Có chồng vẫn lẳng lơ
Tôi lẳng lơ vì thi thoảng cũng đong đưa với đàn ông… nhưng tôi không bao giờ phản bội chồng.
Tôi cưới chồng được 3 năm. Trong khoảng thời gian đó, tất nhiên vợ chồng tôi cũng không tránh khỏi những bất đồng nhưng nhìn chung là cuộc sống khá êm đềm và cũng có thể coi là hạnh phúc. Nhưng trong mắt nhiều người, tôi bị đánh giá là ngữ đàn bà lẳng lơ, ngữ đàn bà “đong trai” ở mọi chỗ. Họ nói chồng tôi không khéo có ngày bị tôi cắm sừng. Vì vậy tôi viết những lời tâm sự này không phải để phân bua, mà để họ hiểu vì sao cùng là cái phận đàn bà, có kẻ sướng, người khổ. Âu cũng là vì cách mình làm chủ cuộc sống ra sao.
Tôi lấy chồng nhưng điều đó không có nghĩa là tôi đóng sầm mọi quan hệ tại đó. Một ông chồng không thể thay thế cho tất cả mọi người. Vì thế, đừng dại dột mà cho rằng lấy chồng xong là phải chỉ có “chồng là nhất”. Trong cuộc sống này, đừng đưa bất cứ thứ gì và bất cứ ai lên vị trí độc tôn bởi vì không có gì là vĩnh viễn. Khi mình tôn sùng nó, cuộc sống chỉ quẩn quanh điều đó, đặt nó lên vị trí tối thượng thì khi đột ngột mất đi sẽ là mất tất cả. Chồng cũng vậy. Không nên vì lấy chồng mà coi chồng là độc tôn. Chồng dù có tốt đến mấy cũng vẫn mang “bản chất của một người đàn ông”.
Tôi cũng đã từng có rất nhiều người chị, người bạn gái, từ khi lấy chồng chỉ biết chăm chăm cung phụng chồng và nhà chồng. Suốt ngày đầu tắt mặt tối, rời chỗ làm là về nhà chợ búa, cơm nước hầu chồng, hầu con. Mối quan hệ thì dè chừng, gặp người khác giới cũng chỉ sợ “người ta đánh giá, nghi ngờ, tình ngay lí gian”, sợ chồng ghen tuông…Và thế là trong khi vợ thì cứ ngày một tàn tạ đi, thắt chặt mối quan hệ không dám chơi bời, giao tiếp với ai thì chồng ngày càng béo đẹp, phong độ. Mà đàn ông, một khi đã trơn lông, đỏ da thì ra ngoài gái nó bâu lấy mấy ai giữ được mình. Kết cục là nhiều người nhẹ thì chồng lăng nhăng với gái, nặng thì chồng bỏ vợ cưới gái luôn. Thử hỏi như thế thông minh nỗi gì, khôn ngoan ra sao?
Đó là chưa kể sau khi biết chồng phản bội hoặc bị chồng bỏ nhiều chị em tay trắng. Vì sao ư? Vì bao năm hầu hạ chồng, từ tiền bạc đến thể xác đều “hiến dâng” hết cả thì làm gì còn gì. Nhất là mối quan hệ cũng chẳng có ai để nhờ vả, để làm cho cuộc sống của mình thi vị hơn, nhiều điều mới mẻ hơn thì rất lâu tâm lí mới bình phục được. Mà ở tầm đó thì cũng khó lòng tìm kiếm cơ hội khác cho mình khi các mối quan hệ không duy trì. Vì thế tôi không đời nào tôn chồng lên vị trí độc tôn.
Video đang HOT
Tôi sẽ không phản bội chồng nếu anh chung thủy với tôi (Ảnh minh họa)
Lấy chồng rồi, ngoài việc chăm sóc gia đình phần nào, tôi vẫn phải chăm chút cho bản thân mình. Đặc biệt, với quan hệ khác giới tôi không bao giờ hạn chế. Tôi biết có nhiều người đàn ông vẫn thích tôi dù biết tôi có chồng. Tôi không từ chối họ phũ phàng, tôi vẫn duy trì tình cảm. Miễn là mình không làm gì đi quá giới hạn, không phản bội chồng chứ đâu cần thiết phải chối đây đẩy. Hãy thử hình dung xem, có chồng rồi nhưng tới công sở, đi gặp bạn bè bạn vẫn có cảm giác được một vài người chinh phục thích thú lắm chứ. Nó không chỉ là cách để làm cho cuộc sống thêm phần thú vị mà còn là lời cảnh báo để chồng hiểu được rằng: “Tôi luôn đáng được xem trọng, nếu anh chỉ cần không biết trân trọng tôi, tôi có thể ra đi bất cứ lúc nào”.
Tôi gặp gỡ đàn ông nhiều, tôi cũng không ngần ngại mà mỉm cười hay bông đùa lại một câu trước “thiện ý” của họ. Có lẽ vì thế mà trong mắt một số đồng nghiệp nữ tôi là loại lẳng lơ, có chồng rồi mà tới công ty vẫn liếc mắt đưa tình với nam giới. Nhưng tôi không chấp vì cách suy nghĩ thiển cận của họ. Thi thoảng nhìn một chị cùng phòng khóc mếu tâm sự: “Mình thì một lòng một dạ với hắn vậy mà hắn lại đi cặp bồ thì có khốn nạn không cơ chứ”, tôi đã không biết nên cười hay nên khóc vì tình cảnh đó.
Đúng là tôi lẳng lơ vì thi thoảng cũng đong đưa với đàn ông nhưng tôi không bao giờ phản bội chồng và không có ý định cắm sừng nếu như chồng không làm điều có lỗi với tôi. Tôi chỉ đang có sự dự phòng cho mình. Nếu thực sự có một ngày chồng tôi cặp bồ với gái hoặc bỏ tôi thì tôi cũng còn nhiều cơ hội khác để làm lại và đặc biệt là tinh thần của tôi không suy sụp hay đổ vỡ quá nhiều.
Bây giờ chồng yêu mình đấy, chăm sóc cho mình đấy nhưng mà xểnh ra một cái có thể anh ta đã lại ôm người đàn bà khác trong tay ngay. Vì thế đàn bà thường rất dại khi cho chồng là số 1, không dám chơi bời, giao tiếp với ai. Sở dĩ tôi thành đạt, có được thu nhập ngày hôm nay là vì tôi khéo léo trong mối quan hệ, sếp nào cũng quý tôi, trưởng phòng nào cũng cất nhắc cho tôi. Tất nhiên, điều đó đồng nghĩa với nhiều người là tôi vì lẳng lơ mà có được tất cả nhưng tôi gọi đó là nghệ thuật sống.
Tôi sẽ không phản bội chồng nếu anh chung thủy với tôi nhưng cũng không phải là người vợ mở mắt chỉ nhìn thấy chồng mà không thấy cả bầu trời rộng lớn ngoài kia. Tôi tự tin rằng mình đang đi đúng đường vì nhiều lần đi cùng tôi ra ngoài, chồng tôi hiểu được rằng tôi có giá như thế nào và anh ấy càng phải có ý thức trong việc giữ tôi thật chặt trong tay. Người ta chỉ biết nâng niu hạnh phúc khi mà hiểu được rằng có thể mất đi bất cứ lúc nào. Vì thế nếu có một ngày chồng tôi phản bội, tôi vẫn tự tin để sống tốt, để tìm kiếm hạnh phúc. Vậy đàn bà lẳng lơ trong khuôn khổ thì có gì sai?
Theo VNE
Em đi giữa mùa xuân nỗi nhớ
Mùa đã gói kỉ niệm vào trong nỗi nhớ, trong đôi mắt em.
Một sáng mùa xuân, điệu đà vì khóm cúc vẫn rực sắc vàng trước ngõ. Mùa đón đợt gió se sắt sao khéo vừa cho em thôi buộc tóc lên cao, sáng ra phố với mái tóc dài thả nhẹ buông phủ bờ vai. Trời xám màu ủ ê cơn mưa bụi lất phất, nghe lạnh giá xôn xao tìm về. Em lại khoác thêm tấm áo bông mềm có túi bởi em biết để đôi tay mình vào đâu khi con phố vắng anh...
Mùa nồng nàn ở lại với mùi sơn còn thoảng từ nhà ai đầu ngõ, với những chậu hoa cúc vàng, thạch thảo ra Giêng rồi vẫn còn nở thắm như đã hứa với người vun trồng chăm bón bấy lâu. Và mùa cũng chỉ lạnh vừa đủ se sắt thôi để người ta tha thiết nắm tay nhau đi về giữa phố. Còn em đan cài đôi tay mình trong những niềm mơ.
Đi giữa mùa xuân, chợt thấy lòng nhung nhớ thật nhiều. Muốn tìm về những tháng ngày hò hẹn, ghé qua hàng kem Tràng Tiền để cùng xuýt xoa vị ngọt lạnh của ly kem sữa, sau đó thì thong dong tản bộ trên con phố ngập sắc ánh đèn. Phố cũng mỉm cười nhìn những lúc chúng mình ngồi tán dóc hệt như hai đứa bạn thân anh ạ. Dẫu biết chặng đường phía trước còn dài, có lắm những khó khăn và thử thách đón đợi, cuộc đời vốn dĩ đâu dễ dàng tròn vẹn như những gì ta mơ. Nhưng có anh ở bên, luôn thương yêu và ân cần chăm sóc nên hãy làm tròn cuộc đời này từ chính trái tim ta.
Em nhẹ bước trong niềm mơ, chậm rãi đi giữa mùa xuân không tuổi (Ảnh minh họa)
Mùa đã gói kỉ niệm vào trong nỗi nhớ, trong đôi mắt em. Mùa chợt lạnh cho em thấy mình cần một vòng ôm, mông lung những ấm áp của những ngày được vỗ về che chở, mùa lất phất hạt mưa cho thương yêu ướt át và mùa cũng biết em đủ lớn để biết cách lau khô. Dù góp nhặt những tháng ngày trong veo kỉ niệm thì em vẫn không thể nào lấp đầy khoảng vắng những ngày anh xa, nhưng tình yêuđã chia trái tim của em thành hai miền xúc cảm anh ạ, một bên là nỗi nhớ, một bên là tin yêu.
Những ngày mùa xuân lại muốn rũ bỏ đi vài thứ, em không mang theo những nỗi buồn, lo lắng hay những vụn vặt gom nhặt rồi gửi lại hết thảy theo tờ lịch cũ. Để rồi thêm một ngày mới là lại thêm những ngọt ngào thương yêu. Và để mùa xuân lại căng đầy nhựa sống, rạng rỡ và tươi mới như tự ngàn năm rồi vẫn thế phải không anh?!
Bước trên phố, vui ngắm những cánh hoa mà chú công nhân khéo sắp đặt trên vỉa hè, ngắm những dòng xe cộ thư thái đứng chờ đèn đỏ chuyển xanh, những con người thân quen, những câu chuyện còn đọng lại góc quán cà phê, trà nóng. Cảm như mình đã thấm chút vị của Cố đô nên cũng dịu dàng mơ mộng lắm. Vẫn biết có người đang hẹn hò nhau sáng xuân, có ai đó diện váy áo xinh tươi, thẹn thùng e lệ lúc đưa tay đón nhận những đóa hồng tuyệt đẹp. Cũng có ai đó trao nhau thanh socola ngọt lịm trong ngày của tình nhân. Và phố có em - nhẹ bước trong niềm mơ, chậm rãi đi giữa mùa xuân không tuổi, em không đua đòi, cũng chẳng ghen tỵ với ai cả, bởi định nghĩa hạnh phúc trong em bình dị hơn thế rất nhiều. Em mở chiếc điện thoại, mỉm miệng cười hiền lúc đọc dòng tin nhắn: "Nhớ em lắm, Bảo à!"
Theo VNE
Chồng chăm "vợ bé", tôi lao vào tình cũ Thật sự là lòng tôi đang nghiêng ngả trước những giông bão đang đổ xuống cuộc đời mình. Tôi nhớ cái ngày Hưng hí hửng báo cho tôi chuyện "vợ bé" của anh có thai. Dù cố làm ra vẻ miễn cưỡng nhưng tôi không thể không nhận ra vẻ mãn nguyện trên gương mặt anh: "Anh cám ơn em đã bỏ qua...