Có con với người thuộc ‘giới tính thứ 3′ vì không muốn kết hôn
Từ những gì đã trải qua, tận mắt chứng kiến, tôi không muốn cuộc sống bị ràng buộc khi kết hôn. Bởi vậy, tôi quyết định sẽ có con với người thuộc “giới tính thứ ba”.
Tôi chưa bao giờ hối hận vì quyết định có con với người thuộc “giới tính thứ ba”(ảnh minh họa)
Kết hôn, rồi ly hôn. Yêu nhau đến chết đi sống lại, nhưng khi bị ràng buộc bởi hai chữ “vợ hiền, dâu thảo”, cuối cùng lại chia tay, vì có quá nhiều mâu thuẫn không thể hóa giải. Chứng kiến rất nhiều câu chuyện thực tế của bạn bè mình, tôi hiểu, cuộc sống hôn nhân đâu chỉ toàn màu hồng.
Chẳng đâu xa, ngay chính trong gia đình tôi, dù đã sống với nhau gần 30 năm, dù đã có với nhau ba mặt con, nhưng bố mẹ tôi vẫn quyết định đường ai nấy đi, vì đã không còn tìm được tiếng nói chung. Bạn bè vẫn thường khuyên tôi rằng, đừng nên lấy chồng quá sớm, và quả thực, khi đã gần 30 tuổi, tôi vẫn chưa hề có ý định sẽ gắn bó, nói đúng hơn là sẽ không bao giờ ràng buộc cuộc đời mình với bất kỳ người đàn ông nào.
Đấng mày râu cũng có nhiều người tìm đến tôi, khát khao tôi. Nhưng mọi chuyện nhanh chóng kết thúc ngay khi họ bày tỏ mong muốn xây dựng tổ ấm gia đình, có lẽ, cũng bởi tôi quá mẫn cảm, quá ám ảnh với hiện thực cuộc sống. Tôi không muốn ràng buộc cuộc sống của mình bởi những chuyện rắc rối liên quan đến gia đình, phải để ý đến cảm xúc, nét mặt của từng người trong gia đình chồng. Đơn giản, tôi chỉ hy vọng rằng, mình được sống vui vẻ, thoải mái và làm những gì mình thích.
Nhưng, có lẽ, khi có “tuổi”, phụ nữ nào cũng như vậy, luôn khao khát có một đứa con. Rất nhiều bà mẹ đơn thân, họ vẫn sống hạnh phúc, bình an cùng với con của mình mà không cần bất cứ người đàn ông bên cạnh. Tôi cũng thèm khát được như vậy. Nhưng làm sao để đứa trẻ không phải chịu thiệt thòi, không bị trêu trọc, mang tiếng là không có bố? Làm sao để con mình không bị tổn thương? Đó là điều khiến tôi băn khoăn nhất.
Ban đầu, tôi quyết định tìm đến các bệnh viện lớn để làm thụ tinh nhân tạo. Nhưng nhiều người lại khuyên tôi không nên làm như vậy vì mình sẽ không biết cha đứa trẻ là ai, chẳng may xấu mã hay chỉ số IQ thấp thì sẽ càng thiệt thòi và khổ mình hơn.
Video đang HOT
Cuối cùng, tôi quyết định “lang thang” trên mạng để tìm kiếm những người thuộc “giới tính thứ ba”, cũng đang có chung mong muốn giống như tôi.
Tôi làm quen, nói chuyện với anh- người đàn ông bằng tuổi tôi, là con trai duy nhất trong một gia đình. Anh có công việc ổn định, có sự nghiệp, tiền bạc, có vị trí nhất định trong xã hội. Vì thế, anh không thể tiết lộ lý do mình là người thuộc “giới tính thứ ba”.
Vừa bị gia đình thúc ép lấy vợ, sinh con, vừa là ước nguyện của bản thân, mong muốn có một đứa con để chăm sóc, yêu thương, anh và tôi đã tìm đến nhau. Chúng tôi thỏa thuận, sẽ không kết hôn hay sống chung, chỉ đơn giản là sẽ cùng nhau chăm sóc đứa trẻ khi bé được sinh ra.
Tôi sinh được bé trai, và quả thực, anh ấy thực sự là một người bố rất tốt. Anh đến thăm con, chăm con rất đều đặn, dạy bé học bài, chơi đùa cùng bé. Hàng tháng, anh đều cho tôi tiền để nuôi bé được chu đáo hơn, để bé không thiếu thốn bất kỳ thứ gì. Chúng tôi cùng nhau yêu thương, chăm sóc con, nhưng tuyệt nhiên, chẳng bên nào có ham muốn thêm về bất kỳ điều gì, mỗi người đều có “tình yêu” riêng của mình.
Điều khiến tôi lo ngại nhất là khi bé lớn lên, nếu như bé phát hiện ra, mình là kết quả của một cuộc trao đổi công bằng, liệu bé có bị tổn thương? Tôi không thể nói trước được tương lai, nhưng chắc chắn, khi ấy tôi sẽ nói với con rằng, tôi đã rất mong có bé ở trên đời và tôi rất hạnh phúc cũng như chưa bao giờ hối hận về điều đó. Tôi yêu thương và chăm sóc bé bằng tất cả những gì tôi có.
Theo Tin Tức
Xấu hổ vì tiếng rên rỉ của vợ quá to khiến hàng xóm phải giật mình
Ngày thứ hai, thứ ba, mọi người nhìn vợ chồng tôi bằng ánh mắt soi mói, chỉ trỏ. Đến buổi trưa thứ tư, khi ngồi với một người anh cùng tổ may, tôi mới biết họ đang xôn xao chuyện gì.
Tôi và Thanh đều là người con của vùng quê nghèo lên thành phố tìm việc làm. Chúng tôi gặp nhau khi cùng làm việc ở một công ty may. Sau một thời gian tìm hiểu, tôi và Thanh đã quyết định về quê xin bố mẹ tổ chức đám cưới.
Đám cưới của tôi và Thanh diễn ra khá giản dị và hết sức tiết kiệm. Đám cưới xong, chúng tôi nhanh chóng lên thành phố làm việc. Chúng tôi được ở trong một căn phòng rộng khoảng 20 mét vuông thuộc khu nhà tập thể cho công nhân của công ty. Hàng xóm của vợ chồng tôi đều là những người đồng nghiệp thân thiết.
Trong thời gian yêu nhau, chúng tôi chỉ dừng lại ở mức ôm hôn. Mặc dù tôi muốn được "yêu" em nhưng Thanh luôn từ chối và muốn giữ cho đêm tân hôn.
Nhà bố mẹ tôi quá nhỏ nên chúng tôi chỉ dám ôm nhau nằm ngủ chứ không quan hệ. Vì vậy, đêm tân hôn của chúng tôi là hôm đầu tiên lên thành phố. Đêm đó, tôi và Thanh đã hòa vào làm một. Điều khiến cho tôi hứng thú hơn là tiếng rên rỉ của vợ. Thế nhưng, ngay sáng hôm sau đi làm, mọi người bắt đầu chỉ trỏ hai vợ chồng tôi. Có những người vừa nhìn thấy tôi hoặc vợ lại cười tủm tỉm. Tôi không hiểu mọi người đang cười chuyện gì.
Tiếng rên rỉ của vợ quá to khi yêu khiến hàng xóm giật mình (Ảnh minh họa)
Vì là vợ chồng mới cưới nên chúng tôi "yêu" nhau hàng đêm. Ngày thứ hai, thứ ba, mọi người nhìn vợ chồng tôi bằng ánh mắt soi mói, chỉ trỏ. Đến buổi trưa thứ tư, khi ngồi với một người anh cùng tổ may, tôi mới biết họ đang xôn xao chuyện gì.
- Dạo này lấy vợ xong có vẻ khỏe khắn hơn nhỉ. Nhất chú đấy, chưa gì đã nổi tiếng khắp công ty.
- Chuyện gì vậy anh. Dạo này em thấy các anh chị chỉ trỏ vợ chồng em. Nhưng em không biết họ đang bàn tán chuyện gì.
- Tôi góp ý thật nhé. Chuyện vợ chồng chú đang lan khắp công ty rồi. Về bảo vợ chú nhỏ tiếng khi "yêu" đi. Đêm nào, vợ chồng chú cũng khiến hàng xóm giật mình và mất ngủ. Có người còn đồn tin vợ chú là gái gọi, bệnh hoạn nên mới rên rỉ kiểu đó.
- Ai nói vậy anh. Sao lại nói về vợ em như thế chứ.
- Nhiều người truyền tai nhau thế. Nếu chú muốn thoải mái thì ra trọ ở nơi khác. Không thì bảo vợ nhỏ tiếng thôi. Tôi khuyên thật đấy.
Nói chuyện xong với người anh đồng nghiệp mà tôi giận tím mặt. Tôi thấy việc rên rỉ khi "yêu" là chuyện khá bình thường. Sao họ lại đánh giá vợ tôi là gái gọi và bệnh hoạn được chứ.
Về nhà, tôi thấy vợ đang ngồi ở giường khóc. Cô ấy kể lại chuyện bị mấy chị đồng nghiệp trêu. Cô ấy xấu hổ muốn rời khỏi công ty này. Tôi an ủi vợ và cùng cô ấy bình tĩnh tìm ra cách giải quyết.
Vợ tôi đau buồn khi bị đồng nghiệp trêu (Ảnh minh họa)
Vì chưa có điều kiện mua nhà hay tìm một công việc mới nên chúng tôi vẫn tiếp tục làm việc ở công ty này. Mỗi lần "yêu", vợ tôi đề phải khổ sở dùng tay bịt miệng mình. Thậm chí, đôi lúc cô ấy còn dùng khăn nhét vào miệng. Nhìn vợ phải khổ sở như vậy tôi thấy thương cô ấy. Nhưng mà phải làm như thế thì chúng tôi mới không bị người ta soi mói nữa.
Theo Gia đình Việt Nam
Tình một đêm phá nát gia đình như thế nào Nhiễm bệnh tình dục, mất gia đình, có con ngoài ý muốn... đều có thể xảy ra dù bạn chỉ quan hệ ngoài luồng chốc lát. ảnh minh họa Bài viết dưới đây là chia sẻ của chuyên gia tâm lý trị liệu Leandie Buys về những tác hại khó lường của mối quan hệ ngoài luồng chớp nhoáng tới mối quan hệ...