Có bầu trước khi cưới, tôi bị mất giá với nhà chồng
Bố mẹ chồng đồng ý cưới chỉ vì tôi có thai trước, họ không muốn bị mang tiếng từ chối cả cháu nội của mình…
Tôi và chồng yêu nhau nhưng không nhận được sự ủng hộ của hai gia đình, dù nhà tôi và nhà anh chỉ cách nhau một con ngỏ nhỏ. Hai bên gia đình cũng được gọi là môn đăng hộ đối. Bố mẹ chồng làm trong ngành tài chính, còn bố mẹ tôi làm trong lĩnh vực giáo dục. Nhưng họ phản đối hai đứa đến với nhau, tôi và chồng cũng không hiểu vì lý do gì.
Tôi bị mất giá với nhà chồng (Ảnh minh họa)
Cả gia đình tôi và gia đình anh đều muốn tôi lấy người khác. Bố mẹ tôi thì muốn tôi lấy một người ở thị xã, còn bố mẹ anh thì muốn anh lấy người bên xã khác. Không chấp nhận sự sắp đặt đó, tôi và chồng (ngày ấy còn đang yêu nhau) đã quyết định đi quá giới hạn và mang bầu để ép bố mẹ hai bên phải tổ chức đám cưới.
Video đang HOT
Sau rất nhiều lần phản đối, tôi đã từng nghĩ đến chuyện sẽ làm mẹ đơn thân thì bố mẹ chồng chịu chấp nhận để tôi về làm dâu. Nhưng họ nói thẳng với tôi và bố mẹ tôi rằng, họ đồng ý không phải vì tôi xứng đáng, mà vì đứa trẻ trong bụng tôi, vì không muốn mang tiếng rằng từ chối cả cháu nội của mình.
Cũng phải nói thêm, trước khi cưới tôi, bố mẹ chồng đã đi xem bói, hỏi thầy xem tôi có bầu với con của họ thật không. Rồi họ còn định ép tôi chọc ối để xác định ADN, nhưng vì bị nhiều người phản đối, nên mới dừng lại.
Gia đình chồng cũng giàu có, nhưng ngày dạm hỏi tôi chẳng mang theo thứ gì ngoài 3 triệu đồng đưa cho mẹ tôi và luôn tỏ thái độ bề trên, thái độ ban ơn khi chấp nhận cưới tôi về làm dâu.
Phòng cưới của tôi cũng chẳng được trang trí hay bày biện gì mà dùng lại toàn đồ cũ của anh từ trước đó. Lần đầu tiên ngủ trong căn phòng đó, tôi đã khóc vì tủi thân. Chồng thương tôi nên nói với mẹ anh muốn tự dùng tiền cưới để sửa sang phòng, nhưng mẹ anh không đồng ý. Bà còn nói với tôi rằng, chẳng cần giường cưới chúng tôi cũng đã ăn nằm với nhau có chửa rồi, nên không cần sắm. Vậy là anh không sắm sửa nữa, vì sợ mẹ anh.
Tôi cũng không dám nói với mẹ tôi, vì sợ mẹ buồn. Nhưng đến thăm tôi đẻ, mẹ phát hiện ra và đã khóc vì thương tôi. Mẹ mua cho tôi một bộ ga, gối thật đẹp. Mẹ còn muốn mua cho tôi một chiếc giường cưới và tủ đựng quần áo nữa, nhưng ngại với bố mẹ chồng nên thôi.
Có bầu trước khi cưới có phải là cái tội không, mà sao tôi bị bố mẹ chồng đối xử như vậy?. Hơn nữa, nếu trong trường hợp của tôi và chồng, nếu không có bầu trước, chắc gì chúng tôi đã được sống bên nhau?. Lẽ nào, tôi đã sai?.
Bất ngờ khám phá lý do ngày nào vợ cũng khăng khăng đi làm bằng xe buýt
Tôi không thể tưởng tượng được vợ là con người vô trách nhiệm và thiếu suy nghĩ như vậy. Cô ấy sợ nhà chồng như thế, tại sao còn lấy tôi chứ?
Không ngờ cô ấy vẫn giữ nguyên quan điểm, không muốn về nhà sớm. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi kết hôn mới được hơn nửa năm. Vì chưa có điều kiện nên hiện tại, chúng tôi vẫn sống cùng bố mẹ, cuộc sống cũng không có gì quá áp lực vì mẹ tôi là người tâm lý.
Cả nhà tôi, ai cũng yêu quý vợ và luôn tạo điều kiện để cô ấy nhanh chóng hòa nhập. Kể từ ngày tôi lấy vợ, mẹ liên tục hỏi cô ấy thích ăn món gì để dễ đi chợ. Biết vợ tôi thường đi làm về muộn, hôm nào không ăn ở nhà, mẹ cũng nấu đồ sẵn rồi bỏ trong tủ lạnh. Có thể nói mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu trong gia đình tôi rất tốt.
Có một chuyện khó hiểu là vợ tôi luôn ngồi xe buýt đi làm. Dù tôi động viên bảo vợ đi xe máy cho tiện nhưng cô ấy nói không biết đi xe máy. Tôi rất ngạc nhiên bởi thời buổi giờ, đến ông bà già còn biết đi xe máy, sao vợ tôi trẻ tuổi lại khỏe mạnh, vậy mà không biết?
Từ nhà tôi đến chỗ làm hơn 10 cây số, vợ phải bắt hai chặng xe, cả công ngồi trên xe và công đợi cũng hơn một tiếng đồng hồ. Tôi thấy rất phí phạm thời gian nên có khuyên vợ tập đi xe. Vậy mà cô ấy vẫn nhất quyết không chịu.
Hôm vừa rồi nhà vợ có đám giỗ. Ăn xong, cô ấy và mẹ xuống rửa bát, tôi định vào phụ thì nghe mẹ vợ nói: "Con phải chịu khó làm việc, giúp đỡ mẹ chồng. Đừng mượn cớ đi xe buýt để lười nhác nữa. Có phải con không biết đi xe đâu".
Vợ tôi thở dài: "Tính con ít nói, về sớm cũng chẳng biết nói gì với mẹ chồng. Ngồi xe cả đi và về gần hai tiếng con cũng mệt, nhưng thà như thế còn hơn là về nhà đối mặt với mẹ chồng". Nghe vợ nói, lòng tôi sôi sùng sục. Không thể tin là cô ấy lại có suy nghĩ đó.
Tối hôm ấy về nhà, tôi cũng nói chuyện để vợ tâm sự. Không ngờ cô ấy vẫn giữ nguyên quan điểm, không muốn về nhà sớm, không muốn sống giống những người phụ nữ đã có gia đình khác. Mấy ngày nay tôi suy nghĩ rất nhiều. Người ta lấy vợ về thì mẹ được nhàn rỗi, còn mẹ tôi càng ngày càng bận, những bữa cơm gia đình cũng phải đợi đến 8 rưỡi mới bắt đầu. Lấy một người chỉ biết đến bản thân như vậy, liệu có đáng không? Tôi nên làm gì để khiến vợ thay đổi đây?
Đàn bà đã ly hôn không được tôn trọng Gia đình bạn trai không muốn anh đến với tôi vì cho rằng đàn bà không ra gì mới bị chồng bỏ... 25 tuổi tôi ly hôn chồng, bước ra khỏi nhà chồng giàu có với đôi bàn tay trắng và mang theo một đứa con gái. Khoảng thời gian ấy, mọi thứ với tôi như sụp đổ hoàn toàn, bởi khi tôi...