Cô cháu gái quan hệ với tất cả thể loại đàn ông, kể cả chồng dì nó
Con bé mới 23 tuổ.i, vẫn còn mơn mởn tuổ.i xuân nhưng chắc có lẽ cuộc đời và cách sống của nó xứng đáng để tôi kể cho mọi người nghe. Dù nhụ.c nh.ã, nhưng tôi vẫn muốn tâm sự, vì tôi không còn đủ vượt qua
Chồng tôi, 44 tuổ.i dáng đô to, chẳng đẹp trai nhưng mặt có duyên, có chút sắc góc của người làm ăn lớn và hiện có công ty riêng hợp tác làm ăn với một vài đối tác tại BD.
Tôi là phụ nữ tốt nghiệp phổ thông, có chút nhan sắc, bươn chải nhiều và được làm mai mối an phận làm phu nhân sếp lớn.
Về đứa cháu gái. Trước mặt mọi người, nó là cô gái ngoan ngoãn, xinh xắn, nhỏ nhắn và hiền đến mức ai cũng phải ra sức bảo vệ. Nhưng trong mắt tôi, nó tài năng và sắc sảo lắm.
Tôi không cố tình ch.ê ba.i nó gì cả, chỉ là nêu cảm nhận chính mình. Mọi người đừng nghĩ xấu cho bà dì như tôi, vì nó sống với tôi từ nhỏ và tôi yêu thương nó còn hơn con ruột của mình.
Tất cả những gì tốt đẹp nhất tôi luôn dành cho nó vì cảm giác nó được sinh ra quá tội nghiệp, học giỏi nhưng nhà chẳng có điều kiện, hè nào cũng phải đi phụ quán kiế.m tiề.n mua đồ.
Chồng tôi rất yêu tôi, trẻ đẹp mà nên tôi luôn được cưng chiều. Mua đồ này, mua cái khác. Cứ mỗi lần có món nào mới là tôi lại lấy món cũ ra tặng cho nó, kể cả điện thoại, laptop.
Nó ngoan, chồng tôi đi công tác thì ngày nào cũng ngủ với tôi để tôi bớt sợ ma. Chồng tôi thấy và bảo thương con bé, cứ nói với tôi rằng:
-Con bé nó học giỏi. Em coi có gì phụ cho nó đi học thì phụ với chị ba (mẹ con bé). Hay em cho con bé cái điện thoại em đang xài đi, anh lãnh lương mua cho em cái khác nha.
Tôi thương nhưng không mù quáng. Con bé còn nhỏ, cần điện thoại nhưng không cần đến cái đt xịn mới mua chưa được 1 tháng của tôi.
-Thôi anh, để em mua cái khác, nho nhỏ cho nó. Đủ xài được rồi, xài điện thoại xịn quá cũng nguy hiểm. Lên Sài Gòn học đủ loại người, ai biết được chuyện gì.
-Kệ đi em, có nhiu đâu, tháng này anh được số. Thưởng nhiều, coi như tiề.n ra tiề.n vô có gì đâu. Ngày xưa chị Ba (mẹ nó) cũng nuôi em, coi như trả lại cho chị đi em à.
-Chị Ba là chị em, thì lo cho em là chuyện dĩ nhiên rồi. Thôi anh tính sao em nghe vậy, vì em chỉ tiếc tiề.n anh làm cực, xài quá thì phí thôi. Chứ con cháu trong nhà ai thèm tính toán.
Nói con cháu không thèm tính toán chỉ là phần nhỏ, ừ thì phụ nữ mà, dù sao cũng coi trọng chồng, coi trọng tiề.n của chồng vì nó là tài sản chung. Thử hỏi có cô vợ nào thấy chồng mình chi tiề.n cho người khác mà không bực vì xót chứ. Kể cả cho mẹ chồng hay em chồng gì đi nữa tôi cũng xót thôi, huống gì gì con bé cháu của mình.
Nhưng tôi vẫn làm theo ý chồng, vì tôn trọng và tạm gác những ganh tỵ riêng. Tôi tự ép mình nghĩ rằng chồng tôi tốt tính, đã dần biết yêu thương người hơn và biết giúp đỡ người khác.
Tôi ôm chồng ngủ và nói với anh ấy điều đó. Thương chồng vất vả, mắt ổng nhắm nghiền đi còn tôi thì cứ siết ngày càng chặt, hôn vào chồng để xoa dịu hết tất cả những mệt mỏi của anh ấy.
Chợt điện thoại có tin nhắn, tôi với tay lấy định gạc sang bàn để nó không phiền chồng ngủ thì thấy số điện thoại quen quen: “Dạ,
Bà nội đi chợ để lạc cháu gái, con dâu đán.h m.ẹ chồng nhưng 2 năm sau khi tìm được...
Ở xóm này không ai không biết Thư là một cô hàng thịt đanh đá chua ngoa, nhưng đối với người ngoài đã đành, đằng này với những người thân trong gia đình cô lại càng t.ệ bạ.c hơn.
Video đang HOT
Trước kia khi cô và chồng cưới về là chuyển lên thị trấn ở riêng, họ bỏ mặc bố mẹ chồng ở nhà không nhòm ngó đến. Nhưng từ khi bố chồng mất, chồng liền thỏ thẻ với Thư:
- Hay mình đón mẹ lên đây ở nhé.
- Anh nói cái gì??
Thấy vợ có vẻ phật lòng, chồng hí hửng nói:
- Bà lên đây mình vừa được tiếng hiếu thảo lại vừa có người chăm con cho chả sướng à, vài hôm nữa anh cũng đi làm xa rồi, mình em vất vả chịu sao nổi??
Nghe có lý, Thư gật gù đồng ý.
Ban đầu cũng chưa có chuyện gì to tát cho đến khi vợ chồng Thư bị vỡ kế hoạch sinh ra đứa con thứ 3, mà lại tiếp tục là con gái. Cũng từ đó quán thịt của cô ế khách hẳn, cô càng cảm thấy khó chịu với đứ.a b.é và trở nên cáu bẳn, nóng tính.
Con gái sinh non nên cũng hay ốm đau quấy khóc về đêm, mỗi lần như thế Thư lại đán.h co.n đen đét:
- Khóc cái gì.
Nhưng càng đán.h thì nó càng khóc to hơn, mẹ chồng hớt hải chạy vào bế cháu rồi quay sang con dâu:
- Sao con lại đán.h cháu thế, nó còn nhỏ có biết gì đâu..
- Bà giỏi thì chăm đi, mệt cả người, mang đi, mang đi.
Thư xua tay đuổi 2 bà cháu ra khỏi phòng. Thế là bà lại thức trắng đêm để dỗ dành cháu gái.
Cũng từ đó, Thư bỏ mặc con gái út cho bà nội tự chăm. Năm nó lên 4, một lần theo bà đi chợ phiên. Lúc quay về, hai bà cháu len ra khỏi dòng người thì ai cũng thấm mệt, bỗng nhiên bà khựng lại:
- Chế.t rồi, bà bỏ quên cái nón của mẹ cháu rồi, cháu đứng gốc cây này chờ bà, bà ra ngay. Đứng yên đó không được chạy lung tung nhé.
Con bé gật đầu. Còn bà vội vàng chạy vào chợ tìm nón, chưa đầy 2 phút sau đã quay ra nhưng hoảng hốt khi không thấy cháu đâu. Bà liên tục gọi tên cháu, rồi vứt cả đống đồ trên tay chạy khắp nơi tìm cháu, nước mắt và mồ hôi trộn lẫn nhễ nhại.
Đến sẩm tối, bà cụ về nhà trong tình trạng sợ hãi run rẩy.
- Bà đi đâu từ sáng đến giờ mới chịu về?? - Con dâu giọng lanh lảnh.
Mẹ chồng chưa kịp đáp, con dâu tiếp tục:
- Thế còn con út đâu?? Hai bà cháu nhà này định trốn việc nhà à??
Mẹ chồng rưng rưng nước mắt:
- Con út ...nó..bị lạc rồi.
- Cái gì?? bị lạc á?? Bà coi cháu kiểu gì thế?? - Con dâu sửng cồ lên hét vào mặt mẹ chồng.
- Mẹ..mẹ..không biết, nó vừa đứng đấy mà...
Mẹ chồng càng ngày khóc càng to, còn con dâu thì nổi điên:
- Bà không biết thì ai biết?? Trời cao đất dày ơi, ôi, con ơi là con.
Thư khóc lóc la làng rồi lao đến xô mẹ chồng dúi dụi:
- Bà tìm con về cho tôi ngay, bà không đẻ ra nó nên bà không xót đúng không??
Mẹ chồng cố gắng tránh con dâu, đang giằng co qua lại thì con dâu đẩy mạnh mẹ chồng ngã nhào xuống đất, cả chiếc tủ chè đổ sập vào chân bà cụ, xương kêu răng rắc.
Con dâu tái mặt, đưa mẹ đến trạm xá bó bột. Sau lần bị gãy chân bà đi lại rất khó nhưng vẫn không thể ngồi yên khi cháu gái chưa về. Bà dồn hết tiề.n lương hưu tiết kiệm bao lâu lẳng lặng lên huyện thuê 1 cái chòi ngay sát chợ để tiện tìm cháu. Từ đó, ngày nào bà cũng ra chợ ngồi ngóng mong sẽ tìm được cháu.
Ròng rã 2 năm trôi qua, một hôm bà cụ đang lang thang cạnh hàng rau thì bị ngất, mọi người trong chợ xúm đông xúm đỏ lại. Đúng lúc vừa tỉnh dậy, bà thấy đứa cháu gái thất lạc bấy lâu đang nắm tay 1 người phụ nữ trung niên đi tới. Bà cụ ngồi bật dậy hớn hở:
- Cháu, cháu..út ơi, đúng là cháu rồi, cuối cùng bà đã tìm được cháu.
Đứ.a b.é nhìn thấy bà cũng lao tới rất nhanh và òa khóc:
- Bà, bà ơi...
Hai bà cháu ôm nhau chặt cứng, người phụ nữ bên cạnh lên tiếng:
- Đây là cháu gái bà sao??
- Đúng, đúng là cháu tôi, đứa cháu 1 tay tôi chăm bẵm từ khi mới sinh.
- Mẹ ơi, bà của con. - Đứ.a b.é 1 tay túm áo mẹ 1 tay vẫn nắm chặt lấy tay bà cụ.
- Cô là..?? - Bà cụ thấy cháu mình gọi nhìn người phụ nữ xa lạ kia là mẹ thì khó hiểu. Người kia vội vã đáp:
- Năm ấy, cháu dọn hàng rất muộn thì thấy con bé đang ngồi thu lu ở góc tối sau nhà thờ kia. Thấy con bé đói rét lại không nhớ đường về, cháu đã dắt nó về nuôi.
Bà cụ vui mừng cảm ơn rối rít rồi kéo tay cháu:
- Đi, đi về với bà.
Người phụ nữ kia nhanh tay giữ lại:
- Bà muốn mang con bé đi đâu??
- Tôi mang nó về nhà, nó là cháu tôi mà
Đứ.a b.é lúc này cũng kéo bà lại, dường như nó không muốn đi.
- Bà ơi, mẹ nuôi cháu rất thương cháu..nếu cháu bỏ đi bây giờ thì..
Người phụ nữ nghe con gái nói thế thì vuốt má con rồi quay sang nói với bà cụ:
- Tôi là người đàn bà bất hạnh, mấy chục năm nay kháo khát có 1 đứa con mà không thể sinh nở được. Ông trời đã cho tôi gặp con bé, âu cũng là cái duyên. Tôi xin bà cho tôi được làm mẹ con bé được không??
Thấy mẹ nuôi khóc, con bé lau nước mắt rồi ôm mẹ an ủi:
- Mẹ ơi, mẹ đừng khóc, con ..sẽ không đi đâu.
Rồi nó quay sang nhìn bà:
- Bà ơi, cháu..sợ ..mẹ đẻ lắm.
Nhìn cảnh này bà cụ mới chợt hiểu ra có lẽ nên để con bé sống với người cần nó sẽ tốt hơn là một người mẹ vứt bỏ khinh ghét nó. Bà nghĩ thế và gật đầu đồng ý cho cháu gái ở lại cùng mẹ nuôi. Từ hôm đó bà cụ cũng sống thanh thản hơn.
ST
Phụ nữ nhất định phải làm những điều này để tích phúc đức, hưởng lộc thọ suốt đời Làm được những điều dưới đây, phụ nữ sẽ có được cuộc sống an nhàn, tâm tịnh. Cuộc đời ít gặp sóng gió, càng về hậu vận càng được hưởng phúc lộc thọ. Ai cũng mong muốn có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc, nhưng để có được điều đó, bản thân họ phải biết tích phúc đức cho mình. Phụ nữ...