Cô dâu bỏ trốn vì khiếp vía mẹ chồng
Vốn nghĩ chuyện lấy chồng như một trách nhiệm nên bao lâu nay, Hạnh chưa hề nghĩ tới chuyện cưới xin.
Nhưng vì người yêu giục cưới nhiều nên Hạnh cũng đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Hạnh không phải vì không yêu anh, chỉ vì Hạnh sợ cái cảnh làm dâu, sợ những tháng ngày hôn nhân không như ý, rồi sợ cuộc sống gia đình muôn vàn khó khăn. Còn 2 năm nữa Hạnh lấy chồng cũng vẫn chưa muộn, nên vội gì đâu, lúc nào Hạnh cũng nghĩ như vậy. Nhưng khổ nỗi, người yêu Hạnh nói không cưới thì chia tay.
Mấy ai yêu lại không muốn kết hôn với người mình yêu. Hạnh là trường hợp ngoại lệ, nhất lại là thân con gái. Nhưng vì Hạnh sợ người mẹ chồng tương lai mà thôi. Khi về ra mắt, có vẻ bà không ưa cô con dâu này nên cũng không đon đả, săn đón gì. Biết Hạnh có học lại có công việc ổn định nên bà cũng cố gắng nghe theo lời con trai mà cho cưới Hạnh. Nhưng mà, với những người mẹ như thế, Hạnh lo lắm.
Ngày ăn hỏi, Hạnh đón tiếp quan khách hai nhà. Nói chung, đó ngày trọng đại thứ yếu trong cuộc đời người con gái. Khi mẹ chồng tương lai tới, bà ăn diện vô cùng, nét mặt thì khó ưa vì có vẻ như thấy bố mẹ Hạnh không được sang trọng, chỉn chu như nhà họ. Nhìn bố mẹ Hạnh chân chất nên so ra thì thua kém nhà trai thật. Nhưng mà có gì phải so sánh ở đây cơ chứ.
Sợ cảnh làm dâu, nhiều người không dám lấy chồng (Ảnh minh họa)
Vừa tới nhà là mẹ chồng ngồi vào cái ghế to nhất, kiểu rất oai phong là họ nhà trai đến nói chuyện. Coi như chuyện đồng ý cho con trai bà lấy tôi cũng là một ân huệ rồi. Lúc nào mẹ cũng chê bai cách thức tổ chức đám cưới, chê bai những góp ý hay cả những khâu chuẩn bị mà nhà gái đưa ra. Bà còn nói phải làm theo ý nhà trai hết vì họ nhà trai có nhiều khách sang trọng, không muốn mất mặt vì nhà gái.
Video đang HOT
Bà sai Hạnh như &’con ở’ dù hôm đó là ngày trọng đại. Nói Hạnh lấy hết thứ này tới thứ khác mặc dù có người khác ở đó, mẹ đẻ Hạnh gọi làm thay. Nhưng bà không đồng ý, bà bảo con dâu thì phải làm tất tần tật những việc ấy khi nhà trai đến, không được lười biếng. Về nhà mẹ là phải thế này, thế kia,… Bà liệt kê cả đống việc, cả núi việc, rồi nói hết lý lẽ dạy đời, con dâu phải như thế nào, phải nghe lời bà như sao, bà dạy là phải nghe không được cãi… Nghe mà sốt hết cả ruột. Hạnh hoảng hồn, ứa nước mắt khiếp sợ, tưởng tượng ra cảnh ngày chính thức về sống nhà người mẹ chồng như vậy.
Bà không ngại quát tháo, phê bình nhà gái trước mặt bao nhiêu quan khách họ hàng. Nói chung, nhìn mặt người phụ nữ ấy, Hạnh sợ luôn, không dám nhận làm mẹ chồng. Những gì bà thể hiện trong buổi ra mắt còn kém xa hôm nay, vậy mà hôm đó Hạnh cũng được phen hú hồn rồi, nếu mà sống cùng thì không biết như nào.
Sau đám hỏi, một sự kiện trọng đại đã xảy ra. Hạnh kiên quyết nói với bố mẹ hủy hôn, chia tay người yêu vì Hạnh không bao giờ chấp nhận một người mẹ chồng khinh bỉ gia đình mình như vậy. Hạnh không sợ khổ, không sợ điều tiếng, cũng không sợ ế chồng. Cùng lắm là tự lo cho bản thân. Thật ra bố mẹ cũng lo lắng cho con gái khi về nhà ấy nên thấy con khóc lóc, các cụ cũng động lòng và chấp nhận, cho con tự quyết định.
Hạnh nói lời chia tay với người yêu khiến anh chàng vô cùng hoảng hốt. Đúng như nguyện vọng của anh ta, không cưới thì chia tay. Nên chia tay sớm thì hơn chứ Hạnh nhất định không thể sống trong gia đình ấy, quá mệt mỏi rồi. Coi như đó là một cú ngã lớn trong cuộc đời Hạnh, tỉnh ngộ sớm còn hơn ân hận cả đời.
Theo VNE
Suýt chết vì... mẹ chồng
Vì không chịu được sự cay nghiệt của mẹ chồng, Thúy đã tìm đến cái chết. May mắn, cô được chồng kịp thời phát hiện và cứu khỏi lưỡi hái của tử thần.
Với nhiều người, Thúy có một cuộc sống đáng mơ ước, cô như cô bé lọ lem được gả vào nhà giàu. Nhưng không ai biết được rằng, để có được hạnh phúc bên chồng, bên con ngày hôm nay, cô đã từng tìm đến cái chết.
Ngày về ra mắt gia đình Nam, Thúy đã bị bà Liên - mẹ Nam kịch liệt phản đối vì cô chỉ là một công nhân quèn, lương ba cọc, ba đồng trong khi Nam là chủ một cơ sở kinh doanh vật liệu xây dựng. Không thuyết phục được con trai, bà hẹn gặp riêng Thúy rồi mỉa mai: "Cô đã không xứng với con tôi thì ít nhất gia đình cô cũng phải xứng với gia đình tôi chứ. Sinh ra trong một gia đình bần nông mà cô cũng muốn trèo cao, đòi vào làm dâu nhà giàu hay sao? Cô đừng có mơ...".
Có thể chịu đựng sự chỉ trích của bà dành cho mình nhưng không thể chịu sự thoái mạ bà dành cho gia đình mình, Thúy nuốt nước mắt quyết định chia tay với Nam. Nhưng yêu nhau tha thiết, chia tay thật không dễ dàng. Chứng kiến anh ngày nào một tiều tụy vì một bên người yêu, một bên mẹ, Thúy dần mềm lòng. Nam nói: "Hay chúng mình cứ làm tới đi, có cháu rồi mẹ không đồng ý cũng phải đồng ý, không thì anh sẽ ở vậy suốt đời. Hơn nữa, lấy nhau rồi chúng ta ra ở riêng, mẹ ở với anh cả nên em với mẹ cũng sẽ ít gặp nhau".
Khi biết Thúy có bầu con trai, dù không muốn, bà Liên vẫn phải đồng ý cho Nam và cô làm đám cưới. Những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười, mấy ai biết rằng, ngoài vẻ hào nhoáng được gả vào nhà giàu, ngày nào Thúy cũng phải chịu sự chì chiết của mẹ chồng.
Khi biết Thúy có bầu con trai, dù không muốn, bà Liên vẫn phải đồng ý cho Nam và cô làm đám cưới. (ảnh minh họa)
Ngay sau khi cười, bà Liên bắt cô phải nghỉ việc với lí do: Không thể để cả gia đình mang tiếng là có một cô con dâu làm công nhân với trình độ văn hóa cấp ba. Nghe lời mẹ chồng, Thúy bắt đầu cuộc sống ở nhà nội trợ.
Dù ở với anh cả, ngày nào bà Liên cũng ghé qua nhà vợ chồng cô. Trước mặt Nam thì bà làm như là mẹ chồng tốt lắm,chăm sóc, hỏi han con dâu khi bầu bí. Nhưng hễ vắng mặt Nam, bà lại bắt đầu mỉa mai: Không đi làm, ở nhà làm bà chủ sướng nhỉ? Con nhà nông cũng học đòi mua máy giặt? Không kiếm được tiền không lẽ việc nhà cũng không biết làm? Bà Lan nhà hàng xóm thật có phúc, có được cô con dâu vừa có trình độ, vừa dịu dàng, nết na không như ai kia kéo con trai người khác lên giường ép cưới...
Quá đáng hơn, chỉ cần thấy nhà bố mẹ cô có gì mới bà lại mỉa mai: Tôi nghe nói nhà cô mới sắm cái tủ lạnh, lại moi tiền của chồng về cho bố mẹ đẻ à. Chỉ có thằng Nam ngu mới bị cô lừa, tôi thì còn lâu?... Cô thanh minh rằng, từ ngày lấy chồng chưa hề cho bố mẹ một đồng nào thì bà lại nói rằng, con dâu láo, vô học, mẹ chồng nói một câu cãi 3 câu. Nhưng nếu cô không nói lại, thì bà lại kêu lên rằng cô khinh thường bà...
Tâm sự với chồng thì anh bảo, "Em cố gắng nhường mẹ đi, công việc ở công ty anh đã đau đầu lắm rồi, mà anh thấy mẹ quan tâm đến em đó thôi. Đừng để anh phải phiền muộn vì mẹ chồng, nàng dâu. Em cũng đừng vì sự phản đối trước đây mà có ấn tượng xấu với mẹ". Chồng nói thế, cô cũng chẳng trách được anh, vì trước mặt anh, mẹ chồng lúc nào cũng tỏ ra quan tâm cô lắm. Cô cũng không dám tâm sự với mẹ mình, vì sợ gia đình lo lắng.
Vì chồng vì con, Thúy cắn răng chịu đựng. Nhưng sự việc lên đến đỉnh điểm khi em gái cô đỗ đại học và được gia đình mua cho một máy tính xách tay. Như thường lệ, mẹ chồng lại bắt đầu nhiếc móc rằng cô lại lấy tiền của chồng cho em gái mua máy tính. Thúy giải thích thì bà quát: Bố mẹ mày làm nông, lấy đâu ra tiền mà mua máy tính mười mấy triệu. Quá đáng hơn, bà còn liệt kê ra một tờ giấy rất nhiều thứ cho rằng cô mua cho gia đình mẹ đẻ như: Tủ lạnh, ti vi, máy tính...; nói cô thường xuyên dấu chồng đưa tiền về cho bố mẹ.
Quá bức xúc, Thúy viết cho chồng một bức thư, mong anh tha thứ và hãy chăm sóc con thật tốt rồi uống thuốc ngủ tự tử. Rất may, hôm đó Nam tự nhiên đi làm về sớm hơn thường lệ và kịp thời cứu cô thoát chết.
Sau khi sự việc xảy ra, chồng cô bỗng hiểu ra mọi chuyện. Anh yêu cầu mẹ nếu còn như vậy thì bà không chỉ mất con dâu, mất cháu mà còn mất cả luôn đứa con trai này. Nhìn đứa con mới 5 tháng tuổi, Thúy không khỏi hối hận, bởi một chút nữa thôi cô không chỉ đánh mất mạng sống mà còn cả chồng và con trai.
Theo Eva
Con dâu tái mặt sợ ngày nghỉ dài 30-4 Giống như dịp nghỉ Tết, dịp 30-4 này cũng khiến nhiều cô con dâu sợ khiếp vía vì phải về quê chồng. Những cô con dâu vốn sợ nhà chồng thì đúng là những dịp nghỉ dài giống như cơn ác mộng. Mỗi năm có vài dịp nghỉ dài, nhưng dịp nghỉ Tết khiến các cô con dâu lo lắng nhất. Tết nhất...