Có bao giờ anh ngoảnh lại nhìn em?
Mình chia tay rồi phải không anh? Mọi chuyện diễn ra nhanh hơn cả những gì em tưởng tượng. Phía sau những lời tạ từ, có bao giờ anh ngoảnh lại, dù chỉ một lần để nhìn xem, em đã sống ra sao?
Em biết rồi cũng có ngày này. Ngay cả khi em tràn trề quyết tâm nhất để bên anh em vẫn dành cho mình một dự liệu để chấp nhận sự thật nhẹ nhàng hơn. Em biết ràng, sự xa cách quá lớn ấy sẽ khiến anh khó lòng ở bên em. Mình cố gắng bên nhau chỉ là để sau này không hối hận vì đã không làm đến cùng để bảo vệ tình yêu. Anh có những trách nhiệm của một người làm con, của một người con trai chí lớn chưa thành. Em không trách anh dù cho anh đành phụ tình em.
Cuộc sống luôn đặt con người ta vào sự lựa chọn. Có sự lựa chọn ta hoặc là may mắn hoặc là giỏi giang để chọn đúng và tất nhiên cũng có những lựa chọn ta nhầm lẫn hoặc biết nhầm nhưng vẫn chọn để muốn thử thay đổi một lần trong đời.
Đến giờ, ngay cả khi đã chia tay anh gần 2 năm em vẫn thường tự hỏi: phải chăng chọn yêu em là một sai lầm của anh và cách mà anh sửa sai là phải quên đi mối tình đó. Quên đi một cách hoàn toàn? Ngay từ đầu anh cũng biết yêu em sẽ khó khăn tới thế nào, yêu em sẽ khó để đi tới cùng. Khoảng cách về địa lí nơi chúng mình sinh ra là rào cản lớn nhất để bên nhau. Anh sẽ phải làm tròn chữ hiếu với ba mẹ mà để làm điều đó anh buộc lòng phải để em lại phía sau.
Nhưng ngày ấy hoặc là em và anh nông nổi, hoặc là em và anh quá mạnh mẽ để tin rằng mình có thể thay đổi cục diện, vì thế mà mình đã chọn yêu nhau. Điều đó đồng nghĩa với việc sẽ chọn nỗi đau cho mình khi tình yêu đó không đến đích. Em và anh chấp nhận rủi ro để được cùng nhau trải nghiệm cảm giác yêu thương. Và đúng như những gì chúng mình lo sợ: Cuối cùng cả em và anh đều đầu hàng. Anh có những trách nhiệm của anh, còn em cũng đã kiệt sức vì đấu tranh không thành.
Em biết anh đã khổ tâm thế nào khi nói lời chia tay. Nó cũng là điều anh không muốn. Khi hai người lòng còn yêu mà phải dừng lại là nỗi khổ còn đớn đau hơn cả sự phản bội. Vì thế mà cho tới giờ, anh vẫn không dám ngoảnh đầu nhìn lại.Anh không dám nhìn em ở phía sau vì chính anh thấy sợ. Anh sợ em kiệt quệ, em gục ngã, em đớn đau. Chắc hẳn anh đang cố tàn nhẫn nhất nhưng là để cho mình không cảm thấy tội lỗi quá lớn khi đã gây ra đau khổ cho em. Anh lạnh lùng ra đi mà không một lần ngoảnh lại nhìn em.
Video đang HOT
Hãy cứ nhìn lại anh nhé. Nhìn lại tình yêu của chúng mình và nhìn em. Không phải nhìn để nhận thấy đau khổ mà nhìn để nhận ra rằng chúng ta đã yêu nhau trọn vẹn. Em không gục ngã anh ạ. Ngày hôm nay em vẫn sống vui tươi và hồn nhiên. Em và anh đã lựa chọn tình yêu này, cũng như lựa chọn sự chia tay vậy thì tại sao em lại chìm đắm trong nỗi đau đó chứ? Khi chúng ta đã xác định có nghĩa là chấp nhận rủi ro. Em không muốn đánh mất quá khứ tốt đẹp đã yêu nhau và càng không muốn đánh mất tương lai phía trước. Vì thế mà em vẫn đang sống rất mạnh mẽ và kiên cường.
Anh hãy ngoảnh lại nhìn em vì điều đó sẽ khiến anh bớt cảm giác tội lỗi. Anh không có lỗi gì cả. Hãy nhìn em và nhận ra rằng anh cần phải sống cho tương lai rồi đó. Đừng đắm chìm trong quá khứ nữa anh, em không sao, em ổn mà. Anh hãy mạnh mẽ lên anh nhé. Hãy ngoảnh lại nhìn em đang rất kiên cường và quay đầu về phía trước sống cho mình.
Theo ĐSPL
Không chồng mà chửa, sao phải xấu hổ?
Bây giờ, người ta mong có con còn chẳng được nên cái chuyện &'không chồng mà chửa' thực sự chẳng là gì, chị em đừng bận tâm quá nhiều mà hãy tự tin lên.
Cô bạn tôi khóc lóc rằng, cô ấy đang mang bầu nhưng không thể tiết lộ cha đứa trẻ là ai. Tôi cười sung sướng, chúc mừng cô ấy, cô ấy bảo tôi thật là người nhẫn tâm vì cười vào nỗi đau của bạn. Thực tình, tôi không hiểu đó lại là nỗi đau. Có lẽ là do cách nghĩ của tôi và cô ấy hoàn toàn khác nhau, hoặc do hoàn cảnh, tôi không giống cô ấy. Tôi có một ước mơ to lớn, ước mơ được làm mẹ một lần trong đời, thế nên nhất thời, khi cô ấy nói mình có bầu, tôi đã sung sướng vô cùng.
Ở hoàn cảnh của cô ấy, cô ấy có quyền buồn, có quyền khóc lóc và chán nản. Vì đứa con đó là đứa con không có cha mà cô ấy cũng không mong muốn sinh ra khi không được thừa nhận. Nếu như có con mà có chồng, rồi làm đám cưới thì có lẽ cô ấy đã không khóc thảm thiết như vậy...
Lấy chồng 3 năm, tôi đã từng tuyệt vọng khi nghĩ mình vô sinh vì không sinh được con. Tôi đau khổ vô cùng mỗi lần ai đó cố gắng nói về chuyện này, vì những lúc như vậy tôi chỉ muốn đóng cửa vào khóc một mình. Tôi nhận ra, mình khó có thể có con và áp lực ngày càng lớn, sống không thể nào yên được trước bao nhiêu câu hỏi và ánh mắt nhìn vào tôi.
Tôi nói với cô ấy rằng, hãy giữ lại đứa con, và nuôi con khôn lớn trưởng thành dù người cha ấy không chịu nhận con. (Ảnh minh họa)
Cô bạn tôi vốn là người sống rất thoáng. Cô ấy đã yêu rất nhiều người đàn ông và cũng nhiều lần cô ấy phá thai. Thú thực, tôi không đồng tình với cô ấy nhưng nghĩ đến chuyện có con, nhiều khi tôi lại thấy chạnh lòng. Người thì mong có còn không được người thì dễ có như chơi.
Tôi nói với cô ấy rằng, hãy giữ lại đứa con, và nuôi con khôn lớn trưởng thành dù người cha ấy không chịu nhận con. Dù sao thì cô ấy cũng đã phá thai vài lần, nếu như tiếp tục bỏ, cô ấy sẽ không còn cơ hội nữa, chuyện có con bây giờ không phải dễ nhất là đối với phụ nữ đã hút thai. Cô ấy khóc lóc vì cái thai đã lớn mà không để ý, còn trước đây, nếu biết có bầu, cô ấy đã tính chuyện &'giải quyết' rồi. Hoặc có thể là lần này, cô ấy muốn cười người đàn ông này thật.
Cô ấy nói, nếu như không có người đàn ông ấy nhận làm cha của đứa trẻ thì cô ấy không dám sinh con ra. Về quê, người ta sẽ dị nghị. Để làm một người mẹ đơn thân, quả thật không dễ dàng gì. Cả họ hàng, bố mẹ và bạn bè, người ta sẽ cười vào mặt cô ấy vì không chồng mà chửa.
Có biết bao nhiêu bà mẹ đơn thân đã từng chịu áp lực mệt mỏi đến muốn chết đi được vì cảnh vất vả nuôi con lại còn bị người khác chê bai, soi mói. Cô ấy vừa nói vừa khóc với tôi như vậy. Tôi động viên cô ấy, không sao cả, vì dù sao, làm mẹ là điều thiêng liêng nhất. Một người phụ nữ chỉ mong muốn được làm mẹ, đó là ước mơ của họ. Giống như tôi bây giờ mới hiểu được cảm giác đau khổ khi không có con là gì. Tôi ước ao mình có một đứa con biết bao nhiêu.
Chị em, nếu thực sự đã có con, hãy giữ lại đứa trẻ dù có làm mẹ đơn thân. (Ảnh minh họa)
Tôi đã từng nghĩ đến việc tiêu cực, nếu như tôi không thể có con thật, và chồng tôi cũng không gắn bó với tôi, tôi sẽ xin con nuôi và nuôi con một mình, làm mẹ đơn thân. Điều đó có khác gì một người như cô ấy, không có chồng mà lại nuôi con một mình?
Biết bao nhiêu bà mẹ đơn thân, họ đã vượt qua áp lực cuộc sống, vượt quá ánh mắt soi mói của mọi người để làm một người mẹ tốt. Dù rằng xung quanh có quá nhiều người chỉ trỏ, nhưng họ đã cố gắng gồng mình lên chỉ vì con cái. Chuyện không chồng mà chửa chỉ là chuyện không may và đứa trẻ chẳng có tội gì mà bị vứt bỏ cả. Dù thế nào thì đó cũng là con của người làm mẹ...
Cuộc sống bây giờ, nhiều chị không muốn lấy chồng, hoặc vì hoàn cảnh nào đó không thể kết hôn, họ đã chọn con đường có con mà không cần chồng. Họ làm mẹ đơn thân và vẫn vui sống, hạnh phúc, có gì đâu để phàn nàn, để đau khổ, để áp lực. Dù là xã hội chưa thực sự thoáng với chuyện này nhưng làm được một lần, đối diện được một lần thì những lần sau chẳng là gì cả.
Chị em, nếu thực sự đã có con, hãy giữ lại đứa trẻ dù có làm mẹ đơn thân. Dù có áp lực thì cũng hãy nghĩ, đó là con của mình, cần phải giữ con, yêu con và hãy nghĩ, mình là người mẹ tuyệt vời nhất thế gian này vì có con. Con cái là của trời cho, hãy yêu thương và trân trọng con mình, đừng để đến lúc khó khăn như tôi... Tôi đang mơ ước làm mẹ biết bao...
Theo VNE
Bàng hoàng phát hiện chồng có 2 con riêng Câu chuyện tôi kể ra đây đúng là chuyện quá đau lòng, đến giờ phút này, thời gian đã mấy tháng trôi qua nhưng nỗi đau trong tôi vẫn như ngày nào. Tôi đau khổ buồn chán vì nghĩ đến chuyện của chồng, người đàn ông mà tôi từng tin tưởng, yêu tha thiết. Ngày đó, tôi lấy anh. Có lẽ, so với...