Có bầu 7 tháng, chồng chửi tôi lừa tình
Chính anh làm tôi mang bầu, vậy mà giờ anh chửi tôi đã cố tình lừa anh để kết hôn.
Tôi cắn răng chịu đựng những lời trách cứ của gia đình anh vì tôi không muốn nghĩ nhiều về những người không hiểu chuyện. Nhưng còn anh, người đầu ấp tay gối với tôi, người khiến tôi ra cơ sự ngày hôm nay lại nguyền rủa tôi là kẻ lừa tình thì tôi không thể nào hiểu nổi.
Tôi muốn ly hôn nhưng thương đứa con còn chưa kịp chào đời đã không đủ mẹ, cha, thương bản thân mình mới chỉ vừa bước vào cuộc hôn nhân này được 3 tháng. Giờ đây tôi bế tắc, không biết phải làm thế nào để thoát khỏi chuỗi ngày cơ cực này.
Tôi thừa nhận tình cảm mà vợ chồng tôi có với nhau chỉ là tình đơn phương. Bao năm qua lớn lên bên nhau, tôi đem lòng yêu anh nhưng anh không đoái hoài, anh chỉ coi tôi là một người em, một người bạn không hơn không kém. Tôi đã từng rất đau lòng khi biết anh yêu người con gái khác nhưng tôi vẫn ở bên anh mỗi khi anh cần. Chính tôi là người đã giúp đỡ, cho anh vay tiền mỗi khi anh cần tiền để lo cho bạn gái. Còn gì đau khổ hơn điều đó nhưng vì yêu anh tôi mù quáng chấp nhận tất cả.
Vì anh cô đơn, đau khổ khi mất người yêu, tôi đã ở bên anh để giúp đỡ, vậy mà giờ anh chửi tôi đã “đục nước béo cò” (Ảnh minh họa)
Tôi làm vậy không phải nuôi ý đồ phá hoại tình yêu của anh và bạn gái. Tôi chỉ muốn đối xử tốt với anh bởi vì tôi thực lòng yêu anh. Cho tới khi nào họ đến với nhau, anh không cần tôi nữa hoặc tôi hết yêu anh thì tôi sẽ ra đi. Nhưng rồi mọi chuyện đã đổi khác khi bố mẹ anh không chấp nhận người con gái mà anh yêu 3 năm trời.
Tôi cũng không rõ nguyên nhân vì đâu, tôi chỉ biết rằng bố mẹ anh phản đối dữ dội. Anh cay cú và đau khổ khi cuối cùng phải chia tay bạn gái vì không chịu nổi sức ép từ gia đình. Bố mẹ anh rất quý tôi thì thấy tôi ngoan ngoãn, hiền lành lại gần nhà nên cứ có ý muốn vun vào. Sẵn trong lòng có tình cảm với anh nên khi thấy anh đau khổ vì tình yêu dang dở, tôi không đành lòng bỏ mặc anh. Tôi ở bên anh mỗi ngày để giúp đỡ anh vực dậy tinh thần. Ngay cả khi đó tôi cũng không hề nghĩ làm như vậy là để chiếm được tình cảm của anh mà chỉ đơn giản là muốn người mình yêu không còn đau khổ nữa.
Video đang HOT
Thế rồi trong một lần say rượu, anh ôm chầm lấy tôi và ép tôi quan hệ. Tôi đã cố gắng chống cự nhưng anh vừa cười vừa phả hơi rượu vào mặt tôi và nói: “Chẳng phải cô rất thích tôi đó sao, chẳng phải cô lợi dụng sự đồng thuận của bố mẹ tôi để được ở bên tôi hay sao?”. Vậy là bất chấp sự kháng cự của tôi, anh đã chiếm đoạt tôi dù trong lòng tôi không hề muốn.
Tôi biết anh không yêu tôi nhưng nói tôi như vậy thật quá đáng. Chính anh là người đã đưa tôi vào cuộc hôn nhân này chứ không phải tôi. Giờ tôi phải làm sao với người chồng bất mãn này. Tôi nên đợi anh dần hiểu ra hay quyết định chia tay sớm cho mình bớt khổ? (Ảnh minh họa)
Tôi có bầu và tôi nhất quyết không bỏ thai. Không phải vì cái thai đó sẽ ép được anh lấy tôi mà vì tôi thương con và vì đó là tình yêu mà tôi dành cho anh. Nhưng chính anh đã là người tìm đến tôi và yêu cầu cưới. Anh nói đó là trách nhiệm mà anh nên làm vì tôi và vì con. Hơn nữa bố mẹ anh cũng không cho phép anh bỏ mặc tôi như vậy. Chính anh là người đã thú nhận chuyện đêm hôm đó với bố mẹ nên bố mẹ anh đã bắt anh phải có trách nhiệm.
Chúng tôi cưới nhau và giờ tôi đang có bầu được 7 tháng rồi. Anh đi đi về về như cái bóng, thi thoảng trong cơn say rượu anh lại chửi bới tôi đã giả nai, lừa tình, vờ ở bên anh lúc anh đau khổ để đục nước béo cò. Tôi biết anh không yêu tôi nhưng nói tôi như vậy thật quá đáng. Chính anh là người đã đưa tôi vào cuộc hôn nhân này chứ không phải tôi. Giờ tôi phải làm sao với người chồng bất mãn này. Tôi nên đợi anh dần hiểu ra hay quyết định chia tay sớm cho mình bớt khổ?
Theo VNE
Gửi lời chúc con yêu trong Tết đơn thân đầu tiên của mẹ
Tết này, mình không cần có người chở mình đi trên phố, ngắm những chậu đào, chậu quất, mình chỉ cần nhìn thấy con gái cười, như thế là cuộc đời "nở hoa" lắm rồi.
Tết này là cái Tết đơn thân đầu tiên trong đời mình. Vậy là cuộc hôn nhân kéo dài 9 năm đã chấm dứt. Mình không hối hận mà chấp nhận nó như một lần đại phẫu trong cuộc đời. Mình chấp nhận bởi không muốn vết thương lòng ngày một hoắm sâu, ăn mòn suy nghĩ của mình nữa.
Chấm dứt cuộc hôn nhân cũng là để mình chấm dứt những đêm dài mất ngủ, đôi mắt nhìn vào màn đêm vô hồn mà nước mắt cứ thi nhau chảy. Nói chung, cuộc sống của mình sau một tháng ly hôn trở nên dễ thở, cuộc đời sang một trang mới.
Nhưng cũng không thể phủ nhận, cái thiếu vắng của người đàn bà đơn thân, nhất là trong những ngày giáp Tết này càng khiến người ta chạnh lòng, và thèm muốn. Như hôm qua, tự nhiên cái bếp gas bị hỏng, vòi nước cũng tậm tịt, loay hoay mãi mà không sửa được, nước bắn tóe tung khắp bếp... Rồi chiều đến, một mình đi siêu thị sắm Tết, nhìn cảnh cả nhà người ta dắt díu nhau, có đôi có cặp, trong khi mình hai tay nặng trĩu hai giỏ đồ, loay hoay mãi đến vã cả mồ hôi mới lấy được xe ra khỏi bến, lại thấy ngậm ngùi và khẽ thầm ước "giá như".
Rồi cũng một mình, lếch thếch đi chợ hoa, "rước" một cành đào, một cây quất, thêm bình hoa ly Đà Lạt thêm nức. Cũng là những thói quen ấy, sắc màu ấy, nhưng sao giờ đây, căn nhà lại trở nên mênh mang và trống trải đến vậy.
Nhưng dù sao, mình vẫn còn có con gái, mình vẫn còn trong tay một gia đình, dù không nguyên vẹn như ngày đầu nhưng đó vẫn là điều quý giá hơn tất cả của cải, châu báu trên thế gian này.
Nó đã ít nhắc đến bố hơn, hay cười và thủ thỉ cùng mẹ. Tết này, nó còn chủ động đề nghị được đi sắm Tết, chụp ảnh cùng mẹ.
Tết này, mình không cần có người chở mình đi trên phố, ngắm những chậu đào, chậu quất, mình chỉ cần nhìn thấy con gái cười, như thế là cuộc đời "nở hoa" lắm rồi. (ảnh minh họa)
Mình mua cho nó một cái váy mới màu hồng, lại có cả hình cánh bướm. Nó vui lắm, mặc lên người rồi cứ xoay vòng biểu diễn trước mắt mẹ.
Nhớ lại cũng ngày này năm trước, mình vẫn ôm con đợi cửa chờ chồng, chờ một người đàn ông vừa rời vòng tay một người đàn bà khác. Ôm con, mà mình nức nở hình dung cảnh rồi một ngày không xa mình đơn độc giữa đường đời, rồi lại cố níu lại những mảnh vỡ gia đình mà mình luôn hết lòng nâng niu, trân trọng.
Vậy mà nhanh thật, đã một năm trôi qua, mỗi mảnh vỡ đã có một cuộc sống riêng. Mảnh vỡ kia có lẽ giờ này đang hối hả cùng người đàn bà đó sắm Tết, và mình cũng không còn mảy may một chút ý niệm hàn gắn nào nữa.
Tết này, mình không cần có người chở mình đi trên phố, ngắm những chậu đào, chậu quất, mình chỉ cần nhìn thấy con gái cười, như thế là cuộc đời "nở hoa" lắm rồi.
Dù biết cuộc sống phía trước vẫn còn nhiều khó khăn, nhưng cuộc đời này, ai biết thế nào là đủ? Chỉ cần mẹ con mình cùng vui với chợ hoa, cành đào, cây quất, với gói bánh chưng, bánh tét là mình mãn nguyện lắm.
Và giao thừa năm nay, mình vẫn sẽ cùng con gọi điện về chúc Tết ông bà nội. Con gái vẫn là con của bố, cháu nội của ông bà, đó là điều bất di bất dịch dù bố mẹ không còn chung sống. Mẹ vẫn tròn bổn phận, để con lớn lên có gốc rễ cội nguồn. Giao thừa, hai mẹ con mình sẽ cùng thắp hương, cùng nhau xem bắn pháo hoa, cùng chúc mừng năm mới hạnh phúc.
Tết đang đến cận kề, và dĩ nhiên với mình Tết vẫn vui, vẫn hạnh phúc dù với một màu sắc khác. Và mình cảm ơn "Tết", cảm ơn những ngày đầu năm để mình có thời gian ngồi lại, yên lặng và ngẫm nghĩ, lắng nghe cuộc đời mình như đang chuyển mình mạnh mẽ sang một quãng đường khác, dẫu biết rằng, con đường đó còn nhiều lắm những gian nan.
Qua cuộc thi, mình gửi lời chúc đầu năm tới con gái mình. Mong con sẽ luôn mạnh mẽ, kiên cường và là niềm tin, là chỗ dựa ngọt ngào của mẹ.
Theo VNE
Thương thầm nhớ trộm cô hàng xóm Chiều tím, chiều nhớ thương ai... Mấy cô hàng xóm mới về cứ mở mãi bài hát ấy khiến tôi không thể không tò mò len lén nhìn sang. Thế nhưng, chỉ có tiếng hát len qua khe cửa chứ chẳng thấy bóng hình nào. Nhà ấy mới dọn về, nghe đâu có mấy chị em gái và chưa ai lấy chồng. Ở...