Có bầu thì cô bỏ đi, chắc gì đó đã là con tôi?
“Có bầu thì cô bỏ đi, chắc gì đó đã là con tôi?”, sau khi nhận tin nhắn ấy, chị đã gọi cho tôi và khóc rất nhiều.
Điều khiến chị hối tiếc duy nhất, chính là bao nhiêu cảm tình và thanh xuân cố gắng, tất cả đã bị đạp đổ bởi người đàn ông mà mới ngày hôm qua, chị vẫn rất mực yêu thương và tin tưởng.
Ba năm trước: “Sau này anh yêu em nhì và thương con mình nhất!”.
Hai năm trước: “Sinh con rồi cưới thì là hạnh phúc, cưới rồi sinh con sẽ là viên mãn. Em có thế nào thì vẫn phải ở cạnh anh nghe chưa!”.
Một năm trước: “Cố gắng đừng để dính bầu nha em, anh còn trẻ, chưa muốn vướng bận nhiều …”.
Bây giờ thì chính là tin nhắn tàn nhẫn phía trên…
Thế đấy, tình yêu mà, đến trên 5 năm, 7 năm, 10 năm đi nữa, đàn ông mà không muốn tiếp tục, thì vẫn nhẫn tâm buông bỏ như thường.
Thật ra là vì yêu thương của anh ta đổi dời qua năm tháng và cả lòng dạ con người cũng thay đổi theo thời gian.
Ngày trước nói yêu, có khi hôm sau tâm tình chẳng hướng về nhau nữa. Hôm qua vừa đắp chung tấm chăn cùng ngủ, sáng dậy đã thấy lòng dạ chớm chút đổi khác.
Video đang HOT
Đời phụ nữ chẳng bao lâu đâu, son đỏ, rực rỡ cũng chỉ nhất thời. Đừng vội tin vào lời ngon ý ngọt của bọn đàn ông, để rồi tự gồng gánh những tổn thương không sao bù đắp nổi.
Cũng đừng vì những lần yêu cuồng sống vội, mà tự tay đánh đổi giọt máu mang nặng đẻ đau của chính mình.
Mỗi một sinh linh khi đã hiện tồn rõ đủ đức tin trên cõi đời này, xin hãy để nó được lớn trọn hình hài và sống yên bình trong từng hơi thở nhỏ.
Những cặp đôi khi yêu nhau, mà có con trước hôn nhân, ngoài kế hoạch, thì đừng một lần nghĩ đến chuyện phá đi hay từ bỏ. Yêu thương đi, giọt máu đỏ phải mất rất lâu để chiến đấu tận sâu trong ruột gan chính mình.
Những ngón tay bé xíu chưa kịp thành hình, nhiều ngón chân chụm lại như chiếc đuôi cá, đôi má hồng, cặp môi cong, hai mắt nhắm nghiền ngủ say trong lòng người mẹ. Thứ tạo vật cỏn con đó cần được nuôi dưỡng bằng những bao bọc và yêu thương.
Khi sai phạm và lỗi lầm thuộc về những người trưởng thành, thì đừng bắt một đứa nhỏ chỉ vừa có xúc cảm, có xương có hình, phải chịu những trừng phạt lên nguồn sống và tương lai.
Đàn ông góp công thì phải có trách nhiệm. Phụ nữ đón nhận thì nên giữ gìn
Dù một ngày, tình yêu chẳng còn thuộc về đôi bên và trên sự tự giác, cũng đừng mang tiếng ác gác vào hơi thở của những trẻ thơ …
Theo Phununews
Cướp chồng giết con chưa đủ, 10 năm sau còn muốn người ta hiến thận cứu mình
Năm nay tôi 35 tuổi, có một đứa con 2 tuổi và sự nghiệp có chút thành tựu. Cuộc sống cứ như vậy bình yên trôi qua cho đến một ngày nhận được điện thoại của bố...
Tôi lớn lên trong một gia đình bình thường, ngay từ nhỏ bố mẹ đã yêu thương em gái hơn tôi. Bố mẹ rất thương em gái, còn tôi chỉ cần ăn no bụng là được. Em gái có búp bê chơi, có quần áo mới còn tôi thường nhặt những thứ mà em không chơi nữa để chơi. Lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, em gái cũng rất coi thường và không ưa tôi. Chúng tôi không giống như hai chị em ruột mà như kẻ thù của nhau thì đúng hơn.
Em gái kém tôi hai tuổi. Khi tôi học cấp 2, em gái cũng các bạn trong lớp bắt nạt tôi nhưng tôi cố gắng nhịn. Tôi làm như vậy cũng là vì tôi đã biết mình không phải là con ruột của bố mẹ. Hai người kết hôn rất lâu mà không có con nên đã nhận tôi về nuôi. Sau đó sinh được em gái thì họ không cần tôi nữa nhưng lại không có cách nào để vứt đi vì vậy đành phải nuôi nuôi tôi. Tôi tự nhủ với lòng rằng, phải cố gắng học tập và đỗ đại học. Có như vậy mới có thể rời khỏi thành phố này và mới có cuộc sống tốt đẹp hơn. Học thật tốt tôi mới có cơ hội thay đổi vận mệnh. Rất may mắn tôi đỗ vào một trường đại học nổi tiếng và năm nào cũng giành được học bổng.
Em gái bất chấp tất cả cướp lấy người đàn ông của tôi - Ảnh minh họa: Internet
Khi học đại học tôi gặp Khải. Tính cách anh rất thân thiện, gần gũi. Anh thích sự dịu dàng và dáng vẻ thục nữ của tôi và tôi cũng có tình cảm với anh. Sau khi tốt nghiệp đại học anh đưa tôi về nhà và nói muốn kết hôn với tôi. Lúc đó do muốn ổn định công việc trước rồi mới tính đến chuyện cưới xin nên tôi muốn đợi thêm hai năm nữa. Vậy là chúng tôi tìm một phòng trọ ở thành phố rồi dọn về sống chung với nhau. Khi đó bố gọi điện và tôi cũng nói rằng tôi đã có bạn trai, bố muốn tôi đưa bạn trai về để họ xem mắt. Vậy là tôi nghe lời đưa Khải về nhà nhưng thật không ngờ em gái tôi thích Khải. Cô ấy tìm đủ mọi cách để liên lạc với anh. Đúng là em gái xinh hơn tôi, cô ấy cao 1.73 mét, đàn ông thường bị cám dỗ bởi kiểu phụ nữnhư vậy. Nhưng điều tôi không ngờ là Khải cũng bị cô ấy mê hoặc.
Sau đó tôi có thai, tôi nói Khải kết hôn nhưng anh ta ậm ừ không đồng ý. Sau một chuyến về nhà tôi mới vỡ lẽ thì ra Khải đang qua lại với em gái tôi. Khải nói xin lỗi tôi, em gái thì muốn tôi nhường Khải cho cô ấy. Bố mẹ cũng hy vọng tôi nhường người yêu lại cho em gái.
Tôi không đồng ý. Chúng tôi yêu nhau mấy năm trời, dựa vào đâu mà nói tôi phải nhường người yêu chứ. Em gái đẩy tôi xuống đất, cùng lúc đó bụng tôi va vào bàn, tôi bị sảy thai. Sau đó tôi ôm trái tim rỉ máu chuyển đến một thành phố khác để thay đổi tất cả.
Thời gian trôi đi quả thực rất nhanh, Khải và em gái tôi kết hôn sinh con rồi ly hôn. Tôi nghĩ cũng đúng thôi, một người đàn ông đã ngoại tình thì làm sao chỉ có thể yêu một người phụ nữ được chứ.
Tôi cố gắng trong nhiều năm và có được một công việc khá tốt, thu nhập cao. Bên cạnh đó tôi cũng tìm được người đàn ông yêu thương mình. Chúng tôi tính chuyện kết hôn nhưng tôi không muốn thông báo cho bất kỳ ai trong gia đình. Biết tất cả mọi chuyện, chồng tôi cũng ủng hộ.
Sau 10 năm cướp người yêu và giết con, lẽ nào tôi lại phải cho cô ấy thận của mình nữa? - Ảnh minh họa: Internet
Hiện nay, chúng tôi đã có con, tình cảm vợ chồng vô cùng thắm thiết. Vợ chồng tôi cũng mới mua một căn hộ, như vậy giờ chỉ cần chăm chỉ làm việc lo cho cuộc sống gia đình là ổn.
Hôm đó mẹ tôi gọi điện thoại nói rằng em gái lâm trọng bệnh phải thay thận. Thường xuyên ra vào bệnh viện nên họ cần một khoản tiền rất lớn. Mẹ còn nói nghe nói mấy năm nay tôi làn ăn được và muốn tôi cứu em gái. Bà muốn tôi đưa 1 tỷ để lo viện phí và cho em gái tôi một quả thận của mình.
Thật không ngờ sao bà ấy có thể mở miệng đòi hỏi tôi những điều đó. Tôi từ thẳng thừng từ chối. Ngày nào mẹ cũng gọi điện nói tôi ăn cháo đá bát, không có chút tình người.
Chồng tôi thấy vậy không ổn chút nào nên nói với tôi rằng cho gia đình bên đó ít tiền lo viện phí còn thận thì không được. Thực lòng, đến tiền tôi cũng không muốn cho cô ta, dù sao thì cô ấy cũng phá vỡ hạnh phúc của tôi. Tôi không muốn đối xử tốt với một người đã hại chết con mình. Hiện tại lòng tôi rối bời, mặc dù không muốn giúp nhưng dù sao cũng lớn lên cũng nhau từ nhỏ. Dù sao thì tôi cũng được bố mẹ cô ấy nuôi dưỡng, dù sao những năm tháng sống trong ngôi nhà đó tôi cũng không bị chết đói. Tôi không biết mình phải làm sao?
Theo Phununews
Hối hận muộn màng của người đàn ông ly hôn vợ hiền để chạy theo người tình Hai năm sau khi ly hôn với Mai, người tình mới bỏ Đạt chạy theo một gã đàn ông khác. Công việc của anh cũng không được như ý... Một tuần đã trôi qua nhưng mâu thuẫn giữa vợ chồng Đạt và Mai vẫn không thuyên giảm. Họ không muốn nói chuyện, thậm chí không muốn nhìn mặt nhau. Một ngày, Đạt không...