu bạn thân của Hoàng ngày nào cũng trêu trọc Hoàng như vậy
Không phải Hoàng không có cô nào bám đuôi mà ngược lại, Hoàng có rất nhiều đuôi, chỉ là Hoàng không dám biến những chiếc đuôi ấy thành của mình mà thôi. Những ám ảnh của hai lần đổ vỡ trước khiến Hoàng rụt rè, lo sợ. Cho tới ngày Hoàng gặp Chi. Xinh đẹp, dịu dàng, duyên dáng, có xuất thân khó khăn nhưng Chi rất cố gắng để cuộc sống của mình tốt đẹp hơn. Tất cả những gì thuộc về Chi đã thu hút Hoàng. Và duyên phận đã gắn kết họ lại với nhau.
Yêu Chi, Hoàng thực sự cảm thấy hạnh phúc và thoải mái. Ở bên Chi, Hoàng thấy bình yên lắm, cảm giác này Hoàng chưa từng có trong cuộc tình trước. Việc quen Chi, Hoàng vẫn giữ kín. Hoàng cũng đã dặn dò cả Chi điều này. Hoàng muốn cho mọi người một sự bất ngờ. Ai cũng biết Hoàng đã có người yêu nhưng chưa một ai được thấy mặt Chi, ngay cả Tú:
- Thằng này, người yêu mà cứ làm như bảo bối, giấu kín thế! – Tú có vẻ hậm hực
- Chả bảo bối thì là gì. Không giấu kín để nó bay hơi mất thì sao ? – Hoàng cười hỉ hả
Hoàng đã mơ về một đám cưới hoàn hảo với cô dâu xinh đẹp là Chi. (Ảnh minh họa , nguồn : internet )
Video đang HOT
Đúng, Hoàng coi Chi như bảo bối trong tay vậy. Hoàng cũng đã hỏi rất kĩ mọi người về Chi và chỉ nhận được những lời khen nức nở mà thôi. Vì thế yêu Chi, Hoàng yên tâm vô cùng. Chi đúng là người con gái hoàn hảo mà Hoàng mơ ước có được bây lâu nay.
Hoàng đã quyết định sẽ cưới Chi. Hoàng cũng đã đưa Chi về nhà ra mắt. Bố mẹ Hoàng tất ưng lòng về Chi. Sự dịu dàng, ngoan ngoãn của Chi đã chiếm được cảm tình của bố mẹ Hoàng. Càng lúc, Hoàng càng thấy Chi chính là sự lựa chọn hợp lý, chính xác nhất của mình.
Hoàng chỉ đưa Chi về ra mắt chứ chưa đưa Chi đế giới thiệu với bạn bè. Đã giấu thì phải giấu đến cùng nó mới bất ngờ chứ. Ai ngờ đâu, người bất ngờ lại chính là Hoàng.
- Hôm nay em có việc bận đột xuất nên anh đi lấy ảnh cưới một mình nhé! – Giọng Chi nhỏ nhẹ
- Lấy ảnh cưới thôi mà, có gì to tát đâu. Em cứ làm việc của em đi nhé! – Hoàng cười và còn hôn gió Chi trong điện thoại.
Ảnh cưới thì to, đi một mình thì sao mà lấy. Thôi thì đành gọi Tú vậy. Đằng nào thì cũng đến lúc để ông bạn thân này biết rồi vì Hoàng còn phải nhờ Tú vài việc quan trọng trước hôn lễ của mình nữa. Mặc dù có trách móc nhưng Tú vẫn đồng ý đi cùng với Hoàng và còn nói sẽ bắt Hoàng phải chuộc lỗi. Nhưng không khí vui vẻ vỡ tan khi tấm ảnh cưới của Hoàng chạm vào mắt Tú:
- Cô dâu của mày của mày đây á! Em này tối qua mới ngủ với tao mà! – Tú hốt hoảng chỉ vào tấm ảnh
Tú vừa dứt lời thì đã hứng trọn cú đấm trời giáng của Hoàng.
- Thằng khốn, mày nói cái gì vậy hả? – Hoàng hét lên điên loạn
- Bằng tình bạn bao nhiêu năm qua, tao thề bằng tất cả những gì tao có, tao không hề nói dối mày. Đây là em là tao được giới thiệu là gái gọi cao cấp. Em này rất ít đi khách, chỉ nào cần tiền mới cởi quần áo mà thôi.
Hoàng quen Tú hơn 20 năm nay, anh em thân thiết như ruột thịt, Tú đã làm rất nhiều chuyện vì Hoàng, ân tình không hề nhỏ. Hơn nữa Tú cũng chưa bao giờ lừa dối Hoàng điều gì. Tú cũng chưa bao giờ gặp Chi nên làm sao biết Chi là vợ tương lai của Hoàng mà vu khống. Lẽ nào… Đúng như lời Tú nói. Hoàng gần như sụp đổ hoàn toàn. Tú khuyên Hoàng nên gặp Chi để hỏi thẳng mọi chuyện. Hoàng cũng muốn làm điều này lắm nhưng Hoàng lại sợ câu trả lời của Chi, không được như Hoàng mong đợi. Có một sự tuyệt vọng, đau đớn đang len lỏi, xâm chiếm tâm trí Hoàng. Hai lần thất bại trong tình yêu trước lại quay về ám ảnh Hoàng. Tiếp theo đây, Hoàng nên làm gì và phải đối mặt ra sao với sự thật. Nếu nó quá nghiệt ngã, Hoàng sợ Hoàng không còn đủ sức mạnh để vượt qua nó mất.
Theo Một thế giới
Chết lặng vì câu nói: 'Đừng sợ. Chồng em đưa anh vào đây tối qua!...'
Có lẽ vì dáng người anh ta không khác mấy so với chồng cô, nên trong cơn mê man cô đã chẳng nhận ra được người đang ân ái với mình không phải là chồng mình!
ảnh minh họa
"Giờ anh có việc phải về gấp, em tự bắt taxi về được không? Anh nhất định sẽ gọi cho em sau. Đừng giận anh nhé!", anh ta nói ra chiều áy náy rồi chạm nhẹ vào má cô một cái, lưỡng lự đôi chút sau đó cũng xách cặp bước đi.
Cô nằm vật ra chiếc giường cỡ lớn của khách sạn sang trọng, nhìn trừng trừng lên trần nhà. Đắng cay, chua xót dâng đầy trong ngực, nhưng cô không nhỏ một giọt nước mắt nào. Có lẽ đau quá khiến cô không thể khóc nổi nữa. Đúng vậy, cô vừa qua đêm với sếp của chồng mình, và oái oăm thay, người đẩy cô vào căn phòng tội lỗi này, lại chính là chồng cô!
Tối qua, chồng cô dẫn cô đi dự tiệc của công ty anh ta được tổ chức ở một khách sạn 4 sao trong thành phố. Ai tới mời rượu cô, anh ta cũng bảo cô cứ uống nhiệt tình để lấy thể diện cho anh ta, say thì còn có anh, lo gì! Cô muốn thân thiết hơn với đồng nghiệp của chồng nên cũng không từ chối, nhiệt tình uống cạn.
Lúc gần tàn tiệc, cô vẫn mang máng nhớ được, chồng cô nói hôm nay muốn "đổi gió" với vợ ở khách sạn. Đưa cô vào một phòng khách sạn, dặn cô ở đấy chờ, anh ta xuống tạm biệt mọi người xong sẽ lên ngay. Cô đã khá say, nằm mơ màng rồi thiếp đi lúc nào không hay. Khi lờ mờ thấy bóng dáng một người đàn ông mở cửa bước vào phòng, cô cũng chẳng nghi ngờ chút nào. Lúc đi anh ta đã tắt đèn, cô không nhìn rõ là ai, nhưng chút tỉnh táo cuối cùng còn sót lại bảo cô rằng, cũng chỉ có chồng cô mới có chìa khóa vào phòng chứ còn có thể ai vào được nữa.
Người đàn ông ấy vào phòng nhưng không nói không rằng, chỉ nhẹ nhàng đến bên giường và bắt đầu âu yếm, vuốt ve cô mà thôi. Cô không tỉnh táo, lại bị hơi men kích thích nên cũng nồng nhiệt đáp trả. Có lẽ vì dáng người anh ta không khác mấy so với chồng cô, nên trong cơn mê man cô đã chẳng nhận ra được người đang ân ái với mình không phải là chồng mình! Hai người say đắm hết lần này tới lần khác, cho tới gần sáng mới mệt nhoài ngủ thiếp đi!
Tới sáng, cô bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại lạ lẫm. Cô mở mắt ra và phát hoảng khi thấy bên cạnh không phải là chồng mà lại là một người đàn ông lạ - chính là sếp của chồng cô. Anh ta năm nay đã gần 50 tuổi nhưng vẫn còn khá phong độ, nghe đâu đã li dị vợ và đang sống một mình cùng con trai. Thấy sự kinh hoàng trên mặt cô, anh ta mỉm cười, nhẹ nhàng nói: "Đừng sợ. Chồng em đưa anh vào đây tối qua. Anh rất thích em, yên tâm đi, anh không để em thiệt đâu".
Nghe gã đàn ông nói câu đó, cô chết lặng đi. Cô không đáp lời, chỉ nhìn trừng trừng vào anh ta. Anh ta gượng cười rồi nghe điện thoại, và sau đó bỏ đi như thế đấy. Còn cô, nằm ngơ ngẩn như người mất hồn mãi mới tiêu hóa được một sự thật mặn chát: chồng cô chính là người đẩy cô lên giường với anh ta!
Cô nhớ lại, anh ta đã tới nhà cô vài lần vì chuyện công việc. Và dường như ánh mắt anh ta nhìn cô có chút quái lạ, anh ta cũng tận tình hỏi han cô, chuyện công việc, chuyện cuộc sống một cách hơi bất bình thường. Nhưng cô chẳng để tâm nhiều, vì cho dù anh ta có ý đồ xấu gì, nếu cô không ưng thuận, anh ta cũng chẳng thể làm được gì, chẳng lẽ lại ra tay cưỡng đoạt chắc!
Cô nhớ lại, tối qua rõ ràng chồng cô cố ý để cô phải uống đến say, sau đó đưa cô lên phòng khách sạn này là đều có mục đích, theo kế hoạch được chuẩn bị từ trước. Không ngờ anh ta cũng tinh ý phát hiện ra cách đối xử khác lạ của sếp mình với cô, để rồi nảy sinh mưu đồ bỉ ổi, khốn nạn tới mức đẩy vợ vào vòng tay của sếp mong thỏa khao khát tiến thân trên con đường sự nghiệp.
Bỗng tiếng chuông điện thoại réo vang cắt đứt dòng suy nghĩ của cô. Là chồng cô! Cô băn khoăn một lát rồi cũng nhấn nút nghe, nhưng không lên tiếng. "A lô, em à? Anh đợi ở dưới quán café đối diện này, em xuống đi, anh đưa em về! Anh thấy sếp anh đi ra 1 mình rồi mà sao em còn ở đấy làm gì lâu thế?", giọng anh ta vang lên hồ hởi một cách vô cùng chướng tai. Nỗi chua chát, niềm đau đớn trong cô bỗng chốc biến thành sự chán ngán, khinh bỉ tới tột cùng khi thấy thái độ vui vẻ, hớn hở của anh ta.
Cô thu dọn qua rồi xuống quán café đối diện khách sạn. Chồng cô cười làm lành: "Xin lỗi em, anh cũng không còn cách nào khác. Em biết đấy, sự nghiệp của anh long đong bao năm rồi chẳng tiến thêm được chút nào... Mình cũng có mất gì đâu em... Sếp anh là người chịu chi lắm đấy... Anh thăng tiến cũng tốt cho gia đình mình mà, anh sẽ có điều kiện lo cho em và con hơn... Anh sẽ làm tất cả để bù đắp cho em, thề cả đời này không bao giờ phụ lòng em...". Nghe những lời bào chữa, biện bạch của anh ta, cô càng thấy buồn nôn hơn. Sao trên đời này lại có gã đàn ông không biết đến tự trọng, liêm sỉ tới mức này!
Cô thấy thật nực cười. Anh ta nghĩ cô sẽ chấp nhận sao? Vì thương xót anh ta, vì tình nghĩa nên giúp anh ta, hay vì bị hấp dẫn bởi vị sếp chịu chi kia, hay vì sợ bị anh ta bỏ nếu không chấp nhận? Xin lỗi đành phải phụ sự kì vọng của anh ta, nhưng cô bình thường sống hiền lành, dĩ hòa vi quý không có nghĩa là cô không có nguyên tắc của mình. Chuyện đến nước này, li hôn đã là kết cục không thể thay đổi. Cô không thể sống tiếp với người chồng rắp tâm bán vợ mưu cầu danh lợi này thêm một phút giây nào nữa!
Theo Afamily
"Bố ơi, tối qua mẹ bị chú Tiến xé áo ra đánh đấy!" "À bố ơi. Tối qua bố vắng nhà, chú Tiến sang chơi rồi xé áo của mẹ ra đánh đấy bố à. Mẹ cứ khóc, cứ kêu la mà chú ấy không bỏ ra". Tan ca trực ngó đồng hồ đã 1h đêm rồi, giờ này về nhà chắc mẹ con cu Bìn đã ngủ say. Về nhà tôi lẳng lặng đi tắm...