Cô con dâu buôn bán “cỏn con” ngoài chợ chia sẻ kinh nghiệm lập “quỹ đen” 500 triệu đồng
Một mình làm lụng nuôi cả nhà nhưng bố mẹ chồng vơ hết công, nói là của con trai họ. Ức không nói thành lời nhưng tôi cũng đành mặc kệ.
ảnh minh họa
Trước khi kể câu chuyện của mình, tôi khuyên chị em nhất định phải có quỹ đen. Cuộc đời này bạc bẽo lắm, không lường trước được tương lai thế nào đâu nên chị em phải chuẩn bị sẵn để mình luôn ở thế chủ động nhé.
Tôi lấy chồng năm 19 tuổi. Cưới đầu năm thì cuối năm đẻ, con chưa kịp cai sữa mẹ thì tôi lại có bầu. Đẻ liên tục nên tôi không thể đi làm được, chỉ quanh quẩn chăm con cũng đã hết ngày. Phải sống phụ thuộc nên tôi rất khổ, muốn ăn cái kem 5.000 mà xin chồng thì bị nói không ra gì. Nhà chồng cũng chì chiết tôi suốt ngày. Tủi thân và buồn lắm nhưng mình biết người ta phải nuôi mình, người ta cũng không thoải mái nên tôi im lặng để giữ hòa khí gia đình.
Đi lấy chồng, tôi có đúng một cây vàng mẹ đẻ cho nhưng tôi nhất định không phá dù có lúc khốn khổ cùng cực, phải chạy vạy đi vay mượn khắp nơi.
Khi bé thứ hai được 8 tháng tuổi, tôi gửi mẹ chồng trông cháu rồi bắt đầu đi làm. Tôi làm việc ngay gần nhà là bê gạch, xúc cát cho một công trình xây dựng. Việc nặng, tôi làm trầy tay chảy máu mà chỉ nhận được 20 nghìn đồng cho một ngày công. Làm được 15 ngày thì tôi xin nghỉ vì thấy tiền công quá rẻ mạt so với sức mình bỏ ra.
Sau đó, nhờ bạn bè hỏi hộ, tôi đi làm công nhân may cách nhà 65km. Không có phương tiện để đi lại trong ngày, tôi phải ở trọ. Nhưng làm được một tháng thì phải bỏ thì con quấn mẹ mà mẹ thì nhớ con. Đây là giai đoạn khốn đốn nhất trong cuộc đời tôi. Lấy chồng tới nay đã 6 năm mà tính ra số tiền chồng đưa cho tôi chắc chưa nổi 1 triệu đồng. Quần áo của hai đứa trẻ đều là đồ đi xin, bỉm sữa nhà ngoại lo.
Video đang HOT
Sau khi bỏ việc ở công ty may, tôi quyết định bán đi một cây vàng mẹ cho để lấy vốn làm ăn. Tôi mua 6 con ngan, 6 con gà và hai con chó nhưng rủi là nhà chồng không đồng ý cho nuôi. Vậy là phải mang sang nhà hàng xóm chơi thân gửi. Thôi thì coi như mình bỏ vốn, người ta bỏ công, bao giờ bán được thì chia đôi lãi lời. Tính là tính vậy chứ ngan gà bị dịch chết hết còn chó thì bị bắt trộm.
Còn 10 triệu, tôi nhờ người tìm mua hộ chiếc xe máy cũ giá 2 triệu, đi tậm tịt nhưng vẫn cố được. Số tiền còn lại, tôi làm vốn buôn rau, đổ hàng. Một ngày chạy hàng chục km, có lúc tới cả trăm cây nhưng nghĩ có tiền mua thứ này thứ kia cho con, tôi lại cố gắng. Dần dà, tôi bắt đầu có mối quen, rồi bắt được cả mối lấy hoa quả ở xa, mùa nào thức ấy, cứ buôn bán tích cóp, tôi có cả tiền để sửa sang lại nhà cửa cho bố mẹ chồng. Nhưng mà ra ngoài, họ toàn nói đó là tiền chồng tôi làm ra, bảo tôi buôn bán cò con ở chợ, may đủ ăn chứ tiền đâu mà sắm sửa. Tôi ức lắm nhưng không nói gì. Hàng xóm cũng tự biết thôi vì chồng tôi đâu có làm gì, đi xây ngày được ngày không, bao nhiêu tiền thì uống rượu, uống chè hết.
Tôi có hai sạp hoa quả ngoài chợ nhưng không ai biết (Ảnh minh họa)
Thú thật, từ ngày đẻ con, không được chồng chăm sóc, không thấy chồng tu chí làm ăn, tôi đã chán ngán cuộc hôn nhân này lắm rồi nhưng vì con nên cứ mặc kệ. Dù vậy, tôi cũng đã chuẩn bị sẵn tâm thế cho mình là lỡ có chuyện gì xảy ra thì ba mẹ con tôi cũng không lo chết đói. Giờ tôi có quỹ đen là cuốn sổ tiết kiệm 500 triệu trong ngân hàng, tháng nào tôi cũng nhất định bỏ vào đó 10 triệu còn lại bao nhiêu tiêu bấy nhiêu. Việc buôn bán của tôi khá tốt. Tôi mở được hai sạp hoa quả lớn chuyên đổ buôn ở hai chợ đầu mối nhưng do tôi thuê người bán nên không ai biết tôi là chủ, họ tưởng tôi chỉ bán rau, bán cỏ cò con.
Từ kinh nghiệm của riêng mình, tôi xin mách các chị em một nguyên tắc tiết kiệm 100% hiệu quả: Gửi tiết kiệm trước rồi mới tiêu, TUYỆT ĐỐI không tiêu xong thừa bao nhiêu thì mới gửi tiết kiệm. Các chị ạ! Có ít thì tiêu ít, có nhiều thì tiêu nhiều, muốn vun vén thì phải biết lập kế hoạch và kiên quyết thực hiện theo điều mình đã đưa ra. Lúc nào cũng phải có một khoản riêng các chị nhé, không phải cứ hi sinh hết cho chồng là tốt đâu. Bản thân mình và con cái mới là trước nhất.
Theo PNO
Nghẹn ngào mỗi lần nhìn làn da nám xạm của vợ
Mỗi lần đứng từ xa nhìn vợ tất tả buôn bán trong chợ, trước cái nắng, cái gió gay gắt của đất miền Trung là tôi lại xót xa. Tôi thấy bất lực khi mình chẳng thể làm gì giúp vợ.
Chào mọi người, tôi vốn là một người ít cởi mở chuyện cá nhân, gia đình mình. Thế nhưng, hôm nay, khi vào ngày 8/3, người ta tấp nập đi mua hoa, mua quà tặng mẹ, tăng vợ, tặng người thương, tôi lại ngồi đây viết những dòng này.
Chỉ mong những ai đọc được tâm sự của tôi có thể cho tôi một vài lời khuyên. Bởi lúc này, trái tim tôi đau lắm, thương cô ấy lắm nhưng bất lực chẳng biết phải làm sao.
Tôi lấy vợ được gần 10 năm nay. Chúng tôi có với nhau 2 đứa con. Vợ chồng tôi hiện đang sinh sống ở một tỉnh miền Trung.
Tôi đang làm công việc văn phòng, được ngồi điều hòa máy lạnh nên có thể gọi là nhàn hơn so với nhiều người, đặc biệt cô ấy - vợ tôi. Thế nhưng thu nhập hàng tháng của tôi chỉ đủ để mua sữa cho các con hàng tháng. Mọi chi tiêu, sinh hoạt đều trông cậy vào cô ấy.
Vợ tôi dù chỉ làm buôn bán, chạy vạy ở chợ, không cao sang như người ta nhưng cô ấy được cái tính xởi lởi nên rất chạy hàng. Nhiều lúc thấy cô ấy vất vả chạy ngược chạy xuôi kiếm thêm thu nhập cho gia đình mà tôi chạnh lòng.
Ảnh minh họa
Từ sau khi sinh đứa thứ hai xong, da mặt vợ tôi có dấu hiệu bị nám hẳn đi và cho tới giờ, da mặt cô ấy xấu đi rất nhiều vì nắng gió. Miền Trung vốn khí hậu khắc nghiệt, mùa hè gió Lào nắng rát mặt nhưng ngày nào cô ấy cũng phải chạy tới chạy lui với hàng hóa. Nhiều lúc đi làm về, ghé qua chợ nhìn cô ấy mà tôi thấy 'đau' lắm. Đôi lúc thấy bất lực vì mình quá kém cỏi, để vợ phải khổ sở, vất vả ngược xuôi như thế.
Cũng từ sau khi sinh cháu thứ hai vợ tôi thường bị tự ti về da mặt mình, tự ti về ngoại hình nên mỗi lần muốn đưa cô ấy đi chơi hay đi đâu đó, gặp gỡ bạn bè hoặc đồng nghiệp đều rất khó. Mỗi lần ra chợ hay đi đâu, cô ấy đều đeo khẩu trang kín cho tới khi về nhà mới mở ra.
Tôi cũng không rõ cô ấy bị nám là do nguyên nhân nào nữa. Chỉ biết, mỗi lần đứng từ xa nhìn vợ tất tả buôn bán trong chợ, trước cái nắng, cái gió gay gắt của đất miền Trung là tôi lại xót xa.
Thấy cô ấy như vậy, tôi rất thương nên nhiều lần nhỏ to muốn đưa vợ đi khám, chữa trị nhưng vợ tôi đều im lặng bảo để suy nghĩ rồi gạt qua. Có lẽ vì kinh tế gia đình tôi không được khá như nhà người ta. Nuôi hai cháu nhỏ đã vất vả lắm rồi, nhiều lúc muốn lo cho con được đầy đủ như các bạn trong khối xóm còn khó nữa.
Nhưng tôi không cầm lòng được nên cố nhận thêm việc về làm. Cũng được gần 1 năm nay rồi và tôi cũng tiết kiệm được một khoản kha khá, chắc cũng đủ để cô ấy đi chữa trị. Nhưng từ ngày nhận việc làm thêm, vì muốn giữ kín với vợ nên tôi thường tranh thủ làm thêm giờ ở cơ quan luôn. Tối nào cũng về nhà tầm 21, 22h nên vợ tôi có phần nghi ngờ, cáu bẳn.
Chắc cô ấy sợ tôi ra ngoài cặp kè trai gái như người ta. Nhiều lúc thấy cô ấy trở mình không ngủ được, lòng tôi đau lắm. Tôi muốn đưa cô ấy đi trị nám luôn nhưng không biết đâu là nơi uy tín để không bỏ tiền xuống sống xuống bể.
Tiền tôi kiếm ra cũng là mồ hôi nước mắt tôi lao động cả năm trời nên nếu không trị được thì khổ lắm. Tôi cũng chẳng có đủ để đưa cô ấy đi trị tiếp lần hai. Với cả vợ tôi tính hay tiếc tiền, nếu lần một trị không được thì chắc chắn cô ấy sẽ không chịu đi chữa trị lần sau nữa.
Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên lúc này với. Tôi cảm ơn mọi người nhiều.
Theo Người Đưa Tin
8 điều nên và không nên nếu bạn "lỡ" yêu một cô nàng nhỏ tuổi Chuyện chênh lệch tuổi tác không còn là hiếm với xã hội thời nay. Mỗi độ tuổi lại có mối quan tâm khác nhau. Chấp nhận yêu một cô gái trẻ đẹp, chắc chắn bạn cũng phải chấp nhận hàng loạt thứ xếp hàng đằng sau vẻ trẻ đẹp đó. Bất kỳ người đàn ông nào dù già hay trẻ đều có một...