“Có chồng rồi thì đừng đèo bồng nữa để không rước họa vòa thân”
Khi bắt đầu mối quan hệ với phi công trẻ dù bản thân đã có chồng, phụ nữ có nghĩ đến những hiểm họa tiềm tàng đằng sau một phút vui nông nổi đó hay không?
Một buổi sáng, trong quán cafe nhỏ ven hồ, có hai người phụ nữ trò chuyện với nhau. Chị áo hồng nói với chị áo trắng:
- Chỗ chị em, chị nói thật, em đừng vấp phải cú đòn đau nhớ đời của chị nữa. Em “cắt” thằng đấy đi, nó không đáng để em phải khổ sở như thế đâu. Yêu đương gì bọn đấy, chúng chỉ muốn “cơm no bò cưỡi” thôi em ạ.
- Ơ, thế chị cũng từng có “bạn trai trẻ” à? – Chị áo trắng có vẻ ngạc nhiên hỏi lại, vì trong lòng chị nghĩ, chị áo hồng đứng đắn, chững chạc; chồng con đề huề, sắp lên chức bà ngoại rồi.
- Có em ạ, nhưng cũng là “cả thèm chóng chán” thôi. Chị gặp “nó” trong quán massage. Lúc đấy chị cũng chỉ nghĩ “nó” phục vụ mình, mình trả tiền cho nó, sòng phẳng. Hôm ấy nó làm cho chị, xong nó xin số điện thoại, dặn là nếu hôm nào chị mệt, nó đến nhà làm cho, tiện lợi, mà không mất tiền phần trăm chi cho chủ quán. Chị buột miệng đọc số điện thoại, cũng không nghĩ nó sẽ săn mình thật.
- Thế rồi cậu ấy đến nhà chị à? – Chị áo trắng hỏi.
- Ngay tối hôm ấy nó nhắn tin cho chị, câu trước, câu sau nó nói về chuyện… lên giường. Thấy chị còn ngại ngần, nó kể rằng nhiều người đến chỗ nó, lúc đầu thì vì massage, sau thì kéo bạn trai về nhà. Thấy chị im mà không tắt máy, nó tấn công ngay “đến nhé, vui vẻ một chút cũng chỉ như đi spa là cùng”. Không biết do cô đơn, do tò mò hay do những câu chuyện khơi mào của “nó” về “chuyện ấy” mà chị lại đồng ý cho nó đến. Rồi chị vướng vào nó gần hai năm mới dứt được. Bây giờ còn sợ…
- Chị nói làm em tò mò. Thằng bạn trai của em cũng vậy, lúc nào cũng đòi “đến nhé”.
- Đấy, chị em mình chết là bởi cái sự “trơ tráo”, đi thẳng vào vấn đề của chúng nó đấy. – Chị áo hồng thú nhận – Chúng không có gì để mất, chúng có những thứ mà nghĩ rằng chị em mình cần là thân thể cường tráng, khác hẳn những ông xã lười biếng, đã quá quen thuộc của mình. Tuy nhiên, ngoài những thứ “vốn tự có” ấy, chúng chả có gì.
- Thế hả chị? Nhưng tại sao chị lại chán chuyện có bạn trai trẻ?
- Chị em mình cần có một bờ vai đàn ông, cần có người ca ngợi, khen nịnh, yêu chiều, cần một người đọc được ý nghĩ của mình chưa nói, cần những cử chỉ ý tứ, tế nhị, thì “bọn này” thiếu. Em cứ nghĩ mà coi, mình cô đơn, cần ai đó để tâm sự , biết lắng nghe, thỉnh thoảng làm cho mình cười vui, thỉnh thoảng cho mình thót tim, có lúc làm cho mình ngưỡng mộ về sự khôn ngoan, từng trải. Vậy mà cứ lúc nào cũng nghe một câu duy nhất “đến nhé!”, có chán không?
Chúng ra sức phục vụ mình “món đó”. Xong việc, chúng rất khéo moi tiền. Hôm thì mất điện thoại, hôm lại muốn gửi tiền gấp về nhà cho bố mẹ đi viện. Bọn này hay lừa mình lúc mình không để ý, chụp ảnh, quay clip để buộc mình phải theo nó lâu dài. Chính vì thế, chị cấm tiệt. Đã đến, chị tịch thu điện thoại, nói thẳng “không chụp ảnh, không ghi hình, ghi âm”. Bao giờ về sẽ trả điện thoại.
- Anh bạn trai em là trai tử tế, có công ăn việc làm, rất yêu em…
- Trời ạ! – Chị áo hồng kêu lên – Em đừng giàu trí tưởng bở. Xem lại mình đi, mình có gì để chúng yêu? Đàn ông chúng yêu những cô gái non tơ, trẻ trung, xinh đẹp. Chúng đến với mình, một là vì “chuyện ấy”, hai là vì tiền, ba là vì cả hai. Khối thằng cặp bồ với những phụ nữ có chồng, lấy tiền bao gái trẻ, hoặc tích cóp lấy vợ. Khi mình nhắc đến tình yêu, nó phũ phàng phủi luôn rằng: “Bà mất tiền, tôi mang cái thân trai ra để phục vụ bà, hòa cả làng. Không có tình yêu đâu, cảm ơn bà chị”. Lúc ấy nhục và cay lắm em ạ.
- Nhưng em cũng thấy có những “mối tình thực sự” đấy chứ ạ, nghe chị nói bi quan quá. Đấy, đại gia già Y vẫn có tình yêu và lên xe hoa với chàng trai người mẫu V, ca sĩ K hai đời chồng, hai đứa con vẫn kết hôn với một cậu kém 8 tuổi, chưa từng có vợ…
Video đang HOT
“Có chồng rồi thì đừng đèo bồng nữa để không rước họa vào thân”
- Em lại nhầm rồi… – Chị áo hồng bắt đầu cao giọng – Em thử nghĩ, nếu đó không phải “nữ đại gia”, không phải “ca sĩ bạc tỉ”, đám trai trẻ chúng có yêu không? Cũng chỉ là “núp bóng tình yêu” thôi em ạ. Còn thực tế, em cứ đọc trên mạng, nhan nhản những vụ như phi công trẻ tưới xăng thiêu sống người tình đơn phương; bị từ chối tình cảm “phi công trẻ” nhẫn tâm tạt axid người tình giữa đêm khuya; bi kịch phi công trẻ giết máy bay bà già sau khi thác loạn; khổ gì bằng nỗi khổ của “máy bay bà già”…
Hai chị em cùng lặng im, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ của riêng mình. Chị áo hồng tỏ vẻ “chán ngấy”, cô áo trắng vẫn còn háo hức khát khao. Cuối cùng, chị áo hồng lên tiếng:
- Thôi em ạ, mai vào hội “những người thích đi du lịch” với chị. Biết em cũng cô đơn, cũng khát khao có người đàn ông chăm sóc mình, nhưng ngoài chồng ra, chẳng có “thằng nào” chịu thương mình đâu. Ảo tưởng, lao vào những cuộc tình với trai trẻ, tưởng mình còn ngon lành, xuân sắc là dại dột. Mọi thứ không có giá trị thực rồi cũng sẽ qua đi mau chóng.
Nói xong câu “tâm huyết” này, chị áo hồng gọi cô nhân viên quán cafe: “tính tiền em ơi” rồi đứng dậy, để lại cô gái áo trắng ngồi với những suy nghĩ của riêng mình, không quên buông thêm một câu: “Có chồng rồi thì đừng đèo bồng nữa để không rước họa vào thân”.
Theo Thế giới trẻ
Tiết lộ 'sốc' về chuyện tình dục của người vợ có chồng chuyển giới
Tôi được biết đàn ông lúc nào cũng ham muốn sex. Nhưng chồng tôi chẳng có vẻ gì là hứng thú... Tôi đã nghĩ cuộc sống tình dục của chúng tôi thế là hết...'.
Đây là một phần trong loạt bài phỏng vấn hàng tuần có tên gọi Love, Actually của Elle, vén màn sự thật về đời sống tình dục của phụ nữ. Tâm sự lần này là của Mary (bút danh người viết sử dụng), một người phụ nữ 35 tuổi đã kết hôn hơn 10 năm.
'Hoàng tử trong mộng bỗng chốc biến thành công chúa'
Khi gặp chồng tương lai của mình qua mạng, Mary không hề biết anh đang dằn vặt về giới tính sinh học của bản thân. Sau khi lấy nhau được vài năm, chồng cô công khai là người chuyển giới. Sự việc này đã lý giải cho một số vấn đề mà hai người gặp phải trong phòng ngủ.
Giờ đây, bạn đời của Mary đã xác định được bản dạng giới (cách một người cảm nhận về giới tính của bản thân) là 'genderfluid femme', có thể hiểu là một người nữ tính nhưng không hoàn toàn là nữ. Theo Mary, sau cú sốc này cuộc sống tình dục và cuộc sống hôn nhân của họ đã có sự thay đổi rõ rệt.
Ảnh minh họa
Dưới đây là toàn bộ chia sẻ chân thực đến từng chi tiết của Mary:
'Tôi lớn lên trong một nhà thờ đạo và đã cố ý duy trì cuộc sống độc thân vì lý do tín ngưỡng suốt 4 năm cho đến khi gặp được người bạn đời của mình.
Trước khi bạn đời của tôi bắt đầu chuyển giới, chúng tôi làm 'chuyện ấy' mỗi tuần 1 lần nhưng tôi thì muốn 3 lần/tuần. Tôi đã cố gắng hiện thực hóa điều đó trong một thời gian dài. Tôi được biết rằng đàn ông lúc nào cũng ham muốn sex và đầu họ chỉ toàn 'chuyện ấy' mà thôi. Thế nhưng chồng tôi lại chẳng có vẻ gì là hứng thú cả.
Tôi học nhiều tư tưởng khôi hài về tình dục và các mối quan hệ. Tôi bị ảnh hưởng bởi lối suy nghĩ rằng sự thỏa mãn thể xác không phải là điều phụ nữ cần ưu tiên, nên vấn đề sẽ là tôi có kích thích được ham muốn từ bạn đời hay không.
Tôi nghĩ rằng tôi không đủ hấp dẫn hoặc không đủ thành công, rằng tôi không làm đúng điều gì đó, để khiến bạn đời của tôi muốn làm 'chuyện ấy' với tôi thường xuyên hơn. Trừ bạn đời của tôi ra, tôi không nói với bất cứ ai về chuyện này.
Tôi luôn luôn là người chủ động. Thật khó chịu vì một khi đã là người của Chúa, bạn phải kín đáo và không vồ vập vào người ta. Tôi đã thử gợi tình bằng lời nói, tôi đã thử tạo sự bất ngờ với những món đồ lót, tôi đã thử nhắn tin một cách mùi mẫn - tôi đã thử tất cả những gì tôi có thể nghĩ ra.
Tôi đã cảm thấy vô cùng hổ thẹn về cơ thể mình. Tôi bắt đầu sử dụng sextoy (đồ chơi tình dục) và dù nó thỏa mãn hơn về mặt thể xác, tôi vẫn cứ cảm thấy còn thiếu một điều gì đó nữa.
Năm thứ 3 chung sống với nhau, bạn đời của tôi bảo tôi ngồi xuống và cố gắng nói với tôi rằng 'người ta' là người thuộc thế giới thứ 3 và không phải 'trai thẳng'. Tất cả những gì tôi biết là 'chồng' tôi thích mặc váy.
Ban đầu, tôi phủ nhận, đổ lỗi cho mẹ của người ta, không thèm lắng nghe người ta. Tôi cảm thấy mình bị lừa dối. Thật sự, tôi không thể hiểu cho cái suy nghĩ rằng: điều này chẳng ảnh hưởng gì đến tôi.
Cùng với thời gian, chúng tôi đã cố gắng tìm hiểu xem cả hai sẽ như thế nào sau chuyện này. Đầu tiên, tôi cho rằng chúng tôi sẽ ly dị. Thế nhưng đó là điều mà không ai trong chúng tôi muốn. Tôi có rất nhiều thắc mắc về chuyện chuyển giới. Người ta đã dạy cho tôi về hormone và những nguy hiểm khi phẫu thuật chuyển giới.
Đến bây giờ, bạn đời của tôi vẫn chưa sử dụng bất cứ một biện pháp can thiệp nào về y tế để chuyển giới. Người ta chỉ đơn giản là sống một cuộc sống hai mặt, thay chiếc quần kaki bằng váy khi về nhà sau một ngày làm việc.
Ban đầu, tôi cảm giác mình đã có một lựa chọn sai lầm, đã đánh giá sai về con người của người ta và điều này đồng nghĩa với việc chúng tôi phải ly dị. Tôi đã nghĩ cuộc sống tình dục của chúng tôi thế là hết. Đó là những gì tôi xem trên 20/20 và Dateline. Tôi không quen ai ngoài đời mà vướng phải tình cảnh như vậy.
Ảnh minh họa
Có một thời gian tôi đã cố gắng đẩy bạn đời ra xa mình. Đó là một vài năm sau khi người ta công khai. Tôi cư xử tồi tệ bằng những cách không lành mạnh mà tôi chẳng lấy gì làm tự hào. Tôi ngoại tình rất nhiều. Rốt cuộc tôi làm tổn thương cả bản thân lẫn bạn đời của mình, mà người ta không hề lung lay.
Người ta cũng đau khổ nhưng ngay cả khi bạn bè bắt đầu xì xầm về tôi, người ta cũng không bao giờ xúc phạm tôi. Tôi nhận ra rằng, con người này đã đứng bên tôi ngay cả khi tôi tồi tệ nhất và sẽ không bao giờ rời bỏ tôi hay để tôi khơi lên cuộc chiến này.
Cuối cùng, tình cảm đó mạnh đến mức khiến tôi muốn biết lý do tại sao người ta lại làm như vậy. Tôi muốn biết nhiều hơn về chuyện là người thuộc thế giới thứ 3 thì thật sự là như thế nào.
Tự sâu thẳm, tôi luôn yêu con người của người ta và tôi không muốn làm tổn thương người ta nữa. Tôi muốn ủng hộ người ta. Tình yêu của tôi vẫn vẹn nguyên. Tôi biết mình là người song tính (người có thể bị thu hút bởi cả nam và nữ) nhưng đã cố gạt đi suy nghĩ đó, nên có lẽ một phần nào đó trong tôi có thể thấu hiểu đôi chút.
Tôi bắt đầu nghiên cứu về giới tính qua việc đọc blog và các bài báo. Càng đọc tôi càng cảm thấy mình đã bị giáo dục kiểu lừa dối về việc đàn ông là gì, đàn bà là gì, tình dục là gì và hôn nhân là gì. Tôi đã xem tập phim trên kênh National Geographic về một nền văn hóa ở Indonesia có tới 5 giới tính khác nhau.
Tôi học được rằng có một giới tính thứ ba ở trong nhiều nền văn hóa của Ấn Độ cũng như một vài nước khác trên thế giới. Vậy nếu có hơn 2 giới tính ở những nền văn hóa khác, thì tức là tôi được quyền tin rằng giới tính không chỉ là một hiện tượng xã hội, đúng không? Nó cho tôi nhiều góc nhìn và cơ sở lập luận hơn.
Cuối cùng, tôi đi học đại học, chuyên ngành sinh học và đã được học về hiện tượng lưỡng giới một cách bao quát trong những lớp nội tiết. Tôi đã được nhìn thấy những chứng cớ mạnh mẽ rằng vai trò giới tính không phải là bẩm sinh.
Đời sống tình dục của chúng tôi bắt đầu thay đổi. Tôi nhận ra rằng tình dục không nhất thiết phải theo một kiểu duy nhất là dương vật nằm trong âm đạo; bạn thực sự có thể biến nó thành một dạng nghệ thuật.
Chỉ có 1 hay 2 tư thế truyền thống gì đó giúp bạn đạt đến sự thăng hoa nhưng nếu so chúng với cực khoái từ quan hệ bằng những cách khác thì chẳng là gì. Đôi lúc tôi nhớ chuyện tình dục theo tư thế thông thường, không phải là vì những cảm giác về thể xác, mà vì những thứ hiện diện trong đầu tôi: sự kết nối, tình yêu và ham muốn.
Tôi phải từ từ quên nó đi, đặc biệt là khi nó không hề có tác dụng tương tự đối với bạn đời của tôi. Người ta đã trải qua sự bức bối và đau khổ với giới tính sinh học cơ thể, cũng như vai trò mà 'cái ấy' của người ta phải thực hiện khi quan hệ theo kiểu truyền thống.
Giờ đây tôi đang có một mối quan hệ tình cảm đồng tính và quan hệ tình dục đồng tính nhiều tính sáng tạo hơn hẳn. Tôi không còn tìm kiếm sự xác nhận như xưa và không đau khổ như xưa khi bạn đời của tôi không muốn quan hệ đúng theo như ý muốn.
Tôi cởi mở với tư tưởng rằng ý muốn của tôi có thể không đạt được nhưng tôi vẫn có thể làm một cái gì đó khác, như tự thỏa mãn chính mình hoặc tôi và người ta có thể làm một cái gì đó không giống với hình dung của tôi và điều đó chẳng có vấn đề gì.
Giá trị và khả năng khêu gợi của tôi không nằm ở chuyện tôi hấp dẫn thế nào đối với bạn đời. Tôi đã có thể phát triển nó từ bên trong mình.
Giờ đây tôi cảm thấy rất thoải mái khi nói: 'Em thấy hơi có hứng. Có muốn làm gì đó tối nay không?' hay 'Em rất muốn làm 'chuyện ấy' sớm'. Sự khác biệt lớn nhất là chúng tôi đã kết nối với nhau hơn và thân mật hơn khi cùng nhau lập kế hoạch lên giường.
Không có một dự định cụ thể nào về chuyện sắp xảy ra cả. Khi bạn bị bó buộc trong một cách duy nhất để làm 'chuyện ấy', như chúng tôi đã từng bị trong quãng thời gian trước đây, bạn sẽ nhận thức rất rõ những giới hạn được vạch ra ở đâu và bạn cố gắng hết sức để không vượt qua chúng. Điều đó đôi lúc sẽ khiến chuyện quan hệ mất hết niềm vui.
Trước đây, giữa chúng tôi có rất nhiều khoảng lặng; có những kỳ vọng ngầm và tôi không bao giờ nói ra điều tôi muốn, tôi sẽ chỉ trèo lên giường với cảm giác hụt hẫng và không được chấp nhận. Nhưng bây giờ tôi đã suy nghĩ thoáng ra rằng 'không' là một câu trả lời nhưng 'có' cũng thế; và tôi sẽ bắt đầu cởi mở về khoái cảm của bản thân mình.
Cảm giác của tôi về năng lực bản thân cũng vượt ra khỏi phạm vi phòng ngủ. Trước đây, tôi không phải chịu trách nhiệm quyết định các vấn đề liên quan đến tài chính. Tôi đã từng nghĩ rằng mình phải dọn nhà và người kia phải đổ rác, vì tôi là phụ nữ và người ta là đàn ông.
Giờ đây, chúng tôi chia nhau ra nấu ăn, đôi lúc nấu cùng nhau, tôi thường mang rác đi đổ và chúng tôi đều không ghi danh sách những việc thuộc 'nghĩa vụ vợ chồng' nữa. Tôi biết được rằng cầm búa chẳng nguy hiểm như tôi từng nghĩ và nếu có việc nào cả hai chúng tôi đều không muốn đụng tay vào thì chúng tôi sẽ đi thuê người.
Bạn đời của tôi vẫn phải xuất hiện với bộ dạng nam giới ở cơ quan nhưng khi về nhà, chúng tôi chia sẻ với nhau đồ trang điểm và nước hoa. Chúng tôi mặc váy và đi những đôi tông dễ thương. Chúng tôi đi chăm sóc sắc đẹp với nhau.
Bạn đời của tôi còn nữ tính hơn cả tôi nhưng tôi không thấy điều đó có vấn đề gì. Hầu hết bạn bè của chúng tôi biết nhưng họ vẫn hỏi tôi những câu tọc mạch hay cho là người ta phải được chuyển giới hoàn toàn về mặt thể chất, bằng liệu pháp thay thế hormone và phẫu thuật.
Đôi khi tôi có những suy nghĩ thoáng qua như, tôi ước chúng tôi có thể 'bình thường', tôi ước chúng tôi không phải đối phó với những ưu phiền như người khác lo việc vặt trong nhà. Nhưng chưa bao giờ chúng tôi yêu nhau nhiều như bây giờ.
Khi kết hôn, tôi đã mòn mỏi mong chờ chàng hoàng tử trong mộng này tới và khiến tôi say đắm. Tôi đã không ngờ rằng người đó lại là một nàng công chúa. Đối với chúng tôi, tình yêu đã vượt ra khỏi giới tính'.
Theo Afamily
Tôi và chồng như người dưng quen mặt Có chồng nhưng tôi thấy mình như một bà mẹ đơn thân, ngày ngày đi làm, tối về ôm con, anh đi đâu rồi làm gì tôi cũng không được biết. Tôi 35 tuổi, chồng hơn 3 tuổi, cuộc sống hôn nhân của chúng tôi đã đi được chặng đường 8 năm. Sau chừng ấy năm, anh mang về một cơ số (tiền...