“Có chồng không giữ để cho đứa khác nó cướp à”
Chuyện cô giữ chồng như giữ vàng, vì sợ đứa khác cướp mất cả khu tập thể này đều biết. Ai cũng bảo cô hay lo xa chứ anh đâu đến nỗi thế.
Chồng biết chồng nhiều lần hoài nghi, chồng xin lỗi vợ (ảnh minh họa)
Trời nhá nhem tối rồi mà chưa thấy chồng về, Hòa nghĩ vu vơ không biết chồng hôm nay đi đâu về muộn vậy. Hay lại tòm tem với con nào thì chết với bà. Hòa vốn nổi tiếng là cô vợ có máu ghen ác nhất xóm, nhất cử nhất động của anh đều được cô nắm bắt hết. Một phần cô ghen dữ như vậy là do chồng cô được cái hình thức bên ngoài, hay hút gái và cũng một phần do tính đa nghi của cô sau vụ 3 năm trước chồng có tai tiếng qua lại với một em thư ký ở công ty.
7h tối rồi chưa thấy chồng về, cô sốt ruột quá gọi điện cho anh mà chồng không bắt máy. Cô gọi điện đến công ty anh thì bảo vệ bảo anh về từ 5h rồi. Không biết chồng đi đâu nữa, bực mình cô gọi điện cho đồng nghiệp anh nhưng cũng không ai hay anh ở đâu. Tầm 20 phút sau có tiếng xe máy quen thuộc phóng vào sân. Thì ra là anh, cuối cùng anh cũng chịu mò về nhà. Cô giận anh chẳng thèm nói nửa lời.
Dựng xe xuống, anh mở cốp lấy ra một túi đồ hớn hở mang vào trong nhà gọi vợ:
- Vợ ơi! Hôm nay anh có quà cho vợ nè. Đúng kiểu vợ thích nha, anh phải chọn mãi mới thấy cái váy này hợp với vợ đấy. Em thử đi.
Cô giận dỗi, trả lời cộc lốc với chồng:
- Chả thèm.
Video đang HOT
- Ơ. Vợ sao thế, lại có chuyện gì à, nói anh nghe coi.
- Tôi thì làm gì có chuyện gì để giận anh chồng đào hoa chứ.
- Ui trời. Vợ lại ghen tuông vớ vẩn đúng không?
- Ai thèm.
- Không giận mà vợ lại thế kia à. Chắc thấy anh về muộn vợ lại nghĩ anh đi với cô nào đúng không?
- Chả là hôm nay anh đi mua đồ cho vợ, tại hôm nọ đi qua shop quần áo đấy em cứ suýt xoa cái váy mà tiếc tiền không dám mua. Hôm nay lĩnh lương anh mua tặng vợ này. Vợ thích không?
- Tưởng anh mua cho cô nào, cô ấy không thích mới mang về cho tôi.
- Ơ. Vợ nói gì buồn cười thế. Làm gì có ai mặc chiếc váy này đẹp bằng vợ đâu. Mà dạo này vợ anh ghen ghê thế.
- Không ghen, không giữ chồng để đứa khác nó cướp mất rồi lại mất công đi đòi lại à.
- Thôi chồng biết rồi, là vợ yêu chồng nên vợ mới ghen thế đúng không. Vợ xinh đẹp thế này không yêu vợ lại đi yêu cô khác thì dại quá vợ nhỉ. Thôi vợ đi thử đồ đi anh coi nào.
Với tài khéo dỗ ngọt vợ chả mấy chốc cô hết giận chồng và vui vẻ thử chiếc váy chồng mới mua cho. Trên môi cô hiện lên nụ cười hạnh phúc, rạng ngời vì chồng luôn quan tâm yêu chiều cô. Tối hôm ấy hai vợ chồng ngồi xem phim và trêu đùa nhau. Anh làm cô cười không ngớt. Đôi khi cô thấy sợ hãi một ngày nào đó chồng sẽ rời xa vòng tay cô đến với người khác. Nhưng phút giây này cô sẽ tận hưởng niềm hạnh phúc mỗi ngày bên chồng.
Theo blogtamsu
Liệu anh có thể yêu cả những điều xấu xí trong em?
Em sợ nếu sau này mình sống chung, khi thời gian thổi tàn đi em - khi một em xấu xí và cuồng dại, già nua thay thế cho một em của những ngày tươi đẹp son trẻ. Thế nên, yêu em - anh hãy yêu cả những điều xấu xí trong em, có được không ?.
Cà phê phố cổ một ngày cuối tuần. Ngồi trên tầng cao, ngắm nhìn những dòng xe phía dưới tấp nập đi lại, ngắm những nếp nhà cũ kỹ phủ rêu thời gian của khu phố cổ. Để nghe thấy tiếng tí tách của những giọt cà phê...Và cảm nhận cuộc sống quanh mình. Đêm ướt sương, đêm trở lạnh, gió mùa về, quán mở một bài hát của Đỗ Bảo mà em rất thích - " Những mùa đông yêu dấu "... Đêm nay không phải một đêm cuối đông, nhưng Hà Nội của những ngày tháng ba vẫn cứ chênh vênh giữa đổi thay chóng vánh của thời tiết, nên bất cứ lúc nào - người ta cũng có thể ngồi trong một góc và cảm thấy cái lạnh ùa vào trong lòng, tràn ngập khắp trong không khí - chỉ cần hít thở thôi cũng thấy buốt nhói, thấy hơi lạnh căng tràn lồng ngực.
Nhưng nếu không lạnh, Hà Nội sẽ chẳng còn là Hà Nội nữa! Và dường như càng lạnh, cà phê và những góc phố cổ mới càng trở nên nhỏ bé nhưng ấm áp lạ kỳ, bởi hơi ấm - luôn phảng phất trong những làn khói trắng mỏng manh, trong những bàn tay, trong những ánh mắt, trong những cái chun mũi khụt khịt.
Ngày cuối tuần, kết thúc bên anh trong một hạnh phúc giản đơn bên bàn cá ngựa. Mỗi cái xúc xắc đều ngập tràn tiếng cười của chúng mình. Ngồi chơi cá ngựa, nghe nhạc và tận hưởng không khí thành phố về đêm, trầm lắng, da diết, em thấy mọi thứ bình yên đến nhẹ nhõm.
Em nhìn anh tư lự, mắt đăm đắm nhưng tâm tư lạc vào miền khác. Nơi anh chưa từng được bước vào, đó là thế giới u uẩn của riêng em. Nơi em cất giấu những hoài nghi, ước mơ, vĩ mộng, khao khát của mình về những điều em mong ước trong tình yêu. Anh này, bao lần em tự hỏi lòng "Yêu em, liệu anh có thể yêu cả những điều xấu xí trong em?".
Nhưng câu hỏi chưa thể cất thành lời, ván cá ngựa vẫn đang vô cùng thú vị. Với anh, tình yêu có lẽ đơn giản vậy, chỉ cần bên nhau và cười vui, phải không anh?
Cuối cùng, kết thúc vẫn là anh thắng, còn em thua trong ấm ức vì kém anh mỗi một nước đi. Anh cười sung sướng suốt cả đường về. Em ngồi sau vừa tức vừa thấy ấm áp trong lòng. Hạnh phúc là trong những điều giản đơn và cũ kỹ đã quen thuộc như hơi thở, người ta vẫn có thể ngồi cùng nhau chơi một cách say sưa và vui sướng, tựa như trẻ nhỏ tìm thấy món đồ chơi cũ sau bao nhiêu năm. Bởi chỉ ai đã gắn bó chân thành mới hiểu, không phải thứ cảm giác của niềm vui hả hê chiến thắng khi đã khám phá hết một trò chơi và mau chóng vứt đi, thứ hạnh phúc và niềm vui giản đơn ấy nằm ở những ký ức yêu thương gói trọn trong tim, yêu thương cuộn tròn.
Thật ra anh à, em sống rất bản năng. Bước vào tình yêu, hành trang em có cũng chỉ vỏn vẹn hai chữ bản năng ấy. Yêu anh là bản năng. Lẽ đó, có một em ích kỷ, có một em ngang ngược, có một em bướng bỉnh, có một em giận hờn và có một em, yêu anh không cần lý lẽ.
Em không muốn phủ nhận chính mình, và không muốn những gì anh lưu giữ và ghi nhớ về em chỉ toàn những điều tốt đẹp. Em sợ nếu sau này mình sống chung, khi thời gian thổi tàn đi em - khi một em xấu xí và cuồng dại, già nua thay thế cho một em của những ngày tươi đẹp son trẻ.
Thế nên, yêu em - anh hãy yêu cả những điều xấu xí trong em, có được không ?
Cuộc đời em có một nguyên tắc, không cần làm một người luôn luôn có vị trí cao nhất trong bất kỳ mọi việc nhưng khi lấy một người đàn ông - với anh ấy, em phải là người được yêu thương và bảo vệ nhất. Nó giống như việc, em luôn nhỏ bé trên đường phố, mờ nhạt trong đám đông, nhưng trong thế giới của anh, em đủ cao để anh tìm thấy và quay về khi anh lạc đường.
Cuộc đời của những người phụ nữ như em, chẳng cần trở thành tâm điểm của ai, chỉ cần tỏa sáng ấm áp trong trái tim một người, để mưa bão vây quanh trên đường đời, người đàn ông ấy vẫn sẵn sàng tìm về nơi bình yên đang đón đợi... Như thế mới là hạnh phúc.
Theo Emdep
Chẳng gã đàn ông nào chịu "dâng" vợ mình cho sếp đâu Duyên cũng thừa hiểu rằng, chẳng thằng đàn ông nào có thể chấp nhận được việc "dâng" vợ lên cho sếp cả. Cô cũng dự định khi chồng mình ngồi vào vị trí tốt hơn, cô sẽ dừng lại. Cô không muốn đánh đổi gia đình của mình chỉ vì danh vọng. Duyên và chồng yêu nhau từ những năm đầu đại học....