Có chồng không chửa mới sợ, không chồng mà chửa, sợ gì?
Có ông bố bà mẹ chồng tương lai còn vui tính &’chúng mày cứ có bầu đi, mang giấy tờ về đây chứng minh rồi tao cho cưới. Không có bầu trước thì dẹp, không cưới xin gì cả. Không đẻ được thì ai bắt tội vạ chúng mày?’.
Nếu như ngày trước người ta sợ con gái không chồng mà chửa, vì như thế sẽ mang tiếng, nhục nhã, xấu hổ với bàn dân thiên hạ thì bây giờ đã khác. Mọi sự đã thay đổi theo thời gian, theo chiều thay đổi của xã hội. Đàn bà ngày trước, chưa cưới mà có chửa thì bị coi là hư hỏng, lăng loàn, là loại đàn bà không có nhân phẩm, đạo đức. Người lớn cũng không bao giờ đồng ý, hoặc là miễn cưỡng chấp nhận một người con dâu &’ăn cơm trước kẻng’. Tất nhiên, họ sẽ câm nín, không bao giờ nói với ai, hoặc ai đó có thể phát hiện ra thì họ cũng tìm cách mà ẻm đi, giấu đi.
Với họ và ngay cả với cô gái trước khi về nhà chồng, đó cũng là một sự sỉ nhục, xấu hổ ê chề. Nhưng sự đã rồi thì âu cũng phải chấp nhận. Chỉ là về sau, nếu có chuyện gì xảy ra, người ta sẽ vin vào đó mà nói rằng, đúng là đàn bà mất nết, đàn bà hư hỏng vì &’nó chửa trước khi cưới thì ngoan hiền cái nỗi gì’.
Tưởng chừng như thứ quan niệm lạc hậu ấy sẽ trường tồn mãi mãi vì sự cay nghiệt của nó nhưng đến thời nay, mọi sự đã khác. Bây giờ, với người lớn, chuyện con dâu chưa có bầu về nhà mình cũng chẳng phải là chuyện gì lấy làm vui mừng lắm. Chưa có bầu thì cũng được nhưng rồi, họ lại mang trong lòng nỗi lo, liệu rồi chúng nó có con được không, nhất là khi chuyện con cái bây giờ trăm nỗi khó. Có người còn hỏi thế này &’thế người yêu con có bầu chưa? Sao không có bầu đi rồi hãy cưới, bây giờ con cái khó lắm. Lấy về chúng nó không đẻ được thì chết dở’.
Có ông bố bà mẹ chồng tương lai còn vui tính &’chúng mày cứ có bầu đi, mang giấy tờ về đây chứng minh rồi tao cho cưới. Không có bầu trước thì dẹp, không cưới xin gì cả. Không đẻ được thì ai bắt tội vạ chúng mày?’.
Thời đại mà chuyện con cái khó khăn, nhiều trường hợp hiếm muộn như hiện nay, ông bà, bố mẹ cũng đã hiện đại, cũng đã tiến bộ theo xu thế mới. Họ không còn câu nệ chuyện có bầu trước khi cưới mà thậm chí, họ còn lo lắng nếu như chuyện đó chưa xảy ra. Nhỡ lấy rồi mà con cái khó khăn, một là vợ chồng lục đục, hai là chạy chữa tốn kém. Có chồng mà không chửa thì mới đáng lo chứ còn không chồng mà chửa thì thiên hạ bây giờ nhiều, mà chẳng còn quan trọng nữa. Người lớn cũng chỉ quan tâm chuyện có bầu chưa rồi mới cho cưới…
Có rất nhiều chuyện liên quan đến việc bầu bí trước khi cưới. Bạn tôi cũng vì mãi không có bầu mà bố mẹ nhất định không cho cưới vợ. Dù rằng, hai người họ đã ở với nhau suốt 4 năm, sống thử như vợ chồng. Bố mẹ bạn tôi bảo, phải có bầu thì mới tổ chức cho hai đứa. Nhưng cuộc sống áp lực, cộng với bao nhiêu vấn đề cơm áo gạo tiền, lại còn khó có con nên càng ngày càng nặng nề chuyện con cái. Nhưng, hai người họ vẫn kiên quyết không rời nhau. Bạn tôi vẫn một mực chăm sóc người con gái mình yêu và chờ đến ngày có thành quả. Vậy coi như, bố mẹ cũng mất luôn cả con vì con dâu không được chấp nhận thì con trai mấy khi về nhà…
Người lớn thường rất cứng nhắc, cứ làm theo ý mình và bắt con cái cũng theo ý mình. Đôi khi, tình yêu không thể cứ muốn đến là được, muốn bỏ là xong. Nếu đã yêu chân thành thì khó có gì lay chuyển…
Video đang HOT
Ấy vậy là chuyện của các cụ. Còn chuyện của thế hệ trẻ thì vẫn là chuyện của họ. Nếu họ cảm thấy có thể đi quá giới hạn trước hôn nhân, họ vẫn sẽ làm. Nhưng cũng có những cặp đôi vì hoàn cảnh này kia, vì chưa muốn có con ngay mà trì hoãn việc ăn cơm trước kẻng, hoặc là tránh mọi chuyện bầu bí, thai nghén. Chung quy lại, dù bố mẹ có muốn hay không thì chuyện đó vẫn là chuyện riêng của con cái.
Đã yêu nhau thì không nên câu nệ chuyện bầu bí trước hay sau. Vì đâu phải ngày một ngày hai là có con cái ngay được. Con cái là của trời cho, đúng thời điểm thì có, may mắn thì có sớm, không may mắn thì có muộn. Đã yêu nhau thì phải trân trọng nhau, cùng nhau phấn đấu có con cái đề huề. Còn đàn ông, nếu chỉ vì người đàn bà của mình chậm có bầu mà bỏ rơi hay quay lưng lại thì đúng là những kẻ không ra gì. Vì lúc này, anh mới chính là người mà bạn gái cần, mới chính là người phải chịu trách nhiệm về những việc mình đã làm. Đừng coi họ như món hàng, thấy không dùng được thì bỏ, thì vứt. Làm vậy không còn xứng với hai chữ &’tình yêu’.
Theo Khám phá
Nửa đêm mắt nhắm mắt mở bắt chồng ngoại tình tại trận
Tôi giả vờ nhắm mắt ngủ nhưng thực ra là thỉnh thoảng hé ra xem chồng đang làm gì. Thế nhưng vì quá xa nên tôi chẳng thế nào nhìn rõ, chỉ thấy chồng đang nhắn tin qua lại với ai đó.
Tôi tên là Nguyệt, năm nay gần 36 tuổi. Tôi đã có hai đứa con, một gái một trai. Cuộc sống của tôi khá ổn nếu như không có biến cố xảy ra, đó là chồng tôi cặp bồ. Không chỉ một lần mà lặp lại lần 2, anh ấy vẫn hứa lên hứa xuống bảo không tái phạm nữa nhưng với tôi, niềm tin đã mất hoàn toàn.
Thực sự thì câu chuyện của tôi cũng chẳng khác gì những chuyện ngoại tình của các gia đình khác. Chỉ có điều, ai rơi vào hoàn cảnh này cũng sẽ cảm thấy đau đớn đến thế nào. Tạm thời tôi đã vượt qua được và tìm ra cách giải quyết. Thế nhưng, tôi vẫn viết ra đây để cảnh báo cho các chị em về kiểu ngoại tình này.
Nguyên do chồng tôi ngoại tình là vì tôi đã gần 40 tuổi, sinh lý không được như thời son trẻ, cộng với nợ nần mua nhà, con còn bé mà hay đau ốm, lại không được ông bà nội ngoại giúp đỡ dẫn đến tính tình có phần nóng nảy. Chuyện đó cũng vì vậy mà nguội lạnh nhiều phần.
Rồi một lần chồng tôi đi gặp khách hàng mà bị đổ gục bởi người con gái đó. Sau này chồng tôi thú nhận, cô ta sinh năm 91, năm nay mới 25 tuổi, tức là ít hơn tôi 11 tuổi. Cô ta chưa có chồng và người yêu, cũng chưa nói yêu chồng tôi bao giờ. Thế mà chát chit trên Zalo thấy hợp nên hẹn nhau vào nhà nghỉ.
Đó là lần vợ chồng tôi cãi nhau, chồng tôi và cô bé đó chat chit chia sẻ trên Zalo rồi được cô ta rủ đi nhậu. Khi ăn uống vào rồi, hơi men bốc lên, họ dẫn nhau lên giường. Đó là lần đầu tiên của họ. Sau đó có lúc thấy cắn rứt muốn dừng lại mà cả hai không thể, và cứ vậy đến nay được khoảng 5, 6 tháng rồi. Đau một điều là gần nửa năm chồng chung chạ với người đàn bà khác mà tôi không hay biết gì.
Cho đến cách đây 1 tuần, hôm đó hai vợ chồng đang có chuyện giận nhau. Buổi chiều, chồng tôi bảo sẽ đi nhậu buổi tối nên không về ăn cơm nhà. Hôm đó tôi cho con đi ngủ sớm, lên giường nằm mãi chẳng ngủ được.
Đến lúc chồng tôi về, tôi vẫn giả vờ nhắm mắt ngủ vì đang còn giận chồng. Bỗng thấy điện thoại sáng chói, tôi hé mắt thì thấy chồng đang chat. Mọi khi chồng tôi hay chát group với nhân viên công ty nên việc đó không có gì lạ. Nhưng thấy chồng thỉnh thoảng liếc xem tôi đang ngủ hay thức rồi vẫn mải mê nhắn tin nên tôi linh cảm có điều gì mờ ám.
Vậy là tôi vẫn giả vờ nhắm mắt ngủ nhưng thực ra là thỉnh thoảng hé ra xem chồng đang làm gì. Thế nhưng vì quá xa nên tôi chẳng thế nào nhìn rõ, chỉ thấy chồng đang nhắn tin qua lại với một biểu tượng gì xanh xanh đỏ đỏ.
Rồi từ lúc đó, tôi cứ nằm mãi không ngủ được. Mãi đến gần 2 giờ sáng thì thấy chồng và con đã ngủ say rồi. Tôi vội choàng dậy phia ra lấu điện thoại xem thông tin. Vừa vào phần chat zalo thì thấy hiện lên nào là chồng chồng, vợ vợ, rồi anh yêu em..
Khi tôi ấn vào để đọc cho rõ thì nó nhảy ra đòi pass. Ngay lập tức tôi chạy đến lôi chồng dậy. Chồng tôi vẫn vờ như ngái ngủ bảo không nhớ pass, rằng đang đêm mà tôi nói linh tinh. Tôi điên quá giáng cho một cái tát vào mặt. Bình thường chồng tôi nóng tính lắm, nếu mà tôi đổ sai kiểu gì cũng sẽ cho tôi một trận, không đánh mà sẽ hét dựng cả nhà dậy.
Thế mà hôm đó anh ta lạnh lùng nói: "Cô vừa đánh chồng đấy! Tôi làm gì mà cô đánh?" Bây giờ thì tôi càng khẳng định chồng tôi có vấn đề. Vậy là tôi cài luôn zalo về máy và thử vào tài khoản của chồng theo số điện thoại.
Tôi cài bằng hình ảnh một cô em mát mẻ và đặt nick là "Trái tim băng", đau lòng là khi kết bạn chồng tôi chấp nhận luôn. Vào tài khoản của chồng, bao nhiêu nhớ thương, love you rồi tặng bài hát cho người em gái quý mến, không yêu mà vẫn đều đặn đắt nhau vào nhà nghỉ đó.
Rồi tôi lấy luôn cái đó cho chồng tôi hết cãi lâu lắm không vào Zalo và không nhớ pass. Thế rồi sự thật lộ ra. Chồng tôi chốt lại rằng, do tôi không quan tâm anh ấy nên anh ấy không chịu được mà ra ngoài kiếm chác.
Tôi bảo vợ chồng bao nhiêu năm, tôi còn không có thời gian chăm sóc bản thân mà chỉ biết quan tâm những thứ nhỏ nhặt nhất để anh rảnh rang lo công việc. Anh cũng chẳng phải lo lắng gì về nhà cửa, con cái, nợ nần. Hàng tháng chỉ về vứt cho tôi 10 triệu trả nợ là hết nghĩa vụ.
Anh trách tôi không là quần áo cho anh đi làm, không hỏi thăm anh liên tục khi anh đau ốm mà chỉ bảo anh đi mua thuốc đi. Trong khi tôi đến cơm còn không kịp ăn vì một mình chăm hai đứa con nhỏ, cũng đi làm hàng ngày kiếm tiền, về nhà làm đủ thức việc từ nấu nướng, tắm cho con, cho con ăn, lau chùi nhà cửa, giặt quần áo, rồi đến lúc bản thân tắm táp, ăn xong cũng đã 10 giờ, lại cho con đi ngủ. Sáng 5 rưỡi đã phải dậy lò dò nấu bữa sáng cho con, cho chồng rồi cho con ăn, vội vàng cho con đi học. Chẳng còn chút thời gian để thở nữa chứ không nói đến chuyện chăm chồng.
Vậy nhưng, chồng tôi vẫn không hiểu, chưa một lần anh chịu chia sẻ việc nhà cho tôi mà còn lên tiếng đòi hỏi tôi quan tâm. Chưa hết, tôi còn phải lo chuyện đối nội đối ngoại, lo quà cáp lễ tết, lo đối đáp ra sao để mẹ chồng không bắt bẻ, giận dỗi nếu tôi nhỡ quên gọi điện hỏi thăm tuần vài lần. Bao nhiêu thứ áp lực lên đầu, từ công việc, chăm sóc con cái, "chăm" mẹ chồng khó tính. Tôi đã vừa nói vừa khóc rất nhiều, và chồng tôi cũng khóc, không biết vì anh ta thương hay ân hận?
Về phía cô nhân tình, cô ta nói chỉ quý chồng tôi nên mới giúp giải tỏa chứ không yêu. Có kiểu quý gì lạ lùng như vậy? Tôi cứ tưởng thế hệ 9X bây giờ sống thoáng nên mới như vậy. Nhưng khi tôi lần Zalo rồi lấy ảnh lần facebook thì ra cô ta sinh năm 83, đã có chồng con, nhưng làm buôn bán online nên trông trẻ trung, hiện đại lắm.
Cô ta khá nổi tiếng với lượng theo dõi facebook lên đến hàng chục nghìn người nhưng ngày gặp đầu tiên, cô ta chém gió với chồng tôi là sinh năm 91. Chồng tôi tin sái cổ, giờ thì đắng họng khi biết sự thật rồi. Đúng là chẳng biết ai chăn ai, ai là rau ai là nông dân.
Sau hôm đó, chồng tôi nói chia tay, cô ta đồng ý luôn, còn hỏi thêm rằng: "Vợ anh có phát hiện ra em là ai không?" Đúng là, yêu nhau quá, thiết tha quá mà!
Còn tôi, vì con, vì thương chồng thật sự nên tha thứ hết lần này lượt khác. Hôm mới phát hiện suýt đâm vào xe tải vì vừa đi vừa mải lau nước mắt. Bây giờ thì đã bình tâm rồi, không muốn đào bới thêm gì nữa. Tôi cũng chỉ viết ra câu chuyện của mình để chị em lường trước một kiểu ngoại tình mới. Không phải bóc bánh trả tiền, cũng chẳng ủy mị tình cảm gì, chỉ là quý quý rồi "lên giường" với nhau để giúp nhau giải tỏa.
Vậy nên, chị em chúng ta đừng có sống vì chồng con quá nữa. Có dư tiền thì mua đồ đẹp cho cả nhà, nợ nần cứ kệ đi, cùng lắm ra đê ở chứ gì! Còn hơn là mất chồng rồi vật vã đau khổ. Cảm ơn mọi người đã đọc. Nếu mọi người có tâm, hãy cứ chia sẻ câu chuyện của mình để cùng chia sẻ với nhau.
Theo Người đưa tin
Cái tát của mẹ chồng đã khiến tôi tỉnh ngộ Có chồng yêu thương, chiều chuộng, mẹ chồng tốt bụng, quan tâm, tôi tưởng như vậy là mình viên mãn. Nhưng đúng là, ông trời không bao giờ để ai cười được cả ngày. Tôi đã nghĩ, cuộc đời mình sẽ chấm dứt khi tôi mất đi hai đứa con trong bụng vì lưu. Lấy chồng chưa được 3 năm, có lẽ đó...