Cô bạn gái cùng lớp tôi là mẫu phụ nữ mọi đàn ông mơ ước
Không phải tự nhiên mà anh người yêu nhà giàu, đẹp trai, tài năng không bỏ cô ấy dù đã yêu nhau 11 năm…
ảnh minh họa
Chào các cô gái của thế kỷ 21!
Xin mạn phép có mấy lời chào diễn đàn, đọc câu chuyện của anh Phú mới thấy một hồi chuông báo động rất to cho các nàng dâu thời hiện đại.
Xin thưa các chị em,
Cánh đàn ông không ai được hoàn hảo, họ cũng có nhiều tật xấu. Xã hội hiện nay đã bình quyền nhưng xét một cách khách quan, cánh đàn ông vẫn được hưởng lợi nhiều hơn chị em. Nhưng chị em phụ nữ lại có một thiên chức thiêng liên quan trọng là làm vợ, nâng khăn sửa túi cho chồng. Làm mẹ, dạy dỗ, chăm sóc con cái.
Vâng, các chị hãy nhớ điều này nhé. Dù cho bây giờ là hiện tại thì giá trị truyền thống vẫn không hề mai một. Người phụ nữ hiện đại có thể khác xưa nhưng cốt lõi trong tiềm thức không hề thay đổi. Đàn ông đi từ tiền tài đến quyền lực rồi tình yêu, còn phụ nữ phải ngược lại. Như vậy vợ chồng mới sát cánh được.
Còn chị nào cũng muốn đi theo con đường của đàn ông thì không bao giờ có hạnh phúc gia đình (vì hai vectơ song song chỉ chạy đến vô cùng và không gặp nhau được). Nói vậy để chị em hiểu với phụ nữ gia đình vẫn là quan trọng nhất. Hãy làm hậu phương vững chắc cho chồng đi. Các chị sẽ không bao giờ thiệt thòi.
Video đang HOT
Đàn ông không hề vô tâm, họ làm mọi thứ cũng chỉ vì gia đình. Những người vợ đảm, khéo sẽ không bao giờ lo mất chồng, thậm chí còn có thể điều khiển chồng một cách dễ dàng.
Trước khi muốn chồng mình tốt các chị hãy tự làm cho bản thân mình tốt đi. Tôi có cảm tưởng nhiều chị em bây giờ quá chủ quan, cẩu thả và suy nghĩ thiếu nghiêm túc trong cuộc sống gia đình. Họ không hề chuẩn bị hành trang làm vợ, làm mẹ, điều đó tự đẩy họ vào chỗ khó khi về làm dâu. Vô hình chung đưa cả chồng vào tình huống khó xử.
Các chị em bây giờ chỉ chăm chăm trang bị kiến thức công việc, làm đẹp mà không hề trang bị các kỹ năng sống khác. Thử hỏi có mấy chị hiểu hết tâm lý đàn ông, thử hỏi mấy chị biết đối nhân xử thế khéo léo để làm đẹp mặt chồng.
Tôi rất phục cô bạn cùng lớp của tôi. Không chỉ là một nhân viên ngân hàng giỏi giang, xinh đẹp, biết kiếm tiền. Cô ấy còn là một người con hiếu thảo, một người chị xứng đáng làm gương cho những đứa em. Biết dạy dỗ những đứa em thay cha mẹ, biết nữ công gia chánh, không nề hà bất cứ công việc gì của người con gái trong gia đình.
Trong tình yêu, với một mối tình lên tới con số 11 năm, người yêu cô ấy bằng tuổi, đẹp trai, giàu có, tài năng và khối cô gái trẻ trung khác theo nhưng anh ta vẫn không thể bỏ được cô người yêu cùng tuổi là bạn tôi. Tại sao ư, bạn tôi không hề bám, cho người yêu tự do nhưng cô ấy biết lấy những giá trị của bản thân mình để đánh bật các cô gái khác. Đó chính là cách đối xử với bố mẹ người yêu, là những đòn tâm lý mà cô ấy quá hiểu và biết người yêu muốn gì, lúc nào. Là những thứ thuộc về sở thích của anh, cô luôn biết chia sẻ đúng lúc.
Chả thế mà người yêu cô ấy đi du học mấy năm trời nhưng bố mẹ anh ta luôn coi bạn tôi như cô con dâu và thậm chí họ quý như con gái. Cô bạn của tôi nói không quá đúng là hình mẫu lý tưởng mà bất kỳ người đàn ông nào gặp cũng có thể đổ nhưng cô ấy lại chung thủy đến kỳ lạ.
Tôi tin rằng, cô ấy khi lấy chồng sẽ là một cô con dâu chứ không thể là bà dâu như vợ anh Phú và chắc chắn là dâu ta chứ không phải dâu tây.
Chị em thử suy nghĩ xem có đúng không?
Theo VNE
Muốn cưới nhưng bạn trai bị mắc bệnh
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy.
Hiện tại em đang gặp một vấn đề mà không biết phải làm như thế nào, mong mọi người cho em lời khuyên.
Em và anh ấy quen nhau từ năm cuối cấp 3, trong lần đi học thêm, tình cờ anh nhìn thấy và để ý đến em nên đã âm thầm nhờ bạn hỏi thăm số điện thoại nhà em (Lúc đó chỉ có điện thoại bàn thôi chứ chưa có di động như bây giờ). Và anh bắt đầu gọi điện làm quen, cho nhau nick yahoo trò chuyện, nhưng tuyệt nhiên chưa 1 lần gặp mặt. Sau khi Tốt nghiệp ra trường thì anh ấy chọn thi ĐH vào trong Nam, còn em thì chọn thi ở quê nhà. Ngay từ đầu 2 đứa đã có hai hướng đi riêng rồi.
Mãi đến Tết anh về quê thì tụi em mới hẹn gặp mặt nhau lần đầu tiên, tuy đã nói chuyện nhiều rồi nhưng khi gặp trực tiếp thì cả 2 đều khá rụt rè và ngại ngùng. Sau lần ấy, tình cảm của chúng em tiến triển nhanh hơn, tuy anh không bày tỏ câu "Anh yêu em" hay chưa nói những lời ngọt ngào, nhưng qua những lời quan tâm nhau hàng ngày thì cả 2 chúng em đều đã hiểu tình cảm của nhau.
Anh ấy là một người khá ít nói, nhưng rất hiểu tâm lý, những lúc em có chuyện gì bực bội thì thường hay trút lên đầu anh ấy bằng những câu có chút gắt gỏng. Anh không giận mà chỉ nhẹ nhàng hỏi 1 câu : "Hôm nay có ai chọc giận em vậy?", ...."Giờ thì em đã hết giận chưa?".
Anh ấy là một người khá ít nói, nhưng rất hiểu tâm lý, những lúc em có chuyện gì bực bội thì thường hay trút lên đầu anh ấy bằng những câu có chút gắt gỏng. (ảnh minh họa)
Quen nhau 3 năm nhưng chúng em chỉ gặp nhau vào dịp nghỉ hè, nghỉ tết thôi, cũng chưa 1 lần cùng nhau đi chơi. Chúng em chỉ gặp nhau ở nhà em, lúc thì em bận việc, lúc thì anh bận công chuyện, mà thời gian nghỉ hè hay Tết thì cũng có bao lâu đâu, nên tụi em chỉ gặp nhau vậy thôi.
Có lẽ với những cặp đôi khác thì với thời gian đó người ta có thể đã gần gũi thân thiết nhau lắm rồi. Nhưng với chúng em thì mới có nắm tay thôi mà cũng chưa dám giữ lâu, hôn cũng chỉ dám hôn nhẹ lên má, hôn vội, hôn lén. Ôm cũng không dám vì cứ sợ người kia phản ứng, thành ra chẳng ai dám động đậy gì cả.
Thời gian qua đi, chúng em vẫn giữ liên lạc nhưng việc học tập chiếm hết thời gian cũng như suy nghĩ của cả 2 nên càng ngày càng thưa dần những tin nhắn. Gần như 1 tháng chúng em chỉ liên lạc có vài lần, rồi đến một ngày em cảm thấy hình như giữa chúng em chỉ giống như hai người bạn, em buồn chán và muốn giải thoát cho cả 2 nên đã nhắn tin chia tay anh. Anh đã rất sốc và gọi cho em nhưng vì lòng tự ái nên em đã không nghe máy, anh nhắn lại cho em nói rằng anh rất buồn nhưng em đã quyết định như vậy thì anh cũng không biết phải làm gì vì anh không ở gần bên em. Từ đó chúng em không liên lạc nữa, qua 1 người bạn của anh, bạn ấy nói rằng anh rất buồn và tuyệt vọng, anh còn nói anh muốn đi tu nữa.
Thời gian qua đi, chúng em vẫn giữ liên lạc nhưng việc học tập chiếm hết thời gian cũng như suy nghĩ của cả 2 nên càng ngày càng thưa dần những tin nhắn. (ảnh minh họa)
Khoảng 1 năm sau, lúc đó ai cũng đã có công việc ổn định, (anh ra trường và ở lại trong Nam lập nghiệp) chúng em lại liên lạc, cũng chỉ hỏi thăm nhau thôi. Khi nhắc lại chuyện cũ anh nói rằng: "Anh là con trai trưởng trong nhà nên phải lo cho gia đình, anh không muốn em phải khổ vì anh, muốn em cho anh thời gian để ổn định tất cả". Anh còn nói: "Em là người đầu tiên anh yêu, thời gian qua anh vẫn không thể quên được em. Em có biết lúc đó anh như thế nào không? Anh như mất đi niềm vui sống vậy, anh gọi cho em nhưng em không nghe máy thì em bảo anh phải làm thế nào nữa chứ?". Anh còn hỏi em 1 câu: "Nếu biết nhà anh nghèo em có còn yêu anh nữa không? ". Em nói rằng giàu nghèo không quan trọng, miễn là mình yêu nhau thật lòng!
Nhưng giữa chúng em có 1 vấn đề khó xử nữa. Anh nói anh muốn em theo anh vào trong Nam làm việc và sinh sống gần anh chứ anh không về quê được. Còn phía em thì ngay từ đầu em đã chọn ở lại quê hương gần ba mẹ nên việc đi xa với em là không thể (anh chị của em đã vào Nam lập nghiệp chỉ còn mình em nên em không thể đi xa). Sau những lần trò chuyện thì vấn đề này luôn làm chúng em đau đầu và không tìm ra câu trả lời chung.
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy... (ảnh minh họa)
Hiện tại chúng em vẫn liên lạc với nhau, anh hẹn tết này vô nhà anh chơi (vì em chưa biết nhà anh). Tuy ngày nào cũng nhắn tin cho nhau nhưng cả 2 đều không xác định rõ mối quan hệ này là có nghĩa gì đây, hình như ai cũng muốn quay lại nhưng còn e dè đối phương. Giờ anh ấy lại đang bị bệnh Viêm gan B, em tìm hiểu thì biết bệnh này có lây qua đường máu,...
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy... Em sợ ảnh hưởng đến con cái sau này... Em thực sự rất bối rối. Em rất mong nhận được lời khuyên!
Theo VNE
Tôi chỉ cần một người tình Tôi hài lòng khi có một người đàn ông để lên giường, không cần người đó phải thành chồng. Mọi người sẽ nghĩ, họa tôi có là người điên hoặc là loại hư thân, mất nết thì mới phát ngôn như vậy. Nhưng nếu ai từng biết tôi, chắc chắn người ta sẽ không bao giờ buông lời đánh giá về nhân phẩm...