Cô bé vô tư
Dành riêng cho những teen là “cô bé vô tư”. Thử xem bạn có cảm thấy hạnh phúc với tình trạng hiện thời không nhé?
1. Bạn bè của bạn toàn “có đôi có cặp” hết rồi và bạn là người “vô tư” duy nhất còn sót lại, cảm giác nói chung là:
a- Tớ chẳng để ý đâu.
b- Chắc chắn tớ cũng muốn có “ai đó” chứ sao.
c- Hoàn toàn không thể chấp nhận được.
2. Bạn làm gì trong thời gian rảnh khi không có chuyện hẹn hò?
a- Có thêm bạn mới và những thú tiêu khển mới.
b- Thỉnh thoảng hơi thấy cô đơn tí nhưng cũng tìm được cái để làm.
c- Chán đến phát ngán và mong mau hẹn hò trở lại.
3. Khi bắt đầu quen một người, mất bao lâu để bạn bắt đầu hẹn hò nghiêm túc:
a- 1-2 tháng.
b- Vài tuần.
c- Vài ngày.
Video đang HOT
4. Căn phòng của bạn:
a- Rất gọn gàng đẹp đẽ.
b- Nhìn vô là biết còn “vô tư” nhưng mà bạn dọn dẹp cũng khá thường.
c- Bừa bộn và thấy cái gì tiện tiện thì ghép vô coi như để trang trí.
5. Một buổi tối cuối tuần bất kỳ, bạn đang:
a- Ở một quán ăn hay quán nước bạn yêu thích, với đám bạn thân
b- Làm cái gì đó với một ai đó &mdash bạn thích những ngạc nhiên và những người bạn mới mà!
c- Ở nhà &mdash ra ngoài có gì vui?
6. Đi du lịch đâu đó một mình?
a- Cũng không tệ lắm &mdash có thể có điều gì đó thú vị.
b- Hơi bị lười đi.
c- Quá chán nên tớ không tưởng tượng nữa đâu!
7. Bạn có những điều sau đây không: những người bạn thân, môn học/ngành học ưa thích và những cách giải trí trong giờ rảnh?
a- Chắc chắn rồi.
b- Vài thứ.
c- Không chắc.
Đáp án đây:
Bạn chọn đa số câu a: Bạn là cô bé “vô tư” và vui vẻ
Cuộc sống của bạn dù không “có đôi có cặp” vẫn rất vui. Bạn hài lòng chia sẻ thời gian rảnh với bạn bè cũng như dành cho gia đình và bản thân mình. Hàng ngày bạn có hàng tá thứ để vui vẻ và nếu bạn tìm ra ai đó đặc biệt, đó cũng như là lớp kem xinh đẹp cho một cái bánh vốn đã rất ngon lành thôi.
Bạn chọn đa số câu b: Bạn hài lòng với cuộc sống “vô tư”
Không phải bạn phản đối chuyện cặp bồ, chỉ là bạn không cần nhất thiết phải như mọi người để cảm thấy hạnh phúc. Thỉnh thoảng, việc “một mình” cũng làm bạn hơi buốn một tí, nhưng bạn đủ kiên nhẫn để chờ đợi một người thực sự xứng đáng. Bạn vẫn có những niềm vui riêng cơ mà!
Bạn chọn đa số câu c: Tình trạng “vô tư” hiện thời của bạn rõ rang là … bất đắc dĩ
Chẳng biết sao nhưng bạn cảm thấy hạnh phúc hơn khi có ai đó đặc biệt để quan tâm và được quan tâm đặc biệt. Và hình như nhiều người như vậy lắm, không riêng mình bạn đâu! Nhưng bạn đừng vội vã nhé, “kết” một người không phù hợp chắc chắn sẽ đem lại cho bạn phiền toái hơn nhiều là tình trang “vô tư” đáng chán này đó. Thử nghĩ ra một vài hoạt động ngoài giờ tự giải trí như một môn thể thao mới, một câu lạc bộ học thuật, văn nghệ,… – vừa là cơ hội sử dụng thời gian rỗi có ích vừa có thêm cơ hội gặp gỡ bạn bè cùng sở thích, bạn nghĩ sao?
Theo mực tím
Yêu và được yêu
Hồn nhiên, vô tư và mộng mơ với cảm xúc luyến lưu của mối tình đầu nhưng hậu quả là cô gái 21 tuổi đã trở nên chai sạn với tình yêu.
Năm nay tôi mới 21 tuổi. Nhà có 2 chị em. Bố làm nông nghiệp còn mẹ đi buôn bán, rất ít khi ở nhà. Năm 2009 tôi thi đỗ một trường Cao đẳng. Bố mẹ rất vui vì ở quê mọi người đều bám vào đồng ruộng, ít ai được học cao. Tôi đi học xa gia đình. Ở trường, có rất nhiều bạn trai theo đuổi trong đó có một người khá điển trai tên là T. Anh ấy đã làm trái tim tôi xao xuyến. Mặc dù anh ấy nghề nghiệp không ổn định, gia đình khó khăn nhưng tôi vẫn đến với anh. Càng ngày tôi càng yêu anh hơn bởi cảm nhận đuợc sự tôn trọng mà anh dành cho tôi. Thế nhưng, tất cả chỉ là khúc dạo đầu của một mối tình.
Sau bao lần trao nhau yêu thương, anh đã đòi hỏi "chuyện ấy". Như biết được điều tôi nghĩ, anh nói: "Không có gì phải sợ cả. Anh sẽ chịu tất cả trách nhiệm". Giây phút mềm lòng, tôi đã trao cho anh tất cả. Một lần, hai lần rồi nhiều lần, tôi thấy mình đã không phải là mình nữa.
T ở xa, thỉnh thoảng mới lên thăm tôi. Nhưng rồi các chuyến đến thăm thưa dần. Và càng về sau, những lần đến thăm đó là vì dục vọng, sự nhàn rỗi, buồn tẻ... Những lúc vắng người yêu tôi thường lên mạng nói chuyện, tâm sự để giải khuây. Và rồi, L - một chàng sinh viên - đã đến với tôi như luồng gió tuơi mát, ấm áp, làm bông hoa héo rũ bừng tỉnh. Anh lại ở gần ngay trường tôi học. Mỗi lần đến chơi, anh rất gần gũi, thân thiện. Tôi cảm thấy anh mới thực sự là mối tình đầu của tôi. Bên anh, tôi cảm thấy rất vui, như được một đứa trẻ được yêu thương, vỗ về.
Nhưng rồi, người yêu cũ của tôi đến thăm vào một ngày không định trước. Anh ấy biết chuyện tôi có người mới. Anh đe doạ, dùng những lời xúc phạm nặng nề với tôi. Tôi đã nhẫn nhục, chịu đựng tất cả. Thật trớ trêu thay, lúc này tôi phát hiện mình có thai với L. T phát hiện. Anh ta buộc tôi phải phá thai và cắt đứt quan hệ với L. Tôi đau đớn, khổ sở vì nghĩ, mình giống như một nô lệ phục tùng anh ta. Sau khi bỏ thai, tôi quyết định chia tay nhưng T không chấp nhận mà bắt tôi phải yêu và chỉ được yêu anh ta.
Những ngày tháng ấy thực sự tồi tệ. Tôi trở nên lãnh cảm với tất cả. Không thể tránh khỏi chuyện gần gũi nhau, tôi lại có thai với T. Khi báo tin cho T, anh ta dửng dưng bảo "Cô muốn làm gì thì làm". Tôi hoang mang, vô vọng và lo sợ. Tôi nghĩ rằng chỉ có chết đi là giải thoát được tất cả. Tôi có một người bạn rất thân, chính bạn ấy đã ngăn cản và cho tôi động lực để bước tiếp. Nghĩ đến gia đình, nghĩ đến tương lai sự nghiệp nên tôi quyết định phá thai. Đây là quyết định khiến tôi cắn rứt lương tâm và phải trả giá đến hết cuộc đời này.
Thời gian cứ thế trôi đi, nhiều lúc tôi tự hỏi tại sao mình lại nhu nhược đến vậy. Và rồi, tôi quen D - một anh bộ đội hiền lành. Giống như người đang đứng trước vực thẳm và được anh kéo về, tôi tin tưởng và đã kể cho anh hết tất cả những chuyện quá khứ. Trái với những gì suy nghĩ, anh bình thản đón nhận thông tin và thông cảm với tôi. Anh bảo: "Hãy tin anh, anh sẽ mang đến sự bình yên và hạnh phúc cho em".
Tôi đã nghe quá nhiều lời đường mật như thế nên không vội vàng tin ngay. Tôi lo rằng, anh sẽ sợ T như L đã từng sợ hãi đến mức phải trốn chạy, bỏ rơi tôi. Và rồi, T biết chuyện.
Cũng như lần trước, anh ta thách thức, doạ dẫm D. Nhưng D bản lĩnh đứng ra bảo vệ tôi. Anh ấy còn nói chuyện với mẹ tôi, muốn cưới tôi làm vợ để không phải khổ, không phải chịu đựng tên sở khanh kia. Tôi biết mình đã gặp một người tốt và rất đáng trân trọng. Nhờ anh, tôi đã cắt được mối quan hệ với T. Tôi tự nhủ lòng mình, đời này kiếp này sẽ dành trọn vẹn tất cả cho anh.
Chúng tôi yêu nhau được 6 tháng thì cũng là lúc anh xuất ngũ trở về quê hương. Tuy phải xa nhau, nhưng cứ có thời gian rảnh là anh vẫn lên thăm, đưa tôi về ra mắt gia đình. Tôi cảm thấy mình không thể sống thiếu anh. Nhưng sự trớ trêu của cuộc đời không để tôi yên. Tuy anh không nói ra, nhưng nhạy cảm của người phụ nữ mách bảo rằng tình cảm của anh không được như trước nữa. Tôi có hỏi thì anh nói rằng phải tin vào tình yêu của cả hai. Tôi biết, gia đình anh không ưng tôi lắm, công việc của anh lại không đâu vào đâu, lại còn quá khứ của tôi... anh đâu phải gỗ đá để mà không mảy may suy nghĩ điều gì. Tôi sợ mất anh.
Ngày 20/10, anh không một lời chúc mừng. Những tin nhắn hỏi thăm nhau cũng dần thưa thớt, thậm chí là anh không nhấc máy khi tội gọi điện. Và rồi tôi đã làm một phép thử: nói lời chia tay với anh. Thật phũ phàng, anh đồng ý. Anh còn chúc tôi hạnh phúc và bảo tuy không ở bên nhưng anh sẽ theo dõi theo tôi suốt cuộc đời.
Bạn bè tôi bảo, có thể anh có một nỗi khổ tâm gì đó không dám nói. Thực sự, tôi không biết mình còn phải trải qua bao nhiêu nỗi đau khổ nữa? Em thấy mình như một đứa trẻ bị lạc đường, đi mãi đi mãi mà không thấy đường về nhà. Chỉ có 2 năm thôi, vậy mà, bao sóng cứ liên tiếp đổ ập xuống. Nó ào ào xô đến và cuốn tôi đi. Muốn yêu và được yêu chân thành khó đến thế sao?
Theo Bưu Điện Việt Nam
John Terry: "Bệnh nhân người Anh" bất đắc dĩ Rắc rối chồng chéo rắc rối, chưa hết đau đầu vì vụ bị cáo buộc có hành vi phân biệt chủng tộc với hậu vệ Anton Ferdinand của QPR, John Terry lại bị phen tức nổ đom đom mắt vì chuyện hình ảnh của anh bị đem... cảnh báo "hút thuốc lá có hại cho sức khỏe". Khó mà phủ nhận nhân vật...