Có bao nhiêu phố “đèn đỏ” sáng đèn ở Việt Nam?
Trước luồng dư luận xôn xao về việc có hay không phố “đèn đỏ” ở TP.HCM, thì những phố “đèn đỏ” nức tiếng (trá hình) vẫn tấp hoạt động.
Nhiều khu “đèn đỏ” trá hình vẫn hoạt động tấp nập (Ảnh minh họa)
“Thủ phủ mại dâm”
Ở Hương Khê (Hà Tĩnh) tình trạng hoạt động mại dâm diễn ra tấp nập và gần như công khai. Trung bình mỗi quán có khoảng 3 em, chưa tính những em làm “thời vụ”, hay làm “theo ca”. Không kể ngày hay đêm, chỉ cần khách có nhu cầu tìm đến thì sẽ được tận tình phục vụ. Khách đến quán ngồi khá đông, có khi phải chờ tới lượt. Gái mại dâm đa phần đều là người ở Nghệ An, “di cư” sang.
Một trong những quán mại dâm trá hình ở Hương Khê
Gái mại dâm tận tình phục vụ khách. Ảnh minh họa
Giá cả ở đây có vẻ cao hơn những nơi khác, khi một lượt “tàu nhanh” với gái trẻ đẹp là 300 nghìn đồng, còn qua đêm giá lên đến 1 triệu, khách thích thì ở lại quán, không thì khách có thể đưa gái lên khách sạn.
Thế nhưng, đã đến Hà Tĩnh, cánh tài xế không thể không nhắc đến động “Voi” trên QL1A đoạn qua xã Cẩm Vinh, huyện Cẩm Xuyên cũng đều biết đến. Cái tên này cũng rất quen thuộc với dân chơi xứ Nghệ từ bao năm nay.
Các quán cơm, phở trá hình dọc đoạn đường này đều nuôi ít nhất 3 gái mại dâm, sẵn sàng phục vụ khách từ A-Z khi có nhu cầu. Gái mại dâm ở đây chăm chỉ k.iếm t.iền cả ban đêm lẫn ban ngày, lúc nào các em cũng trong trang phục mát mẻ đứng ở vệ đường mời chào khách với những cử chỉ khêu gợi.
Gái mại dâm ở đây đa phần là từ Nghệ An, Quảng Bình và Hà Tĩnh, số gái là dân tộc thiểu số cũng rất nhiều. Các nàng có thể ngủ thâu đêm với khách, nếu từ 19h thì khách phải trả số t.iền là 500 nghìn đồng, từ 22h là 400 nghìn đồng và 00h thì 300 nghìn đồng. Thời gian quy định tối đa là 7h30 đến 8h sáng hôm sau phải trả cho chủ, nếu còn muốn hơn thì phải gặp chủ để thương lượng.
Vừa uống vừa thư giãn…
Trên địa bàn Hà Nội, đêm xuống, cả trăm cô gái ở quán cà phê đèn mờ trên các phố “đèn đỏ”, “phố vẫy” Phan Đăng Lưu (Gia Lâm), Mai Lâm (Đông Anh), Dương Nội, Ba La (Hà Đông)… lại diện những bộ trang phục khêu gợi ngồi đợi khách.
Video đang HOT
Gái mại dâm trên phố Phan Đăng Lưu (huyện Gia Lâm) ngồi chờ khách
Các cô gái ăn quần soóc, áo hai dây chào mời khách.
Trên con phố nhan nhản các quán cà phê đèn mờ này, gái mại dâm ăn mặc thiếu vải, mặt trát đầy son phấn lả lơi trước cửa quán ngồi chào mời khách từ 7h tối. Theo lời các cô gái mại dâm hoạt động tại địa phận giáp ranh giữa xã Đông Yên và Hòa Thạch (huyện Quốc Oai), giá “tàu nhanh” là 150.000 đồng.
Trong khi đó, các quán trà đạo, bar-karaoke treo biển tiếng Nhật ở đường Kim Mã (Hà Nội) thực chất là những tụ điểm “sung sướng” của các quý ông Nhật Bản và cả Việt Nam. Ngày nào cũng vậy, khoảng 20h là các cô gái với trang phục bắt mắt đứng xếp hàng dài để chào mời khách.
Điểm chung của tất cả các quán “trà đạo” này là nhân viên thường ăn mặc kiểu Nhật rất chỉn chu, trang điểm đẹp và đặc biệt là đều biết qua mấy câu xã giao tiếng Nhật. Khách đến đây đều được phục vụ từ A-Z. Thông thường, mỗi nhà hàng kiểu này thường có khoảng 30 em chân dài phục vụ và nhu cầu tuyển dụng thì liên tục bởi không mấy người bám trụ được.
.. Và chiều tới bến
Đó là một trong những phương châm của một quán cà phê dọc QL1A đoạn qua tỉnh T.iền Giang và Long An. Tại đây, có vô vàn quán cà phê đèn mờ, quán cắt tóc gội đầu thư giãn nhưng nuôi 3-5 gái mại dâm sẵn sàng chiều khách “tới bến”.
Những nữ tiếp viên ở những quán cà phê t.uổi đời còn rất trẻ từ 17-22, là những thôn nữ “chính hiệu” đến từ Bến Tre, Gò Công Tây, Gò Công Đông (T.iền Giang), Long An.
Gái gọi chờ khách ở “cung đường sung sướng” miền Tây
“Đầu vào” tại những quán cà phê này cũng rất khắt khe. Tiếp viên nữa phải có một vài tiêu chuẩn của “người mẫu” như: Cao ráo, da trắng, số đo ba vòng khá “chuẩn”.
Bên trong quán khá tối và được bố trí rất đơn giản khi các phòng được ngăn với nhau bằng một tấm vải mỏng, mỗi “phòng” có một chiếc ghế gội đầu nhưng cũng là chính là giường để phục vụ khách.
Vì đối tượng ở đây chủ yếu là dân lao động nên giá cả cũng rất phải chăng. Chỉ cần bỏ ra 100-200 ngàn đồng là khách có thể “cắp nách” một em chân dài, hỉ hả “tâm sự” đến lúc nào khách muốn.
“Chào hàng” 24/24h
Trong thời buổi kinh tế khó khăn, giá cả leo thang như hiện nay, gái mại dâm tìm khách vẫy hàng giữa thanh thiên bạch nhật không phải là hiếm. Tại TP.HCM, đoạn gần công viên Hòa Bình (giao lộ Hùng Vương – Nguyễn Chí Thanh, giáp ranh giữa Q.5 và Q.10) là địa bàn mà các “bướm ngày” hoạt động sôi nổi nhất.
Bướm ngày bắt khách
Theo thông tin của những người dân sống quanh khu vực này thì những “bướm ngày” ngày ở đây thường bắt đầu làm việc từ 7h sáng đến chiều tối; có thể dùng nhiều hình thức khác nhau để câu “mồi” như: đi xe đạp, xe máy bám theo khách hoặc núp sau những thân cây để “tóm” đối tượng.
Được biết, trước đây, gái mại dâm nơi đây thường hoạt động ban đêm, nhưng sau khi bị truy quét mạnh tay, họ chuyển sang hoạt động ban ngày. Dọc đoạn đường này, lúc nào cũng có từ 40-50 “bướm ngày” lượn lờ bắt khách.
Không kém cạnh, đường Trường Chinh, Lê Thị Hồng Gấm từ lâu được khách làng chơi ở Buôn Ma Thuột đặt cho cái tên mỹ miều “cung đường sung sướng” hay “thủ phủ mại dâm” bởi tình trạng hoạt động mại dâm ở đây diễn ra khá tấp nập và gần như công khai.
Gái bao tại một quán karaoke.
20h, khi ánh đèn đường vàng vọt hắt xuống lòng đường thì cũng là thời gian gái b.án d.âm bắt đầu hoạt động. Ở đây chủ yếu là những cô gái đã “hết đát”, bị đ.ánh dạt ra từ các quán bar, karaoke nên giá cả khá bình dân, từ 150.000 đồng một lượt “tàu nhanh”.
Có nên thí điểm lập phố đèn đỏ?
Có thể thấy, hoạt động mại dâm trên khắp cả nước tiếp tục diễn biến phức tạp dưới các hình thức ngày càng tinh vi. Hoạt động này không chỉ diễn ra tại các khách sạn, nhà hàng, vũ trường, quán karaoke… mà còn tại các quán cà phê, tiệm hớt tóc, gội đầu, cơ sở xông hơi xoa bóp, spa săn sóc da… Vì thế, liên quan tới tệ nạn mại dâm này, tại một buổi hội thảo về phòng chống mại dâm do Sở LĐ-TB&XH TP.HCM tổ chức gần đây, bà Nguyễn Thị Huệ, trưởng phòng can thiệp giảm tác hại Ủy ban Phòng chống AIDS TP.HCM, đã nhắc lại một đề xuất táo bạo từng được nêu ra tại các hội thảo về quản lý vấn nạn mại dâm trước đây – đó là việc thí điểm quy hoạch một “khu đèn đỏ” để quản lý hiệu quả. Bà cung cấp một thông tin đáng lưu ý: các “khu đèn đỏ” tại Thái Lan tuy “sáng đèn” nhưng quốc gia này không chính thức công nhận nghề mại dâm.
Tuy nhiên, ông Lê Văn Quý, Phó chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội TP.HCM cho biết: TP.HCM chưa bao giờ có ý định thành lập “phố đèn đỏ”. Trên thực tế, trước tình hình tệ nạn mại dâm đang có chiều hướng trỗi dậy, trong hội thảo mới đây bàn về tình hình mại dâm và các giải pháp quản lý, giúp đỡ người b.án d.âm trên địa bàn TP.HCM giai đoạn 2013-2015, Chi cục có đề xuất với Sở LĐTB&XH TP và tham mưu cho UBND TP kiến nghị với trung ương cho phép TP quy hoạch vùng tập trung các ngành nhạy cảm.
Cũng theo ông Quý, cơ quan chức năng cần bổ sung quy định xử lý các hành vi chứa chấp, sử dụng phương thức k.hiêu d.âm, k.ích d.ục tại cơ sở kinh doanh dịch vụ quy định xử lý mại dâm nam, mại dâm đồng tính, mại dâm có yếu tố nước ngoài và các chế tài để bảo đảm việc thực thi pháp luật.
Theo xahoi
Những chuyến "tàu nhanh" thời bão giá Kỳ 1
Nhiều tiệm cắt tóc trên phố Nguyễn Lương Bằng (TP. Đà Nẵng) "đột lốt" mại dâm trá hình.
Cảnh bên trong những phòng trọ phục vụ những chuyến "tàu nhanh" .
Cô gái cho biết, nếu xoa bóp "đơn giản" thì 50.000 đồng, còn "phức tạp" hơn tí thì 100.000 đồng... Khách đồng ý cách " thư giãn" tại chỗ. Bỏ qua căn phòng được trang bị 3 chiếc ghế với những tấm màn ngụy trang cũ kỹ, cô gái dẫn khách vào căn phòng cuối cùng. Để ánh sáng không thể lọt vào, cô gái vội đóng cánh cửa sau lại, rồi chốt khóa cẩn thận.
Chưa kịp kéo tấm màn xong, cô gái đã lên tiếng đòi t.iền: Nếu anh chọn cách "đơn giản" thì cho em xin 100.000 đồng còn "phức tạp" thì 150.000 đồng". Khách hỏi lại: " Chỉ mới bước qua một căn phòng mà giá đã vượt lên 50.000 đồng?" thì được trả lời, đã vào đây thì ngoài số t.iền để được "xoa bóp", mỗi khách phải đưa thêm 50.000 đồng t.iền "vé giữ... ví" cho bà chủ nữa anh.
Không đồng ý, khách bỏ ra ngoài thì bị một người đàn bà dáng thô kệch tự xưng là chủ ngăn lại, cất lời uy h.iếp: "50.000 đồng đó là t.iền vé để giữ ví. Quy định đã có từ lâu. Muốn được mấy em đưa "lên mây" thì đưa đây đúng giá rồi vào trong, còn không thì trả t.iền vé 50.000 đồng, biến đi nơi khác mà "chơi" để khi về chẳng còn chiếc ví trong túi".
Khách rút tờ 50.000 đồng trả t.iền giữ ví và tỏ ra mình cũng... cứng cựa: "Làm ăn như thế này thì đợi ngày dẹp tiệm đi nhé!". Bất ngờ, bà chủ nhanh tay vớ lấy cây sắt dài hơn 1m chạy ra "tiễn khách".
Một tiệm khác cách đó không xa, dù để tấm bảng với nội dung hớt tóc, massage, gội đầu nhưng trong tiệm chẳng có dụng cụ hành nghề ngoài chiếc ghế đã cũ và tấm kính nhỏ cùng chiếc nồi nấu ăn đang để trên cái bếp gas cạnh đó... Không cần để khách đưa ra "nguyện vọng", người đàn bà đã ngoài 40 t.uổi đặt vấn đề ngay: "Massage và làm luôn là 150.000 đồng. Đưa t.iền trước rồi theo em nó vào trong mà sướng".
Thấy khách còn do dự, bà chủ tiếp: "Yên tâm đi. Tiệm này đã có uy tín từ mấy năm nay rồi. Tin chắc ai đã đến đây lần đầu thì sẽ đến tiếp lần sau vì ở đây các em đều biết cách làm cho khách hài lòng".
Nghe lời giới thiệu khá hấp dẫn của bà chủ, khách đồng ý đi "tàu nhanh" kèm theo chương trình khuyến mãi massage. Nhận t.iền xong, bà chủ ra hiệu để cô gái đứng cạnh đó đưa khách đến căn phòng nằm ở phía sau. Căn phòng tương đối rộng, kê 3 chiếc giường được phủ bởi tấm chiếu cũ cùng chiếc gối đôi đã thâm đen.
Không để mất thời gian, cô gái vội trút bỏ y phục rồi giục khách làm theo... Khách chê bẩn bước ra cũng là lúc một người nồng mùi rượu bước vào cùng cô gái khác. Người đàn bà đang nằm trên chiếc ghế đặt trước cửa nhắn: "Hôm sau đến, chị đổi hàng mới cho".
Những tiệm hớt tóc trá hình.
Nếu như hai tiệm trước khách được "lên mây" tại chỗ thì đến tiệm khác gần đó khách phải chịu khó theo các nàng đến một địa điểm cách đó khoảng 1 km. Các cô gái ở đây liên tục chào mời: "Giờ mình đi nhà trọ luôn nha anh". " Anh vào hớt tóc, đi đâu nữa?". "Thôi ông anh ơi, anh nhìn xem trong tiệm này ngoài tấm kính và chiếc ghế dính đầy bụi thì có dụng cụ nào phục vụ cho hớt tóc đâu. Nếu có thì bọn em cũng chẳng biết làm vì có phải thợ thầy gì đâu"... Trước khi lên đường, cô gái dặn: " Anh cứ chạy xe theo em nhé". Dứt lời, cô nổ máy chạy lên hướng đèo Hải Vân rồi rẽ phải về biển, tấp vào nhà trọ. Có lẽ đây là nhà trọ quen nên cô không cần gọi ai lấy một tiếng mà tự mình đi đến căn phòng đầu của dãy trọ lấy 2 chiếc khăn nhỏ rồi ra hiệu cho khách đi theo vào căn phòng phía trong. Cánh cửa phòng mở vội rồi cũng khép vội. Không gian chật hẹp, ẩm thấp chỉ có chiếc giường nhỏ với hai cái gối được chồng lên nhau.
Chưa kịp để khách chuẩn bị tinh thần, cô gái đặt "ok" và hai chiếc khăn xuống giường: " Anh ơi, t.iền trao cháo múc!". Hiểu ý, khách liền rút ví đưa đủ số t.iền mà cô đã ra giá trước đó. Vừa nhét t.iền v.ào túi xong, cô gái nhanh tay trút bỏ y phục, bước đến ôm chặt lấy khách nhỏ nhẹ: "Cởi đi anh, "tàu nhanh" thì phải nhanh chứ, chần chừ trễ chuyến thì thiệt thòi đó nghe!".
Bóng chiều đổ dài, trên tuyến đường Nguyễn Lương Bằng, nhiều nàng nhan sắc "thường thường bậc trung" vẫn túc trực đợi khách. Nhiều vị khách vội vã đến rồi cũng vội vã đi...
Theo xahoi
Nhộn nhịp "chợ phá thai" lúc nửa đêm ở Hà thành Chính sự dễ dãi của những khách hàng đã tạo nên "tên tuổi" và "sức sống" của những cơ sở phá thai đêm. Bên trong một phòng khám Nhập vai gã đàn ông ga- lăng "dám làm dám chịu", tôi phăm phăm chở "bồ" đi "giải quyết hậu quả". Cô bạn đồng nghiệp hoàn hảo trong vai n.ạn n.hân bị "dính chưởng" với...