Có anh ở đây rồi, em sẽ vui trở lại ngay thôi…
Lúc mệt nhọc, lúc nản lòng có anh ở bên là em vui rồi – người em tin yêu. Anh đừng trách móc khi em không chịu ăn, khi em không chịu bước ra ngoài chỉ vì bộn bề công việc, ngập ngụa nghĩ suy. Tâm không tịnh lòng không yên ăn không ngon, âu sầu trong em chỉ làm anh bị kéo vào dòng cảm xúc não nề của em mà thôi!
Cuộc sống của tôi chưa khi nào là ổn như những gì tôi làm, tất cả chỉ là bộ mặt giả dối, tôi cố gắng đeo một chiếc mặt nạ thật hoàn hảo để chẳng ai thấy dòng nước mắt đang trực trào ra ngay bất cứ lúc nào tôi buông mặt nạ xuống.
Anh à, em thật ngu ngốc khi cứ chỉ biết tỏ ra mình mạnh mẽ phải không anh?. Từ những ký ức em cứ để chúng bám lấy tim em, những vết thương không chịu hàn gắn mau, quá khứ cứ để đọng đắng ngắt trên môi. Giờ thì biết bao nỗi đau, buồn, lo âu, sợ hãi,… vùi lấp hết khoảng trống trong tâm trí em.
Anh, chỉ có anh bên cạnh em, chỉ có anh có sức chịu đựng nghe em thở than, lắng nghe em nức nở như con bé dở hơi. Em cứ nói em phải vui mà sao em không cười nổi là vì em không yên lòng, là trong em bao ngổn ngang suy nghĩ. Em lại nói “anh về đi, em không sao”, nhưng chỉ cần anh quay bước là bao tủi hờn trong em trào dâng, nấc nghẹn không thành tiếng là vì em chẳng muốn để anh bận tâm quá nhiều về em.
Lâu lắm rồi em cứ ngỡ trên đời này không có gì lấy nổi nước mắt của em nữa, vậy mà không anh ạ. Vị mặn khi nước mắt lăn trên môi em còn thấy, vị chát đắng đầu môi, vị cay xộc nơi sống mũi, vị chua xót nghẹn nơi cổ họng, thì ra nước mắt có vị lợ, lờ lợ như chính mùi vị của cuộc sống. Càng trải càng thấm mùi vị của cuộc sống.
Video đang HOT
Nhưng cuộc sống này còn có vị tanh nồng của mùi tiền nữa đấy anh à!. Chúng ta không thể chỉ yêu thương nhau bằng lời nói, không thể trở thành soái ca hay tiểu thư chỉ bằng hình ảnh “ảo”. Thật và vật chất mới làm lên con người, nhưng có điều phong cách chúng ta có thể mua được bằng tiền, rất nhiều tiền, còn phong độ thì chẳng ai mua được của ai. Em không mua nổi phong cách của người khác nhưng chắc chắn em sẽ duy trì phong độ của mình. Cuộc sống muôn màu, muôn hình muôn vẻ, nhưng dẫu sao cạnh anh em chẳng nặng nề đeo chiếc mặt nạ hỷ – lộ -ái -ố.
Bao nhiêu lâu để em vui cười như lúc trước, cái ngày vô lo, vô nghĩ? Em cũng không biết trước gương phản cuộc đời em có bao mảng sáng, bao phần tối hiện tại chỉ thấy một khoảng vô cực về số phận của mình. Thật mờ mịt.
Lúc mệt nhọc, lúc nản lòng có anh ở bên là em vui rồi – người em tin yêu. Anh đừng trách móc khi em không chịu ăn, khi em không chịu bước ra ngoài chỉ vì bộn bề công việc, ngập ngụa nghĩ suy. Tâm không tịnh lòng không yên ăn không ngon, âu sầu trong em chỉ làm anh bị kéo vào dòng cảm xúc não nề của em mà thôi!.
Làm ơn anh có thể:
Cứ ở đó – ngay đây – bên em. Em sẽ vui trở lại ngay thôi. Chỉ có bên anh em mới có thể khóc ngon lành như một con bé ngẩn ngơ như vậy!
Theo iBlog
Có anh ở đây rồi phải không anh?
Làm ơn anh có thể: Cứ ở đó - ngay đây - bên em. Em sẽ vui trở lại ngay thôi. Chỉ có bên anh em mới có thể khóc ngon lành như một con bé ngẩn ngơ như vậy!
Cuộc sống của tôi chưa khi nào là ổn như những gì tôi làm, tất cả chỉ là bộ mặt giả dối, tôi cố gắng đeo một chiếc mặt nạ thật hoàn hảo để chẳng ai thấy dòng nước mắt đang trực trào ra ngay bất cứ lúc nào tôi buông mặt nạ xuống.
Anh à!, em thật ngu ngốc khi cứ chỉ biết tỏ ra mình mạnh mẽ phải không anh?. Từ những ký ức em cứ để chúng bám lấy tim em, những vết thương không chịu hàn gắn mau, quá khứ cứ để đọng đắng ngắt trên môi. Giờ thì biết bao nỗi đau, buồn, lo âu, sợ hãi,... vùi lấp hết khoảng trống trong tâm trí em.
Anh, chỉ có anh bên cạnh em, chỉ có anh có sức chịu đựng nghe em thở than, lắng nghe em nức nở như con bé dở hơi. Em cứ nói em phải vui mà sao em không cười nổi là vì em không yên lòng, là trong em bao ngổn ngang suy nghĩ. Em lại nói "anh về đi, em không sao", nhưng chỉ cần anh quay bước là bao tủi hờn trong em trào dâng, nấc nghẹn không thành tiếng là vì em chẳng muốn để anh bận tâm quá nhiều về em.
Lâu lắm rồi em cứ ngỡ trên đời này không có gì lấy nổi nước mắt của em nữa, vậy mà không anh ạ. Vị mặn khi nước mắt lăn trên môi em còn thấy, vị chát đắng đầu môi, vị cay xộc nơi sống mũi, vị chua xót nghẹn nơi cổ họng, thì ra nước mắt có vị lợ, lờ lợ như chính mùi vị của cuộc sống. Càng trải càng thấm mùi vị của cuộc sống.
Nhưng cuộc sống này còn có vị tanh nồng của mùi tiền nữa đấy anh à!. Chúng ta không thể chỉ yêu thương nhau bằng lời nói, không thể trở thành soái ca hay tiểu thư chỉ bằng hình ảnh "ảo". Thật và vật chất mới làm lên con người, nhưng có điều phong cách chúng ta có thể mua được bằng tiền, rất nhiều tiền, còn phong độ thì chẳng ai mua được của ai. Em không mua nổi phong cách của người khác nhưng chắc chắn em sẽ duy trì phong độ của mình. Cuộc sống muôn màu, muôn hình muôn vẻ, nhưng dẫu sao cạnh anh em chẳng nặng nề đeo chiếc mặt nạ hỷ - lộ -ái -ố.
Bao nhiêu lâu để em vui cười như lúc trước, cái ngày vô lo, vô nghĩ ??. Em cũng không biết trước gương phản cuộc đời em có bao mảng sáng, bao phần tối hiện tại chỉ thấy một khoảng vô cực về số phận của mình. Thật mờ mịt.
Lúc mệt nhọc, lúc nản lòng có anh ở bên là em vui rồi - người em tin yêu. Anh đừng trách móc khi em không chịu ăn, khi em không chịu bước ra ngoài chỉ vì bộn bề công việc, ngập ngụa nghĩ suy. Tâm không tịnh lòng không yên ăn không ngon, âu sầu trong em chỉ làm anh bị kéo vào dòng cảm xúc não nề của em mà thôi!.
Làm ơn anh có thể:
Cứ ở đó - ngay đây - bên em. Em sẽ vui trở lại ngay thôi. Chỉ có bên anh em mới có thể khóc ngon lành như một con bé ngẩn ngơ như vậy!
Theo iblog
Vì em còn yêu... Vì ai đó nói, khi biết chồng mình ngoại tình thì buông bỏ là cách giữ gìn phẩm giá và tôn trọng bản thân. Nhưng vì em còn yêu nên làm sao em có thể vì tự tôn của mình mà để con tim em chết đi một nửa? Anh à! Em nhìn lá đơn li hôn em viết vội trên bàn, nét...