Có con với sếp của chồng
Vợ chồng tôi làm cùng cơ quan nhưng ở hai bộ phận khác nhau. Chúng tôi có một đứa con gái xinh xắn, học giỏi. Cháu học trường chuyên và đã lên đường du học do giành được học bổng toàn phần. Con bé đi rồi, chỉ còn hai vợ chồng trong căn nhà rộng nhiều lúc chúng tôi cũng thấy khá là trống trải.
Không biết có phải sống bên nhau lâu rồi, đã quá quen thuộc nên chúng tôi không có gì mới mẻ để nói với nhau hay không, nhưng thực sự, ngôi nhà rất ít khi có tiếng nói cười kể từ lúc con gái không còn ở nhà.
Tôi nhận ra rằng, bình thường vợ chồng tôi nói chuyện với nhau đều chỉ là những câu chuyện xoay quanh con bé, chuyện học của nó, chuyện bạn bè của nó, hoặc những câu chuyện do nó làm cầu nối. Từ lâu chúng tôi không còn lãng mạn, mặn nồng.
Nhà chỉ còn hai vợ chồng lẽ ra là thời gian lý tưởng để đôi già chăm chút cho nhau, nhưng chúng tôi lại thật xa cách. Hàng sáng chồng vẫn lái xe đưa tôi cùng đến chỗ làm. Anh tập trung lái, tôi ngồi lướt điện thoại hay tranh thủ xem lại tài liệu cần thiết trước khi tới cơ quan. Cả ngày chúng tôi không gặp mặt nhau, kể cả ăn trưa (trước giờ vẫn thế, chúng tôi đi ăn cùng đồng nghiệp trong phòng). Chiều anh lại lái xe đưa tôi về. Cũng có khi tôi tự về nếu một trong hai bận chưa xong việc và người kia không thể đợi.
Rồi team của chồng tôi mở rộng do nhu cầu phát triển kinh doanh và sếp lớn được điều về. Chồng tôi mau chóng làm thân với sếp vì anh cũng muốn một vị trí lãnh đạo nhóm nhỏ. Anh mời sếp tới nhà dùng cơm với vợ chồng tôi. Thi thoảng anh cũng mời sếp đi ăn nhà hàng và dắt tôi đi cùng, vì tôi là người chung công ty, cũng là người khéo ăn khéo nói trong tập thể.
Video đang HOT
Chồng tôi, mặc dù làm thân là thế, nhưng không ưa sếp mới. Trái ngược với chồng, tôi thấy sếp mới là người đàn ông rất đạo mạo, giỏi giang, lại thú vị vì những câu chuyện của ông ấy bên bàn ăn luôn như dài bất tận và vô cùng cuốn hút.
Rồi chồng tôi cũng có vị trí anh mong muốn nhờ tài nịnh sếp. Anh không hay đi ăn cùng sếp nữa, nhưng tôi và sếp anh lại… hay đi ăn cùng với nhau. Chồng tôi không hề biết điều đó. Những buổi làm tôi lấy cớ chưa xong việc bảo chồng về trước, nhưng thực chất tôi đi cùng với sếp của chồng. Ở người đàn ông trung niên chưa vợ ấy có điều gì thật lôi cuốn. Có thể là cách anh ấy nói chuyện – khi dí dỏm, thông minh, lúc chân tình. Trong mọi chủ đề, từ công việc đến đời sống riêng tư, tôi đều thấy đây là người đàn ông có năng lực, hoàn hảo nhưng lại thật bình dị, gần gũi.
Mối quan hệ của chúng tôi rất nhanh sau đó, đã phát triển trên cả mức bình thường. Tôi nhận ra những rung động đã lâu mình không còn tìm thấy trước chồng. Ở t.uổi này rồi, lần đầu tiên tôi lại thấy mình khao khát, run rẩy khi đối diện, va chạm vào một người đàn ông. Tôi không còn là đứa con gái mới lớn, không thể nói mình bồng bột, ấu trĩ, chưa lường trước được trách nhiệm với các hành động của mình, nhưng rất tự nhiên, tôi đã ngủ với người đàn ông ấy.
Chồng tôi biết chuyện nhưng không muốn xé to vì lo mất ghế. Anh cũng ngại những gièm pha rằng anh dâng vợ cho sếp để được tiến thân. Nhưng chồng càng im lặng, tôi càng thấy anh nhu nhược. Tôi có thai với người tình rồi quyết định dọn đến ở chung cùng anh ấy. Vợ chồng tôi vẫn giấu con gái ở nước ngoài về sự đổ vỡ của bố mẹ ở nhà. Nhưng tôi hiểu, rồi sẽ đến ngày nó cần biết chuyện
Tới đây, con gái tôi sẽ về nước. Nó đã hoàn thành chương trình học, đã lớn hơn so với lúc bỡ ngỡ rời vòng tay cha mẹ. Nhưng tôi chưa biết phải nói với nó thế nào về đứa em trai gần 2 t.uổi của nó, đứa em cùng mẹ khác cha…
Tôi rất áy náy nhưng không biết phải làm thế nào trong khi đó chồng tôi thì quá nhu nhược, anh ta chỉ quan tâm đến việc giữ chiếc ghế đó chứ không hề quan tâm đến việc tôi đã có con với sếp của anh ta. Các bạn cho tôi một lời khuyên.
Xin chân thành cảm ơn!
Theo Afamily
Em có nên giúp bố thực hiện mơ ước
Sang năm là em sẽ thi đại học mà em không có một chút cảm giác nào hào hứng. Không phải em không muốn bước qua cánh cửa đại học mà vì trường đại học mà em thi không phải là sự lựa chọn của em mà là sự lựa chọn của bố.
Em sinh ra trong một gia đình có hai chị em gái. Mặc dù em cũng cảm nhận được nỗi buồn của bố nhưng chưa một lần em thấy bố than vãn về chuyện này. Ngược lại, bố em rất yêu thương và lo cho chúng em ăn học đầy đủ.
Suốt 12 năm học, em luôn là học sinh giỏi toàn diện. Đặc biệt, trong các năm học cấp 3, em đã đạt 4 giải cao trong các kỳ thi học sinh giỏi môn toán và lý. Với lực học của em, ai cũng cho rằng em có thể đỗ vào các trường đại học uy tín ngoài Hà Nội.
Em cũng ước mơ được bước qua cổng trường đại học xây dựng để có thể trở thành kỹ sư xây dựng thiết kế lên những tòa nhà, những công trình xây dựng có ý nghĩa. Nhưng khi nói với bố, bố em nhất quyết bắt em sẽ phải thi ngành kế toán hoặc sư phạm trong khi em rất thích ngành xây dựng. Nói thế nào bố em cũng không cho em thi xây dựng bởi bố cho rằng, đó là công việc dành cho đàn ông. Bố em tuyên bố rằng, một là thi những ngành bố chọn hai là nghỉ ở nhà lấy chồng chứ không được thi những công việc chỉ dành cho đàn ông như vậy. Bố em nói rằng, trở thành thầy giáo là ước mơ lớn nhất đời của bố. Suốt đời, bố không sao có thể nguôi ngoai sự tiếc nuối khi không thực hiện được ước mơ của mình.
Những tâm sự của bố khiến em phải suy nghĩ rất nhiều. Bố muốn em thực hiện mơ ước của cả đời ông nhưng lại bắt em từ bỏ mơ ước của đời em? Em biết, những lý do mà bố đưa ra chỉ là cái cớ, điều quan trọng là bố em không thích em đi học những ngành mà bố cho rằng chỉ dành cho con trai.
Em thấy nản, nghe theo lời của bố thì cả đời này em sẽ không bao giờ được làm công việc yêu thích của mình. Nếu không nghe, kiên quyết theo ý mình thì em phải là một người con ngoan? Những suy nghĩ rối bời lấn át hết tâm chí của em. Đến giờ phút này, em thực sự cảm thấy bối rối. Em phải làm thế nào để thuyết phục bố.
Theo VNE
Khổ vì cố giữ 'cái ngàn vàng' Khi biết em không chịu hiến dâng 'cái ngàn vàng', anh đã lặng lẽ rời xa em! Em và người yêu em vừa chia tay được 5 ngày. Thật sự em còn yêu anh ấy rất nhiều. Anh ấy vừa ra trường, có lẽ là người hiểu em nhất và đồng thời cũng là người hiện đại. Khi yêu, anh nói anh ấy...