Có chồng rồi mà vẫn thường “tự xử”, có bệnh hay không?
Mình chỉ lo sợ một ngày chưa dám nói với chồng thì bị anh phát hiện ra mình “một mình” sẽ không hay. Bởi mình chưa dám tâm sự với chồng vấn đề này vì sợ anh nghĩ mình sai lệch đi mà không thông cảm cho mình.
Hôm nay, mình có một chuyện hết sức tế nhị muốn chia sẻ thắng thắn cùng các bạn. Hy vọng các bạn sẽ có những chia sẻ thật lòng nhất và có cách giúp mình đầy thiện chí để thoát khỏi tình trạng này càng sớm càng tốt.
Mình năm nay đã 28 tuổi rồi chứ không phải là ở tuổi 18 nữa. Do đó, mình mới thấy thực sự lo ngại với những gì đang xảy ra với mình. Chẳng là trước khi kết hôn, mình cũng như baocô gái chưa chồng khác là thi thoảng vẫn thủ dâm.
Hôm nay, mình có một chuyện hết sức tế nhị muốn chia sẻ thắng thắn cùng các bạn (Ảnh minh họa)
Thực sự, lúc đó dù chẳng biết tí gì về chuyện nam nữ nhưng do cơ thể ngày một lớn hơn nên nhu cầu khám phá bản thân của mình cũng ngày một nhiều hơn. Do đó, vì tò mò, mình đã thủ dâm lúc nào không biết. Cứ như vậy, mình dần dần đâm ra nghiện thủ dâm. Có lẽ mình là cô gái có nhu cầu khá mạnh về chuyện ấy chăng?
Chuyện tự sướng của mình chính bản thân mình cũng nghĩ sẽ nhanh chóng kết thúc khi có bạn trai. Và đúng là, sau những ngày yêu thương ngắn ngủi, vợ chồng mình cũng có quan hệ tình dục như nhiều đôi khác. Vì vượt rào trước cưới, lại không có biện pháp bảo vệ nên mình bị dính bầu.
Sau sự cố dính bầu, mình và anh đã tổ chức đám cưới trong sự chúc phúc của gia đình, bạn bè 2 bên. Cưới xong, dù vợ bầu bí nhưng do tính chất công việc nên chồng mình thường xuyên xa nhà. Tuy mang bầu, song mình vẫn thường “tự xử” một mình.
Video đang HOT
Nói ra điều này, mình thật sự xấu hổ lắm mọi người ạ. Nhiều lần, mình đã rất muốn dừng lại nhưng lại không thể. Có khi mình hoảng sợ quá và ôm mặt khóc. Mình sợ mình mắc bệnh nghiện sex thì sẽ không thể cứu vãn.
Xin nói thêm, 1 tháng chồng mình vẫn về nhà 4 ngày. Có thể nói mỗi tuần chồng mình về nhà 1 lần. Khi ấy, vợ chồng mình vẫn gần gũi đều đặn. Và lúc nào, mình cũng vẫn yêu chồng và được thoải mái khi ở bên cạnh chồng. Nhưng không hiểu sao mình vẫn tệ thế?
Thậm chí có những hôm chồng về. Vợ chồng mình thực hành chuyện ấy xong, chồng mình lăn ra ngủ. Còn mình vì trằn trọc không ngủ được lại quay ra thủ dâm một mình.
Mình nên phải tự “chữa bệnh” tự xử của mình sao đây?
Hiện mình cũng tự “chữa bệnh” như vậy được một thời gian rồi và cũng có những tín hiệu tốt hơn. Mình chỉ lo sợ một ngày chưa dám nói với chồng thì bị anh phát hiện ra mình “một mình” sẽ không hay. Bởi mình chưa dám tâm sự với chồng vấn đề này vì sợ anh nghĩ mình sai lệch đi mà không thông cảm cho mình.
Mình nên phải tự “chữa bệnh” tự xử của mình sao đây? Chồng mình khi biết có thông cảm cho mình không? Mình có quá bệnh hoạn trầm trọng rồi không mọi người?Thật tình, mình thấy mình kỳ quặc quá. Mình rất muốn từ bỏ nó nhưng lại chưa làm được.
Nhiều lần mình đã tự tìm cách “chữa bệnh” cho bản thân bằng cách luôn để chân tay vận động bằng những công việc nhà. Mình dành nhiều thời gian cho các công việc và vui chơi giải trí lành mạnh.
Theo ĐSPL
Mẹ chồng bắt tôi bỏ thai vì sợ con trai tuyệt mạng
Tôi phải làm sao khi mẹ chồng cứ khăng khăng rằng hai đứa con của tôi sinh ra đều không tốt cho chồng tôi. Đứa trong bụng nếu sinh ra thì có khi chồng tôi bị tuyệt mạng.
Mẹ chồng cứ khăng khăng rằng hai đứa con của tôi sinh ra đều không tốt cho chồng tôi. Đứa trong bụng nếu sinh ra thì có khi chồng tôi bị tuyệt mạng. (Ảnh minh họa)
Chưa bao giờ tôi nghĩ mình lên đây than thở chuyện gia đình, nhưng mấy hôm nay tôi rối bời quá. Hai vợ chồng tôi có một cháu trai 4 tuổi và đang mang bầu bé gái tháng thứ 7. Bố chồng mất sớm, mẹ chồng tôi ở quê ra ở cùng chúng tôi được 4 năm nay rồi. Mọi chuyện đều tốt đẹp.
Nhưng đợt Tết vừa rồi, mẹ chồng tôi về quê chơi, có đi xem bói cùng với chú ruột chồng tôi, về nói lại với chồng tôi rằng hai đứa con của tôi sinh ra đều không tốt cho chồng tôi. Đứa trong bụng nếu sinh ra thì có khi chồng tôi bị tuyệt mạng.
Thậm chí tôi còn nghe chồng tôi kể lại (mẹ chồng chỉ thậm thụt nói với chồng tôi thôi), mẹ chồng bảo chồng tôi phải đi xem để tìm cách giải quyết, cần thiết thì hai vợ chồng nên bỏ đứa bé đi là tốt nhất. Tất nhiên là chồng tôi gạt đi rồi, nhưng tôi vẫn rất buồn và lo lắng.
Từ trước đến giờ, mang tiếng bà ở với vợ chồng tôi nhưng bà cũng không giúp gì việc nhà cho vợ chồng tôi cả. Con tôi đi trẻ từ 1 tuổi, mọi việc lớn nhỏ trong nhà vợ chồng tôi đều lo, vì mẹ chồng tôi không có thu nhập gì, chồng tôi lại là con trai duy nhất trong nhà nữa.
Tôi không tin chuyện bói toán, nhưng tôi không thấy thoải mái khi mẹ chồng tôi hành động như vậy. Và trên hết tôi thương con tôi, chưa sinh ra đã bị mang tiếng xấu và có thành kiến như thế. Mà mẹ chồng tôi lại là người theo đạo Thiên chúa thế mà bà vẫn tin vào mấy cái chuyện mê tín ấy.
Tôi cũng đã tìm cách giải thích với mẹ chồng rằng chẳng có căn cứ khoa học nào khi đi tim vào lời thầy bói như vậy. Bên cạnh đó, việc mẹ nghĩ xấu cho đứa bé còn chưa chào đời cũng đã đủ để lên án lắm rồi. Nó có tội tình gì đâu, mà chưa ra đời đã phải mang tiếng oan nghiệt như vậy.
Thế mà bà vẫn mê tín nghe lời mấy ông thầy bói về rồi nghĩ không tốt cho đứa bé trong bụng tôi. Thậm chí, nhiều lần bà còn mắng tôi xa xả, vì cho rằng tôi không thương yêu gì con trai bà nên mới làm ngơ trước lời cảnh báo của bà. Thực sự, điều đó làm cho tình cảm của tôi và mẹ chồng ngày càng tồi tệ.
Sau này tôi sinh cháu ra, chắc vẫn nhờ mẹ chồng chăm sóc năm đầu tiên. Nhưng tôi lo lắng lắm, liệu bà có đủ tình cảm để chăm cháu cẩn thận không, hay lại vì có thành kiến mà xao lãng việc chăm cháu. Tôi cũng không biết làm thế nào để nói với chồng tôi, với mẹ chồng.
Thực ra trong lòng tôi bây giờ chỉ thấy ác cảm với mẹ chồng, chỉ muốn bà không ở cùng tôi nữa. Vì thực ra ở quê bọn tôi đã làm nhà cửa rất chắc chắn và đầy đủ tiện nghi rồi, bây giờ đang cho cô em chồng ở nhờ. Mẹ chồng tôi cũng nói là khi nào cháu lớn thì sẽ về quê sống.
Trước đây khi chưa có chuyện gì xảy ra thì tôi cũng muốn mẹ chồng ở cùng, để lỡ tôi có đi công tác thì cũng an tâm, nhưng từ khi mẹ chồng đi xem bói thì tôi lại chỉ muốn bà về quê thôi, tôi không muốn bà chăm con tôi nữa, tôi sẽ thuê người hoặc mang con đi gửi.
Tôi suy nghĩ như vậy có phải không? Hay tại tôi thương con quá mà trở nên hồ đồ. Biết là bầu bí không nên suy nghĩ mà suốt mấy hôm nay tôi toàn khóc thôi. Các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Tôi căm ghét khi phải nghe tiếng bố mẹ "ân ái" mỗi tối Cháu 14 tuổi và gần đây, cháu đã gặp một vấn đề rắc rối khi mà mỗi tối thứ 7, bố mẹ lại "ân ái" và cháu luôn phải nghe những âm thanh khó chịu đó. ảnh minh họa Chuyện này cứ lặp đi lặp lại khiến cháu không thể chịu đựng được mặc dù cháu đã cố gắng nghe nhạc thật to....